Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 1649

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lão Hùng thấy vậy thì cười lớn tiếng rồi nói: “Người đẹp bé nhỏ, cô không được rồi…”  “Hứ, chẳng qua có chút sức mạnh, là một gã đàn ông hữu dũng vô mưu mà thôi, hãy xem kiếm đây!”  Kim Yến Nhi hét lớn, thanh kiếm trong tay cứ như một cái bóng bám riết, liên tục đâm về phía lão Hùng.  Sau mấy chục chiêu đao và kiếm được xuất ra, Kim Yến Nhi đã bị lão Hùng chém một đao và bay ra xa.  Kim Yến Nhi lùi về sau cũng ba bốn mét, may mà vừa lúc ở sau lưng cô ả có một cái cây to, Kim Yến Nhi giẫm chân lên cái cây to đó thì mới có thể từ từ dừng lại.  “Khặc…”  Kim Yến Nhi cảm thấy ngọt ở cổ họng, một ngụm máu tươi liền chảy ra từ khóe miệng cô ả.  “Người đẹp bé nhỏ, hãy nhận đòn đi!”  Lão Hùng cười to ha hả, dáng vẻ cực kỳ phấn khích, hắn ta cầm cây đao to, bước thật nhanh và chém về phía Kim Yến Nhi.  “Khốn kiếp, cái đám rệp này!”  Kim Yến Nhi hét lớn lên, cô ả rất tự hào khi là đệ tử của Thiên Tinh Tông, bọn lão Hùng chẳng qua chỉ là những con cá lọt lưới, là những tên đã nên chết từ mấy năm trước rồi.  “Xem ra Kim Yến Nhi đánh không lại rồi…”  Hàn Tuyết đứng bên cạnh lẩm bẩm, rõ ràng Kim Yến Nhi đánh không lại lão Hùng. Cô nhanh chóng động não, bây giờ là cơ hội tốt để thoát khỏi bọn họ.  Ai mà biết sau khi Thu Lam đưa mình đến Thiên Tinh Tông đó thì sẽ làm gì, tốt nhất là trốn đi, cải trang thành một người bình thường, đợi đến khi hai nơi có thể qua lại rồi mới chạy khỏi đó.  Chạy trốn!  Hàn Tuyết thầm hạ quyết tâm, lúc này Kim Yến Nhi thét lớn lên một tiếng, cô ả lại bị lão Hùng đánh trúng.  Không đợi nữa, chạy thôi!  Hàn Tuyết hạ quyết tâm, cô lén lùi về sau, sau đó quay đầu chạy vào trong rừng cây.  “Khốn nạn, khốn nạn mà, Hàn Tuyết, cô đứng lại cho tôi…”, Kim Yến Nhi đã nhìn thấy, cô ả lập tức hét lớn lên.  Thật ra cô ả vẫn luôn chú ý đến Hàn Tuyết vì lo lắng cô sẽ bỏ chạy, không ngờ cô lại quay đầu bỏ chạy thật.  “Cái con gấu chó bự này, cút đi cho tôi!”  Kim Yến Nhi điên cuồng tấn công lão Hùng, cô ta muốn xông ra bắt Hàn Tuyết về lại nhưng sao lão Hùng có thể để cho cô ta đi chứ  Có thể nhìn ra được Hàn Tuyết và Kim Yến Nhi không phải cùng một phe, mặc dù Hàn Tuyết rất xinh đẹp nhưng cũng đâu quan trọng bằng Kim Yến Nhi.  “Người đẹp bé nhỏ, có Lão Hùng tôi ở đây thì cô đừng hòng chạy đi đâu được!”  Lão Hùng hét lớn lên, cầm cây đao lưỡi lớn chém mạnh về phía Kim Yến Nhi.  Kim Yến Nhi tức quá lớn tiếng mắng nhiếc nhưng cô ta không thể nào thoát khỏi sự dây dưa của lão Hùng, chỉ có thể mở to mắt nhìn Hàn Tuyết biến mất khỏi tầm mắt của mình.  …  Người nhà họ Lâm đánh vào nhà họ Diệp ở thủ đô, Âu Dương Đạo Vĩ cũng dẫn người đánh vào trong biệt thự nhà họ Diệp.  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lão Hùng thấy vậy thì cười lớn tiếng rồi nói: “Người đẹp bé nhỏ, cô không được rồi…”  

“Hứ, chẳng qua có chút sức mạnh, là một gã đàn ông hữu dũng vô mưu mà thôi, hãy xem kiếm đây!”  

