Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1335: 1335: Chương 1336

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Điều quan trọng nhất là Diệp Quân Lâm vẫn có mối hận sâu nặng và mối quan hệ phức tạp đối với nhà họ Diệp.Mọi bước đi tiếp theo, đều chứa đầy nguy hiểm.Một chút thân phận này, ở trước mặt nhà họ Diệp, chẳng khác gì người thường.“Này, cậu trai! Chúng tôi rất vui khi biết tin Tập đoàn Minh Cường thuộc về anh.Nhưng anh tính dùng một chút thực lực nhỏ bé này để chống đối lại nhà họ Diệp sao? Đây đơn giản chính là kẻ ngốc nằm mơ mà!” Lê Quân Hào biết quá rõ thực lực của nhà họ Diệp, biết rõ việc Diệp Quân Lâm đối đầu với nhà họ Diệp, tương đương với việc đập trứng chọi với đá.Ngay cả Chí Oánh cũng nói: “Con trai, mẹ rất vui khi nhìn thấy thành tích của con.Nhưng con gặp phải, chính là nhà họ Diệp.Con à, con để mẹ đi cầu xin nhà họ Diệp đi! Chúng ta cứ yên ổn mà sống có được không?”Đám người Ngô Thị Lan lập tức nói: “Đúng, đúng vậy! Cho dù bà quỳ xuống dập đầu với cậu chủ Diệp thì có sao đâu chứ?”“Vì một chút mặt mũi đó, có thể lấy làm cơm ăn sai? Nói trăng ra, cậu chính là quá coi trọng mặt mũi!!“Còn không phải sao, chỉ cần cậu quỳ xuống cầu xin, cậu chính là cậu chủ nhà họ Diệp.Của cải giàu có, vinh hoa phú quý không tốt sao?”“Không lẽ cậu muốn Từ Nhiệm cùng cậu trải qua một sống cuộc sống nguy hiểm như vật sao?Biết đâu một ngày nào đó cả Từ Nhiệm và đứa con trong bụng gặp nguy hiểm thì sao? Sao cậu không nghĩ đến điều đó?”Đối với nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh, họ thích leo lên nhà họ Diệp ở Bắc Kinh hơn.Còn về cái thân phận này của Diệp Quân Lâm, hoàn toàn không có chút tác dụng nào.Anh ta không thể tự bảo vệ mình..Ngôn Tình Tổng TàiCàng không nói đến việc một bước lên mây.“Diệp Quân Lâm, cậu đối với người khác rất tốt, nhưng 6ó hai điểm: thứ nhất, tầm nhìn của cậu còn quá hạn hẹp, thứ hai, cậu không biết phán đoán tình huống.”Trịnh Quốc Thắng lạnh lùng nói.“Giống như những gì Diệp Thần đã nói, môi trường trưởng thành của cậu và những người cậu tiếp xúc sẽ quyết định tầm nhìn của cậu, nó là quá hạn chế.Cậu nên duy trì một trái tim khiêm tốn.Có quá nhiều người mạnh hơn cậu.Cũng giống như nhà họ Diệp vậy, cậu kiêu ngạo đến mức muốn thách đấu với họ sao? ““Lần này, nhà họ Diệp không quan tâm đến thân phận của cậu, chấp nhận đưa cậu trở về.Cậu chỉ cầu quỳ xuống dập đầu một cái mà thôi!Một chút tình huống như vậy thôi mà cậu không hiểu sao?”Mọi người đều đồng ý với những gì Trịnh Quốc Thẳng nói.Diệp Quân Lâm quá kiêu ngạo, mọi người đều không đồng ý.Kết quả của việc này có thể sẽ giống như sáu năm trước.Đoàn Văn Chấn hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm nói: “Diệp Quân Lâm, kết quả cuối cùng có khả năng chính là cả cậu và Từ Nhiệm đều gặp nguy hiểm! Đến lúc đó tính mạng cũng không còn, vậy cậu cần cái mặt mũi đó để làm gì?”“Đúng vậy, đối mặt với lợi ích như vậy, mặt mũi là cái thứ gì chứ!”“Diệp Quân Lâm, cậu đúng là người thông minh, chuyện này cậu không hiểu sao?”.

