Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1076: 1076: Chương 1077

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chẳng lẽ thật sự là một thành viên của lữ đoàn Viêm Hoàng?Chí Duy thấy Diệp Quân Lâm ngắm nghía thanh kiếm cổ đồng, anh ta nhịn không được quát lớn: “Diệp Quân Lâm ông đang làm cái gì thế?”“Thanh kiếm cổ đồng đó là món quà chiến thần Côn Luân gửi tới cho chúng tôi, anh có tư cách gì mà ngắm nghía nó chứ?”“Đúng thế, mau đặt nó xuống! Anh không có †ư cách!”Tất cả những người nhà họ Chí đều tức giận quát lên.Diệp Quân Lâm vừa thưởng thức cây kiếm cổ vừa cười nói: “Vậy mấy người có từng nghĩ tới chuyện này không?”“Chuyện gì cơ??”“Tôi có phải là chiến thần Côn Luân hay không?”Lời vừa nói ra khiến mọi người kinh ngạc đến chết lặng, giọng nói Diệp Quân Lâm vang lên như sét đánh giữa trời quang.Tất cả người nhà họ Chí đều im lặng.Mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau, đầu óc trống rỗng, đôi mắt thất thần mỏ to ra, hồn vía như đã bay lên tận mây xanh.Câu hỏi này của Diệp Quân Lâm thật sự khiến cho mọi người chấn động.Nếu như tất cả đều là sự thật! Thì kết cục nhà họ Chí sẽ không thể tưởng tượng nổi! Chuyện này quả thực không khác một đòn đả kích mang tính hủy diệt! Tất cả mọi người đều không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn chẳng dám nghĩ tới.“Anh sao? Anh mà cũng dám tự xưng là chiến thân Côn Luân à? Không sợ xúc phạm đến danh dự của chiến thần à?”Chí Duy ngay lập tức nói với vẻ nghỉ ngờ.Chí Tiêm Long cười cười nói: “Diệp Quân Lâm, tôi thừa nhận anh rất lợi hại, ngay cả ông Cố cũng bị anh chinh phục.Nhưng anh mà là chiến thân Côn Luân? Chuyện này là điều không thể nào!”“Anh ngồi trong trại giam suốt sáu năm, nghe như vậy đã quá vô lý rồi.Lúc chiến thần Côn Luân đang nổi dây thì anh vẫn còn ngồi trong trại giam đấy”“Tôi đoán là trong ngục anh đã quen được một tên tai to mặt lớn đi? Cho nên mới có anh của ngày hôm nay! Anh có thể khiến trăm tộc Hoa Hải ngoan ngoãn cúi đầu chắc hẳn là vì như thế?”Chí Tiềm Long ra vẻ phân tích nói.Hiện giò anh ta quả thật không thể nhìn thấu được năng lực của Diệp Quân Lâm.Cũng không thể tưởng tượng nổi.Cách duy nhất có thể giải thích đó là Diệp Quân Lâm quen được một nhân vật lớn trong trại giam.Với phân tích này của Chí Tiềm Long, mọi người đều tỏ vẻ tán thành.Bọn họ không dám tưởng tượng đến những chiêu hướng khác.Đặc biệt là thân phận chiến thần Côn Luân Diệp Quân Lâm cười nói: “Đầu óc của anh đúng là không rồi! Không sai, đúng là tôi có được cơ hội ở trong ngục giam!”Lúc trước, Diệp Quân Lâm đã được bộ mật vụ âm thầm lựa chọn.Xem như là một đãi ngộ khi còn ở trong tù..

Chẳng lẽ thật sự là một thành viên của lữ đoàn Viêm Hoàng?

Chí Duy thấy Diệp Quân Lâm ngắm nghía thanh kiếm cổ đồng, anh ta nhịn không được quát lớn: “Diệp Quân Lâm ông đang làm cái gì thế?”

“Thanh kiếm cổ đồng đó là món quà chiến thần Côn Luân gửi tới cho chúng tôi, anh có tư cách gì mà ngắm nghía nó chứ?”

“Đúng thế, mau đặt nó xuống! Anh không có †ư cách!”

Tất cả những người nhà họ Chí đều tức giận quát lên.

Diệp Quân Lâm vừa thưởng thức cây kiếm cổ vừa cười nói: “Vậy mấy người có từng nghĩ tới chuyện này không?”

“Chuyện gì cơ??”

“Tôi có phải là chiến thần Côn Luân hay không?”

Lời vừa nói ra khiến mọi người kinh ngạc đến chết lặng, giọng nói Diệp Quân Lâm vang lên như sét đánh giữa trời quang.

Tất cả người nhà họ Chí đều im lặng.

Mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau, đầu óc trống rỗng, đôi mắt thất thần mỏ to ra, hồn vía như đã bay lên tận mây xanh.

Câu hỏi này của Diệp Quân Lâm thật sự khiến cho mọi người chấn động.

Nếu như tất cả đều là sự thật! Thì kết cục nhà họ Chí sẽ không thể tưởng tượng nổi! Chuyện này quả thực không khác một đòn đả kích mang tính hủy diệt! Tất cả mọi người đều không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn chẳng dám nghĩ tới.

“Anh sao? Anh mà cũng dám tự xưng là chiến thân Côn Luân à? Không sợ xúc phạm đến danh dự của chiến thần à?”

