Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1222: 1222: Chương 1223

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Tôi đã suy nghĩ kỹ càng, cho dù là ai, dám động vào cô Chí Oánh và ngài Diệp đây, thì chính là địch của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng chúng tôi! Cho dù chúng tôi không phải là đối thủ, thì cũng phải liều mạng!”“Nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội thì như thế nào? Chúng tôi cũng không sợ! Gây sự ở trên địa bàn của chúng tôi, chúng ta nhất định phải quan tâm đến cùng!Cố Hạ Dương đối chọi gay gắt, biểu đạt ra thái độ muốn ăn thua đủ của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng!Uỳnh!Điều này khiến cho ông Vân kém chút nữa đã tức đến mức nổ tung.Đám người điên này!Cũng dám chống đối với nhà họ Diệp sao!Lúc này, đoàn xe của nhà họ Chí di chuyển một lần nữa, không nhìn đến đám người ông Vân, Nhìn chiếc xe di chuyển, những cao thủ mà ông Vân mang đến từ nhà họ Diệp đều vô cùng bực bội, bọn họ nằm thật chặt vũ khí ở trong tay.Chỉ chờ âm thanh ra lệnh của ông Vân.Thì bọn họ sẽ xông lên g**t ch*t Diệp Quân Lâm và Chí Oánh.Bịch bịch bịch bịch…Xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng tìm đập mạnh của đám người.Bầu không khí giương cung đoạt kiếm ở đây đang hết sức căng thẳng.Nếu như nhà họ Diệp ra tay, thì nhóm người một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng chắc chăn sẽ không đồng ý, liều chết cũng sẽ ngăn lại.Những cao thủ giỏi nhất của nhà họ Diệp đều đang đợi ông Vân hạ lệnh.Nhưng đợi đến nửa ngày, đến tận khi đoàn xe của nhà họ Chí biến mất trong tầm mắt, ông Vân cũng không ra lệnh.Điều này…Từ bỏ sao? Không giết bọn họ nữa? Những cao thủ của nhà họ Diệp rất nghi ngờ.Nhà họ Diệp sẽ sợ một cái thành phố Hải Phòng sao? Năm đó một mình Diệp Văn Tùng cũng có thể trấn áp! Cố Hạ Dương nhìn ông Vân nói: “Có muốn thử một chút không? Cho dù tôi có liều mạng cái thân già này cũng sẽ phân cao thấp với ông!”Người của một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đều chăm chú nhìn vào các cao thủ của nhà họ Diệp, một dáng vẻ muốn cá chết rách lưới.Cuối cùng ông Vân cũng không ra lệnh, tùy ý để cho đoàn xe của nhà họ Chí rời đi.“Rút lui!Cố Hạ Dương ra lệnh một tiếng, một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đồng loạt vội vàng rút lui.Rất nhanh, nơi này chỉ còn lại đám người của ông Vân.“Ông Vân, vì sao ông không hạ lệnh để chúng tôi g**t ch*t mẹ con bọn họ đi? Mọi người rất khó hiểu.“Haizz!”Ông Vân thở dài một tiếng nói: “Tôi thực sự không thể nghĩ ra lý do mà vì sao một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng lại ra mặt thay cho bà ta? Thái độ lại còn kiên quyết đến như vậy?”“Dù là phải đối đầu với nhà họ Diệp, thì bọn họ cũng không sợ hãi!”.

“Tôi đã suy nghĩ kỹ càng, cho dù là ai, dám động vào cô Chí Oánh và ngài Diệp đây, thì chính là địch của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng chúng tôi! Cho dù chúng tôi không phải là đối thủ, thì cũng phải liều mạng!”

“Nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội thì như thế nào? Chúng tôi cũng không sợ! Gây sự ở trên địa bàn của chúng tôi, chúng ta nhất định phải quan tâm đến cùng!

Cố Hạ Dương đối chọi gay gắt, biểu đạt ra thái độ muốn ăn thua đủ của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng!

Uỳnh!

Điều này khiến cho ông Vân kém chút nữa đã tức đến mức nổ tung.

Đám người điên này!

Cũng dám chống đối với nhà họ Diệp sao!

Lúc này, đoàn xe của nhà họ Chí di chuyển một lần nữa, không nhìn đến đám người ông Vân, Nhìn chiếc xe di chuyển, những cao thủ mà ông Vân mang đến từ nhà họ Diệp đều vô cùng bực bội, bọn họ nằm thật chặt vũ khí ở trong tay.

Chỉ chờ âm thanh ra lệnh của ông Vân.

Thì bọn họ sẽ xông lên g**t ch*t Diệp Quân Lâm và Chí Oánh.

Bịch bịch bịch bịch…

Xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng tìm đập mạnh của đám người.

Bầu không khí giương cung đoạt kiếm ở đây đang hết sức căng thẳng.

Nếu như nhà họ Diệp ra tay, thì nhóm người một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng chắc chăn sẽ không đồng ý, liều chết cũng sẽ ngăn lại.

Những cao thủ giỏi nhất của nhà họ Diệp đều đang đợi ông Vân hạ lệnh.

