Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1110: 1110: Chương 1111
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Một tên khốn có sức mạnh đến mức ngay cả Đàm Hành Ba của Hoa Hải cũng không thể khống chế được.“Cũng may tôi chạy nhanh, nếu không tên nhãi này nhất định đã giết tôi rồi!”Thẩm Trường Sinh có cảm giác thoát chết trong gang tấc.“Cậu Thẩm, cậu cứ yên tâm ở đây.Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ báo lại với cậu ngay.”Người quản gia thuyết phục.Lúc này, sáu người Diệp Quân Lâm đã đến khách sạn Hòa Bình.Khách sạn Hòa Bình vẫn được trang trí theo phong cách của thế kỷ trước, nhìn bê ngoài, nó trông không có gì bất thường.Nhưng khi Diệp Quân Lâm chuẩn bị bước vào, họ đã bị chặn lại.“Xin chào các quý ông, nếu muốn ở khách sạn Hòa Bình cần phải hẹn trước! Khách không đặt trước không được vào!” Nhân viên bảo vệ ở cửa lễ phép nói.Khách sạn Hòa Bình không phải là nơi người bình thường có thể vào được, hoặc là phải đặt lịch hẹn trước, hoặc là có sự cho phép của cấp Diệp Quân Lâm nhìn lướt qua, trên tay nhân viên an ninh có vết chai dày, khóp tay biến dạng lõm vào trong, người này tuyệt đối là bậc thầy chiến đấu, một cao thủ không kém gì quái thú!Nhưng anh ta lại làm một bảo vệ nhỏ ở khách sạn Hòa bình, chỉ riêng điều này đã có thể thấy Khách sạn Hòa bình đáng sợ như thể nào.Nhưng Diệp Quân Lâm vẫn không để ý.“Xin lỗi, tôi không đến để ở khách sạn”“Vậy ngài là?”Các nhân viên bảo vệ tỏ vẻ khó hiếu.“Tôi tới đây để giết người! Đùng lo lắng, giết người xong tôi sẽ rời đi.Sẽ không làm phiên mấy người đâu!”Giọng điệu của Diệp Quân Lâm rất đơn giản.Nhưng những nhân viên bảo vệ nghe thấy những lời này, lại giống như nghe thấy sấm rên bên tai.Da đầu họ sắp võ tung!Khách sạn Hòa Bình có ít nhất hai trăm năm lịch sử, các quy tắc ở đây đã được truyền trong hơn hai trăm năm.Nhưng đây chắc chắn là người đầu tiên nói ra những điều này!.ngôn tình tổng tàiĐến để giết ai đó trong Khách sạn Hòa Bình?Nói một cách vô cùng ngắn gọn.Phải biết là, nếu chuyện này bị lan truyền ra ngoài, toàn bộ Hoa Hải sẽ run sợ.€ó người ngu ngốc đến mức đến khách sạn Hòa Bình giết người?Hoặc là não người đó bị bệnh, hoặc là người đó không biết các quy tắc của Khách sạn Hòa bình.Ngoài trừ hai khả năng này, không có khả năng thứ ba.Trong nhiều năm như vậy, không có ai dám xông vào khách sạn Hòa Bình.“Thưa ông, đây là khách sạn Hòa Bình” Bảo vệ không thể không nhắc nhở.Họ nghĩ rằng Diệp Quân Lâm không biết rằng đây là Khách sạn Hòa Bình..
Một tên khốn có sức mạnh đến mức ngay cả Đàm Hành Ba của Hoa Hải cũng không thể khống chế được.
“Cũng may tôi chạy nhanh, nếu không tên nhãi này nhất định đã giết tôi rồi!”
Thẩm Trường Sinh có cảm giác thoát chết trong gang tấc.
“Cậu Thẩm, cậu cứ yên tâm ở đây.
Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ báo lại với cậu ngay.”
Người quản gia thuyết phục.
Lúc này, sáu người Diệp Quân Lâm đã đến khách sạn Hòa Bình.
Khách sạn Hòa Bình vẫn được trang trí theo phong cách của thế kỷ trước, nhìn bê ngoài, nó trông không có gì bất thường.
Nhưng khi Diệp Quân Lâm chuẩn bị bước vào, họ đã bị chặn lại.
“Xin chào các quý ông, nếu muốn ở khách sạn Hòa Bình cần phải hẹn trước! Khách không đặt trước không được vào!” Nhân viên bảo vệ ở cửa lễ phép nói.
Khách sạn Hòa Bình không phải là nơi người bình thường có thể vào được, hoặc là phải đặt lịch hẹn trước, hoặc là có sự cho phép của cấp Diệp Quân Lâm nhìn lướt qua, trên tay nhân viên an ninh có vết chai dày, khóp tay biến dạng lõm vào trong, người này tuyệt đối là bậc thầy chiến đấu, một cao thủ không kém gì quái thú!
Nhưng anh ta lại làm một bảo vệ nhỏ ở khách sạn Hòa bình, chỉ riêng điều này đã có thể thấy Khách sạn Hòa bình đáng sợ như thể nào.
