Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1469: 1469: Chương 1470
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chiều đến, hai nhà Trịnh Đoàn cùng một vài nhân viên y tế, đi cùng Lý Từ Nhiệm lên máy bay tư nhân.Sau tám tiếng nữa, máy bay tư nhân sẽ đáp xuống sân bay thành phố Ngàn Sao, thủ đô của Tỉnh Quốc.Bất luận thế nào, bọn họ cũng không thể lường được.Toàn bộ sân bay đều là mai phục ùn ùn kéo đến… Tất cả các chuyến bay đều ngừng lại, không còn bất kì nhân viên nào ở sân bay nữa.Chờ đợi nhóm Lý Từ Nhiệm là những kẻ bại tướng dưới tay Diệp Quân Lâm.Có đến cả vạn cao thủ đang đợi ở đây, chỉ đợi chiếc máy bay tư nhân đáp xuống thì bọn họ sẽ lập tức ra tay.Lúc này, Chí Oánh-vừa hạy từ Nam Giang trở về Giang Hải.Ngay khi sắp đến đoạn đường trở về trang viên Bảo Đức Danh’của nhà họ Chí thì lại có mai phục;những cao thủ Đổ,Thiên Nhất phái đến sớm đã chờ đợi từ lâu.Có thể nói rằng, hai người Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh đều nằm trong sự kiểm soát của Đỗ Thiên Nhất.Vậy mà giờ khắc này, Diệp Quân Lâm đang ở Cực Bắc, đang chiến đấu với đám điên ở Điện Thái Hoà, căn bản là không có thời giờ để chú ý đến thứ khác…Tại sân bay thành phố Ngàn Tinh Quốc, chiếc máy bay tư nhân đến từ Nam Giang hạ cánh vững vàng.“Lý Từ Nhiệm đến rồi, mọi người chú ý!Chuẩn bị đi! Đợi chút nữa lập tức ra tay ngay!” Đỗ Thiên Nhất ngồi xuống đài quan sát, khái quát toàn bộ tình hình.“Người tôi sắp xếp đã đợi ở ngoài rồi, chúng ta mau xuống máy bay thôi!” Trương Phúc Long sốt sắng nói.Một đoàn người rời khỏi máy bay…Tại Cảnh Bắc, chốn cực Bắc, trên mặt băng mênh mông vô tận, khói thuốc súng còn chưa tan đi, khắp nơi đều là xác chết.Diệp Quân Lâm cùng các anh em vừa mới đánh lùi một đọt tấn công mãnh liệt từ Huyết Vương Điện, đang ở nghỉ ngơi điều chỉnh.Diệp Quân Lâm ngôi ở trên một tảng đá lớn, anh đang hút thuốc.“Ô?Bỗng nhiên anh cảm thấy hoảng hốt trong lòng, mồ hôi lạnh ứa ra khắp người.Đây là một loại cảm giác xưa nay chưa từng có.Đây là một loại cảm ứng đặc biệt của tâm hồn.Không xong rồi, đã xảy ra chuyện.Đây là một dự cảm mãnh liệt.Mẹ và Từ Nhiệm chắc chắn đã xảy ra chuyện! Nhưng lần này là mệnh lệnh cao cấp nhất của Lạc Việt, tính bảo mật cũng cao nhất, tuyệt đối không thể vì việc riêng của anh mà điều đi một ít người bảo vệ.Hy vọng duy nhất bây giờ chỉ có thể ký gửi trên người Lưu Hải Long, nhưng anh hiểu rằng khả năng của Lưu Hải Long có hạn.Nếu bị cố ý nhắm vào, sợ là Lưu Hải Long không đỡ nổi.Không ổn! Từ Nhiệm và mẹ chắc chản đã gặp nguy hiểm! Diệp Quân Lâm bắt đầu luống cuống, anh gấp đến mức ra cả mồ hôi lạnh.Nhưng quan trọng là bây giờ anh không thể trở về Kinh Thành, nói gì đến việc bảo vệ người nhà chứ? Giữa quốc gia và gia đình chỉ có thể chọn một mà thôi.Thật ra tình huống của Diệp Quân Lâm là tình huống của rất nhiêu chiến sĩ Lạc Việt, bởi vì trên người có nhiệm vụ nên không thể trỏ về hiểu thuận với cha mẹ, chăm sóc cho vợ con, nhiều lúc còn bỏ lỡ một ít một sự kiện quan trọng trong đời người.Có đôi lúc bản thân đang quây quân bên gia đình, đột nhiên nhận được mệnh lệnh cũng sẽ đi không từ mà biệt….
