Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1049: 1049: Chương 1050

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Anh là đứa con hoang có mẹ không cha, rồi Sao nào?” Trần Khải ngạo nghễ nhìn Diệp Quân Lâm, trong mắt tràn đầy vẻ vui đùa.Ngay cả những người bạn đồng hành của cậu ta cũng không thể chịu đựng được nữa.“Trần Khải, hơi quá đáng rồi đó, anh ấy là anh của Nam Yên!” Trương Vi không khỏi trách cứ.Trân Khải vẻ mặt cao ngạo, giêu cọt: “Hoa Hải này ai mà không biết, Diệp Quân Lâm là con hoang? Lại không phải chỉ có một mình tôi nói!”“Ba!” Trân Khải vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm liên tát vào mặt cậu ta.“Phụt!” Cậu ta phun ra máu, thậm chí bay ra cả chục chiếc răng.Không thể tin được! Không ai nghĩ rằng Diệp Quân Lâm sẽ ra tay Một cái tát làm gấy hết răng của Trân Khải…‘Anh anh anh…Sau mấy chục giây, Trần Khải mới có phản ứng.anh vậy mà đám đánh…đánh tôi…Bởi vì mất răng, nên trong lời nói của Trần Khải lộ tiếng gió, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.“Tôi không chỉ đánh anh, ai nói tôi, tôi đánh người đó! Cả Hoa Hải đều mắng tôi là đồ con hoang, thì tôi sẽ đánh tất cả Hoa Hải.Đánh đến khi ai cũng sợ hãi, ai cũng không dám nói nữa!”Giọng Diệp Quân Lâm tuy lãnh đạm nhưng lại có vẻ độc đoán ẩn trong đó.Làm cho Trần Khải cảm thấy một tia sợ hãi.“Răng của tôi!”Nhìn thấy răng gãy, Trần Khải như phát điên lên..Truyện hay luôn có tại ++ t r u m t r u y e Л.v n ++“Anh… đợi đó cho tôi! Xem hôm nay tôi có thể giết anh không!”Trần Khải hét lên.Biết được mối quan hệ giữa Diệp Quân Lâm và nhà họ Chí, cho nên cậu ta không hề sợ nhà họ Chí sẽ trả thù chút nào.Bị Diệp Quân Lâm đánh như vậy, cậu ta nhất định phải báo thù.“Có bản lĩnh thì anh ở chỗ này chờ đi, tôi đi gọi người đến!”Trần Khải hét lên.Sự khuyên ngăn của người khác hoàn toàn không có tác dụng.“Nam Yên, cậu đi đi! Chốc nữa Trần Khải sẽ gọi người tới, anh cậu sẽ phải chịu thiệt đó!”Trương Vĩ thuyết phục.“Không sao, tôi sẽ đợi cậu tat”“Ai chửi tôi là con hoang, tôi đánh người đó!Đánh cho đến khi tất cả đều câm miệng!”Diệp Quân Lâm bình tĩnh ngồi xuống một bên..

“Anh là đứa con hoang có mẹ không cha, rồi Sao nào?” Trần Khải ngạo nghễ nhìn Diệp Quân Lâm, trong mắt tràn đầy vẻ vui đùa.

Ngay cả những người bạn đồng hành của cậu ta cũng không thể chịu đựng được nữa.

“Trần Khải, hơi quá đáng rồi đó, anh ấy là anh của Nam Yên!” Trương Vi không khỏi trách cứ.

Trân Khải vẻ mặt cao ngạo, giêu cọt: “Hoa Hải này ai mà không biết, Diệp Quân Lâm là con hoang? Lại không phải chỉ có một mình tôi nói!”

“Ba!” Trân Khải vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm liên tát vào mặt cậu ta.

“Phụt!” Cậu ta phun ra máu, thậm chí bay ra cả chục chiếc răng.

Không thể tin được! Không ai nghĩ rằng Diệp Quân Lâm sẽ ra tay Một cái tát làm gấy hết răng của Trân Khải…

‘Anh anh anh…

Sau mấy chục giây, Trần Khải mới có phản ứng.

anh vậy mà đám đánh…

đánh tôi…

Bởi vì mất răng, nên trong lời nói của Trần Khải lộ tiếng gió, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Tôi không chỉ đánh anh, ai nói tôi, tôi đánh người đó! Cả Hoa Hải đều mắng tôi là đồ con hoang, thì tôi sẽ đánh tất cả Hoa Hải.

Đánh đến khi ai cũng sợ hãi, ai cũng không dám nói nữa!”

