"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 1656
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Chỉ thấy một mình Âu Dương Đạo Vĩ đang chiến đấu cùng ba người khác, sức mạnh của ông ta bị cản lại, thế nhưng vẫn đang chiếm thế thượng phong, cố dồn ba người kia xuống. “Nhị trưởng lão tất thắng, nhị trưởng lão tất thắng...”, người nhà họ Âu Dương liền hô vang. Chỉ cần Diệp Chấn Hà thất bại, thì coi như ấn định tàn cuộc cho nhà họ Diệp. Và kết cục cuối cùng, đương nhiên là cái chết! Diệp Thánh nhíu chặt hàng lông mày, nhìn ra Âu Dương Đạo Vĩ đang mạnh hơn một chút. “Như vậy không được, ông nội, sư huynh mấy người sẽ bại mất...” Diệp Thánh cau mày, trong lòng như phát điên, cậu ta nhanh nhẹn di chuyển, khi tới vị trí thích hợp hơn, liền ra tay, giống như tên đã lên cung mà nhắm thẳng vào Âu Dương Đạo Vĩ. “Khốn nạn, quay lại đây!” Ngay trong khoảnh khắc cậu ta chạy xuyên qua, Âu Dương Nghị đã phát hiện ra, lúc này không được để ai quấy rầy Âu Dương Đạo Vĩ.Diệp Thánh đột nhiên xông tới, khiến Âu Dương Nghị vừa kinh ngạc vừa tức giận. Dù gì, Diệp Thánh hiện vẫn chưa phải là tiểu tông sư, cho nên ông ta cũng không chú ý tới sự tồn tại của Diệp Thánh. Nhưng bây giờ Diệp Thánh lại di chuyển về phía Âu Dương Đạo Vĩ. Còn Âu Dương Đạo Vĩ lúc này lại đang chấn áp ba người Diệp Chấn Hà, cho nên không còn hơi sức đâu để đối phó với những người khác, song Diệp Thánh một người còn không phải là tiểu tông sư, cho nên ông ta lại càng không xem ra gì. Thế nhưng Diệp Thánh lúc này lại rút từ thắt lưng ra một vật, khiến Âu Dương Đạo Vĩ tức ra mặt mà hét lên, Âu Dương Nghị cũng xông về phía Diệp Thánh. Thứ mà Diệp Thánh lấy ra lại một cây súng. Phằng phằng phằng! Ngón tay liên tiếp bóp cò, từng viên đạn bắn về phía Âu Dương Đạo Vĩ. “Thứ khốn nạn!” Âu Dương Đạo Vĩ gào lên, ông ta lúc này không còn tâm sức để đối phó với những viên đạn bắn tới, nếu bị bắn trúng chắc chắn sẽ bị thương. Cho nên Âu Dương Đạo Vĩ chỉ còn cách di chuyển sang một bên, tránh những viên đạn đang bắn tới. Giết! Sau khi Âu Dương Đạo Vĩ lui ra, Diệp Chấn Hà liền hô lên một tiếng, nội lực từ trong tay phóng ra, một luồng đao khí chém về phía Âu Dương Đạo Vĩ. Rầm! Trong lúc hoảng loạn, Âu Dương Đạo Vĩ đã tung ra một đòn phản công, đao khí vỡ vụn, cả người ông ta cũng bị văng ra cả ba bốn mét. “Khốn nạn, khốn nạn...”
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Chỉ thấy một mình Âu Dương Đạo Vĩ đang chiến đấu cùng ba người khác, sức mạnh của ông ta bị cản lại, thế nhưng vẫn đang chiếm thế thượng phong, cố dồn ba người kia xuống. “Nhị trưởng lão tất thắng, nhị trưởng lão tất thắng...”, người nhà họ Âu Dương liền hô vang. Chỉ cần Diệp Chấn Hà thất bại, thì coi như ấn định tàn cuộc cho nhà họ Diệp. Và kết cục cuối cùng, đương nhiên là cái chết! Diệp Thánh nhíu chặt hàng lông mày, nhìn ra Âu Dương Đạo Vĩ đang mạnh hơn một chút. “Như vậy không được, ông nội, sư huynh mấy người sẽ bại mất...” Diệp Thánh cau mày, trong lòng như phát điên, cậu ta nhanh nhẹn di chuyển, khi tới vị trí thích hợp hơn, liền ra tay, giống như tên đã lên cung mà nhắm thẳng vào Âu Dương Đạo Vĩ. “Khốn nạn, quay lại đây!” Ngay trong khoảnh khắc cậu ta chạy xuyên qua, Âu Dương Nghị đã phát hiện ra, lúc này không được để ai quấy rầy Âu Dương Đạo Vĩ.Diệp Thánh đột nhiên xông tới, khiến Âu Dương Nghị vừa kinh ngạc vừa tức giận. Dù gì, Diệp Thánh hiện vẫn chưa phải là tiểu tông sư, cho nên ông ta cũng không chú ý tới sự tồn