Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1381: 1381: Chương 1382
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Hahaha… quả nhiên, Diệp Quân Lâm chúng tao đã biết trước mày muốn làm gì! Nói đi, điều kiện để hủy bỏ hôn ước là gì? Đương nhiên lấy Di Quân là không được!”Lăng Thiên Long hỏi.Trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ ràng, việc Diệp Quân Lâm không hủy bỏ hôn ước chỉ có hai mục đích: một là muốn kết hôn với Khương Di Quân, hoặc hai là muốn lợi dụng chuyện này để lừa gạt một số lợi ích nào đó.“Ừ, tất nhiên là phải có điều kiện rồi!”Diệp Quân Lâm cười thản nhiên.Mặt mũi mọi người xung quanh lập tức trở nên vặn vẹo.Quả nhiên là vậy mà.“Mấy người các người xin lỗi tôi, xin lỗi mẹ tôi đi, thì tôi mới chấp nhận hủy bỏ hôn ước này! Hơn nữa, mày cũng phải quỳ xuống mà xin lỗi tao nữa!”Diệp Quân Lâm chỉ thẳng vào mặt Lăng Thiên Long mà hất cằm nói.Những lời này vừa nói ra khỏi miệng thì đám người Khương Di Quân đều lập tức sững cả người.Không đòi lợi ích gì?Mà chỉ muốn lời xin lỗi thôi sao?Làm sao mà có thể xin lỗi được chứ?Bọn họ chính là tiểu thư, công tử của các gia đình vương tôn hoàng tộc, làm sao có thể hạ mình xin lỗi một tên con hoang thấp hèn như thế được?Đừng nói tới việc bọn họ không sai gì cả, mà cho dù là bọn họ có sai lầm đi chăng nữa thì cũng không bao giờ có chuyện bọn họ xin lỗi đâu.“Còn muốn tao quỳ xuống xin lỗi á? Mày đừng có mà nằm mơ giữa ban ngày, tao quỳ xuống xin lỗi cũng được thôi, nhưng mày có thể nhận được cái quỳ đó sao?”Lăng Thiên Long cười gắn từng chữ.Khương Di Quân khẽ hé môi, ra vẻ cao ngạo.lãnh khốc mà nói: “Diệp Quân Lâm, anh muốn gì thì cứ việc nói thẳng, muốn tiền hay bất cứ lợi ích gì khác, chỉ cần anh nói ra thì chúng tôi đều có thể thỏa mãn cho anh.Còn về chuyện xin lỗi thì không có đâu!”“Chúng tôi đâu có làm sai chuyện gì, tại sao lại phải xin lỗi? Huống chi đối tượng lại còn là anh nữa, nếu chúng tôi mà xin lỗi anh thì chẳng phải là sẽ bị người khác chê cười sao?”Thái độ của Khương Di Quân vô cùng kiên quyết, chắc chẳn là không thể có chuyện cô ta xin lỗi được.“Vậy cơ đấy? Được, được, được thôi, nếu không biết mình sai ở chỗ nào, thì xem ra là không thể xin lỗi được rồi đúng không? Vậy thì cũng đừng hủy bỏ hôn ước nữa!”“Khi nào nhận ra được mình sai ở chỗ nào thì lại đến tìm tôi nhé!”Nói rồi Diệp Quân Lâm lại xoay người đi vào trong biệt thự.Lăng Thiên Long vừa định ngăn anh lại…“Rầm rập…”Thì đã thấy xung quanh xuất hiện hàng loạt bóng người lập tức bao vây bọn họ lại.“Dám tới Giang Bắc gây sự, đã hỏi ý kiến bọn tao chưa?”.
“Hahaha… quả nhiên, Diệp Quân Lâm chúng tao đã biết trước mày muốn làm gì! Nói đi, điều kiện để hủy bỏ hôn ước là gì? Đương nhiên lấy Di Quân là không được!”
Lăng Thiên Long hỏi.
Trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ ràng, việc Diệp Quân Lâm không hủy bỏ hôn ước chỉ có hai mục đích: một là muốn kết hôn với Khương Di Quân, hoặc hai là muốn lợi dụng chuyện này để lừa gạt một số lợi ích nào đó.
“Ừ, tất nhiên là phải có điều kiện rồi!”
Diệp Quân Lâm cười thản nhiên.
Mặt mũi mọi người xung quanh lập tức trở nên vặn vẹo.
Quả nhiên là vậy mà.
“Mấy người các người xin lỗi tôi, xin lỗi mẹ tôi đi, thì tôi mới chấp nhận hủy bỏ hôn ước này! Hơn nữa, mày cũng phải quỳ xuống mà xin lỗi tao nữa!”
Diệp Quân Lâm chỉ thẳng vào mặt Lăng Thiên Long mà hất cằm nói.
Những lời này vừa nói ra khỏi miệng thì đám người Khương Di Quân đều lập tức sững cả người.
Không đòi lợi ích gì?
Mà chỉ muốn lời xin lỗi thôi sao?
Làm sao mà có thể xin lỗi được chứ?
Bọn họ chính là tiểu thư, công tử của các gia đình vương tôn hoàng tộc, làm sao có thể hạ mình xin lỗi một tên con hoang thấp hèn như thế được?
Đừng nói tới việc bọn họ không sai gì cả, mà cho dù là bọn họ có sai lầm đi chăng nữa thì cũng không bao giờ có chuyện bọn họ xin lỗi đâu.
