Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 975: 975: Chương 976

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Cố Hạ Dương thoáng sửng sốt.“Tôi thả tụi nó cho ra trước, đi nói cho phụ huynh tự mình đến quỳ nói xin lỗi với tôi mà!”Ngay cả đám người Đỗ Minh Hạ đều rất kinh ngạc.Không phải là đến nói xin lỗi sao?Sao cả đám ai nấy đều hùng hổ hung hăng quá vậy, nhìn như muốn đến ăn thịt người.Đỗ Minh Hạ trốn ở sau cùng lộ ra vẻ mặt phức tạp.Thực ra khi nãy khi đi ra ông ta nhận ra hết những người này rồi.Đó đều là những nhân vật nổi tiếng của Hoa Hải.Nhất là Cố Hạ Dương kia, càng là nhân vật số một của Hoa Hải.Sao gã có thể không biết được?Nhưng không ai có thể ngờ rằng người bọn họ đã đụng tới chính là Diệp Quân Lâm!!!“Ha ha ha…”Nghe thấy Diệp Quân Lâm nói vậy, Cố Hạ Dương không những không tức giận mà còn bật cười ha ha.Ông ta rất vui vẻ.Lâu lắm rồi ông ta không gặp được người thanh niên nào phách lối đến như vậy.Những thanh niên ngông cuồng trước đó đều bị ông ta g**t ch*t cả rồi.Ông ta tin Diệp Quân Lâm sẽ trở thành một trong số đó.Diệp Quân Lâm nói.“Không biết, tôi cũng không cần biết, bởi vì tôi biết ông không phải đối thủ của tôi.”Ngang ngược.Phách lối.Không ai bì kịp.Nhưng Diệp Quân Lâm lại giữ một thái độ vô cùng điềm tĩnh thản nhiên, sở hữu một khí chất như nắm rõ mọi thứ như lòng bàn tay.Điều này làm cho Cố Hạ Dương thấy hốt hoảng.Nghĩ đến Phó Thương Long đã ra lệnh phải đối phó với cậu ta.Chẳng lẽ thằng nhãi này chính là cậu cả đến từ Kinh Thành?“Cậu đến từ Kinh Thành à?”Cố Hạ Dương hỏi dò.“Không, người Thiên Danh bản địa.”Diệp Quân Lâm đáp.“Vậy thì tốt!”Cố Hạ Dương nở một nụ cười.“Nhóc con, tao nói cho mày biết, trên đời này có một số người mày không đụng vào nổi! Ví dụ như cháu trai của tao, Cố Hạ Dương này đã từng nói, nếu có kẻ nào dám cả gan đụng đến một sợi tóc của cháu trai mình, nhất định tao sẽ giết cả nhà kẻ đó!”“Hai mươi tư năm qua, chưa từng có kẻ nào.dám đụng đến một cọng tóc của cháu trai tao!Mày là kẻ đầu tiên dám làm vậy, còn đánh gãy cánh tay của cháu tao!”Ngữ điệu của Cố Hạ Dương thản nhiên như không, chỉ như đang kể lại một câu chuyện nào đó..

Cố Hạ Dương thoáng sửng sốt.

“Tôi thả tụi nó cho ra trước, đi nói cho phụ huynh tự mình đến quỳ nói xin lỗi với tôi mà!”

Ngay cả đám người Đỗ Minh Hạ đều rất kinh ngạc.

Không phải là đến nói xin lỗi sao?

Sao cả đám ai nấy đều hùng hổ hung hăng quá vậy, nhìn như muốn đến ăn thịt người.

Đỗ Minh Hạ trốn ở sau cùng lộ ra vẻ mặt phức tạp.

Thực ra khi nãy khi đi ra ông ta nhận ra hết những người này rồi.

Đó đều là những nhân vật nổi tiếng của Hoa Hải.

Nhất là Cố Hạ Dương kia, càng là nhân vật số một của Hoa Hải.

Sao gã có thể không biết được?

Nhưng không ai có thể ngờ rằng người bọn họ đã đụng tới chính là Diệp Quân Lâm!!!

“Ha ha ha…”

Nghe thấy Diệp Quân Lâm nói vậy, Cố Hạ Dương không những không tức giận mà còn bật cười ha ha.

Ông ta rất vui vẻ.

Lâu lắm rồi ông ta không gặp được người thanh niên nào phách lối đến như vậy.

Những thanh niên ngông cuồng trước đó đều bị ông ta g**t ch*t cả rồi.

Ông ta tin Diệp Quân Lâm sẽ trở thành một trong số đó.

Diệp Quân Lâm nói.

“Không biết, tôi cũng không cần biết, bởi vì tôi biết ông không phải đối thủ của tôi.”

