Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1322: 1322: Chương 1323

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Người bảo vệ Diệp Thần cũng nở nụ cười.Nhưng mà đều là cười nhạo Diệp Quân Lâm.Một tên hoang dã mà dám khinh thường Diệp Thần?Đầu.óc bị ứng nước hử?Quả nhiên sinh sống tại nơi chỉ có nông dân trồng trọt, căn bản không biết là núi cao còn có núi cao hơn.Tâm nhìn hạn hẹp.Đời này thành tựu cũng sẽ có hạn.Anh không có tư cách gia nhập vào nhà họ Diệp.Diệp Thần cẩn thận nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm hỏi: “Anh thật sự có năng lực để nói những lời này với tôi sao?”“Cú…Diệp Quân Lâm vừa muốn nói, Lê Quân Hào.nhảy ra ngăn cản anh.“Anh em tốt không cần nói lung tung! Đây chính là cậu chủ Thần! Cậu hiểu biết về nhà họ Diệp quá ít, nghe tôi đi,không cần chọc giận anh tal”Thậm chí ngay cả anh em tốt là Giang Cảnh Minh cũng khuyên: “Quân Lâm nhịn một chút, anh ta là người chúng ta không thể trêu vào.”Chí Oánh cũng đi đến bên người Diệp Quân Lâm, khiến cho anh tạm thời nhẫn nhịn.Diệp Thần thấy thế, anh ta cười to nói: “Quả nhiên, vẫn là có người thông minh đấy.Biết nhà họ Diệp của chúng ta lợi hại!”“Diệp Quân Lâm, bọn họ nói nói đúng đấy.Tôi là người anh không thể trêu vào.Anh hiểu biết quá ít về nhà họ Diệp.Nếu anh biết điều một chút, anh sẽ không bao giờ nói ra được những lời kiêu ngạo như vậy.”Diệp Thần nhìn từ trên cao xuống đánh giá một chút.Bên trong con ngươi của Diệp Quân Lâm lóe lên vài ra chết chóc, khóe miệng cong lên một độ cung hoàn mỹ nhưng lạnh lùng.Chí Oánh gắt gao túm trụ anh.“Con ơi, bình tĩnh lại nào! Người này chúng ta không thể trêu chọc, nhịn một chút!”Lúc này, ánh mắt Diệp Thần đột nhiên dừng lại trên người Chí Oánh.“Bà chính là Chí Oánh sao! Chậc chậc, thật không thể tin được, lúc đó chắc đôi mắt của ba tôi không được tốt, hoặc có thể ông ta mù rồi cho nên mới vừa ý bà?”“Ồ! Tôi biết rồi! Nhất định là bà đã chủ động tìm cách quyến rũ ba tôi chứ gì?”Sau khi nói những lời này xong, bỗng nhiên Diệp Thân cảm nhận được nhiệt độ quanh mình đang giảm dần xuống.Trong nháy mắt, toàn thân Diệp Thần giống như đang ở nơi tối nhất của cánh đồng băng phương bắc.Như rơi xuống sông băng.Nhè nhẹ từng đợt từng đợt khí lạnh xâm nhập thân thể.Đây không phải là cảm giác..

Người bảo vệ Diệp Thần cũng nở nụ cười.

Nhưng mà đều là cười nhạo Diệp Quân Lâm.

Một tên hoang dã mà dám khinh thường Diệp Thần?

Đầu.óc bị ứng nước hử?

Quả nhiên sinh sống tại nơi chỉ có nông dân trồng trọt, căn bản không biết là núi cao còn có núi cao hơn.

Tâm nhìn hạn hẹp.

Đời này thành tựu cũng sẽ có hạn.

Anh không có tư cách gia nhập vào nhà họ Diệp.

Diệp Thần cẩn thận nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm hỏi: “Anh thật sự có năng lực để nói những lời này với tôi sao?”

“Cú…

Diệp Quân Lâm vừa muốn nói, Lê Quân Hào.

nhảy ra ngăn cản anh.

“Anh em tốt không cần nói lung tung! Đây chính là cậu chủ Thần! Cậu hiểu biết về nhà họ Diệp quá ít, nghe tôi đi,không cần chọc giận anh tal”

Thậm chí ngay cả anh em tốt là Giang Cảnh Minh cũng khuyên: “Quân Lâm nhịn một chút, anh ta là người chúng ta không thể trêu vào.”

Chí Oánh cũng đi đến bên người Diệp Quân Lâm, khiến cho anh tạm thời nhẫn nhịn.

Diệp Thần thấy thế, anh ta cười to nói: “Quả nhiên, vẫn là có người thông minh đấy.

Biết nhà họ Diệp của chúng ta lợi hại!”

“Diệp Quân Lâm, bọn họ nói nói đúng đấy.

