Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 1661

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Lão Triệu, cậu đến rồi đấy à? Nhà họ Diệp sẽ ghi nhớ ân tình này!”, Diệp Chấn Hà lau sạch vết máu ở khóe miệng rồi cười lớn.  “Ân tình của nhà họ Diệp ông đáng tiền quái đâu, để Phù Sinh chỉ tôi thêm vài chiêu mới đáng giá hơn mọi thứ!”  Triệu Dũng Mãnh cười lớn, lời hắn ta nói khiến Diệp Chấn Hà không biết phải làm sao, Diệp Phù Sinh không có ở nhà, nếu như có ông ta ở nhà thì chả biết đám người nhà họ Âu Dương này có đủ cho ông ta giết hay không ấy chứ.  Âu Dương Đạo Vĩ nghe thấy ba chữ Diệp Phù Sinh một lần nữa thì sắc mặt lập tức thay đổi, lẽ nào Diệp Phù Sinh đó thật sự là cao thủ bậc tông sư sao?  Nếu như thật sự là vậy thì lần này đám người nhà Âu Dương bọn họ đã chọc phải ổ kiến lửa thật rồi.  Nhưng ông ta vẫn có phần không tin, nếu như Diệp Phù Sinh là cao thủ bậc tông sư thì sao Diệp Phàm lại đến mức phải đi ở rể?  “Đây là chuyện của nhà Âu Dương tôi mà các người cũng dám can dự vào, không sợ tự tìm rắc rối cho bản thân sao?”, Âu Dương Đạo Vĩ hét lớn.  Cùng đến với Triệu Dũng Mãnh còn có tiểu đội Long Ngao của nhà họ Triệu nữa. Tiểu đội Long Ngao đến đã giúp các đệ tử nhà họ Diệp giảm bớt rất nhiều áp lực.  “Bọn tao cũng đã đến đây rồi mà mày còn nói cái quái gì nữa? Năm gia tộc lớn của thủ đô bọn tao đấu với nhau thế nào thì đó cũng là chuyện nội bộ của bọn tao, mày là thế lực ở bên ngoài tỉnh, dù cho có mạnh đến mức nào thì cũng không thể ngông cuồng ở đất thủ đô này được!”  Triệu Dũng Mãnh hét lớn lên, lúc hắn ta nói chuyện thì cặp mắt cứ hằm hằm trừng về phía Lâm Hồng Dương.  Lâm Hồng Dương nghe ra được ý của đối phương, hắn ta đang mắng Lâm Hồng Dương cấu kết với nhà họ Âu Dương, làm hỏng quy tắc.  Chuyện này không có lợi cho nhà họ Lâm, ngộ nhỡ lát nữa hai nhà họ Đổng và họ Hứa cũng đến giúp nhà họ Diệp, vậy thì sau này nhà họ Lâm bọn họ sẽ bị cô lập.  “Triệu Dũng Mãnh, nhà họ Lâm chúng tôi chỉ đến để giải quyết ân oán riêng của nhà họ Diệp và nhà họ Lâm thôi, không liên quan gì đến nhà họ Âu Dương bọn họ!”, Lâm Hồng Dương suy nghĩ một lúc rồi hét lớn lên.  “Hừm, hi vọng là vậy, nhà họ Lâm ông hãy tự liệu mà làm đi!”  Triệu Dũng Mãnh hừm một tiếng lạnh lùng, kéo Chu Tình đứng dậy rồi nói: “Em dâu, có gắng gượng nỗi không?”  “Chưa chết được đâu, tôi thay mặt Phù Sinh cảm ơn anh trước!”, Chu Tình cảm kích nói.  “Ha ha ha, nếu như em có thể để Phù Sinh nợ tôi một ân tình vậy thì không còn gì bằng!”, Triệu Dũng Mãnh cười lớn, hắn ta nghĩ gì nói nấy, không hề che giấu bất cứ điều gì.  