Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1898
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 1898:Kinh mạch toàn thân bị đứt, máu phun ra như tên bản.Cảnh tượng này khiến cả thế giới phải sửng sốt.Lúc này, Lạc Việt đang reo hò khắp nơi.Anh vẫn chưa hoàn toàn gục ngã!Long kỳ Lạc Việt không thể bị sỉ nhục!Bất cứ ai cũng không được!Sẵn sàng lấy tính mạng ra để bảo vệ!Đặc biệt là là hàng vạn cường giả thần cấp trước mặt đều tỏ vẻ kinh ngạc, không biết chuyện gì đang xảy ra?Anh vẫn còn sức lực? Anh vẫn còn chiến đấu được?Sắc mặt hoàng tử Vincent và Hắc Long cũng cứng đờ.Đúng là khó tin phải không?Lúc này, Diệp Lâm Quân mới từ từ đứng dậy.Khóe miệng anh nhếch lên một vòng cung tuyệt mỹ: “Để cho các người phải thất vọng rồi, ta còn chưa gục ngã đâu!”“Tiếp tục đánh đi”“Xoẹt!”Đừng đợt hơi thở lạnh lùng không ngừng vang lên bên tai.Người đàn ông đó lại đứng lên.Anh vẫn chưa ngã xuống! Anh vẫn có thể chiến đấu! Lá cò của Lạc Việt vẫn sẽ tung bay! “Giết’ Các cường giả thần cấp toàn bộ đều muốn xông lên giết Diệp Lâm Quân.“Giết” Diệp Lâm Quân cũng vung kiếm lao tới.“Keng keng kendg…“Âm Âm Âm…”Diệp Lâm Quân lao vào đoàn chiến giống như một con hung thú thượng cổ vừa bị đánh thức, đi đến đâu tàn sát đến đó.Giống như mấy cao thủ thần cấp này chẳng khác gì người bình thường vậy.Chẳng bao lâu, phía cao thủ thần cấp cũng bị thương vong vô số.Xém chút bị Diệp Lâm Quân làm rối cả đội hình.Nhưng bọn họ có lợi về mặt dân số, rất nhanh đã ổn định lại.Suy cho cùng Diệp Lâm Quân cũng đã tiêu hao rất nhiều sức lực, bị thường cũng không nhẹ.Cứ chiến đấu liên phiên khiến anh sẽ có lúc không chống cự nổi.“Phập!” Diệp Lâm Quân bị đánh ngã xuống đất, phun ra máu.“Äm!” Nhưng anh lại đứng dây và tiếp tục chiến đấu.“Phập!” Rồi lại bị đánh qục lần nữa.Anh lại đứng lên.Cứ lặp đi lặp lại như thế.Diệp Lâm Quân đã ngã xuống hơn trăm lân.Nhưng cho dù có bị thương nặng hay tiêu hao bao nhiêu sức lực anh cũng phải đứng dậy.Lúc này, mặt nạ Viêm Long đã hoàn toàn bị nhuộm màu máu đỏ, quần áo của Diệp Lâm Quân đã bị xé toạc đến gần như không mảnh vải che thân.Thậm chí trên cơ thể còn xuất hiện rất nhiều vết sẹo gớm ghiếc.Anh sử dụng toàn bộ ý chí bất khuất kiên trì, trăm lân ngã xuống rồi lại đứng lên.Lần nào cũng đều khiến mọi người thót tim.Mọi người cùng nhau lau nước mắt.Anh cũng là người, là một con người bình thường, vì Lạc Việt, anh sẵn sàng làm như thế! Kết quả sau hàng trăm lân Diệp Lâm Quân ngã xuống rồi đứng dậy chính là hàng vạn cao thủ thần cấp đều ngã xuống, nhưng không một ai đứng dậy.Khi Diệp Lâm Quân đứng dậy lân nữa, cả bầu trời đều thay đổi.Một trận mưa lớn đột nhiên kéo đến, cuộn sạch cả núi Cửu Long này…
Chương 1898:
Kinh mạch toàn thân bị đứt, máu phun ra như tên bản.
