Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1439: 1439: Chương 1440

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Sắc mặt của Khương Di Quân thay đổi rõ rệt.Trong khoảng thời gian này cô ta vừa bận chữa trị cho Lăng Thiên Long, vừa ngây ngây ngô ngô.Hoàn toàn không biết mấy cái tin tức trọng đại của Lạc Việt này.Bây giờ nghe thấy trân chiến đỉnh cao ở Nam Giang…Đó không phải là tự cô ta đích thân trải nghiệm, mà cô ta còn tận mắt chứng kiến tất cả sao? Điều đáng sợ nhất là nhân vật chính lại là chiến thần Tản Viên! Diệp Quân Lâm chính là Chiến thần Tản Viên! “Hóa ra anh ấy chính là đại anh hùng trong lòng tôi! “Sau khi biết được sự thật này, Khương Di Quân liên đứng bật dậy, tỉnh thân kích động, khuôn mặt mang biểu cảm không thể tin được.Hành động bất thường của cô ta thu hút sự chú ý của những người trên máy bay.Lăng Thiên Long đang ngồi trên ghế cũng có biểu cảm như bị điên.Vậy mà người đó lại chính là chiến thần của đất nước Lạc Việt…Vậy mà bọn họ lại xông vào trận chiến đỉnh cao…Là may mắn hay là xui xẻo đây chứ? Nói may cũng may, nói xui cũng xui.Khương Di Quân cuối cùng cũng hiểu những câu Diệp Quân Lâm nói lúc đó.Cứu bọn họ là bởi vì bọn họ là con dân Lạc Việt.Đây là chiến thần thời thời khắc khắc, là hệ thống trung tâm tài nguyên và con người của đất nước Lạc Việt! Khương Di Quân đối với Diệp Quân Lâm ngoài sự sùng bái và ngưỡng mộ ra, lại thêm một phần kính phục.Cảnh giới của Diệp Quân Lâm bọn họ không thể so sánh được.Ở trước mặt nỗi hận thù của nước nhà, anh còn có thể buông bỏ nỗi hận thù cuồn cuộn xuống được.Rõ ràng biết Lăng Thiên Long đến chính là muốn mạng của anh ấy.Vậy mà còn cứu Lăng Thiên Long.Có thể sống được ở Lạc Việt, có thể có được Chiến thần Tản Viên bảo hộ.Là một chuyện hạnh phúc biết bao.Tâm trạng Khương Di Quân phức tạp, không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ.Lần này sau khi về đến Kinh Thành, trên đời này lại không có người đàn ông nào có thể lọt vào mắt cô ta.Phụ nữ đã từng nhìn thấy qua sư tử hổ cọp rôi, chắc chắn không thích chó hoang.Biết được tin tức Lăng Thiên Long bị thương, cho nên ông nội của Khương Di Quân, cha của Khương Văn Hán và Khương Chiếu Không đích thân tới thăm hỏi.Còn có Lăng Phi Dược chủ của Hoàng tộc họ Lăng, cũng chính là ông nội của Lăng Thiên Long.“Hả? Làm sao bị thương thành ra thế này rồi?”Khi nhìn thấy Lăng Thiên Long bị đánh thành như tàn phế, mọi người đều hoảng hốt.“Rốt cuộc chuyện là như thế nào? Không phải là đi tìm Diệp Quân Lâm báo thù sao? Làm sao bị đánh thành như vậy? Gòn mười người Hộ Vệ mạnh mẽ ta đặc biệt cố ý mời từ Dương Quốc đâu? Người đâu rồi?”Lăng Phi Dược vội vàng hỏi.Khương Di Quân mím môi nói: “Đều… đều chết cả rồi…”.

Sắc mặt của Khương Di Quân thay đổi rõ rệt.

Trong khoảng thời gian này cô ta vừa bận chữa trị cho Lăng Thiên Long, vừa ngây ngây ngô ngô.

Hoàn toàn không biết mấy cái tin tức trọng đại của Lạc Việt này.

Bây giờ nghe thấy trân chiến đỉnh cao ở Nam Giang…

Đó không phải là tự cô ta đích thân trải nghiệm, mà cô ta còn tận mắt chứng kiến tất cả sao? Điều đáng sợ nhất là nhân vật chính lại là chiến thần Tản Viên! Diệp Quân Lâm chính là Chiến thần Tản Viên! “Hóa ra anh ấy chính là đại anh hùng trong lòng tôi! “

Sau khi biết được sự thật này, Khương Di Quân liên đứng bật dậy, tỉnh thân kích động, khuôn mặt mang biểu cảm không thể tin được.

Hành động bất thường của cô ta thu hút sự chú ý của những người trên máy bay.

Lăng Thiên Long đang ngồi trên ghế cũng có biểu cảm như bị điên.

Vậy mà người đó lại chính là chiến thần của đất nước Lạc Việt…

Vậy mà bọn họ lại xông vào trận chiến đỉnh cao…

Là may mắn hay là xui xẻo đây chứ? Nói may cũng may, nói xui cũng xui.

Khương Di Quân cuối cùng cũng hiểu những câu Diệp Quân Lâm nói lúc đó.

Cứu bọn họ là bởi vì bọn họ là con dân Lạc Việt.

Đây là chiến thần thời thời khắc khắc, là hệ thống trung tâm tài nguyên và con người của đất nước Lạc Việt! Khương Di Quân đối với Diệp Quân Lâm ngoài sự sùng bái và ngưỡng mộ ra, lại thêm một phần kính phục.

