Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1492: 1492: Nhóm Truyenone Xin Lỗi Cả Nhà Vì Sai Chương Từ 1483 Nhé Cả Nhà Đọc Lại Từ Chương Đó Nhé! Cám Ơn Cả Nhà!

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Ừ ừ, mình tin chắc cậu sẽ hài lòng thôi! Vì bé Quân, mà hãy nghĩ thoáng mọi chuyện một chút đi”“Ngoài ra, dì Oánh cũng không đồng ý sao?”Chí Oánh cũng biết chuyện này.Bà cũng đã đồng ý.Ngày hôm sau.Đột nhiên, Lưu Hải Long dẫn đàn em của mình đến một lối vào hẻo lánh ở Giang Bắc, ở đây không có con đường nào cả, thay vào đó toàn là những con thế núi hiểm trở, thường cấm du khách đến đây du lịch.Tất cả rào rạt đứng thành hai hàng, Lưu Hải Long đi đi lại lại, dường như anh ta đang đợi ai đó.Cuối cùng, nửa tiếng sau, bên kia có tiếng âm ầm vang lên.Ngay sau đó, một đoàn xe chiến tạo thành một hàng hình con rồng dài cuồn cuộn tấn công.Trên những chiếc xe chiến phía trước có gắn lá cờ bay phấp phới.Ngoài lá cờ của Lạc Việt ra, còn có một lá cờ, bên trên có in hai chữ “Côn Luân”.Một khí thế uy righiêm vùn vụt đến: Mấy tên đàn em của Lưu Hải Long cung kính nể phục.“Chào mừng đoàn quân sắt Côn Luân chiến thẳng trở vê!”“Chào mừng Chiến Thần Côn Luân vào thành!”Lưu Hải Long đứng thẳng người, cung kính hét lên chào.Quân lính đứng hai bên cũng hò hét náo nhiệt.Đội quân này đương nhiên là đội ngũ được dẫn dắt bởi Diệp Quân Lâm!Đây là sư đoàn bất khả chiến bại của Lạc Việt!Là niềm kiêu hãnh của Lạc Việt!Và là linh hồn của quân nhân Lạc Việt!Đã hại lần tiêu diệt Điện Thái Hòa.Lần này quả là một kỳ tích, rút ngắn được hơn một nửa thời gian!Đoàn xe dừng lại.Cửa kính một chiếc xe ô tô hạ xuống, để lộ khuôn mặt của Diệp Quân Lâm.Người đàn ông như thần linh ấy đã trở lại rồi! Lưu Hải Long và những người lính khác càng ngày càng kính phục người đàn ông này! Việc mà người trên cả thế giới đêu không làm được, mà anh đã liên tục làm được hai lần.Hơn nữa Điện Thái Hòa lần này còn mạnh hơn! Tuy nhiên, Diệp Quân Lâm đã lãnh đạo đội quân Thiết Huyết này để tạo nên một kỳ tích! Điều quan trọng nhất là Diệp Quân Lâm không đến Kinh Thành nhận thưởng ngay mà âm thầm đến Giang Bắc.Lưu Hải Long không khỏi nghĩ ra một câu.Sau khi sự việc qua đi, liền che giấu công lao và danh dự đi! Hôm nay.Người chông mà ông cụ Lâm sắp xếp cho Lý Từ Nhiệm đã đến Giang Bắc..

“Ừ ừ, mình tin chắc cậu sẽ hài lòng thôi! Vì bé Quân, mà hãy nghĩ thoáng mọi chuyện một chút đi”

“Ngoài ra, dì Oánh cũng không đồng ý sao?”

Chí Oánh cũng biết chuyện này.

Bà cũng đã đồng ý.

Ngày hôm sau.

Đột nhiên, Lưu Hải Long dẫn đàn em của mình đến một lối vào hẻo lánh ở Giang Bắc, ở đây không có con đường nào cả, thay vào đó toàn là những con thế núi hiểm trở, thường cấm du khách đến đây du lịch.

Tất cả rào rạt đứng thành hai hàng, Lưu Hải Long đi đi lại lại, dường như anh ta đang đợi ai đó.

Cuối cùng, nửa tiếng sau, bên kia có tiếng âm ầm vang lên.

Ngay sau đó, một đoàn xe chiến tạo thành một hàng hình con rồng dài cuồn cuộn tấn công.

Trên những chiếc xe chiến phía trước có gắn lá cờ bay phấp phới.

Ngoài lá cờ của Lạc Việt ra, còn có một lá cờ, bên trên có in hai chữ “Côn Luân”.

Một khí thế uy righiêm vùn vụt đến: Mấy tên đàn em của Lưu Hải Long cung kính nể phục.

“Chào mừng đoàn quân sắt Côn Luân chiến thẳng trở vê!”

“Chào mừng Chiến Thần Côn Luân vào thành!”

Lưu Hải Long đứng thẳng người, cung kính hét lên chào.