Điều quan trọng nhất là Diệp Quân Lâm vẫn có mối hận sâu nặng và mối quan hệ phức tạp đối với nhà họ Diệp.

Mọi bước đi tiếp theo, đều chứa đầy nguy hiểm.

Một chút thân phận này, ở trước mặt nhà họ Diệp, chẳng khác gì người thường.

“Này, cậu trai! Chúng tôi rất vui khi biết tin Tập đoàn Minh Cường thuộc về anh.

Nhưng anh tính dùng một chút thực lực nhỏ bé này để chống đối lại nhà họ Diệp sao? Đây đơn giản chính là kẻ ngốc nằm mơ mà!” Lê Quân Hào biết quá rõ thực lực của nhà họ Diệp, biết rõ việc Diệp Quân Lâm đối đầu với nhà họ Diệp, tương đương với việc đập trứng chọi với đá.

Ngay cả Chí Oánh cũng nói: “Con trai, mẹ rất vui khi nhìn thấy thành tích của con.

Nhưng con gặp phải, chính là nhà họ Diệp.

Con à, con để mẹ đi cầu xin nhà họ Diệp đi! Chúng ta cứ yên ổn mà sống có được không?”

Đám người Ngô Thị Lan lập tức nói: “Đúng, đúng vậy! Cho dù bà quỳ xuống dập đầu với cậu chủ Diệp thì có sao đâu chứ?”

“Vì một chút mặt mũi đó, có thể lấy làm cơm ăn sai? Nói trăng ra, cậu chính là quá coi trọng mặt mũi!!

“Còn không phải sao, chỉ cần cậu quỳ xuống cầu xin, cậu chính là cậu chủ nhà họ Diệp.

Của cải giàu có, vinh hoa phú quý không tốt sao?”

“Không lẽ cậu muốn Từ Nhiệm cùng cậu trải qua một sống cuộc sống nguy hiểm như vật sao?

Biết đâu một ngày nào đó cả Từ Nhiệm và đứa con trong bụng gặp nguy hiểm thì sao? Sao cậu không nghĩ đến điều đó?”

Đối với nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh, họ thích leo lên nhà họ Diệp ở Bắc Kinh hơn.

Còn về cái thân phận này của Diệp Quân Lâm, hoàn toàn không có chút tác dụng nào.

Anh ta không thể tự bảo vệ mình.

.

Ngôn Tình Tổng Tài

Càng không nói đến việc một bước lên mây.

“Diệp Quân Lâm, cậu đối với người khác rất tốt, nhưng 6ó hai điểm: thứ nhất, tầm nhìn của cậu còn quá hạn hẹp, thứ hai, cậu không biết phán đoán tình huống.”

Trịnh Quốc Thắng lạnh lùng nói.

“Giống như những gì Diệp Thần đã nói, môi trường trưởng thành của cậu và những người cậu tiếp xúc sẽ quyết định tầm nhìn của cậu, nó là quá hạn chế.

Cậu nên duy trì một trái tim khiêm tốn.

Có quá nhiều người mạnh hơn cậu.

Cũng giống như nhà họ Diệp vậy, cậu kiêu ngạo đến mức muốn thách đấu với họ sao? “

“Lần này, nhà họ Diệp không quan tâm đến thân phận của cậu, chấp nhận đưa cậu trở về.

Cậu chỉ cầu quỳ xuống dập đầu một cái mà thôi!

Một chút tình huống như vậy thôi mà cậu không hiểu sao?”

Mọi người đều đồng ý với những gì Trịnh Quốc Thẳng nói.

Diệp Quân Lâm quá kiêu ngạo, mọi người đều không đồng ý.

Kết quả của việc này có thể sẽ giống như sáu năm trước.

Đoàn Văn Chấn hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm nói: “Diệp Quân Lâm, kết quả cuối cùng có khả năng chính là cả cậu và Từ Nhiệm đều gặp nguy hiểm! Đến lúc đó tính mạng cũng không còn, vậy cậu cần cái mặt mũi đó để làm gì?”

“Đúng vậy, đối mặt với lợi ích như vậy, mặt mũi là cái thứ gì chứ!”

