Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1461: 1461: Chương 1462

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nếu như anh nghe cuộc gọi này thì anh nhất định sẽ không thể buông xuống được, thậm chí còn không thể rời đi.Thực ra việc này đối với anh chính là một sự lựa chọn, chính là muốn anh phải chọn giữa đi Cảnh Bắc, hay là ở lại với Lý Từ Nhiệm và mẹ.Sự tàn ác của Huyết Vương Điện càng đáng sợ hơn so với trước đây.Anh là một người chiến sĩ, chiến thần trấn quốc của Lạc Việt.Lúc nguy cấp này, anh không có sự lựa chọn khác.Xưa nay, giữa “trung”và “hiếu”không thể vẹn cả đôi đường, vì Lạc Việt, anh nhất định phải đi đến Cảnh Bắc.Phải có nước trước thì mới có nhà, anh nhất định phải bảo vệ tốt cửa khẩu quốc gia, phải đặt Lạc Việt lên trước, anh nhất định phải bỏ qua vợ con và me…Diệp Quân Lâm nắm thật chặt điện thoại, đến khi điện thoại bị nắm võ.“Mẹ, con xin lỗi, con trai bất hiếu, không thể bảo vệ mẹ chu toàn”“Từ Nhiệm, anh xin lỗi, anh không thể tiếp tục bảo vệ em nữa rồi.”“Con à, ba xin lỗi, có lẽ ba không thể tận mắt nhìn thấy con chào đời rồi Diệp Quân Lâm nhãn nhịn, kìm nén cảm xúc, nói thâm.Chuyện xảy ra đột ngột, anh còn chưa kịp nói cho mấy người Lý Từ Nhiệm.Muốn tìm ra người ngay lập tức thì anh thực sự không thể tìm được.Dù sao, kẻ địch cũng rất mạnh, người bình thường căn bản là không thể đối phó được.Bây giờ anh chỉ có thể nghĩ được một cách là lập tức chạy đến Cảnh Bắc, tiêu diệt kịp thời Vương Huyết Điện sau đó nhanh chóng trỏ vê.Anh muốn rút ngắn thời gian tới ít nhất…„ Ơ? Thật kỳ lạ, tại sao Quân Lâm lại không nghe điện thoại chứ?”Lý Từ Nhiệm liên tục gọi đến mãy cuộc điện thoại nhưng Diệp Quân Lâm đều không nghe máy.“Lộp bộp”Cô đột nhiên lo lắng, bỗng nhiên có một dự cảm không lành.A.Không nhận điện thoại sao?”Chí Oánh cũng gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm.Kết quả trả lại chỉ có cuộc gọi mà ngài đang gọi hiện tại không thể gọi được.“Chuyện này..”Chí Oánh cũng bắt đầu lo lắng.Vẻ mặt Lý Từ Nhiệm cũng trở nên không tốt.Vừa nãy là điện thoại đổ chuông nhưng không có ai nghe còn bây giờ thì là tắt máy luôn.Điều này nói lên chính là do Diệp Quân Lâm cố ý không nghe..

Nếu như anh nghe cuộc gọi này thì anh nhất định sẽ không thể buông xuống được, thậm chí còn không thể rời đi.

Thực ra việc này đối với anh chính là một sự lựa chọn, chính là muốn anh phải chọn giữa đi Cảnh Bắc, hay là ở lại với Lý Từ Nhiệm và mẹ.

Sự tàn ác của Huyết Vương Điện càng đáng sợ hơn so với trước đây.

Anh là một người chiến sĩ, chiến thần trấn quốc của Lạc Việt.

Lúc nguy cấp này, anh không có sự lựa chọn khác.

Xưa nay, giữa “trung”

và “hiếu”

không thể vẹn cả đôi đường, vì Lạc Việt, anh nhất định phải đi đến Cảnh Bắc.

Phải có nước trước thì mới có nhà, anh nhất định phải bảo vệ tốt cửa khẩu quốc gia, phải đặt Lạc Việt lên trước, anh nhất định phải bỏ qua vợ con và me…

Diệp Quân Lâm nắm thật chặt điện thoại, đến khi điện thoại bị nắm võ.

“Mẹ, con xin lỗi, con trai bất hiếu, không thể bảo vệ mẹ chu toàn”

“Từ Nhiệm, anh xin lỗi, anh không thể tiếp tục bảo vệ em nữa rồi.”

“Con à, ba xin lỗi, có lẽ ba không thể tận mắt nhìn thấy con chào đời rồi Diệp Quân Lâm nhãn nhịn, kìm nén cảm xúc, nói thâm.