“Còn muốn tao quỳ xuống xin lỗi á? Mày đừng có mà nằm mơ giữa ban ngày, tao quỳ xuống xin lỗi cũng được thôi, nhưng mày có thể nhận được cái quỳ đó sao?”
Lăng Thiên Long cười gắn từng chữ.
Khương Di Quân khẽ hé môi, ra vẻ cao ngạo.
lãnh khốc mà nói: “Diệp Quân Lâm, anh muốn gì thì cứ việc nói thẳng, muốn tiền hay bất cứ lợi ích gì khác, chỉ cần anh nói ra thì chúng tôi đều có thể thỏa mãn cho anh.
Còn về chuyện xin lỗi thì không có đâu!”
“Chúng tôi đâu có làm sai chuyện gì, tại sao lại phải xin lỗi? Huống chi đối tượng lại còn là anh nữa, nếu chúng tôi mà xin lỗi anh thì chẳng phải là sẽ bị người khác chê cười sao?”
Thái độ của Khương Di Quân vô cùng kiên quyết, chắc chẳn là không thể có chuyện cô ta xin lỗi được.
“Vậy cơ đấy? Được, được, được thôi, nếu không biết mình sai ở chỗ nào, thì xem ra là không thể xin lỗi được rồi đúng không? Vậy thì cũng đừng hủy bỏ hôn ước nữa!”
“Khi nào nhận ra được mình sai ở chỗ nào thì lại đến tìm tôi nhé!”
Nói rồi Diệp Quân Lâm lại xoay người đi vào trong biệt thự.
Lăng Thiên Long vừa định ngăn anh lại…
“Rầm rập…”
Thì đã thấy xung quanh xuất hiện hàng loạt bóng người lập tức bao vây bọn họ lại.
“Dám tới Giang Bắc gây sự, đã hỏi ý kiến bọn tao chưa?”.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Hahaha… quả nhiên, Diệp Quân Lâm chúng tao đã biết trước mày muốn làm gì! Nói đi, điều kiện để hủy bỏ hôn ước là gì? Đương nhiên lấy Di Quân là không được!”Lăng Thiên Long hỏi.Trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ ràng, việc Diệp Quân Lâm không hủy bỏ hôn ước chỉ có hai mục đích: một là muốn kết hôn với Khương Di Quân, hoặc hai là muốn lợi dụng chuyện này để lừa gạt một số lợi ích nào đó.“Ừ, tất nhiên là phải có điều kiện rồi!”Diệp Quân Lâm cười thản nhiên.Mặt mũi mọi người xung quanh lập tức trở nên vặn vẹo.Quả nhiên là vậy mà.“Mấy người các người xin lỗi tôi, xin lỗi mẹ tôi đi, thì tôi mới chấp nhận hủy bỏ hôn ước này! Hơn nữa, mày cũng phải quỳ xuống mà xin lỗi tao nữa!”Diệp Quân Lâm chỉ thẳng vào mặt Lăng Thiên Long mà hất cằm nói.Những lời này vừa nói ra khỏi miệng thì đám người Khương Di Quân đều lập tức sững cả người.Không đòi lợi ích gì?Mà chỉ muốn lời xin lỗi thôi sao?Làm sao mà có thể xin lỗi được chứ?Bọn họ chính là tiểu thư, công tử của các gia đình vương tôn hoàng tộc, làm sao có thể hạ mình xin lỗi một tên con hoang thấp hèn như thế được?Đừng nói tới việc bọn họ không sai gì cả, mà cho dù là bọn họ có sai lầm đi chăng nữa thì cũng không bao giờ có chuyện bọn họ xin lỗi đâu.“Còn muốn tao quỳ xuống xin lỗi á? Mày đừng có mà nằm mơ giữa ban ngày, tao quỳ xuống xin lỗi cũng được thôi, nhưng mày có thể nhận được cái quỳ đó sao?”Lăng Thiên Long cười gắn từng chữ.Khương Di Quân khẽ hé môi, ra vẻ cao ngạo.lãnh khốc mà nói: “Diệp Quân Lâm, anh muốn gì thì cứ việc nói thẳng, muốn tiền hay bất cứ lợi ích gì khác, chỉ cần anh nói ra thì chúng tôi đều có thể thỏa mãn cho anh.Còn về chuyện xin lỗi thì không có đâu!”“Chúng tôi đâu có làm sai chuyện gì, tại sao lại phải xin lỗi? Huống chi đối tượng lại còn là anh nữa, nếu chúng tôi mà xin lỗi anh thì chẳng phải là sẽ bị người khác chê cười sao?”Thái độ của Khương Di Quân vô cùng kiên quyết, chắc chẳn là không thể có chuyện cô ta xin lỗi được.“Vậy cơ đấy? Được, được, được thôi, nếu không biết mình sai ở chỗ nào, thì xem ra là không thể xin lỗi được rồi đúng không? Vậy thì cũng đừng hủy bỏ hôn ước nữa!”“Khi nào nhận ra được mình sai ở chỗ nào thì lại đến tìm tôi nhé!”Nói rồi Diệp Quân Lâm lại xoay người đi vào trong biệt thự.Lăng Thiên Long vừa định ngăn anh lại…“Rầm rập…”Thì đã thấy xung quanh xuất hiện hàng loạt bóng người lập tức bao vây bọn họ lại.“Dám tới Giang Bắc gây sự, đã hỏi ý kiến bọn tao chưa?”.