Kim Yến Nhi hét lớn, thanh kiếm trong tay cứ như một cái bóng bám riết, liên tục đâm về phía lão Hùng.  

Sau mấy chục chiêu đao và kiếm được xuất ra, Kim Yến Nhi đã bị lão Hùng chém một đao và bay ra xa.  

Kim Yến Nhi lùi về sau cũng ba bốn mét, may mà vừa lúc ở sau lưng cô ả có một cái cây to, Kim Yến Nhi giẫm chân lên cái cây to đó thì mới có thể từ từ dừng lại.  

“Khặc…”  

Kim Yến Nhi cảm thấy ngọt ở cổ họng, một ngụm máu tươi liền chảy ra từ khóe miệng cô ả.  

“Người đẹp bé nhỏ, hãy nhận đòn đi!”  

Lão Hùng cười to ha hả, dáng vẻ cực kỳ phấn khích, hắn ta cầm cây đao to, bước thật nhanh và chém về phía Kim Yến Nhi.  

“Khốn kiếp, cái đám rệp này!”  

Kim Yến Nhi hét lớn lên, cô ả rất tự hào khi là đệ tử của Thiên Tinh Tông, bọn lão Hùng chẳng qua chỉ là những con cá lọt lưới, là những tên đã nên chết từ mấy năm trước rồi.  

“Xem ra Kim Yến Nhi đánh không lại rồi…”  

Hàn Tuyết đứng bên cạnh lẩm bẩm, rõ ràng Kim Yến Nhi đánh không lại lão Hùng. Cô nhanh chóng động não, bây giờ là cơ hội tốt để thoát khỏi bọn họ.  

Ai mà biết sau khi Thu Lam đưa mình đến Thiên Tinh Tông đó thì sẽ làm gì, tốt nhất là trốn đi, cải trang thành một người bình thường, đợi đến khi hai nơi có thể qua lại rồi mới chạy khỏi đó.  

Chạy trốn!  

Hàn Tuyết thầm hạ quyết tâm, lúc này Kim Yến Nhi thét lớn lên một tiếng, cô ả lại bị lão Hùng đánh trúng.  

Không đợi nữa, chạy thôi!  

Hàn Tuyết hạ quyết tâm, cô lén lùi về sau, sau đó quay đầu chạy vào trong rừng cây.  

“Khốn nạn, khốn nạn mà, Hàn Tuyết, cô đứng lại cho tôi…”, Kim Yến Nhi đã nhìn thấy, cô ả lập tức hét lớn lên.  

Thật ra cô ả vẫn luôn chú ý đến Hàn Tuyết vì lo lắng cô sẽ bỏ chạy, không ngờ cô lại quay đầu bỏ chạy thật.  

“Cái con gấu chó bự này, cút đi cho tôi!”  

Kim Yến Nhi điên cuồng tấn công lão Hùng, cô ta muốn xông ra bắt Hàn Tuyết về lại nhưng sao lão Hùng có thể để cho cô ta đi chứ  

Có thể nhìn ra được Hàn Tuyết và Kim Yến Nhi không phải cùng một phe, mặc dù Hàn Tuyết rất xinh đẹp nhưng cũng đâu quan trọng bằng Kim Yến Nhi.  

“Người đẹp bé nhỏ, có Lão Hùng tôi ở đây thì cô đừng hòng chạy đi đâu được!”  

Lão Hùng hét lớn lên, cầm cây đao lưỡi lớn chém mạnh về phía Kim Yến Nhi.  

Kim Yến Nhi tức quá lớn tiếng mắng nhiếc nhưng cô ta không thể nào thoát khỏi sự dây dưa của lão Hùng, chỉ có thể mở to mắt nhìn Hàn Tuyết biến mất khỏi tầm mắt của mình.  