Cảnh tượng này khiến cả thế giới phải sửng sốt.
Lúc này, Lạc Việt đang reo hò khắp nơi.
Anh vẫn chưa hoàn toàn gục ngã!
Long kỳ Lạc Việt không thể bị sỉ nhục!
Bất cứ ai cũng không được!
Sẵn sàng lấy tính mạng ra để bảo vệ!
Đặc biệt là là hàng vạn cường giả thần cấp trước mặt đều tỏ vẻ kinh ngạc, không biết chuyện gì đang xảy ra?
Anh vẫn còn sức lực? Anh vẫn còn chiến đấu được?
Sắc mặt hoàng tử Vincent và Hắc Long cũng cứng đờ.
Đúng là khó tin phải không?
Lúc này, Diệp Lâm Quân mới từ từ đứng dậy.
Khóe miệng anh nhếch lên một vòng cung tuyệt mỹ: “Để cho các người phải thất vọng rồi, ta còn chưa gục ngã đâu!”
“Tiếp tục đánh đi”
“Xoẹt!”
Đừng đợt hơi thở lạnh lùng không ngừng vang lên bên tai.
Người đàn ông đó lại đứng lên.
Anh vẫn chưa ngã xuống! Anh vẫn có thể chiến đấu! Lá cò của Lạc Việt vẫn sẽ tung bay! “Giết’ Các cường giả thần cấp toàn bộ đều muốn xông lên giết Diệp Lâm Quân.
“Giết” Diệp Lâm Quân cũng vung kiếm lao tới.
“Keng keng kendg…
“Âm Âm Âm…”
Diệp Lâm Quân lao vào đoàn chiến giống như một con hung thú thượng cổ vừa bị đánh thức, đi đến đâu tàn sát đến đó.
Giống như mấy cao thủ thần cấp này chẳng khác gì người bình thường vậy.
Chẳng bao lâu, phía cao thủ thần cấp cũng bị thương vong vô số.
Xém chút bị Diệp Lâm Quân làm rối cả đội hình.
Nhưng bọn họ có lợi về mặt dân số, rất nhanh đã ổn định lại.
Suy cho cùng Diệp Lâm Quân cũng đã tiêu hao rất nhiều sức lực, bị thường cũng không nhẹ.
Cứ chiến đấu liên phiên khiến anh sẽ có lúc không chống cự nổi.
“Phập!” Diệp Lâm Quân bị đánh ngã xuống đất, phun ra máu.
“Äm!” Nhưng anh lại đứng dây và tiếp tục chiến đấu.
“Phập!” Rồi lại bị đánh qục lần nữa.
Anh lại đứng lên.
Cứ lặp đi lặp lại như thế.
Diệp Lâm Quân đã ngã xuống hơn trăm lân.
Nhưng cho dù có bị thương nặng hay tiêu hao bao nhiêu sức lực anh cũng phải đứng dậy.
Lúc này, mặt nạ Viêm Long đã hoàn toàn bị nhuộm màu máu đỏ, quần áo của Diệp Lâm Quân đã bị xé toạc đến gần như không mảnh vải che thân.
Thậm chí trên cơ thể còn xuất hiện rất nhiều vết sẹo gớm ghiếc.
Anh sử dụng toàn bộ ý chí bất khuất kiên trì, trăm lân ngã xuống rồi lại đứng lên.
Lần nào cũng đều khiến mọi người thót tim.
Mọi người cùng nhau lau nước mắt.
Anh cũng là người, là một con người bình thường, vì Lạc Việt, anh sẵn sàng làm như thế! Kết quả sau hàng trăm lân Diệp Lâm Quân ngã xuống rồi đứng dậy chính là hàng vạn cao thủ thần cấp đều ngã xuống, nhưng không một ai đứng dậy.
Khi Diệp Lâm Quân đứng dậy lân nữa, cả bầu trời đều thay đổi.
