"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 1697
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Phàm ho ra máu, khiến cô ta vô cùng đau lòng. Thế nhưng, Âu Dương Đạo Vĩ cũng không có kết cục tốt, trên ngực phải của ông ta có một vết đao dài, máu cứ thể chảy xuống. “Lão già chết tiệt, khó chịu lắm đúng không!” Gào lên một tiếng, Diệp Phàm lại lần nữa mang tới cơn giận mà xông tới. Âm Dương Ngịch Loạn, chém! Diệp Phàm càng điên loạn hơn, dùng cách đánh vừa hại người lại hại mình. Cách đánh hung tàn này, khiến Âu Dương Đạo Vĩ vô cùng tức giận, không ngờ bản thân lại không thể nào chấn áp được một tiểu tông sư như Diệp Phàm. Nếu bị truyền ra ngoài, ông ta sẽ trở thành trò cười cho cả giới võ lâm, thậm chí sẽ là trò cười ngay cả trong nhà họ Âu Dương. “Thằng nhóc này có thể tạo ra kỳ tích sao?”, Triệu Dũng Mãnh kinh ngạc thốt lên trước sự hung tàn của Diệp Phàm. Nếu như hắn ta phải đối diện với Diệp Phàm lúc này, sợ rằng xe cứu thương đã tới ngay ngoài cổng rồi. “Lật ngược tình thế, dựa vào cảnh giới tiểu tông sư để hạ sát bán bộ tông sư, nếu như thành công, thằng nhóc này sẽ tạo nên kỳ tích trong lịch sử!”, Hứa Chấn Nam giọng nghi hoặc nói. “Nhà họ Diệp, lần này có triển vọng rồi...”, Đổng Kim Vĩ cũng nói chen vào, có thể nghe ra cả sự kinh ngạc lẫn sự ngưỡng mộ trong lời nói của ông ta. Trong nhà họ Đổng nếu như có đệ tử nào có bản lĩnh như Diệp Phàm, thì ông có nằm mơ cũng sẽ bật cười mà tỉnh giấc. Đổng Kim Vĩ vô cùng ngưỡng mộ, vì trước giờ nhà họ Diệp cũng đã rất mạnh rồi, bây giờ lại có thêm người như Diệp Phàm, thì ông ta cũng không dám tưởng tượng uy thế nhà họ Diệp sẽ đạt tới mức độ như thế nào nữa. Tất cả mọi người đều căng thẳng theo dõi trận đấu giữa Diệp Phàm và Âu Dương Đạo Vĩ. Hai người đối đầu kịch liệt, máu tươi bắn tung toé, quần áo Diệp Phàm lúc này đã nát tươm, để lộ ra thân hình cường tráng của anh. Chỉ có điều, trên thân hình cường tráng ấy là những vết sẹo chằng chịt ngang dọc, nhìn vào trông vô cùng đáng sợ. “Lão già chết đi!” Lúc này, Diệp Phàm điên cuồng hô lên một tiếng, cây đao Hoàng Tuyền đột nhiên hung hăng vung xuống một đường chém thẳng vào Âu Dương Đạo Vĩ. Đây là đòn tấn công mạnh nhất của Diệp Phàm, Âu Dương Đạo Vĩ cảm nhận được sự nguy hiểm trước luồng sức mạnh vô cùng uy lực của Diệp Phàm. Rầm!
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Phàm ho ra máu, khiến cô ta vô cùng đau lòng. Thế nhưng, Âu Dương Đạo Vĩ cũng không có kết cục tốt, trên ngực phải của ông ta có một vết đao dài, máu cứ thể chảy xuống. “Lão già chết tiệt, khó chịu lắm đúng không!” Gào lên một tiếng, Diệp Phàm lại lần nữa mang tới cơn giận mà xông tới. Âm Dương Ngịch Loạn, chém! Diệp Phàm càng điên loạn hơn, dùng cách đánh vừa hại người lại hại mình. Cách đánh hung tàn này, khiến Âu Dương Đạo Vĩ vô cùng tức giận, không ngờ bản thân lại không thể nào chấn áp được một tiểu tông sư như Diệp Phàm. Nếu bị truyền ra ngoài, ông ta sẽ trở thành trò cười cho cả giới võ lâm, thậm chí sẽ là trò cười ngay cả trong nhà họ Âu Dương. “Thằng nhóc này có thể tạo ra kỳ tích sao?”, Triệu Dũng Mãnh kinh ngạc thốt lên trước sự hung tàn của Diệp Phàm. Nếu như hắn ta phải đối diện với Diệp Phàm lúc này, sợ rằng xe cứu thương đã tới ngay ngoài cổng rồi. “Lật ngược tình thế, dựa vào cảnh giới tiểu tông sư để hạ sát bán bộ tông sư, nếu như thành công, thằng nhóc này sẽ tạo nên kỳ tích trong lịch sử!”, Hứa