…  

Người nhà họ Lâm đánh vào nhà họ Diệp ở thủ đô, Âu Dương Đạo Vĩ cũng dẫn người đánh vào trong biệt thự nhà họ Diệp.  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lão Hùng thấy vậy thì cười lớn tiếng rồi nói: “Người đẹp bé nhỏ, cô không được rồi…”  “Hứ, chẳng qua có chút sức mạnh, là một gã đàn ông hữu dũng vô mưu mà thôi, hãy xem kiếm đây!”  Kim Yến Nhi hét lớn, thanh kiếm trong tay cứ như một cái bóng bám riết, liên tục đâm về phía lão Hùng.  Sau mấy chục chiêu đao và kiếm được xuất ra, Kim Yến Nhi đã bị lão Hùng chém một đao và bay ra xa.  Kim Yến Nhi lùi về sau cũng ba bốn mét, may mà vừa lúc ở sau lưng cô ả có một cái cây to, Kim Yến Nhi giẫm chân lên cái cây to đó thì mới có thể từ từ dừng lại.  “Khặc…”  Kim Yến Nhi cảm thấy ngọt ở cổ họng, một ngụm máu tươi liền chảy ra từ khóe miệng cô ả.  “Người đẹp bé nhỏ, hãy nhận đòn đi!”  Lão Hùng cười to ha hả, dáng vẻ cực kỳ phấn khích, hắn ta cầm cây đao to, bước thật nhanh và chém về phía Kim Yến Nhi.  “Khốn kiếp, cái đám rệp này!”  Kim Yến Nhi hét lớn lên, cô ả rất tự hào khi là đệ tử của Thiên Tinh Tông, bọn lão Hùng chẳng qua chỉ là những con cá lọt lưới, là những tên đã nên chết từ mấy năm trước rồi.  “Xem ra Kim Yến Nhi đánh không lại rồi…”  Hàn Tuyết đứng bên cạnh lẩm bẩm, rõ ràng Kim Yến Nhi đánh không lại lão Hùng. Cô nhanh chóng động não, bây giờ là cơ hội tốt để thoát khỏi bọn họ.  Ai mà biết sau khi Thu Lam đưa mình đến Thiên Tinh Tông đó thì sẽ làm gì, tốt nhất là trốn đi, cải trang thành một người bình thường, đợi đến khi hai nơi có thể qua lại rồi mới chạy khỏi đó.  Chạy trốn!  Hàn Tuyết thầm hạ quyết tâm, lúc này Kim Yến Nhi thét lớn lên một tiếng, cô ả lại bị lão Hùng đánh trúng.  Không đợi nữa, chạy thôi!  Hàn Tuyết hạ quyết tâm, cô lén lùi về sau, sau đó quay đầu chạy vào trong rừng cây.  “Khốn nạn, khốn nạn mà, Hàn Tuyết, cô đứng lại cho tôi…”, Kim Yến Nhi đã nhìn thấy, cô ả lập tức hét lớn lên.  Thật ra cô ả vẫn luôn chú ý đến Hàn Tuyết vì lo lắng cô sẽ bỏ chạy, không ngờ cô lại quay đầu bỏ chạy thật.  “Cái con gấu chó bự này, cút đi cho tôi!”  Kim Yến Nhi điên cuồng tấn công lão Hùng, cô ta muốn xông ra bắt Hàn Tuyết về lại nhưng sao lão Hùng có thể để cho cô ta đi chứ  Có thể nhìn ra được Hàn Tuyết và Kim Yến Nhi không phải cùng một phe, mặc dù Hàn Tuyết rất xinh đẹp nhưng cũng đâu quan trọng bằng Kim Yến Nhi.  “Người đẹp bé nhỏ, có Lão Hùng tôi ở đây thì cô đừng hòng chạy đi đâu được!”  Lão Hùng hét lớn lên, cầm cây đao lưỡi lớn chém mạnh về phía Kim Yến Nhi.  Kim Yến Nhi tức quá lớn tiếng mắng nhiếc nhưng cô ta không thể nào thoát khỏi sự dây dưa của lão Hùng, chỉ có thể mở to mắt nhìn Hàn Tuyết biến mất khỏi tầm mắt của mình.  …  Người nhà họ Lâm đánh vào nhà họ Diệp ở thủ đô, Âu Dương Đạo Vĩ cũng dẫn người đánh vào trong biệt thự nhà họ Diệp.  

Chương 1649