Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1202: 1202: Chương 1203
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Không phải em sợ, chỉ là tập đoàn Minh Thiên quá mạnh, ngay cả Minh Cường cũng không có tư cách đấu!”Lý Từ Nhiệm bất lực.Khoảng cách này là khoảng cách không thể vượt qua.Không phải chỉ dựa vào cố gẳng cùng tự tin mà có thể bù đắp được.“Chẳng lẽ dự án khoa học kĩ thuật đó em không giành à?”Diệp Quân Lâm hỏi.“Phải giành, nhất định phải giành được!”Tưởng tượng đến cảnh giành được dự án này và đề cao giá trị của mình, hai nhà Đoàn Trịnh cũng không thể quản được cô.Lý Từ Nhiệm tràn đầy nhiệt huyết.“Nếu không muốn, có thể đổi dự án khác, em nói một tiếng với Phùng Ngọc Hân là được”Diệp Quân Lâm nói.Em là bà chủ, đổi dự án chỉ cần nói một câu là xong.“Quân Lâm, đây là dự ám một trăm tỷ đó, chỗ nào có nhiều như vậy không? Muốn đổi là đổi được à?”Lý Từ Nhiệm nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm, trên mặt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.Đổi một dự án mà lại tùy tiện như vậy sao? Còn là dự án trị giá trăm tỷ.Đây là Diệp Quân Lâm coi chơi lưu manh thành thói quen đấy à? Chuyện gì cũng có thể nói một cách tùy tiện như vậy! Cô đâu biết rằng, thật ra việc đổi dự án chỉ dựa vào một câu nói của cô.Tập đoàn Minh Thiên cũng có sản nghiệp ở Thành Đô, là ở một tòa cao ốc.Quan Liễu Yên và những nhân viên cấp cao khác quay trở về noi này.“Rất đơn giản, trước tiên giành được cái dự án khoa học kỹ thuật trăm tỷ này đã, sau đó ra tay xử lý Tập đoàn Minh Cường!” Quan Liễu Yên và những người khác đã làm kỹ càng tỉ mỉ, bao gồm cả khâu kế hoạch.Bọn họ đang bàn bạc.Lúc này cửa phòng họp bị đẩy ra.Có bảy người tiến vào.Ông lão dẫn đầu mặc một bộ áo đài màu xanh lá, trên mặt đều là sát khí, cả người tản ra khí thể như bị núi cao đè lên.Khiến cho mọi người ở đây lập tức cảm thấy hít thở không thông.“Ông Vân…Ông Vân đại giá quang lâm, không tiếp đón được từ xa, mong ngài thứ tội..” Mấy vị nhân viên cấp cao của Tập đoàn Minh Thiên vừa thấy người đến lập tức quỳ xuống.“Mau quỳ xuống!” Toàn bộ mấy người Quan Liễu Yên cũng quỳ xuống, toàn thân run bân bật.Nhà họ Diệp có quy định trong dòng họ vô cùng nghiêm ngặt, gặp người có địa vị cao hơn, quỳ xuống là lễ nghỉ cơ bản nhất.Không quỳ chính là bất kính..
“Không phải em sợ, chỉ là tập đoàn Minh Thiên quá mạnh, ngay cả Minh Cường cũng không có tư cách đấu!”
Lý Từ Nhiệm bất lực.
Khoảng cách này là khoảng cách không thể vượt qua.
Không phải chỉ dựa vào cố gẳng cùng tự tin mà có thể bù đắp được.
“Chẳng lẽ dự án khoa học kĩ thuật đó em không giành à?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
“Phải giành, nhất định phải giành được!”
Tưởng tượng đến cảnh giành được dự án này và đề cao giá trị của mình, hai nhà Đoàn Trịnh cũng không thể quản được cô.
Lý Từ Nhiệm tràn đầy nhiệt huyết.
“Nếu không muốn, có thể đổi dự án khác, em nói một tiếng với Phùng Ngọc Hân là được”
Diệp Quân Lâm nói.
Em là bà chủ, đổi dự án chỉ cần nói một câu là xong.
“Quân Lâm, đây là dự ám một trăm tỷ đó, chỗ nào có nhiều như vậy không? Muốn đổi là đổi được à?”
Lý Từ Nhiệm nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm, trên mặt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
Đổi một dự án mà lại tùy tiện như vậy sao? Còn là dự án trị giá trăm tỷ.
Đây là Diệp Quân Lâm coi chơi lưu manh thành thói quen đấy à? Chuyện gì cũng có thể nói một cách tùy tiện như vậy! Cô đâu biết rằng, thật ra việc đổi dự án chỉ dựa vào một câu nói của cô.
