Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1104: 1104: Chương 1105
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nói thẳng không chút kiêng dè, không hề che giấu.Người này quá mức hống hách rồi phải không?“Vì thế hãy giao Thẩm Trường Sinh ra đi! Hôm nay tôi đến đây chỉ để giết một mình hắn ta.Tôi sẽ không khiến người khác khó xử”Giọng điệu của Diệp Quân Lâm phát ra sự ra lệnh lạnh lùng.Đàm Hành Ba đều sửng sốt.Bọn họ thậm chí nhất thời không có phản ứng.Người thanh niên này vô cùng độc đoán!Sau hàng chục giây, Thẩm Tam Thiên mới phản ứng lại: “Cậu nói cái gì??”“Con trai của Thẩm Tam Thiên tôi mà cậu nói giết là giết sao?”“Đừng nói rằng cậu là đứa con khốn nạn của Chí Oánh, cho dù cậu có là Diêm Vương, hôm nay cũng đừng nghĩ tới việc lấy đi mạng sống của con trai tai”Từ Tấn và Tề Trung Lâm cũng tỏ thái độ, lạnh lùng nói: “Đúng vậy, cậu đi ra ngoài tìm hiểu xem có ai có thể giết của Đàm Hành Ba không?”“Hahaha…Diệp Quân Lâm mỉm cười, khóe miệng anh nhếch lên vô cùng chế giều.Đàm Hành Ba cảm thấy bị xúc phạm, chưa từng có kẻ nào dám chế nhạo họ như thế này.“Vậy thì tôi cũng nói cho các ông biết, không có kẻ nào Diệp Quân Lâm tôi không thể giết được!”Ánh mắt Diệp Quân Lâm vô cùng lạnh lẽo.“Người đâu, bắt hết bọn chúng!”Thẩm Tam Thiên đã ra lệnh, những cao thủ đều nhất tê hành động.“Mỏ một con đường, tôi đi vào giết Thẩm Trường Sinhl”Diệp Quân Lâm nhẹ nhàng nói.“RöI”Năm người Thanh Long bảo vệ Diệp Quân Lâm trực tiếp lao thẳng về phía trước.Đông Phương có vóc người như một ngọn núi nhỏ đi phía trước mở đường, anh ta như xe tăng đè bẹp tất cả những vật cản đường phía trước, bất khả chiến bại.Bốn người Tây Phương, Nam Phương đi theo bốn bề phía sau.Tất cả các cao thủ tấn công đến đều bị bốn người họ đánh cho tơi tả.Diệp Quân Lâm ở giữa bước đi vô cùng nhàn nhã, anh nhàn nhạt hút một điếu thuốc, từng bước đi về phía trước.Giữa vòng vây của hàng trăm người, đột nhiên xuất hiện một con đường.Dưới chân bọn họ không ngừng có người ngã xuống, nằm trên mặt đất.Đàm Hành Ba nhìn thấy thế liên ngây người!Giò phút này, bọn họ đã hiểu những điều Thẩm Trường Sinh nói không phải là nói dối, năm người này quả thực vô cùng lợi hại!Thực sự là bất khả chiến bại!Vài trăm người chỉ không ngăn được sáu người..
Nói thẳng không chút kiêng dè, không hề che giấu.
Người này quá mức hống hách rồi phải không?
“Vì thế hãy giao Thẩm Trường Sinh ra đi! Hôm nay tôi đến đây chỉ để giết một mình hắn ta.
Tôi sẽ không khiến người khác khó xử”
Giọng điệu của Diệp Quân Lâm phát ra sự ra lệnh lạnh lùng.
Đàm Hành Ba đều sửng sốt.
Bọn họ thậm chí nhất thời không có phản ứng.
Người thanh niên này vô cùng độc đoán!
Sau hàng chục giây, Thẩm Tam Thiên mới phản ứng lại: “Cậu nói cái gì??”
“Con trai của Thẩm Tam Thiên tôi mà cậu nói giết là giết sao?”
“Đừng nói rằng cậu là đứa con khốn nạn của Chí Oánh, cho dù cậu có là Diêm Vương, hôm nay cũng đừng nghĩ tới việc lấy đi mạng sống của con trai tai”
Từ Tấn và Tề Trung Lâm cũng tỏ thái độ, lạnh lùng nói: “Đúng vậy, cậu đi ra ngoài tìm hiểu xem có ai có thể giết của Đàm Hành Ba không?”
“Hahaha…
Diệp Quân Lâm mỉm cười, khóe miệng anh nhếch lên vô cùng chế giều.
Đàm Hành Ba cảm thấy bị xúc phạm, chưa từng có kẻ nào dám chế nhạo họ như thế này.
“Vậy thì tôi cũng nói cho các ông biết, không có kẻ nào Diệp Quân Lâm tôi không thể giết được!”