Chiều đến, hai nhà Trịnh Đoàn cùng một vài nhân viên y tế, đi cùng Lý Từ Nhiệm lên máy bay tư nhân.
Sau tám tiếng nữa, máy bay tư nhân sẽ đáp xuống sân bay thành phố Ngàn Sao, thủ đô của Tỉnh Quốc.
Bất luận thế nào, bọn họ cũng không thể lường được.
Toàn bộ sân bay đều là mai phục ùn ùn kéo đến… Tất cả các chuyến bay đều ngừng lại, không còn bất kì nhân viên nào ở sân bay nữa.
Chờ đợi nhóm Lý Từ Nhiệm là những kẻ bại tướng dưới tay Diệp Quân Lâm.
Có đến cả vạn cao thủ đang đợi ở đây, chỉ đợi chiếc máy bay tư nhân đáp xuống thì bọn họ sẽ lập tức ra tay.
Lúc này, Chí Oánh-vừa hạy từ Nam Giang trở về Giang Hải.
Ngay khi sắp đến đoạn đường trở về trang viên Bảo Đức Danh’của nhà họ Chí thì lại có mai phục;những cao thủ Đổ,Thiên Nhất phái đến sớm đã chờ đợi từ lâu.
Có thể nói rằng, hai người Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh đều nằm trong sự kiểm soát của Đỗ Thiên Nhất.
Vậy mà giờ khắc này, Diệp Quân Lâm đang ở Cực Bắc, đang chiến đấu với đám điên ở Điện Thái Hoà, căn bản là không có thời giờ để chú ý đến thứ khác…
Tại sân bay thành phố Ngàn Tinh Quốc, chiếc máy bay tư nhân đến từ Nam Giang hạ cánh vững vàng.
“Lý Từ Nhiệm đến rồi, mọi người chú ý!
Chuẩn bị đi! Đợi chút nữa lập tức ra tay ngay!” Đỗ Thiên Nhất ngồi xuống đài quan sát, khái quát toàn bộ tình hình.
“Người tôi sắp xếp đã đợi ở ngoài rồi, chúng ta mau xuống máy bay thôi!” Trương Phúc Long sốt sắng nói.
Một đoàn người rời khỏi máy bay…
Tại Cảnh Bắc, chốn cực Bắc, trên mặt băng mênh mông vô tận, khói thuốc súng còn chưa tan đi, khắp nơi đều là xác chết.
Diệp Quân Lâm cùng các anh em vừa mới đánh lùi một đọt tấn công mãnh liệt từ Huyết Vương Điện, đang ở nghỉ ngơi điều chỉnh.
Diệp Quân Lâm ngôi ở trên một tảng đá lớn, anh đang hút thuốc.
“Ô?
Bỗng nhiên anh cảm thấy hoảng hốt trong lòng, mồ hôi lạnh ứa ra khắp người.
Đây là một loại cảm giác xưa nay chưa từng có.
Đây là một loại cảm ứng đặc biệt của tâm hồn.
Không xong rồi, đã xảy ra chuyện.
Đây là một dự cảm mãnh liệt.
Mẹ và Từ Nhiệm chắc chắn đã xảy ra chuyện! Nhưng lần này là mệnh lệnh cao cấp nhất của Lạc Việt, tính bảo mật cũng cao nhất, tuyệt đối không thể vì việc riêng của anh mà điều đi một ít người bảo vệ.
Hy vọng duy nhất bây giờ chỉ có thể ký gửi trên người Lưu Hải Long, nhưng anh hiểu rằng khả năng của Lưu Hải Long có hạn.
Nếu bị cố ý nhắm vào, sợ là Lưu Hải Long không đỡ nổi.
Không ổn! Từ Nhiệm và mẹ chắc chản đã gặp nguy hiểm! Diệp Quân Lâm bắt đầu luống cuống, anh gấp đến mức ra cả mồ hôi lạnh.
Nhưng quan trọng là bây giờ anh không thể trở về Kinh Thành, nói gì đến việc bảo vệ người nhà chứ? Giữa quốc gia và gia đình chỉ có thể chọn một mà thôi.
Thật ra tình huống của Diệp Quân Lâm là tình huống của rất nhiêu chiến sĩ Lạc Việt, bởi vì trên người có nhiệm vụ nên không thể trỏ về hiểu thuận với cha mẹ, chăm sóc cho vợ con, nhiều lúc còn bỏ lỡ một ít một sự kiện quan trọng trong đời người.
Có đôi lúc bản thân đang quây quân bên gia đình, đột nhiên nhận được mệnh lệnh cũng sẽ đi không từ mà biệt….
