Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1606: 1606: Chương 1607

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Khuôn mặt của Đỗ Thiên Nhất không bình thường.Anh ta lờ mờ cảm thấy có điều gì đó sắp xảy ra.Đúng lúc này, có người chạy tới: “Có tin tức!”“Tin gì? Nhanh nói đi!” Đỗ Thiên Nhất và những người khác dồn dập hỏi.“Tin tức về Diệp Lâm Quân, anh ta và những người hộ tống đã bị tiêu diệt toàn bộ, không ai sống sót”“Nhưng chúng ta cũng bị tổn thất nặng nề! Về cơ bản tất cả mọi rợ trong nhà tù Bắc Minh đều đã chết, chỉ có một mình Thần Chết còn sống!”“Còn Thần Chết đâu?” Đỗ Thiên Nhất hỏi.ụ “Biến mất!“Xem ra tên này là dã thú, cho dù trúng độc cũng không thể khống chế được! Vậy thì thả hắn đi, lúc cần thì đi bắt”Đỗ Thiên Nhất mỉm cười.Sau khi xem bằng chứng xác thực, họ kết luận rằng Diệp Lâm Quân và nhóm người hộ tống anh đã bị tiêu diệt hết.Không ai trong số họ sống sót!“Ha ha ha, Diệp Lâm Quân, cuối cùng thì anh cũng chết rồi! Anh €ó biết mình sống khó coi như thế nào không? Cuối-cùng thì anh cũng chết rồi!”“Đến đây, loan tin Diệp Lâm Quân đã chết đi!”“Ngoài ra, chúng ta ăn mừng ba ngày ba đêm!”Khi tin tức Chiến Thần Côn Luân của Lạc Việt đã chết ở Bắc Minh, cả thế giới đều sôi sục.Vô số lực lượng và tổ chức hưng phấn muốn chết.Người đàn áp họ trong nhiều năm đã không còn nữa.Trong tương lai họ muốn làm cái gì đó thì không ai có thể ngăn cản được!Lại càng không sợ bất cứ người nào, trên dưới Lạc Việt cũng nổ tung!Lúc đầư; tin tức về sự phản bội của Diệp Lâm Quân được đưa ra, một số thì chửi mắng, một số thì bỏ đá xuống giếng.Nhưng mà người ủng hộ anh cũng có rất nhiều!“Bất công! Sự bất công lớn nhất trong lịch sử!Cái chết của Chiến Thần Côn Luân thật không đáng!”“Anh ấy là bị bọn tiểu nhân hãm hại! Các người không nhìn ra được sao?”Vô số người đang cầu nguyện cho Diệp Lâm Quân.Tất nhiên có vô số người đang mắng mỏ: “Chết thì tốt lắm!”“Kẻ phản bội nên có kết cục này!”“Tôi.sẽ đốt pháo để ăn mừng cái chết của anh tai”Nghe tin, trăm đại hào môn ở Hải Phòng giống như vỡ òa trong sung sướng.Bây giờ đã không có ai là chủ nhân của họ rồi, nhiều gia tộc ở kinh thành cũng vậy.Nhất là sau khi nhà họ Diệp nghe tin tức này.“Ha ha ha…”Tiếng cười ở khắp mọi nơi..

Khuôn mặt của Đỗ Thiên Nhất không bình thường.

Anh ta lờ mờ cảm thấy có điều gì đó sắp xảy ra.

Đúng lúc này, có người chạy tới: “Có tin tức!”

“Tin gì? Nhanh nói đi!” Đỗ Thiên Nhất và những người khác dồn dập hỏi.

“Tin tức về Diệp Lâm Quân, anh ta và những người hộ tống đã bị tiêu diệt toàn bộ, không ai sống sót”

“Nhưng chúng ta cũng bị tổn thất nặng nề! Về cơ bản tất cả mọi rợ trong nhà tù Bắc Minh đều đã chết, chỉ có một mình Thần Chết còn sống!”

“Còn Thần Chết đâu?” Đỗ Thiên Nhất hỏi.

ụ “Biến mất!

“Xem ra tên này là dã thú, cho dù trúng độc cũng không thể khống chế được! Vậy thì thả hắn đi, lúc cần thì đi bắt”

Đỗ Thiên Nhất mỉm cười.

Sau khi xem bằng chứng xác thực, họ kết luận rằng Diệp Lâm Quân và nhóm người hộ tống anh đã bị tiêu diệt hết.

Không ai trong số họ sống sót!

“Ha ha ha, Diệp Lâm Quân, cuối cùng thì anh cũng chết rồi! Anh €ó biết mình sống khó coi như thế nào không? Cuối-cùng thì anh cũng chết rồi!”

“Đến đây, loan tin Diệp Lâm Quân đã chết đi!”

“Ngoài ra, chúng ta ăn mừng ba ngày ba đêm!”

