Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1187: 1187: Chương 1188

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Ầm” Những chiếc đao dài trên tay bọn họ xet qua từng tia sáng lạnh.“Leng keng!” Diệp Quân Lâm tùy ý để cho những nhát đao của bọn họ như sấm sét từng đọt, từng đọt giáng xuống Thế nhưng tất cả chỉ phát ra một tiếng, căn bản không thể chém xuyên thấu được.“Ông Lâm ngài đã nhìn thấy chưa? Trên người anh ta mặc áo giáp, căn bản không thể chém Xuyên qua được”Các vị cao thủ Đường Môn nhắc nhỏ.“Leng keng!”“Leng keng!” Leng keng!” Mười tám vị cao thủ liên tục tấn công, nhưng bất kể làm như thế nào cũng không thể chém rách được nó.Ngược lại là vũ khí trong tay bọn họ cũng bị bẻ cong luôn rồi.Áo giáp này rốt cuộc là cái loại áo giáp gì thế? Hiện tại cho đù là áo chống đạn, bọn họ cũng có thể nhẹ nhàng mà chém nát nó.“Sao tôi cảm thấy bộ áo giáp hắn đang mặc là bộ áo giáp tơ vàng của Đường Môn nhỉ? Chứ áo giáp bình thường không chống đỡ được lâu như vậy đâu!” Diệp Hiểu Long nhỏ giọng nói.“Có chút kinh khủng phải không?”Diệp Trung Lâm muốn nhìn xem Diệp Quân Lâm rốt cuộc làm sao, thế nhưng khoảng cách hơi xa, nhìn không rõ.Trong mắt Diệp Quân Lâm, người đang dây dưa với mười tám vị cao thủ, đột nhiên ánh mắt anh thay đổi, hiện ra sự lạnh giá.“Đến lượt tôi rồi.“”Phanh!”Vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm liền di chuyển.Một cước đá bay một tên.Mười tám vị cao thủ ở trong tay anh hệt như những tờ giấy nến, không có chút lực chiến đấu nào cả.Rất nhanh, mười tám vị cao thủ toàn bộ bị đá bay đi.Chấn động!Vô cùng chấn động!.Ra chương nhanh nhất tại ++ TRUМt rцyen.V Л ++Diệp Trung Lâm là người biết rõ nhất thực.lực của những người này, mười tám người này ít nhất cũng có thể địch lại 10 tên Diệp Văn Tùng.Thế mà đều không phải là đối thủ của anh sao?“Giết! Giết nó cho tao!”“Người này bắt buộc phải diệt trừ! Nếu không chính là nỗi ô nhục của hoàng tộc nhà họ Diệp chúng ta! Đến cả Chiến thần Côn Luân cũng đã biết chuyện! Hẳn bắt buộc phải chết!”Diệp Trung Lâm bắt đầu gấp rồi, phái toàn bộ thủ hạ của gã ta ra, gã ta bắt buộc phải giết được Diệp Quân Lâm.Lập tức, hơn trăm tên cao thủ nhà họ Diệp một đường giết thẳng đến chỗ của Diệp Quân Lâm.“Leng keng!”Anh để mặc từng nhát, từng nhát đao chém vào người mình.Bất kể tấn công kiểu gì, bộ áo giáp tơ vàng đều có thể chịu được.Thế nhưng cao thủ nhà họ Diệp cũng đã phát hiện ra..

“Ầm” Những chiếc đao dài trên tay bọn họ xet qua từng tia sáng lạnh.

“Leng keng!” Diệp Quân Lâm tùy ý để cho những nhát đao của bọn họ như sấm sét từng đọt, từng đọt giáng xuống Thế nhưng tất cả chỉ phát ra một tiếng, căn bản không thể chém xuyên thấu được.

“Ông Lâm ngài đã nhìn thấy chưa? Trên người anh ta mặc áo giáp, căn bản không thể chém Xuyên qua được”

Các vị cao thủ Đường Môn nhắc nhỏ.

“Leng keng!”

“Leng keng!” Leng keng!” Mười tám vị cao thủ liên tục tấn công, nhưng bất kể làm như thế nào cũng không thể chém rách được nó.

Ngược lại là vũ khí trong tay bọn họ cũng bị bẻ cong luôn rồi.

Áo giáp này rốt cuộc là cái loại áo giáp gì thế? Hiện tại cho đù là áo chống đạn, bọn họ cũng có thể nhẹ nhàng mà chém nát nó.

“Sao tôi cảm thấy bộ áo giáp hắn đang mặc là bộ áo giáp tơ vàng của Đường Môn nhỉ? Chứ áo giáp bình thường không chống đỡ được lâu như vậy đâu!” Diệp Hiểu Long nhỏ giọng nói.

“Có chút kinh khủng phải không?”

Diệp Trung Lâm muốn nhìn xem Diệp Quân Lâm rốt cuộc làm sao, thế nhưng khoảng cách hơi xa, nhìn không rõ.

Trong mắt Diệp Quân Lâm, người đang dây dưa với mười tám vị cao thủ, đột nhiên ánh mắt anh thay đổi, hiện ra sự lạnh giá.