Ánh mắt Diệp Quân Lâm vô cùng lạnh lẽo.
“Người đâu, bắt hết bọn chúng!”
Thẩm Tam Thiên đã ra lệnh, những cao thủ đều nhất tê hành động.
“Mỏ một con đường, tôi đi vào giết Thẩm Trường Sinhl”
Diệp Quân Lâm nhẹ nhàng nói.
“RöI”
Năm người Thanh Long bảo vệ Diệp Quân Lâm trực tiếp lao thẳng về phía trước.
Đông Phương có vóc người như một ngọn núi nhỏ đi phía trước mở đường, anh ta như xe tăng đè bẹp tất cả những vật cản đường phía trước, bất khả chiến bại.
Bốn người Tây Phương, Nam Phương đi theo bốn bề phía sau.
Tất cả các cao thủ tấn công đến đều bị bốn người họ đánh cho tơi tả.
Diệp Quân Lâm ở giữa bước đi vô cùng nhàn nhã, anh nhàn nhạt hút một điếu thuốc, từng bước đi về phía trước.
Giữa vòng vây của hàng trăm người, đột nhiên xuất hiện một con đường.
Dưới chân bọn họ không ngừng có người ngã xuống, nằm trên mặt đất.
Đàm Hành Ba nhìn thấy thế liên ngây người!
Giò phút này, bọn họ đã hiểu những điều Thẩm Trường Sinh nói không phải là nói dối, năm người này quả thực vô cùng lợi hại!
Thực sự là bất khả chiến bại!
Vài trăm người chỉ không ngăn được sáu người..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nói thẳng không chút kiêng dè, không hề che giấu.Người này quá mức hống hách rồi phải không?“Vì thế hãy giao Thẩm Trường Sinh ra đi! Hôm nay tôi đến đây chỉ để giết một mình hắn ta.Tôi sẽ không khiến người khác khó xử”Giọng điệu của Diệp Quân Lâm phát ra sự ra lệnh lạnh lùng.Đàm Hành Ba đều sửng sốt.Bọn họ thậm chí nhất thời không có phản ứng.Người thanh niên này vô cùng độc đoán!Sau hàng chục giây, Thẩm Tam Thiên mới phản ứng lại: “Cậu nói cái gì??”“Con trai của Thẩm Tam Thiên tôi mà cậu nói giết là giết sao?”“Đừng nói rằng cậu là đứa con khốn nạn của Chí Oánh, cho dù cậu có là Diêm Vương, hôm nay cũng đừng nghĩ tới việc lấy đi mạng sống của con trai tai”Từ Tấn và Tề Trung Lâm cũng tỏ thái độ, lạnh lùng nói: “Đúng vậy, cậu đi ra ngoài tìm hiểu xem có ai có thể giết của Đàm Hành Ba không?”“Hahaha…Diệp Quân Lâm mỉm cười, khóe miệng anh nhếch lên vô cùng chế giều.Đàm Hành Ba cảm thấy bị xúc phạm, chưa từng có kẻ nào dám chế nhạo họ như thế này.“Vậy thì tôi cũng nói cho các ông biết, không có kẻ nào Diệp Quân Lâm tôi không thể giết được!”Ánh mắt Diệp Quân Lâm vô cùng lạnh lẽo.“Người đâu, bắt hết bọn chúng!”Thẩm Tam Thiên đã ra lệnh, những cao thủ đều nhất tê hành động.“Mỏ một con đường, tôi đi vào giết Thẩm Trường Sinhl”Diệp Quân Lâm nhẹ nhàng nói.“RöI”Năm người Thanh Long bảo vệ Diệp Quân Lâm trực tiếp lao thẳng về phía trước.Đông Phương có vóc người như một ngọn núi nhỏ đi phía trước mở đường, anh ta như xe tăng đè bẹp tất cả những vật cản đường phía trước, bất khả chiến bại.Bốn người Tây Phương, Nam Phương đi theo bốn bề phía sau.Tất cả các cao thủ tấn công đến đều bị bốn người họ đánh cho tơi tả.Diệp Quân Lâm ở giữa bước đi vô cùng nhàn nhã, anh nhàn nhạt hút một điếu thuốc, từng bước đi về phía trước.Giữa vòng vây của hàng trăm người, đột nhiên xuất hiện một con đường.Dưới chân bọn họ không ngừng có người ngã xuống, nằm trên mặt đất.Đàm Hành Ba nhìn thấy thế liên ngây người!Giò phút này, bọn họ đã hiểu những điều Thẩm Trường Sinh nói không phải là nói dối, năm người này quả thực vô cùng lợi hại!Thực sự là bất khả chiến bại!Vài trăm người chỉ không ngăn được sáu người..