Cảnh giới của Diệp Quân Lâm bọn họ không thể so sánh được.

Ở trước mặt nỗi hận thù của nước nhà, anh còn có thể buông bỏ nỗi hận thù cuồn cuộn xuống được.

Rõ ràng biết Lăng Thiên Long đến chính là muốn mạng của anh ấy.

Vậy mà còn cứu Lăng Thiên Long.

Có thể sống được ở Lạc Việt, có thể có được Chiến thần Tản Viên bảo hộ.

Là một chuyện hạnh phúc biết bao.

Tâm trạng Khương Di Quân phức tạp, không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lần này sau khi về đến Kinh Thành, trên đời này lại không có người đàn ông nào có thể lọt vào mắt cô ta.

Phụ nữ đã từng nhìn thấy qua sư tử hổ cọp rôi, chắc chắn không thích chó hoang.

Biết được tin tức Lăng Thiên Long bị thương, cho nên ông nội của Khương Di Quân, cha của Khương Văn Hán và Khương Chiếu Không đích thân tới thăm hỏi.

Còn có Lăng Phi Dược chủ của Hoàng tộc họ Lăng, cũng chính là ông nội của Lăng Thiên Long.

“Hả? Làm sao bị thương thành ra thế này rồi?”

Khi nhìn thấy Lăng Thiên Long bị đánh thành như tàn phế, mọi người đều hoảng hốt.

“Rốt cuộc chuyện là như thế nào? Không phải là đi tìm Diệp Quân Lâm báo thù sao? Làm sao bị đánh thành như vậy? Gòn mười người Hộ Vệ mạnh mẽ ta đặc biệt cố ý mời từ Dương Quốc đâu? Người đâu rồi?”

Lăng Phi Dược vội vàng hỏi.

Khương Di Quân mím môi nói: “Đều… đều chết cả rồi…”.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Sắc mặt của Khương Di Quân thay đổi rõ rệt.Trong khoảng thời gian này cô ta vừa bận chữa trị cho Lăng Thiên Long, vừa ngây ngây ngô ngô.Hoàn toàn không biết mấy cái tin tức trọng đại của Lạc Việt này.Bây giờ nghe thấy trân chiến đỉnh cao ở Nam Giang…Đó không phải là tự cô ta đích thân trải nghiệm, mà cô ta còn tận mắt chứng kiến tất cả sao? Điều đáng sợ nhất là nhân vật chính lại là chiến thần Tản Viên! Diệp Quân Lâm chính là Chiến thần Tản Viên! “Hóa ra anh ấy chính là đại anh hùng trong lòng tôi! “Sau khi biết được sự thật này, Khương Di Quân liên đứng bật dậy, tỉnh thân kích động, khuôn mặt mang biểu cảm không thể tin được.Hành động bất thường của cô ta thu hút sự chú ý của những người trên máy bay.Lăng Thiên Long đang ngồi trên ghế cũng có biểu cảm như bị điên.Vậy mà người đó lại chính là chiến thần của đất nước Lạc Việt…Vậy mà bọn họ lại xông vào trận chiến đỉnh cao…Là may mắn hay là xui xẻo đây chứ? Nói may cũng may, nói xui cũng xui.Khương Di Quân cuối cùng cũng hiểu những câu Diệp Quân Lâm nói lúc đó.Cứu bọn họ là bởi vì bọn họ là con dân Lạc Việt.Đây là chiến thần thời thời khắc khắc, là hệ thống trung tâm tài nguyên và con người của đất nước Lạc Việt! Khương Di Quân đối với Diệp Quân Lâm ngoài sự sùng bái và ngưỡng mộ ra, lại thêm một phần kính phục.Cảnh giới của Diệp Quân Lâm bọn họ không thể so sánh được.Ở trước mặt nỗi hận thù của nước nhà, anh còn có thể buông bỏ nỗi hận thù cuồn cuộn xuống được.Rõ ràng biết Lăng Thiên Long đến chính là muốn mạng của anh ấy.Vậy mà còn cứu Lăng Thiên Long.Có thể sống được ở Lạc Việt, có thể có được Chiến thần Tản Viên bảo hộ.Là một chuyện hạnh phúc biết bao.Tâm trạng Khương Di Quân phức tạp, không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ.Lần này sau khi về đến Kinh Thành, trên đời này lại không có người đàn ông nào có thể lọt vào mắt cô ta.Phụ nữ đã từng nhìn thấy qua sư tử hổ cọp rôi, chắc chắn không thích chó hoang.Biết được tin tức Lăng Thiên Long bị thương, cho nên ông nội của Khương Di Quân, cha của Khương Văn Hán và Khương Chiếu Không đích thân tới thăm hỏi.Còn có Lăng Phi Dược chủ của Hoàng tộc họ Lăng, cũng chính là ông nội của Lăng Thiên Long.“Hả? Làm sao bị thương thành ra thế này rồi?”Khi nhìn thấy Lăng Thiên Long bị đánh thành như tàn phế, mọi người đều hoảng hốt.“Rốt cuộc chuyện là như thế nào? Không phải là đi tìm Diệp Quân Lâm báo thù sao? Làm sao bị đánh thành như vậy? Gòn mười người Hộ Vệ mạnh mẽ ta đặc biệt cố ý mời từ Dương Quốc đâu? Người đâu rồi?”Lăng Phi Dược vội vàng hỏi.Khương Di Quân mím môi nói: “Đều… đều chết cả rồi…”.

Chương 1439: 1439: Chương 1440