Tập đoàn Minh Thiên cũng có sản nghiệp ở Thành Đô, là ở một tòa cao ốc.
Quan Liễu Yên và những nhân viên cấp cao khác quay trở về noi này.
“Rất đơn giản, trước tiên giành được cái dự án khoa học kỹ thuật trăm tỷ này đã, sau đó ra tay xử lý Tập đoàn Minh Cường!” Quan Liễu Yên và những người khác đã làm kỹ càng tỉ mỉ, bao gồm cả khâu kế hoạch.
Bọn họ đang bàn bạc.
Lúc này cửa phòng họp bị đẩy ra.
Có bảy người tiến vào.
Ông lão dẫn đầu mặc một bộ áo đài màu xanh lá, trên mặt đều là sát khí, cả người tản ra khí thể như bị núi cao đè lên.
Khiến cho mọi người ở đây lập tức cảm thấy hít thở không thông.
“Ông Vân…
Ông Vân đại giá quang lâm, không tiếp đón được từ xa, mong ngài thứ tội..
” Mấy vị nhân viên cấp cao của Tập đoàn Minh Thiên vừa thấy người đến lập tức quỳ xuống.
“Mau quỳ xuống!” Toàn bộ mấy người Quan Liễu Yên cũng quỳ xuống, toàn thân run bân bật.
Nhà họ Diệp có quy định trong dòng họ vô cùng nghiêm ngặt, gặp người có địa vị cao hơn, quỳ xuống là lễ nghỉ cơ bản nhất.
Không quỳ chính là bất kính..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Không phải em sợ, chỉ là tập đoàn Minh Thiên quá mạnh, ngay cả Minh Cường cũng không có tư cách đấu!”Lý Từ Nhiệm bất lực.Khoảng cách này là khoảng cách không thể vượt qua.Không phải chỉ dựa vào cố gẳng cùng tự tin mà có thể bù đắp được.“Chẳng lẽ dự án khoa học kĩ thuật đó em không giành à?”Diệp Quân Lâm hỏi.“Phải giành, nhất định phải giành được!”Tưởng tượng đến cảnh giành được dự án này và đề cao giá trị của mình, hai nhà Đoàn Trịnh cũng không thể quản được cô.Lý Từ Nhiệm tràn đầy nhiệt huyết.“Nếu không muốn, có thể đổi dự án khác, em nói một tiếng với Phùng Ngọc Hân là được”Diệp Quân Lâm nói.Em là bà chủ, đổi dự án chỉ cần nói một câu là xong.“Quân Lâm, đây là dự ám một trăm tỷ đó, chỗ nào có nhiều như vậy không? Muốn đổi là đổi được à?”Lý Từ Nhiệm nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm, trên mặt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.Đổi một dự án mà lại tùy tiện như vậy sao? Còn là dự án trị giá trăm tỷ.Đây là Diệp Quân Lâm coi chơi lưu manh thành thói quen đấy à? Chuyện gì cũng có thể nói một cách tùy tiện như vậy! Cô đâu biết rằng, thật ra việc đổi dự án chỉ dựa vào một câu nói của cô.Tập đoàn Minh Thiên cũng có sản nghiệp ở Thành Đô, là ở một tòa cao ốc.Quan Liễu Yên và những nhân viên cấp cao khác quay trở về noi này.“Rất đơn giản, trước tiên giành được cái dự án khoa học kỹ thuật trăm tỷ này đã, sau đó ra tay xử lý Tập đoàn Minh Cường!” Quan Liễu Yên và những người khác đã làm kỹ càng tỉ mỉ, bao gồm cả khâu kế hoạch.Bọn họ đang bàn bạc.Lúc này cửa phòng họp bị đẩy ra.Có bảy người tiến vào.Ông lão dẫn đầu mặc một bộ áo đài màu xanh lá, trên mặt đều là sát khí, cả người tản ra khí thể như bị núi cao đè lên.Khiến cho mọi người ở đây lập tức cảm thấy hít thở không thông.“Ông Vân…Ông Vân đại giá quang lâm, không tiếp đón được từ xa, mong ngài thứ tội..” Mấy vị nhân viên cấp cao của Tập đoàn Minh Thiên vừa thấy người đến lập tức quỳ xuống.“Mau quỳ xuống!” Toàn bộ mấy người Quan Liễu Yên cũng quỳ xuống, toàn thân run bân bật.Nhà họ Diệp có quy định trong dòng họ vô cùng nghiêm ngặt, gặp người có địa vị cao hơn, quỳ xuống là lễ nghỉ cơ bản nhất.Không quỳ chính là bất kính..