Ngang ngược.

Phách lối.

Không ai bì kịp.

Nhưng Diệp Quân Lâm lại giữ một thái độ vô cùng điềm tĩnh thản nhiên, sở hữu một khí chất như nắm rõ mọi thứ như lòng bàn tay.

Điều này làm cho Cố Hạ Dương thấy hốt hoảng.

Nghĩ đến Phó Thương Long đã ra lệnh phải đối phó với cậu ta.

Chẳng lẽ thằng nhãi này chính là cậu cả đến từ Kinh Thành?

“Cậu đến từ Kinh Thành à?”

Cố Hạ Dương hỏi dò.

“Không, người Thiên Danh bản địa.”

Diệp Quân Lâm đáp.

“Vậy thì tốt!”

Cố Hạ Dương nở một nụ cười.

“Nhóc con, tao nói cho mày biết, trên đời này có một số người mày không đụng vào nổi! Ví dụ như cháu trai của tao, Cố Hạ Dương này đã từng nói, nếu có kẻ nào dám cả gan đụng đến một sợi tóc của cháu trai mình, nhất định tao sẽ giết cả nhà kẻ đó!”

“Hai mươi tư năm qua, chưa từng có kẻ nào.

dám đụng đến một cọng tóc của cháu trai tao!

Mày là kẻ đầu tiên dám làm vậy, còn đánh gãy cánh tay của cháu tao!”

Ngữ điệu của Cố Hạ Dương thản nhiên như không, chỉ như đang kể lại một câu chuyện nào đó..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Cố Hạ Dương thoáng sửng sốt.“Tôi thả tụi nó cho ra trước, đi nói cho phụ huynh tự mình đến quỳ nói xin lỗi với tôi mà!”Ngay cả đám người Đỗ Minh Hạ đều rất kinh ngạc.Không phải là đến nói xin lỗi sao?Sao cả đám ai nấy đều hùng hổ hung hăng quá vậy, nhìn như muốn đến ăn thịt người.Đỗ Minh Hạ trốn ở sau cùng lộ ra vẻ mặt phức tạp.Thực ra khi nãy khi đi ra ông ta nhận ra hết những người này rồi.Đó đều là những nhân vật nổi tiếng của Hoa Hải.Nhất là Cố Hạ Dương kia, càng là nhân vật số một của Hoa Hải.Sao gã có thể không biết được?Nhưng không ai có thể ngờ rằng người bọn họ đã đụng tới chính là Diệp Quân Lâm!!!“Ha ha ha…”Nghe thấy Diệp Quân Lâm nói vậy, Cố Hạ Dương không những không tức giận mà còn bật cười ha ha.Ông ta rất vui vẻ.Lâu lắm rồi ông ta không gặp được người thanh niên nào phách lối đến như vậy.Những thanh niên ngông cuồng trước đó đều bị ông ta g**t ch*t cả rồi.Ông ta tin Diệp Quân Lâm sẽ trở thành một trong số đó.Diệp Quân Lâm nói.“Không biết, tôi cũng không cần biết, bởi vì tôi biết ông không phải đối thủ của tôi.”Ngang ngược.Phách lối.Không ai bì kịp.Nhưng Diệp Quân Lâm lại giữ một thái độ vô cùng điềm tĩnh thản nhiên, sở hữu một khí chất như nắm rõ mọi thứ như lòng bàn tay.Điều này làm cho Cố Hạ Dương thấy hốt hoảng.Nghĩ đến Phó Thương Long đã ra lệnh phải đối phó với cậu ta.Chẳng lẽ thằng nhãi này chính là cậu cả đến từ Kinh Thành?“Cậu đến từ Kinh Thành à?”Cố Hạ Dương hỏi dò.“Không, người Thiên Danh bản địa.”Diệp Quân Lâm đáp.“Vậy thì tốt!”Cố Hạ Dương nở một nụ cười.“Nhóc con, tao nói cho mày biết, trên đời này có một số người mày không đụng vào nổi! Ví dụ như cháu trai của tao, Cố Hạ Dương này đã từng nói, nếu có kẻ nào dám cả gan đụng đến một sợi tóc của cháu trai mình, nhất định tao sẽ giết cả nhà kẻ đó!”“Hai mươi tư năm qua, chưa từng có kẻ nào.dám đụng đến một cọng tóc của cháu trai tao!Mày là kẻ đầu tiên dám làm vậy, còn đánh gãy cánh tay của cháu tao!”Ngữ điệu của Cố Hạ Dương thản nhiên như không, chỉ như đang kể lại một câu chuyện nào đó..

Chương 975: 975: Chương 976