Chấn Nam giọng nghi hoặc nói. “Nhà họ Diệp, lần này có triển vọng rồi...”, Đổng Kim Vĩ cũng nói chen vào, có thể nghe ra cả sự kinh ngạc lẫn sự ngưỡng mộ trong lời nói của ông ta. Trong nhà họ Đổng nếu như có đệ tử nào có bản lĩnh như Diệp Phàm, thì ông có nằm mơ cũng sẽ bật cười mà tỉnh giấc. Đổng Kim Vĩ vô cùng ngưỡng mộ, vì trước giờ nhà họ Diệp cũng đã rất mạnh rồi, bây giờ lại có thêm người như Diệp Phàm, thì ông ta cũng không dám tưởng tượng uy thế nhà họ Diệp sẽ đạt tới mức độ như thế nào nữa. Tất cả mọi người đều căng thẳng theo dõi trận đấu giữa Diệp Phàm và Âu Dương Đạo Vĩ. Hai người đối đầu kịch liệt, máu tươi bắn tung toé, quần áo Diệp Phàm lúc này đã nát tươm, để lộ ra thân hình cường tráng của anh. Chỉ có điều, trên thân hình cường tráng ấy là những vết sẹo chằng chịt ngang dọc, nhìn vào trông vô cùng đáng sợ. “Lão già chết đi!” Lúc này, Diệp Phàm điên cuồng hô lên một tiếng, cây đao Hoàng Tuyền đột nhiên hung hăng vung xuống một đường chém thẳng vào Âu Dương Đạo Vĩ. Đây là đòn tấn công mạnh nhất của Diệp Phàm, Âu Dương Đạo Vĩ cảm nhận được sự nguy hiểm trước luồng sức mạnh vô cùng uy lực của Diệp Phàm. Rầm!
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Phàm ho ra máu, khiến cô ta vô cùng đau lòng. Thế nhưng, Âu Dương Đạo Vĩ cũng không có kết cục tốt, trên ngực phải của ông ta có một vết đao dài, máu cứ thể chảy xuống. “Lão già chết tiệt, khó chịu lắm đúng không!” Gào lên một tiếng, Diệp Phàm lại lần nữa mang tới cơn giận mà xông tới. Âm Dương Ngịch Loạn, chém! Diệp Phàm càng điên loạn hơn, dùng cách đánh vừa hại người lại hại mình. Cách đánh hung tàn này, khiến Âu Dương Đạo Vĩ vô cùng tức giận, không ngờ bản thân lại không thể nào chấn áp được một tiểu tông sư như Diệp Phàm. Nếu bị truyền ra ngoài, ông ta sẽ trở thành trò cười cho cả giới võ lâm, thậm chí sẽ là trò cười ngay cả trong nhà họ Âu Dương. “Thằng nhóc này có thể tạo ra kỳ tích sao?”, Triệu Dũng Mãnh kinh ngạc thốt lên trước sự hung tàn của Diệp Phàm. Nếu như hắn ta phải đối diện với Diệp Phàm lúc này, sợ rằng xe cứu thương đã tới ngay ngoài cổng rồi. “Lật ngược tình thế, dựa vào cảnh giới tiểu tông sư để hạ sát bán bộ tông sư, nếu như thành công, thằng nhóc này sẽ tạo nên kỳ tích trong lịch sử!”, Hứa Chấn Nam giọng nghi hoặc nói. “Nhà họ Diệp, lần này có triển vọng rồi...”, Đổng Kim Vĩ cũng nói chen vào, có thể nghe ra cả sự kinh ngạc lẫn sự ngưỡng mộ trong lời nói của ông ta. Trong nhà họ Đổng nếu như có đệ tử nào có bản lĩnh như Diệp Phàm, thì ông có nằm mơ cũng sẽ bật cười mà tỉnh giấc. Đổng Kim Vĩ vô cùng ngưỡng mộ, vì trước giờ nhà họ Diệp cũng đã rất mạnh rồi, bây giờ lại có thêm người như Diệp Phàm, thì ông ta cũng không dám tưởng tượng uy thế nhà họ Diệp sẽ đạt tới mức độ như thế nào nữa. Tất cả mọi người đều căng thẳng theo dõi trận đấu giữa Diệp Phàm và Âu Dương Đạo Vĩ. Hai người đối đầu kịch liệt, máu tươi bắn tung toé, quần áo Diệp Phàm lúc này đã nát tươm, để lộ ra thân hình cường tráng của anh. Chỉ có điều, trên thân hình cường tráng ấy là những vết sẹo chằng chịt ngang dọc, nhìn vào trông vô cùng đáng sợ. “Lão già chết đi!” Lúc này, Diệp Phàm điên cuồng hô lên một tiếng, cây đao Hoàng Tuyền đột nhiên hung hăng vung xuống một đường chém thẳng vào Âu Dương Đạo Vĩ. Đây là đòn tấn công mạnh nhất của Diệp Phàm, Âu Dương Đạo Vĩ cảm nhận được sự nguy hiểm trước luồng sức mạnh vô cùng uy lực của Diệp Phàm. Rầm!