Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1250: 1250: Chương 1251
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Mọi người đang tìm kiếm cha của đứa bé đó? “Bùm!” Nhìn vào tin tức trên các phương tiện truyền thông, Lý Từ Nhiệm như bị sét đánh, mặt tái mét và không còn chút máu.Võ Tiêu tức giận nói: “Đây rõ ràng là có người hăm hại.Quá khó chịu!” Cô vẫn chưa biết nên xử lý chuyện này thế nào.Rõ ràng cái thai này là của Diệp Quân Lâm! Làm sao có thể có nhiều tin tức rối ren như vậy?Lý Từ Nhiệm có thể nghĩ ra ai đã làm ra nó.Thật không may cô đã tìm thấy nó quá muộn.Phùng Ngọc Hân vội vàng chạy đến sau khi nghe tin.“Chuyện của Từ Nhiệm có chút lón! Bây giò công ty dưới lầu toàn là phóng viên và paparazzil Lần này giới truyền thông đều tới xử lý câu.Cậu tạm thời trốn đi, đừng có ở trong công ty, nếu không thì rất nhiều rắc rối đó! ” Phùng Ngọc Hân đề nghị một vài điều.“Được, để mình trốn trước đã” Với sự giúp đỡ của Võ Tiêu, Lý Từ Nhiệm dễ dàng qua mặt các phóng viên và các tay săn ảnh rồi rời khỏi công ty.Cô muốn đến khu chung cư của công ty nhưng không ngò rằng khắp nơi đều có cánh phóng viên săn ảnh.“Đến biệt thự là không được! Nhất định có người đã ở đó!” Lý Từ Nhiệm cẩn thận cân nhắc.“Cô Nguyên, tại sao không đến khu chung cư của tôi!” Sau đó Võ Tiêu đã đưa Lý Từ Nhiệm về căn hộ của mình.Nhưng thời điểm Võ Tiêu lái xe vào khu chung cư của cô ta, một nhóm người đang trốn trong bóng tối lập tức nhìn sang.“Nào, bọn họ thực sự tới đây! Tôi đều đã nhìn thấy hết! Đừng bỏ sót chỉ tiết nào!” Một nhóm các tay săn ảnh đã chụp được Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu.Vừa bước vào khu chung cư của Võ Tiêu, Vương Tấn Nghĩa đã gọi điện.“Cô Nguyên, nghe nói hiện tại cô chuẩn bị đi trốn, còn cần tôi ký bao nhiêu văn bản gấp?” Vương Tấn Nghĩa ở đầu dây bên kia rất lo lắng.“Được, tới tìm tôi.Địa điểm là…”Khoảng nửa giò sau.Ông chủ của đám paparazzi hét lên: “Đến, đến, đến rồi! Mọi người nhìn kỹ!” Đội săn ảnh của họ thường kiểm sống băng cách chụp và tìm hiểu tài liệu đen của những người nổi tiếng.Ai đó đã nói với họ hôm nay rằng họ có thể nhận được tin tức lớn ở đây.Lúc đầu họ không tin nhưng từ khi thấy Lý Từ Nhiệm thì họ bắt đầu tin dần rồi.Chẳng mấy chốc một chiếc ô tô màu đen dừng lại trước khu chung cư của Võ Tiêu.Một người đàn ông mặc vest và đi giày da bước xuống xe, chưa kể còn đội mũ và đeo khẩu trang.Sau khi Lý Từ Nhiệm nhìn thấy bộ dạng của Vương Tấn Nghĩa, cô giật mình nói: ‘Phó chủ tịch Vương, sao anh lại ăn mặc nhữ thế này?”“Cô Nguyê, cô mau ký đi!”Vương Tấn Nghĩa đưa tài liệu cho Lý Từ Nhiệm.Lý Từ Nhiệm không nghĩ nhiều đặt bút liền ký nhưng không thể ngờ rằng tất cả những điều này là một âm mưu..Cô đã ở trong bấy rồi..
