Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1303: 1303: Chương 1304

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Người này hoàn toàn thừa kế sự tàn nhân của Diệp Minh Thiên và Long Thanh Tình.Rơi vào tay người này chỉ có sống không băng chết!Kết cục của lão cũng đã được định sẵn.Chết đi vẫn tốt hơn.“Âm!”Diệp Nguyên đột nhiên đứng dậy muốn đâm chính lão.“Bịch!”Nhưng Diệp Thần đã một cước đá bay lão.“Muốn tự sát? Không thể! Rơi vào tay tôi, còn lâu mới chết được!”Diệp Thần cười cười.“Không! Gậu Minh Thiên xin hãy cho tôi chết đi! Tôi nguyện lấy cái chết đền tội!”Diệp Nguyên bắt đầu cầu xin tha thứ.Nhưng mà, Diệp Minh Thiên lại lạnh lùng.Diệp Thần b**n th** cười tươi: “Đừng, sao lại xin chết? Phải xin sống chứ?”“Kể ra thì, lão là ân nhân cứu mạng của Diệp Quân Lâm nhỉ?”“Thế lão chờ tên đó đến cứu đi! Lão nói xem, liệu tên Diệp Quân Lâm đấy có đến cứu lão không nào?”Diệp Thân quay đầu nhìn hai người Diệp Minh Thiên: “Ba, mẹ, hai người mang đại tổng quản đi đi, con muốn dùng lão đối phó với Diệp Quân Lâm”Diệp Quân Lâm ở bên này tất nhiên là không biết nhà họ Diệp đang ầm ï vì sự xuất hiện của anh.Ngay cả Diệp Minh Thiên và Diệp Cuồng Lan cũng biết sự hiện hữu của anh.Càng không biết Diệp Thần đang chuẩn bị ngửa bài để đối phó với mình.Bởi anh còn đang bận chuyện hôn lễ.Phòng cưới ở Giang Bắc đã rất ổn rồi.Diệp Quân Lâm vừa lòng, đây mới là dáng vẻ của gia đình.Tâm trạng anh đang rất tốt.Ngay lập tức Lê Quân Hào cũng ra Giang Bắc.Là anh em với nhau mà.Hai người đã sáu năm không gặp, tất nhiên là cảm động không thôi.“Người anh em, hôn lễ của cậu anh tất nhiên muốn chúc mừng nhưng mà..”Lê Quân Hào hơi do dự.“Sao vậy? Anh Hào có chuyện gì thì nói thẳng đi!” Diệp Quân Lâm nói.“Anh vừa tới thủ đô, giò thì ai ở thủ đô cũng biết đến sự tồn tại của cậu rồi! Nhà nhà họ Diệp đối với chuyện của cậu thì ầm ï, sớm muộn gì cũng tới tìm cậu thôi.Hơn nữa Diệp Thần cũng không bỏ qua cho cậu đâu!”.

Người này hoàn toàn thừa kế sự tàn nhân của Diệp Minh Thiên và Long Thanh Tình.

Rơi vào tay người này chỉ có sống không băng chết!

Kết cục của lão cũng đã được định sẵn.

Chết đi vẫn tốt hơn.

“Âm!”

Diệp Nguyên đột nhiên đứng dậy muốn đâm chính lão.

“Bịch!”

Nhưng Diệp Thần đã một cước đá bay lão.

“Muốn tự sát? Không thể! Rơi vào tay tôi, còn lâu mới chết được!”

Diệp Thần cười cười.

“Không! Gậu Minh Thiên xin hãy cho tôi chết đi! Tôi nguyện lấy cái chết đền tội!”

Diệp Nguyên bắt đầu cầu xin tha thứ.

Nhưng mà, Diệp Minh Thiên lại lạnh lùng.

Diệp Thần b**n th** cười tươi: “Đừng, sao lại xin chết? Phải xin sống chứ?”

“Kể ra thì, lão là ân nhân cứu mạng của Diệp Quân Lâm nhỉ?”

“Thế lão chờ tên đó đến cứu đi! Lão nói xem, liệu tên Diệp Quân Lâm đấy có đến cứu lão không nào?”

Diệp Thân quay đầu nhìn hai người Diệp Minh Thiên: “Ba, mẹ, hai người mang đại tổng quản đi đi, con muốn dùng lão đối phó với Diệp Quân Lâm”

Diệp Quân Lâm ở bên này tất nhiên là không biết nhà họ Diệp đang ầm ï vì sự xuất hiện của anh.