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Lão Triệu, cậu đến rồi đấy à? Nhà họ Diệp sẽ ghi nhớ ân tình này!”, Diệp Chấn Hà lau sạch vết máu ở khóe miệng rồi cười lớn.  “Ân tình của nhà họ Diệp ông đáng tiền quái đâu, để Phù Sinh chỉ tôi thêm vài chiêu mới đáng giá hơn mọi thứ!”  Triệu Dũng Mãnh cười lớn, lời hắn ta nói khiến Diệp Chấn Hà không biết phải làm sao, Diệp Phù Sinh không có ở nhà, nếu như có ông ta ở nhà thì chả biết đám người nhà họ Âu Dương này có đủ cho ông ta giết hay không ấy chứ.  Âu Dương Đạo Vĩ nghe thấy ba chữ Diệp Phù Sinh một lần nữa thì sắc mặt lập tức thay đổi, lẽ nào Diệp Phù Sinh đó thật sự là cao thủ bậc tông sư sao?  Nếu như thật sự là vậy thì lần này đám người nhà Âu Dương bọn họ đã chọc phải ổ kiến lửa thật rồi.  Nhưng ông ta vẫn có phần không tin, nếu như Diệp Phù Sinh là cao thủ bậc tông sư thì sao Diệp Phàm lại đến mức phải đi ở rể?  “Đây là chuyện của nhà Âu Dương tôi mà các người cũng dám can dự vào, không sợ tự tìm rắc rối cho bản thân sao?”, Âu Dương Đạo Vĩ hét lớn.  Cùng đến với Triệu Dũng Mãnh còn có tiểu đội Long Ngao của nhà họ Triệu nữa. Tiểu đội Long Ngao đến đã giúp các đệ tử nhà họ Diệp giảm bớt rất nhiều áp lực.  “Bọn tao cũng đã đến đây rồi mà mày còn nói cái quái gì nữa? Năm gia tộc lớn của thủ đô bọn tao đấu với nhau thế nào thì đó cũng là chuyện nội bộ của bọn tao, mày là thế lực ở bên ngoài tỉnh, dù cho có mạnh đến mức nào thì cũng không thể ngông cuồng ở đất thủ đô này được!”  Triệu Dũng Mãnh hét lớn lên, lúc hắn ta nói chuyện thì cặp mắt cứ hằm hằm trừng về phía Lâm Hồng Dương.  Lâm Hồng Dương nghe ra được ý của đối phương, hắn ta đang mắng Lâm Hồng Dương cấu kết với nhà họ Âu Dương, làm hỏng quy tắc.  Chuyện này không có lợi cho nhà họ Lâm, ngộ nhỡ lát nữa hai nhà họ Đổng và họ Hứa cũng đến giúp nhà họ Diệp, vậy thì sau này nhà họ Lâm bọn họ sẽ bị cô lập.  “Triệu Dũng Mãnh, nhà họ Lâm chúng tôi chỉ đến để giải quyết ân oán riêng của nhà họ Diệp và nhà họ Lâm thôi, không liên quan gì đến nhà họ Âu Dương bọn họ!”, Lâm Hồng Dương suy nghĩ một lúc rồi hét lớn lên.  “Hừm, hi vọng là vậy, nhà họ Lâm ông hãy tự liệu mà làm đi!”  Triệu Dũng Mãnh hừm một tiếng lạnh lùng, kéo Chu Tình đứng dậy rồi nói: “Em dâu, có gắng gượng nỗi không?”  “Chưa chết được đâu, tôi thay mặt Phù Sinh cảm ơn anh trước!”, Chu Tình cảm kích nói.  “Ha ha ha, nếu như em có thể để Phù Sinh nợ tôi một ân tình vậy thì không còn gì bằng!”, Triệu Dũng Mãnh cười lớn, hắn ta nghĩ gì nói nấy, không hề che giấu bất cứ điều gì.  