Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1630: 1630: Chương 1631

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Bây giờ nhìn lại thì chỉ là ch ngồi đáy giếng.Đối với các thế gia, hoàng tộc và vương tộc, để đo lường độ mạnh yếu của họ thì dựa trên các yếu tố như quyền lực hoặc sự giàu có và địa vị xã hội..Nhưng trong phạm trù của những người thuộc môn phiệt lánh đời thì thước đo độ mạnh yếu của họ lại dựa vào võ thuật.Đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé!Chỉ cần có võ thuật cao cường, có địa vị xã hội, cùng với sự giàu có và quyền lực, thì sẽ có mọi thứ mọi người cần.Hay là nói theo cách này, nếu võ thuật đủ mạnh thì mọi người sẽ không cần màng đến những chuyện thế gian này.Mượn Trần Hữu Đạo làm ví dụ, anh ta hoàn toàn không có chút kinh doanh nào cả, cũng không có chút bối cảnh nào.Anh ta chỉ dựa vào một đôi nắm đấm sắt thì đã bất ngờ chiếm được vị trí Chiến Thần Tu La.Đây là định nghĩa của võ thuật!Ở trước mặt vũ lực thì mọi thứ đều phải đầu hàng.Vì vậy, ở những môn phiệt cường đại này, mọi người đều chủ trương chuộng võ thuật, tu thân từ nhỏ chính là luyện võ, cố gắng trở nên cường tráng.Vì lẽ đó nên mới có chuyện trong môn phiệt thì cao thủ cấp thần thấy khắp nơi, cấp tông sư thì như mây trên bầu trời.Họ sống trong giới của riêng mình và không ngại lạc lõng với xã hội hiện đại.Chỉ có siêu sức mạnh và xuất hiện trong xã hội hiện đại mới là vua.Sự xuất hiện của Trần Hữu Đạo đã chứng minh điều này.“Người bình thường giống như con kiến ở trong mắt tôi!” Phó Thần Minh chế nhạo.Long Thanh Tình không dám phản bác.“Am”Đúng lúc này, cánh cửa trang viên bị nổ tung.“Long Thanh Tình lăn ra đây!”Một tiếng hét lạnh lùng truyền đến.Hàng trăm vệ sĩ bảo vệ trong trang viên lập tức lao ra ngoài.“Râm rầm rầm..”Kèm theo đó là những tràng âm thanh răng rắc, từng người một bay ra.Hai bóng người đi phòng khách của trang viên, hai bên đầy người nằm la liệt.Các vệ sĩ cấp cao của nhà họ Diệp hoàn toàn không thể ngăn cản được.Trong phòng khách.Sắc mặt Long Thanh Tình thay đổi rõ rệt.Ngay cả Phó Thân Minh và vài người phía sau ông ta cũng thay đổi sắc mặt.Ai? Ai dám gây rắc rối ở đây? Một lúc sau, trong phòng khách xuất hiện hai bóng người.“Hả? Sao mày…mày…“Diệp…Hạo Quân…sao mày vẫn còn sông chứ?”.

Bây giờ nhìn lại thì chỉ là ch ngồi đáy giếng.

Đối với các thế gia, hoàng tộc và vương tộc, để đo lường độ mạnh yếu của họ thì dựa trên các yếu tố như quyền lực hoặc sự giàu có và địa vị xã hội..

Nhưng trong phạm trù của những người thuộc môn phiệt lánh đời thì thước đo độ mạnh yếu của họ lại dựa vào võ thuật.

Đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé!

Chỉ cần có võ thuật cao cường, có địa vị xã hội, cùng với sự giàu có và quyền lực, thì sẽ có mọi thứ mọi người cần.

Hay là nói theo cách này, nếu võ thuật đủ mạnh thì mọi người sẽ không cần màng đến những chuyện thế gian này.

Mượn Trần Hữu Đạo làm ví dụ, anh ta hoàn toàn không có chút kinh doanh nào cả, cũng không có chút bối cảnh nào.

Anh ta chỉ dựa vào một đôi nắm đấm sắt thì đã bất ngờ chiếm được vị trí Chiến Thần Tu La.

Đây là định nghĩa của võ thuật!

Ở trước mặt vũ lực thì mọi thứ đều phải đầu hàng.

Vì vậy, ở những môn phiệt cường đại này, mọi người đều chủ trương chuộng võ thuật, tu thân từ nhỏ chính là luyện võ, cố gắng trở nên cường tráng.

Vì lẽ đó nên mới có chuyện trong môn phiệt thì cao thủ cấp thần thấy khắp nơi, cấp tông sư thì như mây trên bầu trời.