tại của Diệp Thánh. Nhưng bây giờ Diệp Thánh lại di chuyển về phía Âu Dương Đạo Vĩ. Còn Âu Dương Đạo Vĩ lúc này lại đang chấn áp ba người Diệp Chấn Hà, cho nên không còn hơi sức đâu để đối phó với những người khác, song Diệp Thánh một người còn không phải là tiểu tông sư, cho nên ông ta lại càng không xem ra gì. Thế nhưng Diệp Thánh lúc này lại rút từ thắt lưng ra một vật, khiến Âu Dương Đạo Vĩ tức ra mặt mà hét lên, Âu Dương Nghị cũng xông về phía Diệp Thánh. Thứ mà Diệp Thánh lấy ra lại một cây súng. Phằng phằng phằng! Ngón tay liên tiếp bóp cò, từng viên đạn bắn về phía Âu Dương Đạo Vĩ. “Thứ khốn nạn!” Âu Dương Đạo Vĩ gào lên, ông ta lúc này không còn tâm sức để đối phó với những viên đạn bắn tới, nếu bị bắn trúng chắc chắn sẽ bị thương. Cho nên Âu Dương Đạo Vĩ chỉ còn cách di chuyển sang một bên, tránh những viên đạn đang bắn tới. Giết! Sau khi Âu Dương Đạo Vĩ lui ra, Diệp Chấn Hà liền hô lên một tiếng, nội lực từ trong tay phóng ra, một luồng đao khí chém về phía Âu Dương Đạo Vĩ. Rầm! Trong lúc hoảng loạn, Âu Dương Đạo Vĩ đã tung ra một đòn phản công, đao khí vỡ vụn, cả người ông ta cũng bị văng ra cả ba bốn mét. “Khốn nạn, khốn nạn...”
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Chỉ thấy một mình Âu Dương Đạo Vĩ đang chiến đấu cùng ba người khác, sức mạnh của ông ta bị cản lại, thế nhưng vẫn đang chiếm thế thượng phong, cố dồn ba người kia xuống. “Nhị trưởng lão tất thắng, nhị trưởng lão tất thắng...”, người nhà họ Âu Dương liền hô vang. Chỉ cần Diệp Chấn Hà thất bại, thì coi như ấn định tàn cuộc cho nhà họ Diệp. Và kết cục cuối cùng, đương nhiên là cái chết! Diệp Thánh nhíu chặt hàng lông mày, nhìn ra Âu Dương Đạo Vĩ đang mạnh hơn một chút. “Như vậy không được, ông nội, sư huynh mấy người sẽ bại mất...” Diệp Thánh cau mày, trong lòng như phát điên, cậu ta nhanh nhẹn di chuyển, khi tới vị trí thích hợp hơn, liền ra tay, giống như tên đã lên cung mà nhắm thẳng vào Âu Dương Đạo Vĩ. “Khốn nạn, quay lại đây!” Ngay trong khoảnh khắc cậu ta chạy xuyên qua, Âu Dương Nghị đã phát hiện ra, lúc này không được để ai quấy rầy Âu Dương Đạo Vĩ.Diệp Thánh đột nhiên xông tới, khiến Âu Dương Nghị vừa kinh ngạc vừa tức giận. Dù gì, Diệp Thánh hiện vẫn chưa phải là tiểu tông sư, cho nên ông ta cũng không chú ý tới sự tồn tại của Diệp Thánh. Nhưng bây giờ Diệp Thánh lại di chuyển về phía Âu Dương Đạo Vĩ. Còn Âu Dương Đạo Vĩ lúc này lại đang chấn áp ba người Diệp Chấn Hà, cho nên không còn hơi sức đâu để đối phó với những người khác, song Diệp Thánh một người còn không phải là tiểu tông sư, cho nên ông ta lại càng không xem ra gì. Thế nhưng Diệp Thánh lúc này lại rút từ thắt lưng ra một vật, khiến Âu Dương Đạo Vĩ tức ra mặt mà hét lên, Âu Dương Nghị cũng xông về phía Diệp Thánh. Thứ mà Diệp Thánh lấy ra lại một cây súng. Phằng phằng phằng! Ngón tay liên tiếp bóp cò, từng viên đạn bắn về phía Âu Dương Đạo Vĩ. “Thứ khốn nạn!” Âu Dương Đạo Vĩ gào lên, ông ta lúc này không còn tâm sức để đối phó với những viên đạn bắn tới, nếu bị bắn trúng chắc chắn sẽ bị thương. Cho nên Âu Dương Đạo Vĩ chỉ còn cách di chuyển sang một bên, tránh những viên đạn đang bắn tới. Giết! Sau khi Âu Dương Đạo Vĩ lui ra, Diệp Chấn Hà liền hô lên một tiếng, nội lực từ trong tay phóng ra, một luồng đao khí chém về phía Âu Dương Đạo Vĩ. Rầm! Trong lúc hoảng loạn, Âu Dương Đạo Vĩ đã tung ra một đòn phản công, đao khí vỡ vụn, cả người ông ta cũng bị văng ra cả ba bốn mét. “Khốn nạn, khốn nạn...”