Nhưng đợi đến nửa ngày, đến tận khi đoàn xe của nhà họ Chí biến mất trong tầm mắt, ông Vân cũng không ra lệnh.

Điều này…

Từ bỏ sao? Không giết bọn họ nữa? Những cao thủ của nhà họ Diệp rất nghi ngờ.

Nhà họ Diệp sẽ sợ một cái thành phố Hải Phòng sao? Năm đó một mình Diệp Văn Tùng cũng có thể trấn áp! Cố Hạ Dương nhìn ông Vân nói: “Có muốn thử một chút không? Cho dù tôi có liều mạng cái thân già này cũng sẽ phân cao thấp với ông!”

Người của một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đều chăm chú nhìn vào các cao thủ của nhà họ Diệp, một dáng vẻ muốn cá chết rách lưới.

Cuối cùng ông Vân cũng không ra lệnh, tùy ý để cho đoàn xe của nhà họ Chí rời đi.

“Rút lui!

Cố Hạ Dương ra lệnh một tiếng, một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đồng loạt vội vàng rút lui.

Rất nhanh, nơi này chỉ còn lại đám người của ông Vân.

“Ông Vân, vì sao ông không hạ lệnh để chúng tôi g**t ch*t mẹ con bọn họ đi? Mọi người rất khó hiểu.

“Haizz!”

Ông Vân thở dài một tiếng nói: “Tôi thực sự không thể nghĩ ra lý do mà vì sao một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng lại ra mặt thay cho bà ta? Thái độ lại còn kiên quyết đến như vậy?”

“Dù là phải đối đầu với nhà họ Diệp, thì bọn họ cũng không sợ hãi!”.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Tôi đã suy nghĩ kỹ càng, cho dù là ai, dám động vào cô Chí Oánh và ngài Diệp đây, thì chính là địch của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng chúng tôi! Cho dù chúng tôi không phải là đối thủ, thì cũng phải liều mạng!”“Nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội thì như thế nào? Chúng tôi cũng không sợ! Gây sự ở trên địa bàn của chúng tôi, chúng ta nhất định phải quan tâm đến cùng!Cố Hạ Dương đối chọi gay gắt, biểu đạt ra thái độ muốn ăn thua đủ của một trăm dòng họ lớn của Hải Phòng!Uỳnh!Điều này khiến cho ông Vân kém chút nữa đã tức đến mức nổ tung.Đám người điên này!Cũng dám chống đối với nhà họ Diệp sao!Lúc này, đoàn xe của nhà họ Chí di chuyển một lần nữa, không nhìn đến đám người ông Vân, Nhìn chiếc xe di chuyển, những cao thủ mà ông Vân mang đến từ nhà họ Diệp đều vô cùng bực bội, bọn họ nằm thật chặt vũ khí ở trong tay.Chỉ chờ âm thanh ra lệnh của ông Vân.Thì bọn họ sẽ xông lên g**t ch*t Diệp Quân Lâm và Chí Oánh.Bịch bịch bịch bịch…Xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng tìm đập mạnh của đám người.Bầu không khí giương cung đoạt kiếm ở đây đang hết sức căng thẳng.Nếu như nhà họ Diệp ra tay, thì nhóm người một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng chắc chăn sẽ không đồng ý, liều chết cũng sẽ ngăn lại.Những cao thủ giỏi nhất của nhà họ Diệp đều đang đợi ông Vân hạ lệnh.Nhưng đợi đến nửa ngày, đến tận khi đoàn xe của nhà họ Chí biến mất trong tầm mắt, ông Vân cũng không ra lệnh.Điều này…Từ bỏ sao? Không giết bọn họ nữa? Những cao thủ của nhà họ Diệp rất nghi ngờ.Nhà họ Diệp sẽ sợ một cái thành phố Hải Phòng sao? Năm đó một mình Diệp Văn Tùng cũng có thể trấn áp! Cố Hạ Dương nhìn ông Vân nói: “Có muốn thử một chút không? Cho dù tôi có liều mạng cái thân già này cũng sẽ phân cao thấp với ông!”Người của một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đều chăm chú nhìn vào các cao thủ của nhà họ Diệp, một dáng vẻ muốn cá chết rách lưới.Cuối cùng ông Vân cũng không ra lệnh, tùy ý để cho đoàn xe của nhà họ Chí rời đi.“Rút lui!Cố Hạ Dương ra lệnh một tiếng, một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đồng loạt vội vàng rút lui.Rất nhanh, nơi này chỉ còn lại đám người của ông Vân.“Ông Vân, vì sao ông không hạ lệnh để chúng tôi g**t ch*t mẹ con bọn họ đi? Mọi người rất khó hiểu.“Haizz!”Ông Vân thở dài một tiếng nói: “Tôi thực sự không thể nghĩ ra lý do mà vì sao một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng lại ra mặt thay cho bà ta? Thái độ lại còn kiên quyết đến như vậy?”“Dù là phải đối đầu với nhà họ Diệp, thì bọn họ cũng không sợ hãi!”.

Chương 1222: 1222: Chương 1223