Khi tin tức Chiến Thần Côn Luân của Lạc Việt đã chết ở Bắc Minh, cả thế giới đều sôi sục.

Vô số lực lượng và tổ chức hưng phấn muốn chết.

Người đàn áp họ trong nhiều năm đã không còn nữa.

Trong tương lai họ muốn làm cái gì đó thì không ai có thể ngăn cản được!

Lại càng không sợ bất cứ người nào, trên dưới Lạc Việt cũng nổ tung!

Lúc đầư; tin tức về sự phản bội của Diệp Lâm Quân được đưa ra, một số thì chửi mắng, một số thì bỏ đá xuống giếng.

Nhưng mà người ủng hộ anh cũng có rất nhiều!

“Bất công! Sự bất công lớn nhất trong lịch sử!

Cái chết của Chiến Thần Côn Luân thật không đáng!”

“Anh ấy là bị bọn tiểu nhân hãm hại! Các người không nhìn ra được sao?”

Vô số người đang cầu nguyện cho Diệp Lâm Quân.

Tất nhiên có vô số người đang mắng mỏ: “Chết thì tốt lắm!”

“Kẻ phản bội nên có kết cục này!”

“Tôi.sẽ đốt pháo để ăn mừng cái chết của anh tai”

Nghe tin, trăm đại hào môn ở Hải Phòng giống như vỡ òa trong sung sướng.

Bây giờ đã không có ai là chủ nhân của họ rồi, nhiều gia tộc ở kinh thành cũng vậy.

Nhất là sau khi nhà họ Diệp nghe tin tức này.

“Ha ha ha…”

Tiếng cười ở khắp mọi nơi..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Khuôn mặt của Đỗ Thiên Nhất không bình thường.Anh ta lờ mờ cảm thấy có điều gì đó sắp xảy ra.Đúng lúc này, có người chạy tới: “Có tin tức!”“Tin gì? Nhanh nói đi!” Đỗ Thiên Nhất và những người khác dồn dập hỏi.“Tin tức về Diệp Lâm Quân, anh ta và những người hộ tống đã bị tiêu diệt toàn bộ, không ai sống sót”“Nhưng chúng ta cũng bị tổn thất nặng nề! Về cơ bản tất cả mọi rợ trong nhà tù Bắc Minh đều đã chết, chỉ có một mình Thần Chết còn sống!”“Còn Thần Chết đâu?” Đỗ Thiên Nhất hỏi.ụ “Biến mất!“Xem ra tên này là dã thú, cho dù trúng độc cũng không thể khống chế được! Vậy thì thả hắn đi, lúc cần thì đi bắt”Đỗ Thiên Nhất mỉm cười.Sau khi xem bằng chứng xác thực, họ kết luận rằng Diệp Lâm Quân và nhóm người hộ tống anh đã bị tiêu diệt hết.Không ai trong số họ sống sót!“Ha ha ha, Diệp Lâm Quân, cuối cùng thì anh cũng chết rồi! Anh €ó biết mình sống khó coi như thế nào không? Cuối-cùng thì anh cũng chết rồi!”“Đến đây, loan tin Diệp Lâm Quân đã chết đi!”“Ngoài ra, chúng ta ăn mừng ba ngày ba đêm!”Khi tin tức Chiến Thần Côn Luân của Lạc Việt đã chết ở Bắc Minh, cả thế giới đều sôi sục.Vô số lực lượng và tổ chức hưng phấn muốn chết.Người đàn áp họ trong nhiều năm đã không còn nữa.Trong tương lai họ muốn làm cái gì đó thì không ai có thể ngăn cản được!Lại càng không sợ bất cứ người nào, trên dưới Lạc Việt cũng nổ tung!Lúc đầư; tin tức về sự phản bội của Diệp Lâm Quân được đưa ra, một số thì chửi mắng, một số thì bỏ đá xuống giếng.Nhưng mà người ủng hộ anh cũng có rất nhiều!“Bất công! Sự bất công lớn nhất trong lịch sử!Cái chết của Chiến Thần Côn Luân thật không đáng!”“Anh ấy là bị bọn tiểu nhân hãm hại! Các người không nhìn ra được sao?”Vô số người đang cầu nguyện cho Diệp Lâm Quân.Tất nhiên có vô số người đang mắng mỏ: “Chết thì tốt lắm!”“Kẻ phản bội nên có kết cục này!”“Tôi.sẽ đốt pháo để ăn mừng cái chết của anh tai”Nghe tin, trăm đại hào môn ở Hải Phòng giống như vỡ òa trong sung sướng.Bây giờ đã không có ai là chủ nhân của họ rồi, nhiều gia tộc ở kinh thành cũng vậy.Nhất là sau khi nhà họ Diệp nghe tin tức này.“Ha ha ha…”Tiếng cười ở khắp mọi nơi..

Chương 1606: 1606: Chương 1607