Mọi người đang tìm kiếm cha của đứa bé đó? “Bùm!” Nhìn vào tin tức trên các phương tiện truyền thông, Lý Từ Nhiệm như bị sét đánh, mặt tái mét và không còn chút máu.
Võ Tiêu tức giận nói: “Đây rõ ràng là có người hăm hại.
Quá khó chịu!” Cô vẫn chưa biết nên xử lý chuyện này thế nào.
Rõ ràng cái thai này là của Diệp Quân Lâm! Làm sao có thể có nhiều tin tức rối ren như vậy?
Lý Từ Nhiệm có thể nghĩ ra ai đã làm ra nó.
Thật không may cô đã tìm thấy nó quá muộn.
Phùng Ngọc Hân vội vàng chạy đến sau khi nghe tin.
“Chuyện của Từ Nhiệm có chút lón! Bây giò công ty dưới lầu toàn là phóng viên và paparazzil Lần này giới truyền thông đều tới xử lý câu.
Cậu tạm thời trốn đi, đừng có ở trong công ty, nếu không thì rất nhiều rắc rối đó! ” Phùng Ngọc Hân đề nghị một vài điều.
“Được, để mình trốn trước đã” Với sự giúp đỡ của Võ Tiêu, Lý Từ Nhiệm dễ dàng qua mặt các phóng viên và các tay săn ảnh rồi rời khỏi công ty.
Cô muốn đến khu chung cư của công ty nhưng không ngò rằng khắp nơi đều có cánh phóng viên săn ảnh.
“Đến biệt thự là không được! Nhất định có người đã ở đó!” Lý Từ Nhiệm cẩn thận cân nhắc.
“Cô Nguyên, tại sao không đến khu chung cư của tôi!” Sau đó Võ Tiêu đã đưa Lý Từ Nhiệm về căn hộ của mình.
Nhưng thời điểm Võ Tiêu lái xe vào khu chung cư của cô ta, một nhóm người đang trốn trong bóng tối lập tức nhìn sang.
“Nào, bọn họ thực sự tới đây! Tôi đều đã nhìn thấy hết! Đừng bỏ sót chỉ tiết nào!” Một nhóm các tay săn ảnh đã chụp được Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu.
Vừa bước vào khu chung cư của Võ Tiêu, Vương Tấn Nghĩa đã gọi điện.
“Cô Nguyên, nghe nói hiện tại cô chuẩn bị đi trốn, còn cần tôi ký bao nhiêu văn bản gấp?” Vương Tấn Nghĩa ở đầu dây bên kia rất lo lắng.
“Được, tới tìm tôi.
Địa điểm là…”
Khoảng nửa giò sau.
Ông chủ của đám paparazzi hét lên: “Đến, đến, đến rồi! Mọi người nhìn kỹ!” Đội săn ảnh của họ thường kiểm sống băng cách chụp và tìm hiểu tài liệu đen của những người nổi tiếng.
Ai đó đã nói với họ hôm nay rằng họ có thể nhận được tin tức lớn ở đây.
Lúc đầu họ không tin nhưng từ khi thấy Lý Từ Nhiệm thì họ bắt đầu tin dần rồi.
Chẳng mấy chốc một chiếc ô tô màu đen dừng lại trước khu chung cư của Võ Tiêu.
Một người đàn ông mặc vest và đi giày da bước xuống xe, chưa kể còn đội mũ và đeo khẩu trang.
Sau khi Lý Từ Nhiệm nhìn thấy bộ dạng của Vương Tấn Nghĩa, cô giật mình nói: ‘Phó chủ tịch Vương, sao anh lại ăn mặc nhữ thế này?”
“Cô Nguyê, cô mau ký đi!”
Vương Tấn Nghĩa đưa tài liệu cho Lý Từ Nhiệm.
Lý Từ Nhiệm không nghĩ nhiều đặt bút liền ký nhưng không thể ngờ rằng tất cả những điều này là một âm mưu.
.