“Diệp Quân Lâm, cậu đúng là người thông minh, chuyện này cậu không hiểu sao?”.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Điều quan trọng nhất là Diệp Quân Lâm vẫn có mối hận sâu nặng và mối quan hệ phức tạp đối với nhà họ Diệp.Mọi bước đi tiếp theo, đều chứa đầy nguy hiểm.Một chút thân phận này, ở trước mặt nhà họ Diệp, chẳng khác gì người thường.“Này, cậu trai! Chúng tôi rất vui khi biết tin Tập đoàn Minh Cường thuộc về anh.Nhưng anh tính dùng một chút thực lực nhỏ bé này để chống đối lại nhà họ Diệp sao? Đây đơn giản chính là kẻ ngốc nằm mơ mà!” Lê Quân Hào biết quá rõ thực lực của nhà họ Diệp, biết rõ việc Diệp Quân Lâm đối đầu với nhà họ Diệp, tương đương với việc đập trứng chọi với đá.Ngay cả Chí Oánh cũng nói: “Con trai, mẹ rất vui khi nhìn thấy thành tích của con.Nhưng con gặp phải, chính là nhà họ Diệp.Con à, con để mẹ đi cầu xin nhà họ Diệp đi! Chúng ta cứ yên ổn mà sống có được không?”Đám người Ngô Thị Lan lập tức nói: “Đúng, đúng vậy! Cho dù bà quỳ xuống dập đầu với cậu chủ Diệp thì có sao đâu chứ?”“Vì một chút mặt mũi đó, có thể lấy làm cơm ăn sai? Nói trăng ra, cậu chính là quá coi trọng mặt mũi!!“Còn không phải sao, chỉ cần cậu quỳ xuống cầu xin, cậu chính là cậu chủ nhà họ Diệp.Của cải giàu có, vinh hoa phú quý không tốt sao?”“Không lẽ cậu muốn Từ Nhiệm cùng cậu trải qua một sống cuộc sống nguy hiểm như vật sao?Biết đâu một ngày nào đó cả Từ Nhiệm và đứa con trong bụng gặp nguy hiểm thì sao? Sao cậu không nghĩ đến điều đó?”Đối với nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh, họ thích leo lên nhà họ Diệp ở Bắc Kinh hơn.Còn về cái thân phận này của Diệp Quân Lâm, hoàn toàn không có chút tác dụng nào.Anh ta không thể tự bảo vệ mình..Ngôn Tình Tổng TàiCàng không nói đến việc một bước lên mây.“Diệp Quân Lâm, cậu đối với người khác rất tốt, nhưng 6ó hai điểm: thứ nhất, tầm nhìn của cậu còn quá hạn hẹp, thứ hai, cậu không biết phán đoán tình huống.”Trịnh Quốc Thắng lạnh lùng nói.“Giống như những gì Diệp Thần đã nói, môi trường trưởng thành của cậu và những người cậu tiếp xúc sẽ quyết định tầm nhìn của cậu, nó là quá hạn chế.Cậu nên duy trì một trái tim khiêm tốn.Có quá nhiều người mạnh hơn cậu.Cũng giống như nhà họ Diệp vậy, cậu kiêu ngạo đến mức muốn thách đấu với họ sao? ““Lần này, nhà họ Diệp không quan tâm đến thân phận của cậu, chấp nhận đưa cậu trở về.Cậu chỉ cầu quỳ xuống dập đầu một cái mà thôi!Một chút tình huống như vậy thôi mà cậu không hiểu sao?”Mọi người đều đồng ý với những gì Trịnh Quốc Thẳng nói.Diệp Quân Lâm quá kiêu ngạo, mọi người đều không đồng ý.Kết quả của việc này có thể sẽ giống như sáu năm trước.Đoàn Văn Chấn hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm nói: “Diệp Quân Lâm, kết quả cuối cùng có khả năng chính là cả cậu và Từ Nhiệm đều gặp nguy hiểm! Đến lúc đó tính mạng cũng không còn, vậy cậu cần cái mặt mũi đó để làm gì?”“Đúng vậy, đối mặt với lợi ích như vậy, mặt mũi là cái thứ gì chứ!”“Diệp Quân Lâm, cậu đúng là người thông minh, chuyện này cậu không hiểu sao?”.

Chương 1335: 1335: Chương 1336