Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1695: 1695: Chương 1693
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Toàn bộ bọn họ đều tức giận.“Im mồm! Diệp Lâm Quân đã không còn rồi, không thể cản bước của bọn tao nữa rồi?”Ngược lại Lý Chính Quy không tức giận mà còn cười: “Ha ha, đáng tiếc ghê, Diệp Lâm Quân chết rôi! Có bản lĩnh bảo anh ta sống dậy mà đánh tôi này!?”Lý Chính Quy bày ra bộ dáng thiếu đánh.Lý Chính Quy vô cùng kiêu ngạo!Bộ dạng thực sự là vô cùng thiếu đánh.Sắc mặt của tập đoàn nhà họ Lý vô cùng khó ưal Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân đều cảm thấy ghê tởm.Trước đây lúc Diệp Lâm Quân làm chiến thần Côn Luân, sao lại không thấy bọn họ dám làm gì cơ chứ?Còn không phải là do sợ hãi ư!Bây giờ Diệp Lâm Quân không còn nữa, một đám người lại đến làm loạn.Lý Chính Quy cười cười nói: “Xem đi, đã nửa ngày, Diệp Lâm Quân có đến đâu!”“Có thể anh ta đang cắn răng tức giận dưới địa ngụ đấy?”“Ha ha ha…”Mọi người đều bật cười.“Các người đã đến đây rồi, chúng ta nói chuyện đi?”“Nói đi! Phải làm như thế nào mới bỏ qua cho tập đoàn Minh Cường?”Lý Từ Nhiệm trực tiếp hỏi.Tầng cao nhất của của tập đoàn Minh Cường liền trở nên căng thẳng.Thời khắc quyết định vận mệnh của bọn họ cuối cùng cũng đến rồi.Ánh mắt Lý Chính Quy đặt lên người Lý Từ Nhiệm: “Được, điều kiện của tôi vô cùng đơn giản—cô nhường chức chủ tịch cho tôi là được.”‘Am”Một câu nói giống như sấm sét giữa trời quang, mọi người ở đó đều ngây ngẩn.Ai cũng không ngờ đến được Lý Chính Quy lại đưa ra điều kiện này.“Vậy ý của anh là bảo tổng giám đốc Đoàn từ chức, anh chiếm lấy? Vậy chúng tôi không thể đáp ứng được!”Phùng Ngọc Hân lập tức bày tỏ sự bất mãn của chính mình.Lý Chính Quy lắc đầu: “Không không không, tôi không có hứng thú với tập đoàn Minh Cường! Tôi chỉ muốn Lý Từ Nhiệm rút lui, ai làm cũng được! Tôi không quan tâm!”“ôm Nghe đến đó, toàn bộ mọi người của tập đoàn Minh Cường đều thở phào ra một hơi.Lý Chính Quy nhìn chằm chằm Lý Từ Nhiệm cười lạnh nói: “Để xem xem cô có thể hy sinh bản thân vì nhân viên của mình không nào!”Có vài người quản lý cao cấp lập tức nói: “Tổng giám đốc Đoàn, chúng tôi cũng không muốn như vậy! Nhưng cô nghĩ mà xem đây chính là sự sống còn của hơn trăm nghìn nhân viên đó!”“Yên tâm đi, tổng giám đốc Đoàn cho dù là cô có rút lui, công ty trong tay chúng tôi cũng có thể kinh doanh được!”Ý nằm ngay ngoài mặt chứ, chính là bảo Lý Từ Nhiệm nhanh chóng đồng ý đi.Đừng dây dưa với bọn họ!.
Toàn bộ bọn họ đều tức giận.
“Im mồm! Diệp Lâm Quân đã không còn rồi, không thể cản bước của bọn tao nữa rồi?”
Ngược lại Lý Chính Quy không tức giận mà còn cười: “Ha ha, đáng tiếc ghê, Diệp Lâm Quân chết rôi! Có bản lĩnh bảo anh ta sống dậy mà đánh tôi này!?”
Lý Chính Quy bày ra bộ dáng thiếu đánh.
Lý Chính Quy vô cùng kiêu ngạo!
Bộ dạng thực sự là vô cùng thiếu đánh.
Sắc mặt của tập đoàn nhà họ Lý vô cùng khó ưal Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân đều cảm thấy ghê tởm.
Trước đây lúc Diệp Lâm Quân làm chiến thần Côn Luân, sao lại không thấy bọn họ dám làm gì cơ chứ?
Còn không phải là do sợ hãi ư!
Bây giờ Diệp Lâm Quân không còn nữa, một đám người lại đến làm loạn.
Lý Chính Quy cười cười nói: “Xem đi, đã nửa ngày, Diệp Lâm Quân có đến đâu!”
“Có thể anh ta đang cắn răng tức giận dưới địa ngụ đấy?”
“Ha ha ha…”
Mọi người đều bật cười.
“Các người đã đến đây rồi, chúng ta nói chuyện đi?”
“Nói đi! Phải làm như thế nào mới bỏ qua cho tập đoàn Minh Cường?”
Lý Từ Nhiệm trực tiếp hỏi.
Tầng cao nhất của của tập đoàn Minh Cường liền trở nên căng thẳng.
Thời khắc quyết định vận mệnh của bọn họ cuối cùng cũng đến rồi.