Ngay cả Diệp Minh Thiên và Diệp Cuồng Lan cũng biết sự hiện hữu của anh.

Càng không biết Diệp Thần đang chuẩn bị ngửa bài để đối phó với mình.

Bởi anh còn đang bận chuyện hôn lễ.

Phòng cưới ở Giang Bắc đã rất ổn rồi.

Diệp Quân Lâm vừa lòng, đây mới là dáng vẻ của gia đình.

Tâm trạng anh đang rất tốt.

Ngay lập tức Lê Quân Hào cũng ra Giang Bắc.

Là anh em với nhau mà.

Hai người đã sáu năm không gặp, tất nhiên là cảm động không thôi.

“Người anh em, hôn lễ của cậu anh tất nhiên muốn chúc mừng nhưng mà..”

Lê Quân Hào hơi do dự.

“Sao vậy? Anh Hào có chuyện gì thì nói thẳng đi!” Diệp Quân Lâm nói.

“Anh vừa tới thủ đô, giò thì ai ở thủ đô cũng biết đến sự tồn tại của cậu rồi! Nhà nhà họ Diệp đối với chuyện của cậu thì ầm ï, sớm muộn gì cũng tới tìm cậu thôi.

Hơn nữa Diệp Thần cũng không bỏ qua cho cậu đâu!”.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Người này hoàn toàn thừa kế sự tàn nhân của Diệp Minh Thiên và Long Thanh Tình.Rơi vào tay người này chỉ có sống không băng chết!Kết cục của lão cũng đã được định sẵn.Chết đi vẫn tốt hơn.“Âm!”Diệp Nguyên đột nhiên đứng dậy muốn đâm chính lão.“Bịch!”Nhưng Diệp Thần đã một cước đá bay lão.“Muốn tự sát? Không thể! Rơi vào tay tôi, còn lâu mới chết được!”Diệp Thần cười cười.“Không! Gậu Minh Thiên xin hãy cho tôi chết đi! Tôi nguyện lấy cái chết đền tội!”Diệp Nguyên bắt đầu cầu xin tha thứ.Nhưng mà, Diệp Minh Thiên lại lạnh lùng.Diệp Thần b**n th** cười tươi: “Đừng, sao lại xin chết? Phải xin sống chứ?”“Kể ra thì, lão là ân nhân cứu mạng của Diệp Quân Lâm nhỉ?”“Thế lão chờ tên đó đến cứu đi! Lão nói xem, liệu tên Diệp Quân Lâm đấy có đến cứu lão không nào?”Diệp Thân quay đầu nhìn hai người Diệp Minh Thiên: “Ba, mẹ, hai người mang đại tổng quản đi đi, con muốn dùng lão đối phó với Diệp Quân Lâm”Diệp Quân Lâm ở bên này tất nhiên là không biết nhà họ Diệp đang ầm ï vì sự xuất hiện của anh.Ngay cả Diệp Minh Thiên và Diệp Cuồng Lan cũng biết sự hiện hữu của anh.Càng không biết Diệp Thần đang chuẩn bị ngửa bài để đối phó với mình.Bởi anh còn đang bận chuyện hôn lễ.Phòng cưới ở Giang Bắc đã rất ổn rồi.Diệp Quân Lâm vừa lòng, đây mới là dáng vẻ của gia đình.Tâm trạng anh đang rất tốt.Ngay lập tức Lê Quân Hào cũng ra Giang Bắc.Là anh em với nhau mà.Hai người đã sáu năm không gặp, tất nhiên là cảm động không thôi.“Người anh em, hôn lễ của cậu anh tất nhiên muốn chúc mừng nhưng mà..”Lê Quân Hào hơi do dự.“Sao vậy? Anh Hào có chuyện gì thì nói thẳng đi!” Diệp Quân Lâm nói.“Anh vừa tới thủ đô, giò thì ai ở thủ đô cũng biết đến sự tồn tại của cậu rồi! Nhà nhà họ Diệp đối với chuyện của cậu thì ầm ï, sớm muộn gì cũng tới tìm cậu thôi.Hơn nữa Diệp Thần cũng không bỏ qua cho cậu đâu!”.

Chương 1303: 1303: Chương 1304