Giọng Diệp Quân Lâm tuy lãnh đạm nhưng lại có vẻ độc đoán ẩn trong đó.

Làm cho Trần Khải cảm thấy một tia sợ hãi.

“Răng của tôi!”

Nhìn thấy răng gãy, Trần Khải như phát điên lên.

.

Truyện hay luôn có tại ++ t r u m t r u y e Л.

v n ++

“Anh… đợi đó cho tôi! Xem hôm nay tôi có thể giết anh không!”

Trần Khải hét lên.

Biết được mối quan hệ giữa Diệp Quân Lâm và nhà họ Chí, cho nên cậu ta không hề sợ nhà họ Chí sẽ trả thù chút nào.

Bị Diệp Quân Lâm đánh như vậy, cậu ta nhất định phải báo thù.

“Có bản lĩnh thì anh ở chỗ này chờ đi, tôi đi gọi người đến!”

Trần Khải hét lên.

Sự khuyên ngăn của người khác hoàn toàn không có tác dụng.

“Nam Yên, cậu đi đi! Chốc nữa Trần Khải sẽ gọi người tới, anh cậu sẽ phải chịu thiệt đó!”

Trương Vĩ thuyết phục.

“Không sao, tôi sẽ đợi cậu tat”

“Ai chửi tôi là con hoang, tôi đánh người đó!

Đánh cho đến khi tất cả đều câm miệng!”

Diệp Quân Lâm bình tĩnh ngồi xuống một bên..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Anh là đứa con hoang có mẹ không cha, rồi Sao nào?” Trần Khải ngạo nghễ nhìn Diệp Quân Lâm, trong mắt tràn đầy vẻ vui đùa.Ngay cả những người bạn đồng hành của cậu ta cũng không thể chịu đựng được nữa.“Trần Khải, hơi quá đáng rồi đó, anh ấy là anh của Nam Yên!” Trương Vi không khỏi trách cứ.Trân Khải vẻ mặt cao ngạo, giêu cọt: “Hoa Hải này ai mà không biết, Diệp Quân Lâm là con hoang? Lại không phải chỉ có một mình tôi nói!”“Ba!” Trân Khải vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm liên tát vào mặt cậu ta.“Phụt!” Cậu ta phun ra máu, thậm chí bay ra cả chục chiếc răng.Không thể tin được! Không ai nghĩ rằng Diệp Quân Lâm sẽ ra tay Một cái tát làm gấy hết răng của Trân Khải…‘Anh anh anh…Sau mấy chục giây, Trần Khải mới có phản ứng.anh vậy mà đám đánh…đánh tôi…Bởi vì mất răng, nên trong lời nói của Trần Khải lộ tiếng gió, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.“Tôi không chỉ đánh anh, ai nói tôi, tôi đánh người đó! Cả Hoa Hải đều mắng tôi là đồ con hoang, thì tôi sẽ đánh tất cả Hoa Hải.Đánh đến khi ai cũng sợ hãi, ai cũng không dám nói nữa!”Giọng Diệp Quân Lâm tuy lãnh đạm nhưng lại có vẻ độc đoán ẩn trong đó.Làm cho Trần Khải cảm thấy một tia sợ hãi.“Răng của tôi!”Nhìn thấy răng gãy, Trần Khải như phát điên lên..Truyện hay luôn có tại ++ t r u m t r u y e Л.v n ++“Anh… đợi đó cho tôi! Xem hôm nay tôi có thể giết anh không!”Trần Khải hét lên.Biết được mối quan hệ giữa Diệp Quân Lâm và nhà họ Chí, cho nên cậu ta không hề sợ nhà họ Chí sẽ trả thù chút nào.Bị Diệp Quân Lâm đánh như vậy, cậu ta nhất định phải báo thù.“Có bản lĩnh thì anh ở chỗ này chờ đi, tôi đi gọi người đến!”Trần Khải hét lên.Sự khuyên ngăn của người khác hoàn toàn không có tác dụng.“Nam Yên, cậu đi đi! Chốc nữa Trần Khải sẽ gọi người tới, anh cậu sẽ phải chịu thiệt đó!”Trương Vĩ thuyết phục.“Không sao, tôi sẽ đợi cậu tat”“Ai chửi tôi là con hoang, tôi đánh người đó!Đánh cho đến khi tất cả đều câm miệng!”Diệp Quân Lâm bình tĩnh ngồi xuống một bên..

Chương 1049: 1049: Chương 1050