Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1161: 1161: Chương 1162

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Còn thuê người giúp việc với giá cao nữa cơ đấy! Cháu như vậy là định qua lại với Diệp Quân Lâm hay sao?”Ngô Thị Lan lớn tiếng nói.“Mua nhà thì sao chứ? Bà ấy là mẹ của Diệp Quân Lâm, cũng là mẹ của cháu.”Lý Từ Nhiệm cố chấp nói.“Bốp!”Đột nhiên, một cái tát vang dội giáng xuống mặt Lý Từ Nhiệm.Đánh Lý Từ Nhiệm chính là Trịnh Nhã Uyên.Bà ta trừng mắt nhìn chằm chảm Lý Từ Nhiệm, tức giận nói: “Mẹ của cô sao? Mẹ của cô chỉ có tôi thôi!”Lý Từ Nhiệm bị một cái tát này làm cho mù mờ.Gô không thể tưởng tượng được nhìn Trịnh Nhã Uyên.Từ nhỏ đến lớn bà ấy chưa từng đánh cô dù chỉ một lần.Nhưng hôm nay lại ra tay đánh cô.“Từ Nhiệm, con quá khiến cho chúng ta thất vọng!”Đoàn Hồng Thái thở dài nói.“Con làm sao có thể ngu xuẩn đến mức mà lại đi mua nhà cho mẹ của Diệp Quân Lâm chứ?Con nghĩ thế nào vậy?”“Say này, con dự định cùng với Diệp Quân Lâm sống chung một nhà, muốn rời khỏi nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh hay sao?”Mọi người nhao nhao chỉ trích cô.Lý Từ Nhiệm che mặt, cảm thấy vô cùng tủi thân.Cô cảm thấy mình không làm gì sai cả.“Tôi nói cho cô biết, nếu cô đã coi mẹ của Diệp Quân Lâm là mẹ của mình, thì đừng coi tôi là mẹ nữa!”“Muốn cùng cậu ta ở bên nhau, thì chúng ta cắt đứt quan hệ mẹ con! Đây chính là thái độ của tôi!”Nói xong, Trịnh Nhã Uyên đóng sầm cửa lại và bỏ đi.Lý Từ Nhiệm sững sờ tại chỗ.Anh em nhà họ Trịnh khuyên cô nói: “Chị Từ Nhiệm, ngay cả chúng em có muốn kết hôn cũng không thể tùy ý, phải coi trọng môn đăng hộ đối, huống chỉ là chị, chị là’hy vọng tương lai của nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh.”Mọi người cũng tính toán nói ra một sự thật.Chủ yếu là Lý Từ Nhiệm chính là hy vọng lớn nhất, hôn nhân của cô không thể nào qua loa được.Lý Từ Nhiệm hiểu ra, nhìn tư thế trước mắt này.Hoặc là bản thân mạnh mẽ đến mức không chịu sự khống chế của nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh, cô có thể tùy ý làm chủ cuộc đời mình.Hoặc là Diệp Quân Lâm trong hôn lễ tạo cho bản thân một bất ngờ lớn khiến cho tất cả mọi người đều phải im miệng..

“Còn thuê người giúp việc với giá cao nữa cơ đấy! Cháu như vậy là định qua lại với Diệp Quân Lâm hay sao?”

Ngô Thị Lan lớn tiếng nói.

“Mua nhà thì sao chứ? Bà ấy là mẹ của Diệp Quân Lâm, cũng là mẹ của cháu.”

Lý Từ Nhiệm cố chấp nói.

“Bốp!”

Đột nhiên, một cái tát vang dội giáng xuống mặt Lý Từ Nhiệm.

Đánh Lý Từ Nhiệm chính là Trịnh Nhã Uyên.

Bà ta trừng mắt nhìn chằm chảm Lý Từ Nhiệm, tức giận nói: “Mẹ của cô sao? Mẹ của cô chỉ có tôi thôi!”

Lý Từ Nhiệm bị một cái tát này làm cho mù mờ.

Gô không thể tưởng tượng được nhìn Trịnh Nhã Uyên.

Từ nhỏ đến lớn bà ấy chưa từng đánh cô dù chỉ một lần.

Nhưng hôm nay lại ra tay đánh cô.

“Từ Nhiệm, con quá khiến cho chúng ta thất vọng!”

Đoàn Hồng Thái thở dài nói.

“Con làm sao có thể ngu xuẩn đến mức mà lại đi mua nhà cho mẹ của Diệp Quân Lâm chứ?

Con nghĩ thế nào vậy?”

“Say này, con dự định cùng với Diệp Quân Lâm sống chung một nhà, muốn rời khỏi nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh hay sao?”