Tôi là người anh không thể trêu vào.

Anh hiểu biết quá ít về nhà họ Diệp.

Nếu anh biết điều một chút, anh sẽ không bao giờ nói ra được những lời kiêu ngạo như vậy.”

Diệp Thần nhìn từ trên cao xuống đánh giá một chút.

Bên trong con ngươi của Diệp Quân Lâm lóe lên vài ra chết chóc, khóe miệng cong lên một độ cung hoàn mỹ nhưng lạnh lùng.

Chí Oánh gắt gao túm trụ anh.

“Con ơi, bình tĩnh lại nào! Người này chúng ta không thể trêu chọc, nhịn một chút!”

Lúc này, ánh mắt Diệp Thần đột nhiên dừng lại trên người Chí Oánh.

“Bà chính là Chí Oánh sao! Chậc chậc, thật không thể tin được, lúc đó chắc đôi mắt của ba tôi không được tốt, hoặc có thể ông ta mù rồi cho nên mới vừa ý bà?”

“Ồ! Tôi biết rồi! Nhất định là bà đã chủ động tìm cách quyến rũ ba tôi chứ gì?”

Sau khi nói những lời này xong, bỗng nhiên Diệp Thân cảm nhận được nhiệt độ quanh mình đang giảm dần xuống.

Trong nháy mắt, toàn thân Diệp Thần giống như đang ở nơi tối nhất của cánh đồng băng phương bắc.

Như rơi xuống sông băng.

Nhè nhẹ từng đợt từng đợt khí lạnh xâm nhập thân thể.

Đây không phải là cảm giác..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Người bảo vệ Diệp Thần cũng nở nụ cười.Nhưng mà đều là cười nhạo Diệp Quân Lâm.Một tên hoang dã mà dám khinh thường Diệp Thần?Đầu.óc bị ứng nước hử?Quả nhiên sinh sống tại nơi chỉ có nông dân trồng trọt, căn bản không biết là núi cao còn có núi cao hơn.Tâm nhìn hạn hẹp.Đời này thành tựu cũng sẽ có hạn.Anh không có tư cách gia nhập vào nhà họ Diệp.Diệp Thần cẩn thận nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm hỏi: “Anh thật sự có năng lực để nói những lời này với tôi sao?”“Cú…Diệp Quân Lâm vừa muốn nói, Lê Quân Hào.nhảy ra ngăn cản anh.“Anh em tốt không cần nói lung tung! Đây chính là cậu chủ Thần! Cậu hiểu biết về nhà họ Diệp quá ít, nghe tôi đi,không cần chọc giận anh tal”Thậm chí ngay cả anh em tốt là Giang Cảnh Minh cũng khuyên: “Quân Lâm nhịn một chút, anh ta là người chúng ta không thể trêu vào.”Chí Oánh cũng đi đến bên người Diệp Quân Lâm, khiến cho anh tạm thời nhẫn nhịn.Diệp Thần thấy thế, anh ta cười to nói: “Quả nhiên, vẫn là có người thông minh đấy.Biết nhà họ Diệp của chúng ta lợi hại!”“Diệp Quân Lâm, bọn họ nói nói đúng đấy.Tôi là người anh không thể trêu vào.Anh hiểu biết quá ít về nhà họ Diệp.Nếu anh biết điều một chút, anh sẽ không bao giờ nói ra được những lời kiêu ngạo như vậy.”Diệp Thần nhìn từ trên cao xuống đánh giá một chút.Bên trong con ngươi của Diệp Quân Lâm lóe lên vài ra chết chóc, khóe miệng cong lên một độ cung hoàn mỹ nhưng lạnh lùng.Chí Oánh gắt gao túm trụ anh.“Con ơi, bình tĩnh lại nào! Người này chúng ta không thể trêu chọc, nhịn một chút!”Lúc này, ánh mắt Diệp Thần đột nhiên dừng lại trên người Chí Oánh.“Bà chính là Chí Oánh sao! Chậc chậc, thật không thể tin được, lúc đó chắc đôi mắt của ba tôi không được tốt, hoặc có thể ông ta mù rồi cho nên mới vừa ý bà?”“Ồ! Tôi biết rồi! Nhất định là bà đã chủ động tìm cách quyến rũ ba tôi chứ gì?”Sau khi nói những lời này xong, bỗng nhiên Diệp Thân cảm nhận được nhiệt độ quanh mình đang giảm dần xuống.Trong nháy mắt, toàn thân Diệp Thần giống như đang ở nơi tối nhất của cánh đồng băng phương bắc.Như rơi xuống sông băng.Nhè nhẹ từng đợt từng đợt khí lạnh xâm nhập thân thể.Đây không phải là cảm giác..

Chương 1322: 1322: Chương 1323