Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1730: 1730: Chương 1728
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Không phải Diệp Lâm Quân tàn phế rồi à? Sao anh lại đứng lên và đi lại như người bình thường được? Với cả Trấn Thiên Điện là sao đây? Một loạt nghỉ vấn bùng lên khiến đầu mọi người như sắp nổ tung! Diệp Lâm Quân không sao cả, nhìn dáng vẻ này của anh thì hẳn anh chính là chủ nhân của Trấn Thiên Điện! Còn cả sự bất thường của Long Thanh Tình nữa…Anh ta đột nhiên nghĩ tới hành động của Long Thanh Tình trước đây và sự biến mất của mấy người tộc trưởng Bắc An Phó Thần Minh và Cao Khanh Dự.Xem ra những việc này đều liên quan tới Diệp Lâm Quân! Con mẹ nó?! Trời ạ! Thật là đáng sọf Chuyện này chuyện này chuyện này…Nghĩ tới đây, toàn thân anh ta đổ mồ hôi lạnh.“Diệp Minh Thiên, cậu thật sự cho rằng tôi không dám động vào nhà họ Diệp à?” Giọng nói lạnh lùng của Diệp Lâm Quân vang lên khiến cho đám người nhà họ Diệp sợ run lên.Cơ thể Diệp Minh Thiên bắt đầu run rẩy, mắt đỏ lên, nhìn chằm chằm anh: “Hóa ra là mày chẳng bị gì hết mà vẫn luôn trốn ở phía sau và bày ra mọi chuyện! Tất cả mọi người đều bị mày lừa!”“Ừm, cũng thông minh đấy! Tiếc là nhận ra quá muộn!” Diệp Lâm Quân hừ một cái.Nhà họ Diệp đã gây rất nhiều chuyện, làm những chuyện quá giới hạn với anh, với người nhà.Diệp Lâm Quân không thể chịu đựng thêm được nữa!Không thể nhãn nhịn chuyện này được!Bọn họ sắp ngồi lên đầu anh luôn rồi!Thế nên anh chỉ có thể đánh trả lại!“Mày thật sự nghĩ là tao sẽ không giết người à?” Trong đôi mắt Diệp Lâm Quân tràn đầy sát ý.“Giết!”“Giết!”“Giết!”Các cao thủ của Trấn Thiên Điện cùng hô lên.“Bịch bịch!”“Bịch bịch!”Đám người nhà họ Diệp sợ đến mức quỳ rạp xuống đất.Diệp Minh Thiên cũng không thể chịu được sự uy nghiêm này, ngã xuống đất bịch bịch.Cho tới tận giờ phút này, anh ta mới phát hiện Diệp Lâm Quân thật sự quá kinh khủng.Ngay cả Trân Hữu Đạo mà cũng bị lừa!Hẳn anh làm như vậy là do có nhiệm vụ nhỉ?Dường như anh đang chờ ai đó thì phải?Thảo nào mà ngay từ đầu đã nói người anh đang chờ không phải mình!Kẻ vô danh tiểu tốt như mình bị chĩa họng súng vào đầu rồi à?“Diệp Minh Thiên, mày có thừa nhận những hành vi của mình không?” Diệp Lâm Quân hỏi.“Thừa nhận!”“Biết mình sai chưa?”“Biết”“Hình như là mày tới giết tao đúng không?”Diệp Lâm Quân hỏi.“Tôi”Diệp Minh Thiên á khẩu, không nói nên lời..
Không phải Diệp Lâm Quân tàn phế rồi à? Sao anh lại đứng lên và đi lại như người bình thường được? Với cả Trấn Thiên Điện là sao đây? Một loạt nghỉ vấn bùng lên khiến đầu mọi người như sắp nổ tung! Diệp Lâm Quân không sao cả, nhìn dáng vẻ này của anh thì hẳn anh chính là chủ nhân của Trấn Thiên Điện! Còn cả sự bất thường của Long Thanh Tình nữa…
Anh ta đột nhiên nghĩ tới hành động của Long Thanh Tình trước đây và sự biến mất của mấy người tộc trưởng Bắc An Phó Thần Minh và Cao Khanh Dự.
Xem ra những việc này đều liên quan tới Diệp Lâm Quân! Con mẹ nó?! Trời ạ! Thật là đáng sọf Chuyện này chuyện này chuyện này…
Nghĩ tới đây, toàn thân anh ta đổ mồ hôi lạnh.
“Diệp Minh Thiên, cậu thật sự cho rằng tôi không dám động vào nhà họ Diệp à?” Giọng nói lạnh lùng của Diệp Lâm Quân vang lên khiến cho đám người nhà họ Diệp sợ run lên.
Cơ thể Diệp Minh Thiên bắt đầu run rẩy, mắt đỏ lên, nhìn chằm chằm anh: “Hóa ra là mày chẳng bị gì hết mà vẫn luôn trốn ở phía sau và bày ra mọi chuyện! Tất cả mọi người đều bị mày lừa!”
“Ừm, cũng thông minh đấy! Tiếc là nhận ra quá muộn!” Diệp Lâm Quân hừ một cái.