Cô đã ở trong bấy rồi..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Mọi người đang tìm kiếm cha của đứa bé đó? “Bùm!” Nhìn vào tin tức trên các phương tiện truyền thông, Lý Từ Nhiệm như bị sét đánh, mặt tái mét và không còn chút máu.Võ Tiêu tức giận nói: “Đây rõ ràng là có người hăm hại.Quá khó chịu!” Cô vẫn chưa biết nên xử lý chuyện này thế nào.Rõ ràng cái thai này là của Diệp Quân Lâm! Làm sao có thể có nhiều tin tức rối ren như vậy?Lý Từ Nhiệm có thể nghĩ ra ai đã làm ra nó.Thật không may cô đã tìm thấy nó quá muộn.Phùng Ngọc Hân vội vàng chạy đến sau khi nghe tin.“Chuyện của Từ Nhiệm có chút lón! Bây giò công ty dưới lầu toàn là phóng viên và paparazzil Lần này giới truyền thông đều tới xử lý câu.Cậu tạm thời trốn đi, đừng có ở trong công ty, nếu không thì rất nhiều rắc rối đó! ” Phùng Ngọc Hân đề nghị một vài điều.“Được, để mình trốn trước đã” Với sự giúp đỡ của Võ Tiêu, Lý Từ Nhiệm dễ dàng qua mặt các phóng viên và các tay săn ảnh rồi rời khỏi công ty.Cô muốn đến khu chung cư của công ty nhưng không ngò rằng khắp nơi đều có cánh phóng viên săn ảnh.“Đến biệt thự là không được! Nhất định có người đã ở đó!” Lý Từ Nhiệm cẩn thận cân nhắc.“Cô Nguyên, tại sao không đến khu chung cư của tôi!” Sau đó Võ Tiêu đã đưa Lý Từ Nhiệm về căn hộ của mình.Nhưng thời điểm Võ Tiêu lái xe vào khu chung cư của cô ta, một nhóm người đang trốn trong bóng tối lập tức nhìn sang.“Nào, bọn họ thực sự tới đây! Tôi đều đã nhìn thấy hết! Đừng bỏ sót chỉ tiết nào!” Một nhóm các tay săn ảnh đã chụp được Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu.Vừa bước vào khu chung cư của Võ Tiêu, Vương Tấn Nghĩa đã gọi điện.“Cô Nguyên, nghe nói hiện tại cô chuẩn bị đi trốn, còn cần tôi ký bao nhiêu văn bản gấp?” Vương Tấn Nghĩa ở đầu dây bên kia rất lo lắng.“Được, tới tìm tôi.Địa điểm là…”Khoảng nửa giò sau.Ông chủ của đám paparazzi hét lên: “Đến, đến, đến rồi! Mọi người nhìn kỹ!” Đội săn ảnh của họ thường kiểm sống băng cách chụp và tìm hiểu tài liệu đen của những người nổi tiếng.Ai đó đã nói với họ hôm nay rằng họ có thể nhận được tin tức lớn ở đây.Lúc đầu họ không tin nhưng từ khi thấy Lý Từ Nhiệm thì họ bắt đầu tin dần rồi.Chẳng mấy chốc một chiếc ô tô màu đen dừng lại trước khu chung cư của Võ Tiêu.Một người đàn ông mặc vest và đi giày da bước xuống xe, chưa kể còn đội mũ và đeo khẩu trang.Sau khi Lý Từ Nhiệm nhìn thấy bộ dạng của Vương Tấn Nghĩa, cô giật mình nói: ‘Phó chủ tịch Vương, sao anh lại ăn mặc nhữ thế này?”“Cô Nguyê, cô mau ký đi!”Vương Tấn Nghĩa đưa tài liệu cho Lý Từ Nhiệm.Lý Từ Nhiệm không nghĩ nhiều đặt bút liền ký nhưng không thể ngờ rằng tất cả những điều này là một âm mưu..Cô đã ở trong bấy rồi..