Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1724: 1724: Chương 1722

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Tới đi, dù mày tới nhanh cũng phải mất một tiếng, Diệp Lâm Quân mừa mới bị đẩy vào phòng mổ rồi, có lẽ mày tới đây thì thận của Diệp Lâm Quân đã được đặt vào người anh rể cả mày”Ngô Thị Lan cười lạnh nói.“Các người thật độc ác, anh ấy là ba của bé Quân mà”Lý Từ Nhiệm hét lớn.“Hừ, đây chính là giá trị của cậu ta, giúp anh rể cả mày khôi phục sức khỏe có gì không tốt?”“Chuyện này sau khi thành công, bọn tao cũng sẽ không quấy rối chia rẽ hai đứa bây nữa, tốt biết bao.”Ngô Thị Lan cười nói.Những người khác ở đây đều có vẻ mặt lạnh lùng.Lý Từ Nhiệm bất chấp những thứ khác, cô lập tức cúp điện thoại, lái xe chạy thẳng tới bệnh viện tỉnh thành.Sau khi cúp điện thoại, Ngô Thị Lan nhìn về phía đám người: “Là ai bí mật thông báo với Lý Từ Nhiệm?”Trịnh Văn Viễn chỉ có thể cứng ngắt da đầu đứng ra.“Bốp!”Một bàn tay của Ngô Thị Lan hung hăng tát vào mặt anh ta.“Anh càng ngày càng không nghe lời tôi.Anh như vậy chính là hành vi của kẻ phản bội, nếu còn lần sau thì tôi sẽ đuổi anh ra khỏi nhà họ Trịnh”Ngô Thị Lan tức giận hét.Trịnh Văn Viễn chỉ có thể tránh ở một bên, không dám nói lời nào.“Bà nội, Lý Từ Nhiệm sắp tới sao?”Trịnh Quân Nga hỏi.“Đúng vậy, cô ta đã lên đường.”Ngô Thị Lan gật đầu.“Đáng tiếc, cho dù tới cũng vô dụng, thận của Diệp Lâm Quân sắp bỏ đi rồi”Tất cả mọi người đều cười.Trong phòng mổ tất cả đều bình thường, nói rõ đang tiến hành đâu vào đấy.Năm mươi phút, Lý Từ Nhiệm đã chạy xe tới bệnh viện.Có thể thấy được tốc độ của cô nhanh bao nhiêu, cô gân như vượt cả đèn đỏ mà chạy tới.“Cô tới muộn rồi, ca mổ cũng tiến hành một tiếng rồi”Sau khi Trịnh Quân Nga gặp được cô thì cười khẩy.“Các người thật tàn nhẫn, vì sao không tự mình hiến?”Lý Từ Nhiệm giận dữ hét lên với đám người.“Bây giò Diệp Lâm Quân cũng thành kẻ tàn phế, phải bắt anh ta cống hiến một chút cho gia tộc chứ?”“Còn nữa, chỉ bắt anh ta hiến một quả thận mà thôi, còn chừa cho anh ta một quả mà, cũng không ảnh hưởng gì”Mọi người ở đây đều là một dáng vẻ đương nhiên.Lý Từ Nhiệm sắp muốn tức điên.Lúc đầu cơ thể Diệp Lâm Quân có thể sẽ chuyển biến tốt đẹp..

“Tới đi, dù mày tới nhanh cũng phải mất một tiếng, Diệp Lâm Quân mừa mới bị đẩy vào phòng mổ rồi, có lẽ mày tới đây thì thận của Diệp Lâm Quân đã được đặt vào người anh rể cả mày”

Ngô Thị Lan cười lạnh nói.

“Các người thật độc ác, anh ấy là ba của bé Quân mà”

Lý Từ Nhiệm hét lớn.

“Hừ, đây chính là giá trị của cậu ta, giúp anh rể cả mày khôi phục sức khỏe có gì không tốt?”

“Chuyện này sau khi thành công, bọn tao cũng sẽ không quấy rối chia rẽ hai đứa bây nữa, tốt biết bao.”

Ngô Thị Lan cười nói.

Những người khác ở đây đều có vẻ mặt lạnh lùng.

Lý Từ Nhiệm bất chấp những thứ khác, cô lập tức cúp điện thoại, lái xe chạy thẳng tới bệnh viện tỉnh thành.

Sau khi cúp điện thoại, Ngô Thị Lan nhìn về phía đám người: “Là ai bí mật thông báo với Lý Từ Nhiệm?”

Trịnh Văn Viễn chỉ có thể cứng ngắt da đầu đứng ra.

“Bốp!”

Một bàn tay của Ngô Thị Lan hung hăng tát vào mặt anh ta.

“Anh càng ngày càng không nghe lời tôi.

Anh như vậy chính là hành vi của kẻ phản bội, nếu còn lần sau thì tôi sẽ đuổi anh ra khỏi nhà họ Trịnh”

Ngô Thị Lan tức giận hét.