Chuyện xảy ra đột ngột, anh còn chưa kịp nói cho mấy người Lý Từ Nhiệm.

Muốn tìm ra người ngay lập tức thì anh thực sự không thể tìm được.

Dù sao, kẻ địch cũng rất mạnh, người bình thường căn bản là không thể đối phó được.

Bây giờ anh chỉ có thể nghĩ được một cách là lập tức chạy đến Cảnh Bắc, tiêu diệt kịp thời Vương Huyết Điện sau đó nhanh chóng trỏ vê.

Anh muốn rút ngắn thời gian tới ít nhất…

„ Ơ? Thật kỳ lạ, tại sao Quân Lâm lại không nghe điện thoại chứ?”

Lý Từ Nhiệm liên tục gọi đến mãy cuộc điện thoại nhưng Diệp Quân Lâm đều không nghe máy.

“Lộp bộp”

Cô đột nhiên lo lắng, bỗng nhiên có một dự cảm không lành.

A.

Không nhận điện thoại sao?”

Chí Oánh cũng gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm.

Kết quả trả lại chỉ có cuộc gọi mà ngài đang gọi hiện tại không thể gọi được.

“Chuyện này..”

Chí Oánh cũng bắt đầu lo lắng.

Vẻ mặt Lý Từ Nhiệm cũng trở nên không tốt.

Vừa nãy là điện thoại đổ chuông nhưng không có ai nghe còn bây giờ thì là tắt máy luôn.

Điều này nói lên chính là do Diệp Quân Lâm cố ý không nghe..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nếu như anh nghe cuộc gọi này thì anh nhất định sẽ không thể buông xuống được, thậm chí còn không thể rời đi.Thực ra việc này đối với anh chính là một sự lựa chọn, chính là muốn anh phải chọn giữa đi Cảnh Bắc, hay là ở lại với Lý Từ Nhiệm và mẹ.Sự tàn ác của Huyết Vương Điện càng đáng sợ hơn so với trước đây.Anh là một người chiến sĩ, chiến thần trấn quốc của Lạc Việt.Lúc nguy cấp này, anh không có sự lựa chọn khác.Xưa nay, giữa “trung”và “hiếu”không thể vẹn cả đôi đường, vì Lạc Việt, anh nhất định phải đi đến Cảnh Bắc.Phải có nước trước thì mới có nhà, anh nhất định phải bảo vệ tốt cửa khẩu quốc gia, phải đặt Lạc Việt lên trước, anh nhất định phải bỏ qua vợ con và me…Diệp Quân Lâm nắm thật chặt điện thoại, đến khi điện thoại bị nắm võ.“Mẹ, con xin lỗi, con trai bất hiếu, không thể bảo vệ mẹ chu toàn”“Từ Nhiệm, anh xin lỗi, anh không thể tiếp tục bảo vệ em nữa rồi.”“Con à, ba xin lỗi, có lẽ ba không thể tận mắt nhìn thấy con chào đời rồi Diệp Quân Lâm nhãn nhịn, kìm nén cảm xúc, nói thâm.Chuyện xảy ra đột ngột, anh còn chưa kịp nói cho mấy người Lý Từ Nhiệm.Muốn tìm ra người ngay lập tức thì anh thực sự không thể tìm được.Dù sao, kẻ địch cũng rất mạnh, người bình thường căn bản là không thể đối phó được.Bây giờ anh chỉ có thể nghĩ được một cách là lập tức chạy đến Cảnh Bắc, tiêu diệt kịp thời Vương Huyết Điện sau đó nhanh chóng trỏ vê.Anh muốn rút ngắn thời gian tới ít nhất…„ Ơ? Thật kỳ lạ, tại sao Quân Lâm lại không nghe điện thoại chứ?”Lý Từ Nhiệm liên tục gọi đến mãy cuộc điện thoại nhưng Diệp Quân Lâm đều không nghe máy.“Lộp bộp”Cô đột nhiên lo lắng, bỗng nhiên có một dự cảm không lành.A.Không nhận điện thoại sao?”Chí Oánh cũng gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm.Kết quả trả lại chỉ có cuộc gọi mà ngài đang gọi hiện tại không thể gọi được.“Chuyện này..”Chí Oánh cũng bắt đầu lo lắng.Vẻ mặt Lý Từ Nhiệm cũng trở nên không tốt.Vừa nãy là điện thoại đổ chuông nhưng không có ai nghe còn bây giờ thì là tắt máy luôn.Điều này nói lên chính là do Diệp Quân Lâm cố ý không nghe..

Chương 1461: 1461: Chương 1462