Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1248: 1248: Chương 1249
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Vương Tấn Nghĩa cười nói không thành vấn đề, gần đây phòng làm việc của Lí Vị Ương thường xuyên đến tìm Lí Vị Ương sau giờ làm việc, dù sao gần đây cũng có quá nhiêu phiên phức.Trong tòa nhà Kim Long.Diệp Hiệu đang họp với Quan Liêu Yên và những người khác.“Tôi nghe nói sắp tới đây đây Lý Từ Nhiệm sẽ kết hôn.Haha, tôi hy vọng cô ta và Diệp Quân Lâm thích món quà mà chúng tôi đã chuẩn bị!”Quan Liêu Yên mỉm cười.“Chống lại tập đoàn Minh Thiên thì sẽ phải nhận lấy kết cục!”Trong mắt Diệp Tiêu hiện lên một tia dữ tợn.Họ luôn ôm mối hận vì bị Diệp Quân Lâm bắt đi, mối hận này không thể không trả lại cho anh.Ngày tháng trôi qua.Những ngày này Lý Từ Nhiệm và Diệp Quân Lâm sống trong khách sạn.Hơn mười ngày sau, Lý Từ Nhiệm đột nhiên nói với Quân Lâm: “Em không thấy tới ngày “Hả? Thật không?”Diệp Quân Lâm trồng rất vui.“Em sẽ kiểm tra sau, anh không cần bận tâm đâu” Trên thực tế Lý Từ Nhiệm đã âm thầm tự mình kiểm tra, và kết quả là cô đã có thai.Nhưng đợi sau khi xác nhận tại bệnh viện, cô mới nói với Diệp Quân Lâm một cách tự tin.“Được rồi, anh đang chờ tin vui của em!”Thực ra Diệp Quân Lâm cũng muốn đi theo, nhưng anh ấy lo lắng quá, nên ở nhà đợi tin tức thì hơn.Vào buổi sáng, Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu đến bệnh viện để kiểm tra.“Hả? Lúc nào cũng có cảm giác có người theo dõi chúng ta?”Võ Tiêu trực giác nhận ra điều gì đó bất thường.Quay lại thì mọi người vẫn bình thường.Thỉnh thoảng một vài bệnh nhân đeo khẩu trang đi qua và cũng không có ai khác.“Võ Tiêu, cô là người quá nhạy cảm” Lý Từ Nhiệm nói xong liền trực tiếp đi kiểm tra.Vào buổi chiêu, kết quả kiểm tra được đưa ra.“Chúc mừng cô Nguyên, cô đã có thai!”Bác sĩ mỉm cười nói.Lý Từ Nhiệm khóc vì sung sướng.Đã gần mười năm, một chặng đường chông gai cuối cùng cô cũng có được sự kết tinh của tình yêu với Diệp Quân Lâm.Cô vội vàng trở lại công ty cùng với Võ Tiêu một cách hào hứng.Khi cô chuẩn bị thông báo cho Quân Lâm và Phùng Ngọc Hân thì cô thư ký nhỏ tông cửa vào nói: “Cô Nguyên, không ổn rồi.Đã xảy ra chuyện!Đã xảy ra chuyện!”“Chuyện gì đã xảy ra?”Lý Từ Nhiệm tỏ vẻ khó hiểu..
Vương Tấn Nghĩa cười nói không thành vấn đề, gần đây phòng làm việc của Lí Vị Ương thường xuyên đến tìm Lí Vị Ương sau giờ làm việc, dù sao gần đây cũng có quá nhiêu phiên phức.
Trong tòa nhà Kim Long.
Diệp Hiệu đang họp với Quan Liêu Yên và những người khác.
“Tôi nghe nói sắp tới đây đây Lý Từ Nhiệm sẽ kết hôn.
Haha, tôi hy vọng cô ta và Diệp Quân Lâm thích món quà mà chúng tôi đã chuẩn bị!”
Quan Liêu Yên mỉm cười.
“Chống lại tập đoàn Minh Thiên thì sẽ phải nhận lấy kết cục!”
Trong mắt Diệp Tiêu hiện lên một tia dữ tợn.
Họ luôn ôm mối hận vì bị Diệp Quân Lâm bắt đi, mối hận này không thể không trả lại cho anh.
Ngày tháng trôi qua.
Những ngày này Lý Từ Nhiệm và Diệp Quân Lâm sống trong khách sạn.
Hơn mười ngày sau, Lý Từ Nhiệm đột nhiên nói với Quân Lâm: “Em không thấy tới ngày “Hả? Thật không?”
Diệp Quân Lâm trồng rất vui.
“Em sẽ kiểm tra sau, anh không cần bận tâm đâu” Trên thực tế Lý Từ Nhiệm đã âm thầm tự mình kiểm tra, và kết quả là cô đã có thai.
Nhưng đợi sau khi xác nhận tại bệnh viện, cô mới nói với Diệp Quân Lâm một cách tự tin.
