Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 1749

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 1749: Lạc Việt còn ai có tư cách được phong vương nhỉ? Nếu có người đủ tư cách được phong vương, chẳng phải danh tiếng đã vang xa từ lâu rồi à? Ít nhất người đó cũng phải đạt được chiến công đè bẹp trăm nước khác, đánh tan quân đội hàng triệu người chứ? Phải có chiến công như vậy mới có thể phong vương. Nhưng công tích như vậy, cả thế giới chắc chắn đều biết đến. Nhưng tại sao mọi người không nghe thấy chút thông tin nào chứ? Chuyện gì xảy ra thế? Người này đã đạt được chiến công bí mật nào thì mới được Lạc Việt phong vương chứ? Trong căn cứ, Trần Hữu Đạo giật nảy mình khi nhận được thông tin này. “Phong vương? Nhất Vũ Kiên Vương? Chỉ huy đội quân hàng triệu người? Đến cả tôi cũng có thể chỉ huy à?” Trần Hữu Đạo ngạc nhiên nói. Những người khác đồng loạt sợ ngây người. Nhất Vũ Kiên Vương có quyền lực ngập trời, đến cả bọn họ cũng chịu khống chế. Việc này thật đáng sợi Trần Hữu Đạo là người kiêu ngạo cố chấp, rất ghét cảm giác bị gò bó. Đặc biệt là bị người khác quản lý, anh ta không thích nghi nổi. Hoặc nên nói là anh ta không phục! Trước đây Diệp Lâm Quân mạnh mẽ vượt qua anh ta, Trần Hữu Đạo rất khó chịu. Hiện tại cảm giác này lại quay lại, trạng thái †âm lý của anh ta cũng hệt như trước đây. “Ai được phong làm Nhất Vũ Kiên Vương thế? Làm sao trước đó chúng tôi không thăm dò được thông tin nào?” Trần Hữu Đạo tò mò hỏi. “Đúng thế, có khả năng được phong vương, người này ít nhất sẽ lấy chiến công ra chứng minh chứ?” Đám người Thất Sát nói. Vệ quân Viêm Long đến truyền tin cười đáp: “Chiến thần Đạo, chúng tối hiểu suy nghĩ của anh nhưng vị này không phải người mà anh so sánh nổi… “Hít” Đám người Trân Hữu Đạo hít khí lạnh. Vệ binh Viêm Long trực tiếp đến truyền tin tức sao? Trực tiếp đến, có nghĩa là người được phong làm Nhất Vũ Kiên Vương rất mạnh. Mạnh đến mức Trân Hữu Đạo không thể nào so sánh với người đó. Vậy anh ta sẽ mạnh đến mức nào? Trân Hữu Đạo tự nhận ngoài các môn phiệt ra thì anh ta là vô địch thiên hạ. Anh ta thâm suy đoán có lẽ Nhất Vũ Kiên Vương là người đến từ bốn môn phiệt lón? “Hy vọng TÚ Chiến Thần Đạo sẽ đến tham gia ngày lễ Phong Vương Vệ binh Viêm Long thông báo xong, lập tức rời khỏi. Vẻ mặt Trần Hữu Đạo tăm tối, tâm trạng cực kì không thoải mái. Ban đầu anh ta nhận được vị trí chiến thần Côn Luân, trở thành sát thân như mặt trời ban trưa, được người người e ngại. Anh ta rất hưởng thụ cảm giác vô địch này.

Chương 1749:

 

Lạc Việt còn ai có tư cách được phong vương nhỉ?

 

Nếu có người đủ tư cách được phong vương, chẳng phải danh tiếng đã vang xa từ lâu rồi à?

 

Ít nhất người đó cũng phải đạt được chiến công đè bẹp trăm nước khác, đánh tan quân đội hàng triệu người chứ?

 

Phải có chiến công như vậy mới có thể phong vương.

 

Nhưng công tích như vậy, cả thế giới chắc chắn đều biết đến.

 

Nhưng tại sao mọi người không nghe thấy chút thông tin nào chứ?

 

Chuyện gì xảy ra thế?

 

Người này đã đạt được chiến công bí mật nào thì mới được Lạc Việt phong vương chứ?

 

Trong căn cứ, Trần Hữu Đạo giật nảy mình khi nhận được thông tin này.

 

“Phong vương? Nhất Vũ Kiên Vương? Chỉ huy đội quân hàng triệu người? Đến cả tôi cũng có thể chỉ huy à?”

 

Trần Hữu Đạo ngạc nhiên nói.

 

Những người khác đồng loạt sợ ngây người.

 

Nhất Vũ Kiên Vương có quyền lực ngập trời, đến cả bọn họ cũng chịu khống chế.

 

Việc này thật đáng sợi Trần Hữu Đạo là người kiêu ngạo cố chấp, rất ghét cảm giác bị gò bó.

 

Đặc biệt là bị người khác quản lý, anh ta không thích nghi nổi.

 

Hoặc nên nói là anh ta không phục!

 

Trước đây Diệp Lâm Quân mạnh mẽ vượt qua anh ta, Trần Hữu Đạo rất khó chịu.

 

Hiện tại cảm giác này lại quay lại, trạng thái †âm lý của anh ta cũng hệt như trước đây.