Họ sống trong giới của riêng mình và không ngại lạc lõng với xã hội hiện đại.

Chỉ có siêu sức mạnh và xuất hiện trong xã hội hiện đại mới là vua.

Sự xuất hiện của Trần Hữu Đạo đã chứng minh điều này.

“Người bình thường giống như con kiến ở trong mắt tôi!” Phó Thần Minh chế nhạo.

Long Thanh Tình không dám phản bác.

“Am”

Đúng lúc này, cánh cửa trang viên bị nổ tung.

“Long Thanh Tình lăn ra đây!”

Một tiếng hét lạnh lùng truyền đến.

Hàng trăm vệ sĩ bảo vệ trong trang viên lập tức lao ra ngoài.

“Râm rầm rầm..”

Kèm theo đó là những tràng âm thanh răng rắc, từng người một bay ra.

Hai bóng người đi phòng khách của trang viên, hai bên đầy người nằm la liệt.

Các vệ sĩ cấp cao của nhà họ Diệp hoàn toàn không thể ngăn cản được.

Trong phòng khách.

Sắc mặt Long Thanh Tình thay đổi rõ rệt.

Ngay cả Phó Thân Minh và vài người phía sau ông ta cũng thay đổi sắc mặt.

Ai? Ai dám gây rắc rối ở đây? Một lúc sau, trong phòng khách xuất hiện hai bóng người.

“Hả? Sao mày…mày…

“Diệp…Hạo Quân…sao mày vẫn còn sông chứ?”.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Bây giờ nhìn lại thì chỉ là ch ngồi đáy giếng.Đối với các thế gia, hoàng tộc và vương tộc, để đo lường độ mạnh yếu của họ thì dựa trên các yếu tố như quyền lực hoặc sự giàu có và địa vị xã hội..Nhưng trong phạm trù của những người thuộc môn phiệt lánh đời thì thước đo độ mạnh yếu của họ lại dựa vào võ thuật.Đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé!Chỉ cần có võ thuật cao cường, có địa vị xã hội, cùng với sự giàu có và quyền lực, thì sẽ có mọi thứ mọi người cần.Hay là nói theo cách này, nếu võ thuật đủ mạnh thì mọi người sẽ không cần màng đến những chuyện thế gian này.Mượn Trần Hữu Đạo làm ví dụ, anh ta hoàn toàn không có chút kinh doanh nào cả, cũng không có chút bối cảnh nào.Anh ta chỉ dựa vào một đôi nắm đấm sắt thì đã bất ngờ chiếm được vị trí Chiến Thần Tu La.Đây là định nghĩa của võ thuật!Ở trước mặt vũ lực thì mọi thứ đều phải đầu hàng.Vì vậy, ở những môn phiệt cường đại này, mọi người đều chủ trương chuộng võ thuật, tu thân từ nhỏ chính là luyện võ, cố gắng trở nên cường tráng.Vì lẽ đó nên mới có chuyện trong môn phiệt thì cao thủ cấp thần thấy khắp nơi, cấp tông sư thì như mây trên bầu trời.Họ sống trong giới của riêng mình và không ngại lạc lõng với xã hội hiện đại.Chỉ có siêu sức mạnh và xuất hiện trong xã hội hiện đại mới là vua.Sự xuất hiện của Trần Hữu Đạo đã chứng minh điều này.“Người bình thường giống như con kiến ở trong mắt tôi!” Phó Thần Minh chế nhạo.Long Thanh Tình không dám phản bác.“Am”Đúng lúc này, cánh cửa trang viên bị nổ tung.“Long Thanh Tình lăn ra đây!”Một tiếng hét lạnh lùng truyền đến.Hàng trăm vệ sĩ bảo vệ trong trang viên lập tức lao ra ngoài.“Râm rầm rầm..”Kèm theo đó là những tràng âm thanh răng rắc, từng người một bay ra.Hai bóng người đi phòng khách của trang viên, hai bên đầy người nằm la liệt.Các vệ sĩ cấp cao của nhà họ Diệp hoàn toàn không thể ngăn cản được.Trong phòng khách.Sắc mặt Long Thanh Tình thay đổi rõ rệt.Ngay cả Phó Thân Minh và vài người phía sau ông ta cũng thay đổi sắc mặt.Ai? Ai dám gây rắc rối ở đây? Một lúc sau, trong phòng khách xuất hiện hai bóng người.“Hả? Sao mày…mày…“Diệp…Hạo Quân…sao mày vẫn còn sông chứ?”.

Chương 1630: 1630: Chương 1631