Quân lính đứng hai bên cũng hò hét náo nhiệt.

Đội quân này đương nhiên là đội ngũ được dẫn dắt bởi Diệp Quân Lâm!

Đây là sư đoàn bất khả chiến bại của Lạc Việt!

Là niềm kiêu hãnh của Lạc Việt!

Và là linh hồn của quân nhân Lạc Việt!

Đã hại lần tiêu diệt Điện Thái Hòa.

Lần này quả là một kỳ tích, rút ngắn được hơn một nửa thời gian!

Đoàn xe dừng lại.

Cửa kính một chiếc xe ô tô hạ xuống, để lộ khuôn mặt của Diệp Quân Lâm.

Người đàn ông như thần linh ấy đã trở lại rồi! Lưu Hải Long và những người lính khác càng ngày càng kính phục người đàn ông này! Việc mà người trên cả thế giới đêu không làm được, mà anh đã liên tục làm được hai lần.

Hơn nữa Điện Thái Hòa lần này còn mạnh hơn! Tuy nhiên, Diệp Quân Lâm đã lãnh đạo đội quân Thiết Huyết này để tạo nên một kỳ tích! Điều quan trọng nhất là Diệp Quân Lâm không đến Kinh Thành nhận thưởng ngay mà âm thầm đến Giang Bắc.

Lưu Hải Long không khỏi nghĩ ra một câu.

Sau khi sự việc qua đi, liền che giấu công lao và danh dự đi! Hôm nay.

Người chông mà ông cụ Lâm sắp xếp cho Lý Từ Nhiệm đã đến Giang Bắc..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Ừ ừ, mình tin chắc cậu sẽ hài lòng thôi! Vì bé Quân, mà hãy nghĩ thoáng mọi chuyện một chút đi”“Ngoài ra, dì Oánh cũng không đồng ý sao?”Chí Oánh cũng biết chuyện này.Bà cũng đã đồng ý.Ngày hôm sau.Đột nhiên, Lưu Hải Long dẫn đàn em của mình đến một lối vào hẻo lánh ở Giang Bắc, ở đây không có con đường nào cả, thay vào đó toàn là những con thế núi hiểm trở, thường cấm du khách đến đây du lịch.Tất cả rào rạt đứng thành hai hàng, Lưu Hải Long đi đi lại lại, dường như anh ta đang đợi ai đó.Cuối cùng, nửa tiếng sau, bên kia có tiếng âm ầm vang lên.Ngay sau đó, một đoàn xe chiến tạo thành một hàng hình con rồng dài cuồn cuộn tấn công.Trên những chiếc xe chiến phía trước có gắn lá cờ bay phấp phới.Ngoài lá cờ của Lạc Việt ra, còn có một lá cờ, bên trên có in hai chữ “Côn Luân”.Một khí thế uy righiêm vùn vụt đến: Mấy tên đàn em của Lưu Hải Long cung kính nể phục.“Chào mừng đoàn quân sắt Côn Luân chiến thẳng trở vê!”“Chào mừng Chiến Thần Côn Luân vào thành!”Lưu Hải Long đứng thẳng người, cung kính hét lên chào.Quân lính đứng hai bên cũng hò hét náo nhiệt.Đội quân này đương nhiên là đội ngũ được dẫn dắt bởi Diệp Quân Lâm!Đây là sư đoàn bất khả chiến bại của Lạc Việt!Là niềm kiêu hãnh của Lạc Việt!Và là linh hồn của quân nhân Lạc Việt!Đã hại lần tiêu diệt Điện Thái Hòa.Lần này quả là một kỳ tích, rút ngắn được hơn một nửa thời gian!Đoàn xe dừng lại.Cửa kính một chiếc xe ô tô hạ xuống, để lộ khuôn mặt của Diệp Quân Lâm.Người đàn ông như thần linh ấy đã trở lại rồi! Lưu Hải Long và những người lính khác càng ngày càng kính phục người đàn ông này! Việc mà người trên cả thế giới đêu không làm được, mà anh đã liên tục làm được hai lần.Hơn nữa Điện Thái Hòa lần này còn mạnh hơn! Tuy nhiên, Diệp Quân Lâm đã lãnh đạo đội quân Thiết Huyết này để tạo nên một kỳ tích! Điều quan trọng nhất là Diệp Quân Lâm không đến Kinh Thành nhận thưởng ngay mà âm thầm đến Giang Bắc.Lưu Hải Long không khỏi nghĩ ra một câu.Sau khi sự việc qua đi, liền che giấu công lao và danh dự đi! Hôm nay.Người chông mà ông cụ Lâm sắp xếp cho Lý Từ Nhiệm đã đến Giang Bắc..

Chương 1492: 1492: Nhóm Truyenone Xin Lỗi Cả Nhà Vì Sai Chương Từ 1483 Nhé Cả Nhà Đọc Lại Từ Chương Đó Nhé! Cám Ơn Cả Nhà!