Trịnh Văn Viễn chỉ có thể tránh ở một bên, không dám nói lời nào.

“Bà nội, Lý Từ Nhiệm sắp tới sao?”

Trịnh Quân Nga hỏi.

“Đúng vậy, cô ta đã lên đường.”

Ngô Thị Lan gật đầu.

“Đáng tiếc, cho dù tới cũng vô dụng, thận của Diệp Lâm Quân sắp bỏ đi rồi”

Tất cả mọi người đều cười.

Trong phòng mổ tất cả đều bình thường, nói rõ đang tiến hành đâu vào đấy.

Năm mươi phút, Lý Từ Nhiệm đã chạy xe tới bệnh viện.

Có thể thấy được tốc độ của cô nhanh bao nhiêu, cô gân như vượt cả đèn đỏ mà chạy tới.

“Cô tới muộn rồi, ca mổ cũng tiến hành một tiếng rồi”

Sau khi Trịnh Quân Nga gặp được cô thì cười khẩy.

“Các người thật tàn nhẫn, vì sao không tự mình hiến?”

Lý Từ Nhiệm giận dữ hét lên với đám người.

“Bây giò Diệp Lâm Quân cũng thành kẻ tàn phế, phải bắt anh ta cống hiến một chút cho gia tộc chứ?”

“Còn nữa, chỉ bắt anh ta hiến một quả thận mà thôi, còn chừa cho anh ta một quả mà, cũng không ảnh hưởng gì”

Mọi người ở đây đều là một dáng vẻ đương nhiên.

Lý Từ Nhiệm sắp muốn tức điên.

Lúc đầu cơ thể Diệp Lâm Quân có thể sẽ chuyển biến tốt đẹp..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Tới đi, dù mày tới nhanh cũng phải mất một tiếng, Diệp Lâm Quân mừa mới bị đẩy vào phòng mổ rồi, có lẽ mày tới đây thì thận của Diệp Lâm Quân đã được đặt vào người anh rể cả mày”Ngô Thị Lan cười lạnh nói.“Các người thật độc ác, anh ấy là ba của bé Quân mà”Lý Từ Nhiệm hét lớn.“Hừ, đây chính là giá trị của cậu ta, giúp anh rể cả mày khôi phục sức khỏe có gì không tốt?”“Chuyện này sau khi thành công, bọn tao cũng sẽ không quấy rối chia rẽ hai đứa bây nữa, tốt biết bao.”Ngô Thị Lan cười nói.Những người khác ở đây đều có vẻ mặt lạnh lùng.Lý Từ Nhiệm bất chấp những thứ khác, cô lập tức cúp điện thoại, lái xe chạy thẳng tới bệnh viện tỉnh thành.Sau khi cúp điện thoại, Ngô Thị Lan nhìn về phía đám người: “Là ai bí mật thông báo với Lý Từ Nhiệm?”Trịnh Văn Viễn chỉ có thể cứng ngắt da đầu đứng ra.“Bốp!”Một bàn tay của Ngô Thị Lan hung hăng tát vào mặt anh ta.“Anh càng ngày càng không nghe lời tôi.Anh như vậy chính là hành vi của kẻ phản bội, nếu còn lần sau thì tôi sẽ đuổi anh ra khỏi nhà họ Trịnh”Ngô Thị Lan tức giận hét.Trịnh Văn Viễn chỉ có thể tránh ở một bên, không dám nói lời nào.“Bà nội, Lý Từ Nhiệm sắp tới sao?”Trịnh Quân Nga hỏi.“Đúng vậy, cô ta đã lên đường.”Ngô Thị Lan gật đầu.“Đáng tiếc, cho dù tới cũng vô dụng, thận của Diệp Lâm Quân sắp bỏ đi rồi”Tất cả mọi người đều cười.Trong phòng mổ tất cả đều bình thường, nói rõ đang tiến hành đâu vào đấy.Năm mươi phút, Lý Từ Nhiệm đã chạy xe tới bệnh viện.Có thể thấy được tốc độ của cô nhanh bao nhiêu, cô gân như vượt cả đèn đỏ mà chạy tới.“Cô tới muộn rồi, ca mổ cũng tiến hành một tiếng rồi”Sau khi Trịnh Quân Nga gặp được cô thì cười khẩy.“Các người thật tàn nhẫn, vì sao không tự mình hiến?”Lý Từ Nhiệm giận dữ hét lên với đám người.“Bây giò Diệp Lâm Quân cũng thành kẻ tàn phế, phải bắt anh ta cống hiến một chút cho gia tộc chứ?”“Còn nữa, chỉ bắt anh ta hiến một quả thận mà thôi, còn chừa cho anh ta một quả mà, cũng không ảnh hưởng gì”Mọi người ở đây đều là một dáng vẻ đương nhiên.Lý Từ Nhiệm sắp muốn tức điên.Lúc đầu cơ thể Diệp Lâm Quân có thể sẽ chuyển biến tốt đẹp..

Chương 1724: 1724: Chương 1722