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chiều đến, hai nhà Trịnh Đoàn cùng một vài nhân viên y tế, đi cùng Lý Từ Nhiệm lên máy bay tư nhân.Sau tám tiếng nữa, máy bay tư nhân sẽ đáp xuống sân bay thành phố Ngàn Sao, thủ đô của Tỉnh Quốc.Bất luận thế nào, bọn họ cũng không thể lường được.Toàn bộ sân bay đều là mai phục ùn ùn kéo đến… Tất cả các chuyến bay đều ngừng lại, không còn bất kì nhân viên nào ở sân bay nữa.Chờ đợi nhóm Lý Từ Nhiệm là những kẻ bại tướng dưới tay Diệp Quân Lâm.Có đến cả vạn cao thủ đang đợi ở đây, chỉ đợi chiếc máy bay tư nhân đáp xuống thì bọn họ sẽ lập tức ra tay.Lúc này, Chí Oánh-vừa hạy từ Nam Giang trở về Giang Hải.Ngay khi sắp đến đoạn đường trở về trang viên Bảo Đức Danh’của nhà họ Chí thì lại có mai phục;những cao thủ Đổ,Thiên Nhất phái đến sớm đã chờ đợi từ lâu.Có thể nói rằng, hai người Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh đều nằm trong sự kiểm soát của Đỗ Thiên Nhất.Vậy mà giờ khắc này, Diệp Quân Lâm đang ở Cực Bắc, đang chiến đấu với đám điên ở Điện Thái Hoà, căn bản là không có thời giờ để chú ý đến thứ khác…Tại sân bay thành phố Ngàn Tinh Quốc, chiếc máy bay tư nhân đến từ Nam Giang hạ cánh vững vàng.“Lý Từ Nhiệm đến rồi, mọi người chú ý!Chuẩn bị đi! Đợi chút nữa lập tức ra tay ngay!” Đỗ Thiên Nhất ngồi xuống đài quan sát, khái quát toàn bộ tình hình.“Người tôi sắp xếp đã đợi ở ngoài rồi, chúng ta mau xuống máy bay thôi!” Trương Phúc Long sốt sắng nói.Một đoàn người rời khỏi máy bay…Tại Cảnh Bắc, chốn cực Bắc, trên mặt băng mênh mông vô tận, khói thuốc súng còn chưa tan đi, khắp nơi đều là xác chết.Diệp Quân Lâm cùng các anh em vừa mới đánh lùi một đọt tấn công mãnh liệt từ Huyết Vương Điện, đang ở nghỉ ngơi điều chỉnh.Diệp Quân Lâm ngôi ở trên một tảng đá lớn, anh đang hút thuốc.“Ô?Bỗng nhiên anh cảm thấy hoảng hốt trong lòng, mồ hôi lạnh ứa ra khắp người.Đây là một loại cảm giác xưa nay chưa từng có.Đây là một loại cảm ứng đặc biệt của tâm hồn.Không xong rồi, đã xảy ra chuyện.Đây là một dự cảm mãnh liệt.Mẹ và Từ Nhiệm chắc chắn đã xảy ra chuyện! Nhưng lần này là mệnh lệnh cao cấp nhất của Lạc Việt, tính bảo mật cũng cao nhất, tuyệt đối không thể vì việc riêng của anh mà điều đi một ít người bảo vệ.Hy vọng duy nhất bây giờ chỉ có thể ký gửi trên người Lưu Hải Long, nhưng anh hiểu rằng khả năng của Lưu Hải Long có hạn.Nếu bị cố ý nhắm vào, sợ là Lưu Hải Long không đỡ nổi.Không ổn! Từ Nhiệm và mẹ chắc chản đã gặp nguy hiểm! Diệp Quân Lâm bắt đầu luống cuống, anh gấp đến mức ra cả mồ hôi lạnh.Nhưng quan trọng là bây giờ anh không thể trở về Kinh Thành, nói gì đến việc bảo vệ người nhà chứ? Giữa quốc gia và gia đình chỉ có thể chọn một mà thôi.Thật ra tình huống của Diệp Quân Lâm là tình huống của rất nhiêu chiến sĩ Lạc Việt, bởi vì trên người có nhiệm vụ nên không thể trỏ về hiểu thuận với cha mẹ, chăm sóc cho vợ con, nhiều lúc còn bỏ lỡ một ít một sự kiện quan trọng trong đời người.Có đôi lúc bản thân đang quây quân bên gia đình, đột nhiên nhận được mệnh lệnh cũng sẽ đi không từ mà biệt….