Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1328: 1328: Chương 1329

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Cô chủ không được quỳ! Không bao giờ được quỳ!”Lúc này, ông Cố đang đợi các gia tộc lớn khác ở Hải Phòng cũng lên tiếng ngăn cản.Kiên quyết không thể để cho Chí Oánh quỳ xuống.Diệp Thần nhìn thấy tất cả mọi thứ trong mắt: ‘Chậc chậc, các gia tộc Hải Phòng các người đều điên rồi đúng không? Tôi sẽ, tìm các người, từng cái từng cái để giải quyết món nợ này!”Diệp Thần lại nhìn về phía Chí Oánh nói: ‘Sự kiên nhãn của tôi có hạn.Tôi đếm từ một tới ba, nếu bà không quỳ xuống, bà sẽ không còn cơ hội nưa.“Cậu chủ Diệp Thần, không được, tôi khuyên cậu một câu, cậu nên rời đi càng sớm càng tốt.Dù sao đây cũng là đám cưới của người tai”Diệp Trung Lâm tiến lên thuyết phục.Anh thật sự sợ Diệp Thần sẽ chết ở đây.“Ha ha ha ha… đám cưới sao? Tôi đây chính là làm cái đám cưới này náo loạn lên!”Diệp Thần cười to.Độc đoán và trực tiếp.Không hề che giấu!Hản là cậu chủ của gia tộc số một của Lạc Việt.Ngay cả các gia tộc thuộc thế hệ thứ hai cũng nằm trong tầm kiểm soát của hắn.Khắp nơi trên Lạc Việt này, có ai dám trêu chọc tới hắn chứ?Vì vậy, hăn hành động không có chút phép tắc nào Và cũng không đặt ai vào trong mắt.Đặc biệt là ở Giang Bắc.Ai có thể đụng chạm tới hẳn chứ?Chỉ là một cái đám cưới, hẳn có gì mà không dám làm loạn chứ?“ôi”Diệp Trung Lâm thở dài, im lặng lùi về phía sau.Có khuyên cũng không nghe.Còn có cách nào khác nữa chứ?Đây không phải là đang tìm cái chết sao?“Chí Oánh, sao còn không quỳ xuống?”Mấy người Ngô Thị Lan hét lên.Diệp Quân Lâm cùng hai nhà họ Đoàn và họ Trịnh có thể một bước trở thành phượng hoàng hay không đều lệ thuộc vào cái quỳ này của Chí Oánh.Vì vậy, bọn họ so với bất cứ ai khác đều gấp gáp hơn.Xét cho cùng, nó liên quan đến lợi ích của bọn họ.Chí Oánh hít một hơi thật sâu, khi bà đang định quỳ xuống, một bàn tay to đã đưa ra đỡ lấy bà.“Mẹ của Diệp Quân Lâm tôi sẽ không quỳ lạy bất cứ ai cả! Cho dù là trời đất cũng không được!”.

“Cô chủ không được quỳ! Không bao giờ được quỳ!”

Lúc này, ông Cố đang đợi các gia tộc lớn khác ở Hải Phòng cũng lên tiếng ngăn cản.

Kiên quyết không thể để cho Chí Oánh quỳ xuống.

Diệp Thần nhìn thấy tất cả mọi thứ trong mắt: ‘Chậc chậc, các gia tộc Hải Phòng các người đều điên rồi đúng không? Tôi sẽ, tìm các người, từng cái từng cái để giải quyết món nợ này!”

Diệp Thần lại nhìn về phía Chí Oánh nói: ‘Sự kiên nhãn của tôi có hạn.

Tôi đếm từ một tới ba, nếu bà không quỳ xuống, bà sẽ không còn cơ hội nưa.

“Cậu chủ Diệp Thần, không được, tôi khuyên cậu một câu, cậu nên rời đi càng sớm càng tốt.

Dù sao đây cũng là đám cưới của người tai”

Diệp Trung Lâm tiến lên thuyết phục.

Anh thật sự sợ Diệp Thần sẽ chết ở đây.

“Ha ha ha ha… đám cưới sao? Tôi đây chính là làm cái đám cưới này náo loạn lên!”

Diệp Thần cười to.

Độc đoán và trực tiếp.

Không hề che giấu!

Hản là cậu chủ của gia tộc số một của Lạc Việt.

Ngay cả các gia tộc thuộc thế hệ thứ hai cũng nằm trong tầm kiểm soát của hắn.