Mọi người nhao nhao chỉ trích cô.

Lý Từ Nhiệm che mặt, cảm thấy vô cùng tủi thân.

Cô cảm thấy mình không làm gì sai cả.

“Tôi nói cho cô biết, nếu cô đã coi mẹ của Diệp Quân Lâm là mẹ của mình, thì đừng coi tôi là mẹ nữa!”

“Muốn cùng cậu ta ở bên nhau, thì chúng ta cắt đứt quan hệ mẹ con! Đây chính là thái độ của tôi!”

Nói xong, Trịnh Nhã Uyên đóng sầm cửa lại và bỏ đi.

Lý Từ Nhiệm sững sờ tại chỗ.

Anh em nhà họ Trịnh khuyên cô nói: “Chị Từ Nhiệm, ngay cả chúng em có muốn kết hôn cũng không thể tùy ý, phải coi trọng môn đăng hộ đối, huống chỉ là chị, chị là’hy vọng tương lai của nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh.”

Mọi người cũng tính toán nói ra một sự thật.

Chủ yếu là Lý Từ Nhiệm chính là hy vọng lớn nhất, hôn nhân của cô không thể nào qua loa được.

Lý Từ Nhiệm hiểu ra, nhìn tư thế trước mắt này.

Hoặc là bản thân mạnh mẽ đến mức không chịu sự khống chế của nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh, cô có thể tùy ý làm chủ cuộc đời mình.

Hoặc là Diệp Quân Lâm trong hôn lễ tạo cho bản thân một bất ngờ lớn khiến cho tất cả mọi người đều phải im miệng..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Còn thuê người giúp việc với giá cao nữa cơ đấy! Cháu như vậy là định qua lại với Diệp Quân Lâm hay sao?”Ngô Thị Lan lớn tiếng nói.“Mua nhà thì sao chứ? Bà ấy là mẹ của Diệp Quân Lâm, cũng là mẹ của cháu.”Lý Từ Nhiệm cố chấp nói.“Bốp!”Đột nhiên, một cái tát vang dội giáng xuống mặt Lý Từ Nhiệm.Đánh Lý Từ Nhiệm chính là Trịnh Nhã Uyên.Bà ta trừng mắt nhìn chằm chảm Lý Từ Nhiệm, tức giận nói: “Mẹ của cô sao? Mẹ của cô chỉ có tôi thôi!”Lý Từ Nhiệm bị một cái tát này làm cho mù mờ.Gô không thể tưởng tượng được nhìn Trịnh Nhã Uyên.Từ nhỏ đến lớn bà ấy chưa từng đánh cô dù chỉ một lần.Nhưng hôm nay lại ra tay đánh cô.“Từ Nhiệm, con quá khiến cho chúng ta thất vọng!”Đoàn Hồng Thái thở dài nói.“Con làm sao có thể ngu xuẩn đến mức mà lại đi mua nhà cho mẹ của Diệp Quân Lâm chứ?Con nghĩ thế nào vậy?”“Say này, con dự định cùng với Diệp Quân Lâm sống chung một nhà, muốn rời khỏi nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh hay sao?”Mọi người nhao nhao chỉ trích cô.Lý Từ Nhiệm che mặt, cảm thấy vô cùng tủi thân.Cô cảm thấy mình không làm gì sai cả.“Tôi nói cho cô biết, nếu cô đã coi mẹ của Diệp Quân Lâm là mẹ của mình, thì đừng coi tôi là mẹ nữa!”“Muốn cùng cậu ta ở bên nhau, thì chúng ta cắt đứt quan hệ mẹ con! Đây chính là thái độ của tôi!”Nói xong, Trịnh Nhã Uyên đóng sầm cửa lại và bỏ đi.Lý Từ Nhiệm sững sờ tại chỗ.Anh em nhà họ Trịnh khuyên cô nói: “Chị Từ Nhiệm, ngay cả chúng em có muốn kết hôn cũng không thể tùy ý, phải coi trọng môn đăng hộ đối, huống chỉ là chị, chị là’hy vọng tương lai của nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh.”Mọi người cũng tính toán nói ra một sự thật.Chủ yếu là Lý Từ Nhiệm chính là hy vọng lớn nhất, hôn nhân của cô không thể nào qua loa được.Lý Từ Nhiệm hiểu ra, nhìn tư thế trước mắt này.Hoặc là bản thân mạnh mẽ đến mức không chịu sự khống chế của nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh, cô có thể tùy ý làm chủ cuộc đời mình.Hoặc là Diệp Quân Lâm trong hôn lễ tạo cho bản thân một bất ngờ lớn khiến cho tất cả mọi người đều phải im miệng..

Chương 1161: 1161: Chương 1162