Ánh mắt Lý Chính Quy đặt lên người Lý Từ Nhiệm: “Được, điều kiện của tôi vô cùng đơn giản—cô nhường chức chủ tịch cho tôi là được.”
‘Am”
Một câu nói giống như sấm sét giữa trời quang, mọi người ở đó đều ngây ngẩn.
Ai cũng không ngờ đến được Lý Chính Quy lại đưa ra điều kiện này.
“Vậy ý của anh là bảo tổng giám đốc Đoàn từ chức, anh chiếm lấy? Vậy chúng tôi không thể đáp ứng được!”
Phùng Ngọc Hân lập tức bày tỏ sự bất mãn của chính mình.
Lý Chính Quy lắc đầu: “Không không không, tôi không có hứng thú với tập đoàn Minh Cường! Tôi chỉ muốn Lý Từ Nhiệm rút lui, ai làm cũng được! Tôi không quan tâm!”
“ôm Nghe đến đó, toàn bộ mọi người của tập đoàn Minh Cường đều thở phào ra một hơi.
Lý Chính Quy nhìn chằm chằm Lý Từ Nhiệm cười lạnh nói: “Để xem xem cô có thể hy sinh bản thân vì nhân viên của mình không nào!”
Có vài người quản lý cao cấp lập tức nói: “Tổng giám đốc Đoàn, chúng tôi cũng không muốn như vậy! Nhưng cô nghĩ mà xem đây chính là sự sống còn của hơn trăm nghìn nhân viên đó!”
“Yên tâm đi, tổng giám đốc Đoàn cho dù là cô có rút lui, công ty trong tay chúng tôi cũng có thể kinh doanh được!”
Ý nằm ngay ngoài mặt chứ, chính là bảo Lý Từ Nhiệm nhanh chóng đồng ý đi.
Đừng dây dưa với bọn họ!.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Toàn bộ bọn họ đều tức giận.“Im mồm! Diệp Lâm Quân đã không còn rồi, không thể cản bước của bọn tao nữa rồi?”Ngược lại Lý Chính Quy không tức giận mà còn cười: “Ha ha, đáng tiếc ghê, Diệp Lâm Quân chết rôi! Có bản lĩnh bảo anh ta sống dậy mà đánh tôi này!?”Lý Chính Quy bày ra bộ dáng thiếu đánh.Lý Chính Quy vô cùng kiêu ngạo!Bộ dạng thực sự là vô cùng thiếu đánh.Sắc mặt của tập đoàn nhà họ Lý vô cùng khó ưal Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân đều cảm thấy ghê tởm.Trước đây lúc Diệp Lâm Quân làm chiến thần Côn Luân, sao lại không thấy bọn họ dám làm gì cơ chứ?Còn không phải là do sợ hãi ư!Bây giờ Diệp Lâm Quân không còn nữa, một đám người lại đến làm loạn.Lý Chính Quy cười cười nói: “Xem đi, đã nửa ngày, Diệp Lâm Quân có đến đâu!”“Có thể anh ta đang cắn răng tức giận dưới địa ngụ đấy?”“Ha ha ha…”Mọi người đều bật cười.“Các người đã đến đây rồi, chúng ta nói chuyện đi?”“Nói đi! Phải làm như thế nào mới bỏ qua cho tập đoàn Minh Cường?”Lý Từ Nhiệm trực tiếp hỏi.Tầng cao nhất của của tập đoàn Minh Cường liền trở nên căng thẳng.Thời khắc quyết định vận mệnh của bọn họ cuối cùng cũng đến rồi.Ánh mắt Lý Chính Quy đặt lên người Lý Từ Nhiệm: “Được, điều kiện của tôi vô cùng đơn giản—cô nhường chức chủ tịch cho tôi là được.”‘Am”Một câu nói giống như sấm sét giữa trời quang, mọi người ở đó đều ngây ngẩn.Ai cũng không ngờ đến được Lý Chính Quy lại đưa ra điều kiện này.“Vậy ý của anh là bảo tổng giám đốc Đoàn từ chức, anh chiếm lấy? Vậy chúng tôi không thể đáp ứng được!”Phùng Ngọc Hân lập tức bày tỏ sự bất mãn của chính mình.Lý Chính Quy lắc đầu: “Không không không, tôi không có hứng thú với tập đoàn Minh Cường! Tôi chỉ muốn Lý Từ Nhiệm rút lui, ai làm cũng được! Tôi không quan tâm!”“ôm Nghe đến đó, toàn bộ mọi người của tập đoàn Minh Cường đều thở phào ra một hơi.Lý Chính Quy nhìn chằm chằm Lý Từ Nhiệm cười lạnh nói: “Để xem xem cô có thể hy sinh bản thân vì nhân viên của mình không nào!”Có vài người quản lý cao cấp lập tức nói: “Tổng giám đốc Đoàn, chúng tôi cũng không muốn như vậy! Nhưng cô nghĩ mà xem đây chính là sự sống còn của hơn trăm nghìn nhân viên đó!”“Yên tâm đi, tổng giám đốc Đoàn cho dù là cô có rút lui, công ty trong tay chúng tôi cũng có thể kinh doanh được!”Ý nằm ngay ngoài mặt chứ, chính là bảo Lý Từ Nhiệm nhanh chóng đồng ý đi.Đừng dây dưa với bọn họ!.