Nhưng Diệp Quân Lâm vẫn không để ý.
“Xin lỗi, tôi không đến để ở khách sạn”
“Vậy ngài là?”
Các nhân viên bảo vệ tỏ vẻ khó hiếu.
“Tôi tới đây để giết người! Đùng lo lắng, giết người xong tôi sẽ rời đi.
Sẽ không làm phiên mấy người đâu!”
Giọng điệu của Diệp Quân Lâm rất đơn giản.
Nhưng những nhân viên bảo vệ nghe thấy những lời này, lại giống như nghe thấy sấm rên bên tai.
Da đầu họ sắp võ tung!
Khách sạn Hòa Bình có ít nhất hai trăm năm lịch sử, các quy tắc ở đây đã được truyền trong hơn hai trăm năm.
Nhưng đây chắc chắn là người đầu tiên nói ra những điều này!.
ngôn tình tổng tài
Đến để giết ai đó trong Khách sạn Hòa Bình?
Nói một cách vô cùng ngắn gọn.
Phải biết là, nếu chuyện này bị lan truyền ra ngoài, toàn bộ Hoa Hải sẽ run sợ.
€ó người ngu ngốc đến mức đến khách sạn Hòa Bình giết người?
Hoặc là não người đó bị bệnh, hoặc là người đó không biết các quy tắc của Khách sạn Hòa bình.
Ngoài trừ hai khả năng này, không có khả năng thứ ba.
Trong nhiều năm như vậy, không có ai dám xông vào khách sạn Hòa Bình.
“Thưa ông, đây là khách sạn Hòa Bình” Bảo vệ không thể không nhắc nhở.
Họ nghĩ rằng Diệp Quân Lâm không biết rằng đây là Khách sạn Hòa Bình..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Một tên khốn có sức mạnh đến mức ngay cả Đàm Hành Ba của Hoa Hải cũng không thể khống chế được.“Cũng may tôi chạy nhanh, nếu không tên nhãi này nhất định đã giết tôi rồi!”Thẩm Trường Sinh có cảm giác thoát chết trong gang tấc.“Cậu Thẩm, cậu cứ yên tâm ở đây.Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ báo lại với cậu ngay.”Người quản gia thuyết phục.Lúc này, sáu người Diệp Quân Lâm đã đến khách sạn Hòa Bình.Khách sạn Hòa Bình vẫn được trang trí theo phong cách của thế kỷ trước, nhìn bê ngoài, nó trông không có gì bất thường.Nhưng khi Diệp Quân Lâm chuẩn bị bước vào, họ đã bị chặn lại.“Xin chào các quý ông, nếu muốn ở khách sạn Hòa Bình cần phải hẹn trước! Khách không đặt trước không được vào!” Nhân viên bảo vệ ở cửa lễ phép nói.Khách sạn Hòa Bình không phải là nơi người bình thường có thể vào được, hoặc là phải đặt lịch hẹn trước, hoặc là có sự cho phép của cấp Diệp Quân Lâm nhìn lướt qua, trên tay nhân viên an ninh có vết chai dày, khóp tay biến dạng lõm vào trong, người này tuyệt đối là bậc thầy chiến đấu, một cao thủ không kém gì quái thú!Nhưng anh ta lại làm một bảo vệ nhỏ ở khách sạn Hòa bình, chỉ riêng điều này đã có thể thấy Khách sạn Hòa bình đáng sợ như thể nào.Nhưng Diệp Quân Lâm vẫn không để ý.“Xin lỗi, tôi không đến để ở khách sạn”“Vậy ngài là?”Các nhân viên bảo vệ tỏ vẻ khó hiếu.“Tôi tới đây để giết người! Đùng lo lắng, giết người xong tôi sẽ rời đi.Sẽ không làm phiên mấy người đâu!”Giọng điệu của Diệp Quân Lâm rất đơn giản.Nhưng những nhân viên bảo vệ nghe thấy những lời này, lại giống như nghe thấy sấm rên bên tai.Da đầu họ sắp võ tung!Khách sạn Hòa Bình có ít nhất hai trăm năm lịch sử, các quy tắc ở đây đã được truyền trong hơn hai trăm năm.Nhưng đây chắc chắn là người đầu tiên nói ra những điều này!.ngôn tình tổng tàiĐến để giết ai đó trong Khách sạn Hòa Bình?Nói một cách vô cùng ngắn gọn.Phải biết là, nếu chuyện này bị lan truyền ra ngoài, toàn bộ Hoa Hải sẽ run sợ.€ó người ngu ngốc đến mức đến khách sạn Hòa Bình giết người?Hoặc là não người đó bị bệnh, hoặc là người đó không biết các quy tắc của Khách sạn Hòa bình.Ngoài trừ hai khả năng này, không có khả năng thứ ba.Trong nhiều năm như vậy, không có ai dám xông vào khách sạn Hòa Bình.“Thưa ông, đây là khách sạn Hòa Bình” Bảo vệ không thể không nhắc nhở.Họ nghĩ rằng Diệp Quân Lâm không biết rằng đây là Khách sạn Hòa Bình..