Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1601: 1601: Chương 1602
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Các người toàn quân bị tiêu diệt, cũng đã làm nhiều như vậy, không phải đều là vô dụng sao?”“Làm nhiều như vậy chó một tên tàn phế, một lũ ngu!” Thần Chết mỉm cười.Đừng nói đến việc đi vào thị trấn hoang vắng của Bắc Minh.Ngay cả khi Diệp Lâm Quân quay trở lại Lạc Việt, hắn ta cũng có thể g**t ch*t anh như thường.Vì vậy, hắn ta cảm thấy rằng đám người của Chiến thần Diêm La đều là những kẻ ngu ngốc.Làm một chuyện vô ích.Cuối cùng, hy sinh hết tất cả mọi người mà chẳng được gì.Diệp Lâm Quân, nằm ở lối vào của thị trấn, trông vô cùng bi thương.Đây là thời điểm bất lực nhất trong cuộc đời anh, tận mắt chứng kiến hột ñhóm người phải chết vì mình, nhưng mà anh lại không thể làm gì khác ngoài việc nhìn điều đó diễn ra..Ngôn Tình HayHận!Anh muốn hét lên, nhưng giọng anh đã khản đặc, không thể hét lên.Anh muốn giết người, nhưng anh không thể nhúc nhích cơ thể của mình.n tình của những người quen biết lẫn lạ lãm này đối với anh thật sự vô cùng khó trả!Chỉ có trả thùi Ánh mắt Thần Chết rơi vào Diệp Lâm Quân, từng bước đi về phía anh.Ở cự ly 100 mét, Thần Chết gần như chỉ trong nháy mắt.Nhìn thấy Diệp Lâm Quân không thể di chuyển trên mặt đất, hắn{a mỉm cười.“Chết nhiều người ïhử vậy có ích lợi gì?Chẳng phải cũng chỉ vô dụng thôi sao?” Thần Chết cười lạnh.Diệp Lâm Quân hung tợn nhìn hắn ta: “Ông sắp chết rồi!”“Ha ha ha ha… Mi nghĩ ta sẽ tin điều đó? Có ai ở Bắc Minh này có thể giết ta không?”Không phải Thần Chết khoác lác, có nhiều người như vậy còn không thể bắt được hắn ta chứ đừng nói đến việc giết hắn ta…“Diệp Lâm Quân đi chết đi!”Lòng bàn tay của Thần Chết giống như một ngọn núi, đè xuống theo chiều ngang.“Bùm!” Nhưng đúng lúc đó, một tiếng nổ vang trời.“Bùm!” Trong ngực Thần Chết đụng phải một lực lượng đáng sợ.“Âm!” Hắn†a ngy lập tức bị đánh›ra:ngoài, trong miệng cũng nôn ra máu.“Ha!” Hắn ta rút lui mười bước trước khi dừng lại.Dưới chân đã xuất hiện những vết nứt dày đặc.Hắn ta không thể ngờ được.Y phục trên ngực hắn ta đã bị rách, để lại dấu nắm tay đỏ như máu.Phải biết rằng cơ thể của Thần Chết được coi là đao thương bất nhập.Trước kia có nhiều cao thủ như vậy nhưng họ cũng không để lại dấu ấn cho hắn ta.Bây giờ để lại một dấu tay….
“Các người toàn quân bị tiêu diệt, cũng đã làm nhiều như vậy, không phải đều là vô dụng sao?”
“Làm nhiều như vậy chó một tên tàn phế, một lũ ngu!” Thần Chết mỉm cười.
Đừng nói đến việc đi vào thị trấn hoang vắng của Bắc Minh.
Ngay cả khi Diệp Lâm Quân quay trở lại Lạc Việt, hắn ta cũng có thể g**t ch*t anh như thường.
Vì vậy, hắn ta cảm thấy rằng đám người của Chiến thần Diêm La đều là những kẻ ngu ngốc.
Làm một chuyện vô ích.
Cuối cùng, hy sinh hết tất cả mọi người mà chẳng được gì.
Diệp Lâm Quân, nằm ở lối vào của thị trấn, trông vô cùng bi thương.
Đây là thời điểm bất lực nhất trong cuộc đời anh, tận mắt chứng kiến hột ñhóm người phải chết vì mình, nhưng mà anh lại không thể làm gì khác ngoài việc nhìn điều đó diễn ra.
.
Ngôn Tình Hay
Hận!
Anh muốn hét lên, nhưng giọng anh đã khản đặc, không thể hét lên.
Anh muốn giết người, nhưng anh không thể nhúc nhích cơ thể của mình.
n tình của những người quen biết lẫn lạ lãm này đối với anh thật sự vô cùng khó trả!
Chỉ có trả thùi Ánh mắt Thần Chết rơi vào Diệp Lâm Quân, từng bước đi về phía anh.
Ở cự ly 100 mét, Thần Chết gần như chỉ trong nháy mắt.