 

“Ai được phong làm Nhất Vũ Kiên Vương thế?

 

Làm sao trước đó chúng tôi không thăm dò được thông tin nào?”

 

Trần Hữu Đạo tò mò hỏi.

 

“Đúng thế, có khả năng được phong vương, người này ít nhất sẽ lấy chiến công ra chứng minh chứ?”

 

Đám người Thất Sát nói.

 

Vệ quân Viêm Long đến truyền tin cười đáp: “Chiến thần Đạo, chúng tối hiểu suy nghĩ của anh nhưng vị này không phải người mà anh so sánh nổi…

 

“Hít”

 

Đám người Trân Hữu Đạo hít khí lạnh.

 

Vệ binh Viêm Long trực tiếp đến truyền tin tức sao? Trực tiếp đến, có nghĩa là người được phong làm Nhất Vũ Kiên Vương rất mạnh.

 

Mạnh đến mức Trân Hữu Đạo không thể nào so sánh với người đó.

 

Vậy anh ta sẽ mạnh đến mức nào? Trân Hữu Đạo tự nhận ngoài các môn phiệt ra thì anh ta là vô địch thiên hạ.

 

Anh ta thâm suy đoán có lẽ Nhất Vũ Kiên Vương là người đến từ bốn môn phiệt lón? “Hy vọng TÚ Chiến Thần Đạo sẽ đến tham gia ngày lễ Phong Vương Vệ binh Viêm Long thông báo xong, lập tức rời khỏi.

 

Vẻ mặt Trần Hữu Đạo tăm tối, tâm trạng cực kì không thoải mái.

 

Ban đầu anh ta nhận được vị trí chiến thần Côn Luân, trở thành sát thân như mặt trời ban trưa, được người người e ngại.

 

Anh ta rất hưởng thụ cảm giác vô địch này.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 1749: Lạc Việt còn ai có tư cách được phong vương nhỉ? Nếu có người đủ tư cách được phong vương, chẳng phải danh tiếng đã vang xa từ lâu rồi à? Ít nhất người đó cũng phải đạt được chiến công đè bẹp trăm nước khác, đánh tan quân đội hàng triệu người chứ? Phải có chiến công như vậy mới có thể phong vương. Nhưng công tích như vậy, cả thế giới chắc chắn đều biết đến. Nhưng tại sao mọi người không nghe thấy chút thông tin nào chứ? Chuyện gì xảy ra thế? Người này đã đạt được chiến công bí mật nào thì mới được Lạc Việt phong vương chứ? Trong căn cứ, Trần Hữu Đạo giật nảy mình khi nhận được thông tin này. “Phong vương? Nhất Vũ Kiên Vương? Chỉ huy đội quân hàng triệu người? Đến cả tôi cũng có thể chỉ huy à?” Trần Hữu Đạo ngạc nhiên nói. Những người khác đồng loạt sợ ngây người. Nhất Vũ Kiên Vương có quyền lực ngập trời, đến cả bọn họ cũng chịu khống chế. Việc này thật đáng sợi Trần Hữu Đạo là người kiêu ngạo cố chấp, rất ghét cảm giác bị gò bó. Đặc biệt là bị người khác quản lý, anh ta không thích nghi nổi. Hoặc nên nói là anh ta không phục! Trước đây Diệp Lâm Quân mạnh mẽ vượt qua anh ta, Trần Hữu Đạo rất khó chịu. Hiện tại cảm giác này lại quay lại, trạng thái †âm lý của anh ta cũng hệt như trước đây. “Ai được phong làm Nhất Vũ Kiên Vương thế? Làm sao trước đó chúng tôi không thăm dò được thông tin nào?” Trần Hữu Đạo tò mò hỏi. “Đúng thế, có khả năng được phong vương, người này ít nhất sẽ lấy chiến công ra chứng minh chứ?” Đám người Thất Sát nói. Vệ quân Viêm Long đến truyền tin cười đáp: “Chiến thần Đạo, chúng tối hiểu suy nghĩ của anh nhưng vị này không phải người mà anh so sánh nổi… “Hít” Đám người Trân Hữu Đạo hít khí lạnh. Vệ binh Viêm Long trực tiếp đến truyền tin tức sao? Trực tiếp đến, có nghĩa là người được phong làm Nhất Vũ Kiên Vương rất mạnh. Mạnh đến mức Trân Hữu Đạo không thể nào so sánh với người đó. Vậy anh ta sẽ mạnh đến mức nào? Trân Hữu Đạo tự nhận ngoài các môn phiệt ra thì anh ta là vô địch thiên hạ. Anh ta thâm suy đoán có lẽ Nhất Vũ Kiên Vương là người đến từ bốn môn phiệt lón? “Hy vọng TÚ Chiến Thần Đạo sẽ đến tham gia ngày lễ Phong Vương Vệ binh Viêm Long thông báo xong, lập tức rời khỏi. Vẻ mặt Trần Hữu Đạo tăm tối, tâm trạng cực kì không thoải mái. Ban đầu anh ta nhận được vị trí chiến thần Côn Luân, trở thành sát thân như mặt trời ban trưa, được người người e ngại. Anh ta rất hưởng thụ cảm giác vô địch này.

Chương 1749