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Lão Triệu, cậu đến rồi đấy à? Nhà họ Diệp sẽ ghi nhớ ân tình này!”, Diệp Chấn Hà lau sạch vết máu ở khóe miệng rồi cười lớn.  “Ân tình của nhà họ Diệp ông đáng tiền quái đâu, để Phù Sinh chỉ tôi thêm vài chiêu mới đáng giá hơn mọi thứ!”  Triệu Dũng Mãnh cười lớn, lời hắn ta nói khiến Diệp Chấn Hà không biết phải làm sao, Diệp Phù Sinh không có ở nhà, nếu như có ông ta ở nhà thì chả biết đám người nhà họ Âu Dương này có đủ cho ông ta giết hay không ấy chứ.  Âu Dương Đạo Vĩ nghe thấy ba chữ Diệp Phù Sinh một lần nữa thì sắc mặt lập tức thay đổi, lẽ nào Diệp Phù Sinh đó thật sự là cao thủ bậc tông sư sao?  Nếu như thật sự là vậy thì lần này đám người nhà Âu Dương bọn họ đã chọc phải ổ kiến lửa thật rồi.  Nhưng ông ta vẫn có phần không tin, nếu như Diệp Phù Sinh là cao thủ bậc tông sư thì sao Diệp Phàm lại đến mức phải đi ở rể?  “Đây là chuyện của nhà Âu Dương tôi mà các người cũng dám can dự vào, không sợ tự tìm rắc rối cho bản thân sao?”, Âu Dương Đạo Vĩ hét lớn.  Cùng đến với Triệu Dũng Mãnh còn có tiểu đội Long Ngao của nhà họ Triệu nữa. Tiểu đội Long Ngao đến đã giúp các đệ tử nhà họ Diệp giảm bớt rất nhiều áp lực.  “Bọn tao cũng đã đến đây rồi mà mày còn nói cái quái gì nữa? Năm gia tộc lớn của thủ đô bọn tao đấu với nhau thế nào thì đó cũng là chuyện nội bộ của bọn tao, mày là thế lực ở bên ngoài tỉnh, dù cho có mạnh đến mức nào thì cũng không thể ngông cuồng ở đất thủ đô này được!”  Triệu Dũng Mãnh hét lớn lên, lúc hắn ta nói chuyện thì cặp mắt cứ hằm hằm trừng về phía Lâm Hồng Dương.  Lâm Hồng Dương nghe ra được ý của đối phương, hắn ta đang mắng Lâm Hồng Dương cấu kết với nhà họ Âu Dương, làm hỏng quy tắc.  Chuyện này không có lợi cho nhà họ Lâm, ngộ nhỡ lát nữa hai nhà họ Đổng và họ Hứa cũng đến giúp nhà họ Diệp, vậy thì sau này nhà họ Lâm bọn họ sẽ bị cô lập.  “Triệu Dũng Mãnh, nhà họ Lâm chúng tôi chỉ đến để giải quyết ân oán riêng của nhà họ Diệp và nhà họ Lâm thôi, không liên quan gì đến nhà họ Âu Dương bọn họ!”, Lâm Hồng Dương suy nghĩ một lúc rồi hét lớn lên.  “Hừm, hi vọng là vậy, nhà họ Lâm ông hãy tự liệu mà làm đi!”  Triệu Dũng Mãnh hừm một tiếng lạnh lùng, kéo Chu Tình đứng dậy rồi nói: “Em dâu, có gắng gượng nỗi không?”  “Chưa chết được đâu, tôi thay mặt Phù Sinh cảm ơn anh trước!”, Chu Tình cảm kích nói.  “Ha ha ha, nếu như em có thể để Phù Sinh nợ tôi một ân tình vậy thì không còn gì bằng!”, Triệu Dũng Mãnh cười lớn, hắn ta nghĩ gì nói nấy, không hề che giấu bất cứ điều gì.  

Chương 1661