“Được rồi, anh đang chờ tin vui của em!”
Thực ra Diệp Quân Lâm cũng muốn đi theo, nhưng anh ấy lo lắng quá, nên ở nhà đợi tin tức thì hơn.
Vào buổi sáng, Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu đến bệnh viện để kiểm tra.
“Hả? Lúc nào cũng có cảm giác có người theo dõi chúng ta?”
Võ Tiêu trực giác nhận ra điều gì đó bất thường.
Quay lại thì mọi người vẫn bình thường.
Thỉnh thoảng một vài bệnh nhân đeo khẩu trang đi qua và cũng không có ai khác.
“Võ Tiêu, cô là người quá nhạy cảm” Lý Từ Nhiệm nói xong liền trực tiếp đi kiểm tra.
Vào buổi chiêu, kết quả kiểm tra được đưa ra.
“Chúc mừng cô Nguyên, cô đã có thai!”
Bác sĩ mỉm cười nói.
Lý Từ Nhiệm khóc vì sung sướng.
Đã gần mười năm, một chặng đường chông gai cuối cùng cô cũng có được sự kết tinh của tình yêu với Diệp Quân Lâm.
Cô vội vàng trở lại công ty cùng với Võ Tiêu một cách hào hứng.
Khi cô chuẩn bị thông báo cho Quân Lâm và Phùng Ngọc Hân thì cô thư ký nhỏ tông cửa vào nói: “Cô Nguyên, không ổn rồi.
Đã xảy ra chuyện!
Đã xảy ra chuyện!”
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Lý Từ Nhiệm tỏ vẻ khó hiểu..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Vương Tấn Nghĩa cười nói không thành vấn đề, gần đây phòng làm việc của Lí Vị Ương thường xuyên đến tìm Lí Vị Ương sau giờ làm việc, dù sao gần đây cũng có quá nhiêu phiên phức.Trong tòa nhà Kim Long.Diệp Hiệu đang họp với Quan Liêu Yên và những người khác.“Tôi nghe nói sắp tới đây đây Lý Từ Nhiệm sẽ kết hôn.Haha, tôi hy vọng cô ta và Diệp Quân Lâm thích món quà mà chúng tôi đã chuẩn bị!”Quan Liêu Yên mỉm cười.“Chống lại tập đoàn Minh Thiên thì sẽ phải nhận lấy kết cục!”Trong mắt Diệp Tiêu hiện lên một tia dữ tợn.Họ luôn ôm mối hận vì bị Diệp Quân Lâm bắt đi, mối hận này không thể không trả lại cho anh.Ngày tháng trôi qua.Những ngày này Lý Từ Nhiệm và Diệp Quân Lâm sống trong khách sạn.Hơn mười ngày sau, Lý Từ Nhiệm đột nhiên nói với Quân Lâm: “Em không thấy tới ngày “Hả? Thật không?”Diệp Quân Lâm trồng rất vui.“Em sẽ kiểm tra sau, anh không cần bận tâm đâu” Trên thực tế Lý Từ Nhiệm đã âm thầm tự mình kiểm tra, và kết quả là cô đã có thai.Nhưng đợi sau khi xác nhận tại bệnh viện, cô mới nói với Diệp Quân Lâm một cách tự tin.“Được rồi, anh đang chờ tin vui của em!”Thực ra Diệp Quân Lâm cũng muốn đi theo, nhưng anh ấy lo lắng quá, nên ở nhà đợi tin tức thì hơn.Vào buổi sáng, Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu đến bệnh viện để kiểm tra.“Hả? Lúc nào cũng có cảm giác có người theo dõi chúng ta?”Võ Tiêu trực giác nhận ra điều gì đó bất thường.Quay lại thì mọi người vẫn bình thường.Thỉnh thoảng một vài bệnh nhân đeo khẩu trang đi qua và cũng không có ai khác.“Võ Tiêu, cô là người quá nhạy cảm” Lý Từ Nhiệm nói xong liền trực tiếp đi kiểm tra.Vào buổi chiêu, kết quả kiểm tra được đưa ra.“Chúc mừng cô Nguyên, cô đã có thai!”Bác sĩ mỉm cười nói.Lý Từ Nhiệm khóc vì sung sướng.Đã gần mười năm, một chặng đường chông gai cuối cùng cô cũng có được sự kết tinh của tình yêu với Diệp Quân Lâm.Cô vội vàng trở lại công ty cùng với Võ Tiêu một cách hào hứng.Khi cô chuẩn bị thông báo cho Quân Lâm và Phùng Ngọc Hân thì cô thư ký nhỏ tông cửa vào nói: “Cô Nguyên, không ổn rồi.Đã xảy ra chuyện!Đã xảy ra chuyện!”“Chuyện gì đã xảy ra?”Lý Từ Nhiệm tỏ vẻ khó hiểu..