Nhìn thấy Diệp Lâm Quân không thể di chuyển trên mặt đất, hắn{a mỉm cười.
“Chết nhiều người ïhử vậy có ích lợi gì?
Chẳng phải cũng chỉ vô dụng thôi sao?” Thần Chết cười lạnh.
Diệp Lâm Quân hung tợn nhìn hắn ta: “Ông sắp chết rồi!”
“Ha ha ha ha… Mi nghĩ ta sẽ tin điều đó? Có ai ở Bắc Minh này có thể giết ta không?”
Không phải Thần Chết khoác lác, có nhiều người như vậy còn không thể bắt được hắn ta chứ đừng nói đến việc giết hắn ta…
“Diệp Lâm Quân đi chết đi!”
Lòng bàn tay của Thần Chết giống như một ngọn núi, đè xuống theo chiều ngang.
“Bùm!” Nhưng đúng lúc đó, một tiếng nổ vang trời.
“Bùm!” Trong ngực Thần Chết đụng phải một lực lượng đáng sợ.
“Âm!” Hắn†a ngy lập tức bị đánh›ra:ngoài, trong miệng cũng nôn ra máu.
“Ha!” Hắn ta rút lui mười bước trước khi dừng lại.
Dưới chân đã xuất hiện những vết nứt dày đặc.
Hắn ta không thể ngờ được.
Y phục trên ngực hắn ta đã bị rách, để lại dấu nắm tay đỏ như máu.
Phải biết rằng cơ thể của Thần Chết được coi là đao thương bất nhập.
Trước kia có nhiều cao thủ như vậy nhưng họ cũng không để lại dấu ấn cho hắn ta.
Bây giờ để lại một dấu tay….
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Các người toàn quân bị tiêu diệt, cũng đã làm nhiều như vậy, không phải đều là vô dụng sao?”“Làm nhiều như vậy chó một tên tàn phế, một lũ ngu!” Thần Chết mỉm cười.Đừng nói đến việc đi vào thị trấn hoang vắng của Bắc Minh.Ngay cả khi Diệp Lâm Quân quay trở lại Lạc Việt, hắn ta cũng có thể g**t ch*t anh như thường.Vì vậy, hắn ta cảm thấy rằng đám người của Chiến thần Diêm La đều là những kẻ ngu ngốc.Làm một chuyện vô ích.Cuối cùng, hy sinh hết tất cả mọi người mà chẳng được gì.Diệp Lâm Quân, nằm ở lối vào của thị trấn, trông vô cùng bi thương.Đây là thời điểm bất lực nhất trong cuộc đời anh, tận mắt chứng kiến hột ñhóm người phải chết vì mình, nhưng mà anh lại không thể làm gì khác ngoài việc nhìn điều đó diễn ra..Ngôn Tình HayHận!Anh muốn hét lên, nhưng giọng anh đã khản đặc, không thể hét lên.Anh muốn giết người, nhưng anh không thể nhúc nhích cơ thể của mình.n tình của những người quen biết lẫn lạ lãm này đối với anh thật sự vô cùng khó trả!Chỉ có trả thùi Ánh mắt Thần Chết rơi vào Diệp Lâm Quân, từng bước đi về phía anh.Ở cự ly 100 mét, Thần Chết gần như chỉ trong nháy mắt.Nhìn thấy Diệp Lâm Quân không thể di chuyển trên mặt đất, hắn{a mỉm cười.“Chết nhiều người ïhử vậy có ích lợi gì?Chẳng phải cũng chỉ vô dụng thôi sao?” Thần Chết cười lạnh.Diệp Lâm Quân hung tợn nhìn hắn ta: “Ông sắp chết rồi!”“Ha ha ha ha… Mi nghĩ ta sẽ tin điều đó? Có ai ở Bắc Minh này có thể giết ta không?”Không phải Thần Chết khoác lác, có nhiều người như vậy còn không thể bắt được hắn ta chứ đừng nói đến việc giết hắn ta…“Diệp Lâm Quân đi chết đi!”Lòng bàn tay của Thần Chết giống như một ngọn núi, đè xuống theo chiều ngang.“Bùm!” Nhưng đúng lúc đó, một tiếng nổ vang trời.“Bùm!” Trong ngực Thần Chết đụng phải một lực lượng đáng sợ.“Âm!” Hắn†a ngy lập tức bị đánh›ra:ngoài, trong miệng cũng nôn ra máu.“Ha!” Hắn ta rút lui mười bước trước khi dừng lại.Dưới chân đã xuất hiện những vết nứt dày đặc.Hắn ta không thể ngờ được.Y phục trên ngực hắn ta đã bị rách, để lại dấu nắm tay đỏ như máu.Phải biết rằng cơ thể của Thần Chết được coi là đao thương bất nhập.Trước kia có nhiều cao thủ như vậy nhưng họ cũng không để lại dấu ấn cho hắn ta.Bây giờ để lại một dấu tay….