“Đến lượt tôi rồi.

“”Phanh!”

Vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm liền di chuyển.

Một cước đá bay một tên.

Mười tám vị cao thủ ở trong tay anh hệt như những tờ giấy nến, không có chút lực chiến đấu nào cả.

Rất nhanh, mười tám vị cao thủ toàn bộ bị đá bay đi.

Chấn động!

Vô cùng chấn động!.

Ra chương nhanh nhất tại ++ TRUМt rцyen.V Л ++

Diệp Trung Lâm là người biết rõ nhất thực.

lực của những người này, mười tám người này ít nhất cũng có thể địch lại 10 tên Diệp Văn Tùng.

Thế mà đều không phải là đối thủ của anh sao?

“Giết! Giết nó cho tao!”

“Người này bắt buộc phải diệt trừ! Nếu không chính là nỗi ô nhục của hoàng tộc nhà họ Diệp chúng ta! Đến cả Chiến thần Côn Luân cũng đã biết chuyện! Hẳn bắt buộc phải chết!”

Diệp Trung Lâm bắt đầu gấp rồi, phái toàn bộ thủ hạ của gã ta ra, gã ta bắt buộc phải giết được Diệp Quân Lâm.

Lập tức, hơn trăm tên cao thủ nhà họ Diệp một đường giết thẳng đến chỗ của Diệp Quân Lâm.

“Leng keng!”

Anh để mặc từng nhát, từng nhát đao chém vào người mình.

Bất kể tấn công kiểu gì, bộ áo giáp tơ vàng đều có thể chịu được.

Thế nhưng cao thủ nhà họ Diệp cũng đã phát hiện ra..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Ầm” Những chiếc đao dài trên tay bọn họ xet qua từng tia sáng lạnh.“Leng keng!” Diệp Quân Lâm tùy ý để cho những nhát đao của bọn họ như sấm sét từng đọt, từng đọt giáng xuống Thế nhưng tất cả chỉ phát ra một tiếng, căn bản không thể chém xuyên thấu được.“Ông Lâm ngài đã nhìn thấy chưa? Trên người anh ta mặc áo giáp, căn bản không thể chém Xuyên qua được”Các vị cao thủ Đường Môn nhắc nhỏ.“Leng keng!”“Leng keng!” Leng keng!” Mười tám vị cao thủ liên tục tấn công, nhưng bất kể làm như thế nào cũng không thể chém rách được nó.Ngược lại là vũ khí trong tay bọn họ cũng bị bẻ cong luôn rồi.Áo giáp này rốt cuộc là cái loại áo giáp gì thế? Hiện tại cho đù là áo chống đạn, bọn họ cũng có thể nhẹ nhàng mà chém nát nó.“Sao tôi cảm thấy bộ áo giáp hắn đang mặc là bộ áo giáp tơ vàng của Đường Môn nhỉ? Chứ áo giáp bình thường không chống đỡ được lâu như vậy đâu!” Diệp Hiểu Long nhỏ giọng nói.“Có chút kinh khủng phải không?”Diệp Trung Lâm muốn nhìn xem Diệp Quân Lâm rốt cuộc làm sao, thế nhưng khoảng cách hơi xa, nhìn không rõ.Trong mắt Diệp Quân Lâm, người đang dây dưa với mười tám vị cao thủ, đột nhiên ánh mắt anh thay đổi, hiện ra sự lạnh giá.“Đến lượt tôi rồi.“”Phanh!”Vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm liền di chuyển.Một cước đá bay một tên.Mười tám vị cao thủ ở trong tay anh hệt như những tờ giấy nến, không có chút lực chiến đấu nào cả.Rất nhanh, mười tám vị cao thủ toàn bộ bị đá bay đi.Chấn động!Vô cùng chấn động!.Ra chương nhanh nhất tại ++ TRUМt rцyen.V Л ++Diệp Trung Lâm là người biết rõ nhất thực.lực của những người này, mười tám người này ít nhất cũng có thể địch lại 10 tên Diệp Văn Tùng.Thế mà đều không phải là đối thủ của anh sao?“Giết! Giết nó cho tao!”“Người này bắt buộc phải diệt trừ! Nếu không chính là nỗi ô nhục của hoàng tộc nhà họ Diệp chúng ta! Đến cả Chiến thần Côn Luân cũng đã biết chuyện! Hẳn bắt buộc phải chết!”Diệp Trung Lâm bắt đầu gấp rồi, phái toàn bộ thủ hạ của gã ta ra, gã ta bắt buộc phải giết được Diệp Quân Lâm.Lập tức, hơn trăm tên cao thủ nhà họ Diệp một đường giết thẳng đến chỗ của Diệp Quân Lâm.“Leng keng!”Anh để mặc từng nhát, từng nhát đao chém vào người mình.Bất kể tấn công kiểu gì, bộ áo giáp tơ vàng đều có thể chịu được.Thế nhưng cao thủ nhà họ Diệp cũng đã phát hiện ra..

Chương 1187: 1187: Chương 1188