Một trận mưa lớn đột nhiên kéo đến, cuộn sạch cả núi Cửu Long này…
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 1898:Kinh mạch toàn thân bị đứt, máu phun ra như tên bản.Cảnh tượng này khiến cả thế giới phải sửng sốt.Lúc này, Lạc Việt đang reo hò khắp nơi.Anh vẫn chưa hoàn toàn gục ngã!Long kỳ Lạc Việt không thể bị sỉ nhục!Bất cứ ai cũng không được!Sẵn sàng lấy tính mạng ra để bảo vệ!Đặc biệt là là hàng vạn cường giả thần cấp trước mặt đều tỏ vẻ kinh ngạc, không biết chuyện gì đang xảy ra?Anh vẫn còn sức lực? Anh vẫn còn chiến đấu được?Sắc mặt hoàng tử Vincent và Hắc Long cũng cứng đờ.Đúng là khó tin phải không?Lúc này, Diệp Lâm Quân mới từ từ đứng dậy.Khóe miệng anh nhếch lên một vòng cung tuyệt mỹ: “Để cho các người phải thất vọng rồi, ta còn chưa gục ngã đâu!”“Tiếp tục đánh đi”“Xoẹt!”Đừng đợt hơi thở lạnh lùng không ngừng vang lên bên tai.Người đàn ông đó lại đứng lên.Anh vẫn chưa ngã xuống! Anh vẫn có thể chiến đấu! Lá cò của Lạc Việt vẫn sẽ tung bay! “Giết’ Các cường giả thần cấp toàn bộ đều muốn xông lên giết Diệp Lâm Quân.“Giết” Diệp Lâm Quân cũng vung kiếm lao tới.“Keng keng kendg…“Âm Âm Âm…”Diệp Lâm Quân lao vào đoàn chiến giống như một con hung thú thượng cổ vừa bị đánh thức, đi đến đâu tàn sát đến đó.Giống như mấy cao thủ thần cấp này chẳng khác gì người bình thường vậy.Chẳng bao lâu, phía cao thủ thần cấp cũng bị thương vong vô số.Xém chút bị Diệp Lâm Quân làm rối cả đội hình.Nhưng bọn họ có lợi về mặt dân số, rất nhanh đã ổn định lại.Suy cho cùng Diệp Lâm Quân cũng đã tiêu hao rất nhiều sức lực, bị thường cũng không nhẹ.Cứ chiến đấu liên phiên khiến anh sẽ có lúc không chống cự nổi.“Phập!” Diệp Lâm Quân bị đánh ngã xuống đất, phun ra máu.“Äm!” Nhưng anh lại đứng dây và tiếp tục chiến đấu.“Phập!” Rồi lại bị đánh qục lần nữa.Anh lại đứng lên.Cứ lặp đi lặp lại như thế.Diệp Lâm Quân đã ngã xuống hơn trăm lân.Nhưng cho dù có bị thương nặng hay tiêu hao bao nhiêu sức lực anh cũng phải đứng dậy.Lúc này, mặt nạ Viêm Long đã hoàn toàn bị nhuộm màu máu đỏ, quần áo của Diệp Lâm Quân đã bị xé toạc đến gần như không mảnh vải che thân.Thậm chí trên cơ thể còn xuất hiện rất nhiều vết sẹo gớm ghiếc.Anh sử dụng toàn bộ ý chí bất khuất kiên trì, trăm lân ngã xuống rồi lại đứng lên.Lần nào cũng đều khiến mọi người thót tim.Mọi người cùng nhau lau nước mắt.Anh cũng là người, là một con người bình thường, vì Lạc Việt, anh sẵn sàng làm như thế! Kết quả sau hàng trăm lân Diệp Lâm Quân ngã xuống rồi đứng dậy chính là hàng vạn cao thủ thần cấp đều ngã xuống, nhưng không một ai đứng dậy.Khi Diệp Lâm Quân đứng dậy lân nữa, cả bầu trời đều thay đổi.Một trận mưa lớn đột nhiên kéo đến, cuộn sạch cả núi Cửu Long này…