Chí Duy ngay lập tức nói với vẻ nghỉ ngờ.

Chí Tiêm Long cười cười nói: “Diệp Quân Lâm, tôi thừa nhận anh rất lợi hại, ngay cả ông Cố cũng bị anh chinh phục.

Nhưng anh mà là chiến thân Côn Luân? Chuyện này là điều không thể nào!”

“Anh ngồi trong trại giam suốt sáu năm, nghe như vậy đã quá vô lý rồi.

Lúc chiến thần Côn Luân đang nổi dây thì anh vẫn còn ngồi trong trại giam đấy”

“Tôi đoán là trong ngục anh đã quen được một tên tai to mặt lớn đi? Cho nên mới có anh của ngày hôm nay! Anh có thể khiến trăm tộc Hoa Hải ngoan ngoãn cúi đầu chắc hẳn là vì như thế?”

Chí Tiềm Long ra vẻ phân tích nói.

Hiện giò anh ta quả thật không thể nhìn thấu được năng lực của Diệp Quân Lâm.

Cũng không thể tưởng tượng nổi.

Cách duy nhất có thể giải thích đó là Diệp Quân Lâm quen được một nhân vật lớn trong trại giam.

Với phân tích này của Chí Tiềm Long, mọi người đều tỏ vẻ tán thành.

Bọn họ không dám tưởng tượng đến những chiêu hướng khác.

Đặc biệt là thân phận chiến thần Côn Luân Diệp Quân Lâm cười nói: “Đầu óc của anh đúng là không rồi! Không sai, đúng là tôi có được cơ hội ở trong ngục giam!”

Lúc trước, Diệp Quân Lâm đã được bộ mật vụ âm thầm lựa chọn.

Xem như là một đãi ngộ khi còn ở trong tù..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chẳng lẽ thật sự là một thành viên của lữ đoàn Viêm Hoàng?Chí Duy thấy Diệp Quân Lâm ngắm nghía thanh kiếm cổ đồng, anh ta nhịn không được quát lớn: “Diệp Quân Lâm ông đang làm cái gì thế?”“Thanh kiếm cổ đồng đó là món quà chiến thần Côn Luân gửi tới cho chúng tôi, anh có tư cách gì mà ngắm nghía nó chứ?”“Đúng thế, mau đặt nó xuống! Anh không có †ư cách!”Tất cả những người nhà họ Chí đều tức giận quát lên.Diệp Quân Lâm vừa thưởng thức cây kiếm cổ vừa cười nói: “Vậy mấy người có từng nghĩ tới chuyện này không?”“Chuyện gì cơ??”“Tôi có phải là chiến thần Côn Luân hay không?”Lời vừa nói ra khiến mọi người kinh ngạc đến chết lặng, giọng nói Diệp Quân Lâm vang lên như sét đánh giữa trời quang.Tất cả người nhà họ Chí đều im lặng.Mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau, đầu óc trống rỗng, đôi mắt thất thần mỏ to ra, hồn vía như đã bay lên tận mây xanh.Câu hỏi này của Diệp Quân Lâm thật sự khiến cho mọi người chấn động.Nếu như tất cả đều là sự thật! Thì kết cục nhà họ Chí sẽ không thể tưởng tượng nổi! Chuyện này quả thực không khác một đòn đả kích mang tính hủy diệt! Tất cả mọi người đều không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn chẳng dám nghĩ tới.“Anh sao? Anh mà cũng dám tự xưng là chiến thân Côn Luân à? Không sợ xúc phạm đến danh dự của chiến thần à?”Chí Duy ngay lập tức nói với vẻ nghỉ ngờ.Chí Tiêm Long cười cười nói: “Diệp Quân Lâm, tôi thừa nhận anh rất lợi hại, ngay cả ông Cố cũng bị anh chinh phục.Nhưng anh mà là chiến thân Côn Luân? Chuyện này là điều không thể nào!”“Anh ngồi trong trại giam suốt sáu năm, nghe như vậy đã quá vô lý rồi.Lúc chiến thần Côn Luân đang nổi dây thì anh vẫn còn ngồi trong trại giam đấy”“Tôi đoán là trong ngục anh đã quen được một tên tai to mặt lớn đi? Cho nên mới có anh của ngày hôm nay! Anh có thể khiến trăm tộc Hoa Hải ngoan ngoãn cúi đầu chắc hẳn là vì như thế?”Chí Tiềm Long ra vẻ phân tích nói.Hiện giò anh ta quả thật không thể nhìn thấu được năng lực của Diệp Quân Lâm.Cũng không thể tưởng tượng nổi.Cách duy nhất có thể giải thích đó là Diệp Quân Lâm quen được một nhân vật lớn trong trại giam.Với phân tích này của Chí Tiềm Long, mọi người đều tỏ vẻ tán thành.Bọn họ không dám tưởng tượng đến những chiêu hướng khác.Đặc biệt là thân phận chiến thần Côn Luân Diệp Quân Lâm cười nói: “Đầu óc của anh đúng là không rồi! Không sai, đúng là tôi có được cơ hội ở trong ngục giam!”Lúc trước, Diệp Quân Lâm đã được bộ mật vụ âm thầm lựa chọn.Xem như là một đãi ngộ khi còn ở trong tù..

Chương 1076: 1076: Chương 1077