Nhà họ Diệp đã gây rất nhiều chuyện, làm những chuyện quá giới hạn với anh, với người nhà.
Diệp Lâm Quân không thể chịu đựng thêm được nữa!
Không thể nhãn nhịn chuyện này được!
Bọn họ sắp ngồi lên đầu anh luôn rồi!
Thế nên anh chỉ có thể đánh trả lại!
“Mày thật sự nghĩ là tao sẽ không giết người à?” Trong đôi mắt Diệp Lâm Quân tràn đầy sát ý.
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
Các cao thủ của Trấn Thiên Điện cùng hô lên.
“Bịch bịch!”
“Bịch bịch!”
Đám người nhà họ Diệp sợ đến mức quỳ rạp xuống đất.
Diệp Minh Thiên cũng không thể chịu được sự uy nghiêm này, ngã xuống đất bịch bịch.
Cho tới tận giờ phút này, anh ta mới phát hiện Diệp Lâm Quân thật sự quá kinh khủng.
Ngay cả Trân Hữu Đạo mà cũng bị lừa!
Hẳn anh làm như vậy là do có nhiệm vụ nhỉ?
Dường như anh đang chờ ai đó thì phải?
Thảo nào mà ngay từ đầu đã nói người anh đang chờ không phải mình!
Kẻ vô danh tiểu tốt như mình bị chĩa họng súng vào đầu rồi à?
“Diệp Minh Thiên, mày có thừa nhận những hành vi của mình không?” Diệp Lâm Quân hỏi.
“Thừa nhận!”
“Biết mình sai chưa?”
“Biết”
“Hình như là mày tới giết tao đúng không?”
Diệp Lâm Quân hỏi.
“Tôi”
Diệp Minh Thiên á khẩu, không nói nên lời..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Không phải Diệp Lâm Quân tàn phế rồi à? Sao anh lại đứng lên và đi lại như người bình thường được? Với cả Trấn Thiên Điện là sao đây? Một loạt nghỉ vấn bùng lên khiến đầu mọi người như sắp nổ tung! Diệp Lâm Quân không sao cả, nhìn dáng vẻ này của anh thì hẳn anh chính là chủ nhân của Trấn Thiên Điện! Còn cả sự bất thường của Long Thanh Tình nữa…Anh ta đột nhiên nghĩ tới hành động của Long Thanh Tình trước đây và sự biến mất của mấy người tộc trưởng Bắc An Phó Thần Minh và Cao Khanh Dự.Xem ra những việc này đều liên quan tới Diệp Lâm Quân! Con mẹ nó?! Trời ạ! Thật là đáng sọf Chuyện này chuyện này chuyện này…Nghĩ tới đây, toàn thân anh ta đổ mồ hôi lạnh.“Diệp Minh Thiên, cậu thật sự cho rằng tôi không dám động vào nhà họ Diệp à?” Giọng nói lạnh lùng của Diệp Lâm Quân vang lên khiến cho đám người nhà họ Diệp sợ run lên.Cơ thể Diệp Minh Thiên bắt đầu run rẩy, mắt đỏ lên, nhìn chằm chằm anh: “Hóa ra là mày chẳng bị gì hết mà vẫn luôn trốn ở phía sau và bày ra mọi chuyện! Tất cả mọi người đều bị mày lừa!”“Ừm, cũng thông minh đấy! Tiếc là nhận ra quá muộn!” Diệp Lâm Quân hừ một cái.Nhà họ Diệp đã gây rất nhiều chuyện, làm những chuyện quá giới hạn với anh, với người nhà.Diệp Lâm Quân không thể chịu đựng thêm được nữa!Không thể nhãn nhịn chuyện này được!Bọn họ sắp ngồi lên đầu anh luôn rồi!Thế nên anh chỉ có thể đánh trả lại!“Mày thật sự nghĩ là tao sẽ không giết người à?” Trong đôi mắt Diệp Lâm Quân tràn đầy sát ý.“Giết!”“Giết!”“Giết!”Các cao thủ của Trấn Thiên Điện cùng hô lên.“Bịch bịch!”“Bịch bịch!”Đám người nhà họ Diệp sợ đến mức quỳ rạp xuống đất.Diệp Minh Thiên cũng không thể chịu được sự uy nghiêm này, ngã xuống đất bịch bịch.Cho tới tận giờ phút này, anh ta mới phát hiện Diệp Lâm Quân thật sự quá kinh khủng.Ngay cả Trân Hữu Đạo mà cũng bị lừa!Hẳn anh làm như vậy là do có nhiệm vụ nhỉ?Dường như anh đang chờ ai đó thì phải?Thảo nào mà ngay từ đầu đã nói người anh đang chờ không phải mình!Kẻ vô danh tiểu tốt như mình bị chĩa họng súng vào đầu rồi à?“Diệp Minh Thiên, mày có thừa nhận những hành vi của mình không?” Diệp Lâm Quân hỏi.“Thừa nhận!”“Biết mình sai chưa?”“Biết”“Hình như là mày tới giết tao đúng không?”Diệp Lâm Quân hỏi.“Tôi”Diệp Minh Thiên á khẩu, không nói nên lời..