Khắp nơi trên Lạc Việt này, có ai dám trêu chọc tới hắn chứ?

Vì vậy, hăn hành động không có chút phép tắc nào Và cũng không đặt ai vào trong mắt.

Đặc biệt là ở Giang Bắc.

Ai có thể đụng chạm tới hẳn chứ?

Chỉ là một cái đám cưới, hẳn có gì mà không dám làm loạn chứ?

“ôi”

Diệp Trung Lâm thở dài, im lặng lùi về phía sau.

Có khuyên cũng không nghe.

Còn có cách nào khác nữa chứ?

Đây không phải là đang tìm cái chết sao?

“Chí Oánh, sao còn không quỳ xuống?”

Mấy người Ngô Thị Lan hét lên.

Diệp Quân Lâm cùng hai nhà họ Đoàn và họ Trịnh có thể một bước trở thành phượng hoàng hay không đều lệ thuộc vào cái quỳ này của Chí Oánh.

Vì vậy, bọn họ so với bất cứ ai khác đều gấp gáp hơn.

Xét cho cùng, nó liên quan đến lợi ích của bọn họ.

Chí Oánh hít một hơi thật sâu, khi bà đang định quỳ xuống, một bàn tay to đã đưa ra đỡ lấy bà.

“Mẹ của Diệp Quân Lâm tôi sẽ không quỳ lạy bất cứ ai cả! Cho dù là trời đất cũng không được!”.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Cô chủ không được quỳ! Không bao giờ được quỳ!”Lúc này, ông Cố đang đợi các gia tộc lớn khác ở Hải Phòng cũng lên tiếng ngăn cản.Kiên quyết không thể để cho Chí Oánh quỳ xuống.Diệp Thần nhìn thấy tất cả mọi thứ trong mắt: ‘Chậc chậc, các gia tộc Hải Phòng các người đều điên rồi đúng không? Tôi sẽ, tìm các người, từng cái từng cái để giải quyết món nợ này!”Diệp Thần lại nhìn về phía Chí Oánh nói: ‘Sự kiên nhãn của tôi có hạn.Tôi đếm từ một tới ba, nếu bà không quỳ xuống, bà sẽ không còn cơ hội nưa.“Cậu chủ Diệp Thần, không được, tôi khuyên cậu một câu, cậu nên rời đi càng sớm càng tốt.Dù sao đây cũng là đám cưới của người tai”Diệp Trung Lâm tiến lên thuyết phục.Anh thật sự sợ Diệp Thần sẽ chết ở đây.“Ha ha ha ha… đám cưới sao? Tôi đây chính là làm cái đám cưới này náo loạn lên!”Diệp Thần cười to.Độc đoán và trực tiếp.Không hề che giấu!Hản là cậu chủ của gia tộc số một của Lạc Việt.Ngay cả các gia tộc thuộc thế hệ thứ hai cũng nằm trong tầm kiểm soát của hắn.Khắp nơi trên Lạc Việt này, có ai dám trêu chọc tới hắn chứ?Vì vậy, hăn hành động không có chút phép tắc nào Và cũng không đặt ai vào trong mắt.Đặc biệt là ở Giang Bắc.Ai có thể đụng chạm tới hẳn chứ?Chỉ là một cái đám cưới, hẳn có gì mà không dám làm loạn chứ?“ôi”Diệp Trung Lâm thở dài, im lặng lùi về phía sau.Có khuyên cũng không nghe.Còn có cách nào khác nữa chứ?Đây không phải là đang tìm cái chết sao?“Chí Oánh, sao còn không quỳ xuống?”Mấy người Ngô Thị Lan hét lên.Diệp Quân Lâm cùng hai nhà họ Đoàn và họ Trịnh có thể một bước trở thành phượng hoàng hay không đều lệ thuộc vào cái quỳ này của Chí Oánh.Vì vậy, bọn họ so với bất cứ ai khác đều gấp gáp hơn.Xét cho cùng, nó liên quan đến lợi ích của bọn họ.Chí Oánh hít một hơi thật sâu, khi bà đang định quỳ xuống, một bàn tay to đã đưa ra đỡ lấy bà.“Mẹ của Diệp Quân Lâm tôi sẽ không quỳ lạy bất cứ ai cả! Cho dù là trời đất cũng không được!”.

Chương 1328: 1328: Chương 1329