Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1904
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 1904:Vẫn là thua ở bước cuối cùng.Đây là một đòn đánh đau đớn đối với Lạc Việt.“Năm mươi!”“Bốn mươi chín!”Mọi người bắt đầu đếm ngược.Người dân Lạc Việt lòng như chết lặng.Tất cả đã kết thúc rồi.“Mười!”“Chín!”“Tám!”“Không!”Sáu tiếng đã trôi qua như thỏa thuận!Diệp Lâm Quân đã không đến địa điểm đã định. Long kỳ của Lạc Việt cũng không được cắm trên đỉnh núi.Diệp Lâm Quân cũng không tỉnh lại.Lạc Việt thất bại rồi!Đối với Lạc Việt mà nói đây chính là một ngày ảm đạm nhất Đả kích lần này, Lạc Việt khó mà an yên.Cả nước như bao trùm một bầu không khí chết chóc, dường như thế giới trước mắt họ đểu biến thành một màu trắng xóa.“Tôi tuyên bố Lạc Việt không đến được địa điểm trong thời gian quy định, xem như xóa bỏ Lạc…Ngay lúc tuyên bố Lạc Việt thất bại, một tiếng động lớn vang lên, cắt gang lời tuyên bố này.“Mau nhìn kìal”Ánh mắt trên khắp thế giới đều đang hướng về nơi đó.Vào lúc thời gian đếm ngược về không, nơi cao nhất trên núi Cửu Long xuất hiện một vệt màu đỏ!Nhìn kỹ hơn, đó là long kỳ của Lạc Việt!Thấy Diệp Lâm Quân trông bộ dạng yếu ớt từ từ đứng dậy, cầm trên tay long kỳ Lạc Việt nhuốm đầy máu.Ngay lập tức, c*m v** nơi cao nhất!Long kỳ Lạc Việt tung bay!Lạc Việt đã thắng!“Thắng rồi!”“Lạc Việt đã thắng!”“Tôi cảm thấy rất tự hào vì mình là người Lạc Việt!”Nhìn thấy cảnh này, Lạc Việt lại bắt đầu hoan hô..Đây là một ngày đáng tự hào! Đây là một ngày xứng đáng biên vào lịch sử!Cho dù không làm gì, nhưng Lạc Việt đã thắng!Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu điều đó!Bất luận diễn đàn lần này muốn cái gì.Nhưng Lạc Việt đã thắng thật rồi.Lạc Việt là một nước lớn! Châu Đông Phương có nước nào không phục?Trong tổ trạch nhà họ Lý ở Giang Bắn xa xôi, mọi người cũng đều reo hò.Ngoài tình cảm với Lạc Việt, bọn họ vẫn là vì Nhất Vũ Kiện Vương là chỗ dựa của mình: Anh càng giành được nhiều vinh quang, đối với tương lai của bọn họ cũng đều có lợi.Còn gương mặt của Hoàng tử Vincent và Hắc Long thì tối sầm lại như tuyệt vọng.Bọn họ đã chuẩn bị tất cả mọi thứ.Vậy mà lại thất bại.“Cái này…“Tôi không thể chấp nhận được!”“Chúng ta đã tổn hại nhiều như thế, vậy mà lại thất bại! Còn để hắn thành công!”Hắc Long giống như phát điên.
Chương 1904:
Vẫn là thua ở bước cuối cùng.
Đây là một đòn đánh đau đớn đối với Lạc Việt.
“Năm mươi!”
“Bốn mươi chín!”
Mọi người bắt đầu đếm ngược.
Người dân Lạc Việt lòng như chết lặng.
Tất cả đã kết thúc rồi.
“Mười!”
“Chín!”
“Tám!”
“Không!”
Sáu tiếng đã trôi qua như thỏa thuận!
Diệp Lâm Quân đã không đến địa điểm đã định. Long kỳ của Lạc Việt cũng không được cắm trên đỉnh núi.
Diệp Lâm Quân cũng không tỉnh lại.
Lạc Việt thất bại rồi!
Đối với Lạc Việt mà nói đây chính là một ngày ảm đạm nhất Đả kích lần này, Lạc Việt khó mà an yên.
Cả nước như bao trùm một bầu không khí chết chóc, dường như thế giới trước mắt họ đểu biến thành một màu trắng xóa.
“Tôi tuyên bố Lạc Việt không đến được địa điểm trong thời gian quy định, xem như xóa bỏ Lạc…
Ngay lúc tuyên bố Lạc Việt thất bại, một tiếng động lớn vang lên, cắt gang lời tuyên bố này.
“Mau nhìn kìal”
Ánh mắt trên khắp thế giới đều đang hướng về nơi đó.
Vào lúc thời gian đếm ngược về không, nơi cao nhất trên núi Cửu Long xuất hiện một vệt màu đỏ!
Nhìn kỹ hơn, đó là long kỳ của Lạc Việt!
Thấy Diệp Lâm Quân trông bộ dạng yếu ớt từ từ đứng dậy, cầm trên tay long kỳ Lạc Việt nhuốm đầy máu.
Ngay lập tức, c*m v** nơi cao nhất!
Long kỳ Lạc Việt tung bay!
Lạc Việt đã thắng!
“Thắng rồi!”
“Lạc Việt đã thắng!”
“Tôi cảm thấy rất tự hào vì mình là người Lạc Việt!”
Nhìn thấy cảnh này, Lạc Việt lại bắt đầu hoan hô..
Đây là một ngày đáng tự hào! Đây là một ngày xứng đáng biên vào lịch sử!
Cho dù không làm gì, nhưng Lạc Việt đã thắng!
Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu điều đó!
Bất luận diễn đàn lần này muốn cái gì.
Nhưng Lạc Việt đã thắng thật rồi.
Lạc Việt là một nước lớn! Châu Đông Phương có nước nào không phục?
Trong tổ trạch nhà họ Lý ở Giang Bắn xa xôi, mọi người cũng đều reo hò.
Ngoài tình cảm với Lạc Việt, bọn họ vẫn là vì Nhất Vũ Kiện Vương là chỗ dựa của mình: Anh càng giành được nhiều vinh quang, đối với tương lai của bọn họ cũng đều có lợi.
Còn gương mặt của Hoàng tử Vincent và Hắc Long thì tối sầm lại như tuyệt vọng.
Bọn họ đã chuẩn bị tất cả mọi thứ.
Vậy mà lại thất bại.
“Cái này…
“Tôi không thể chấp nhận được!”
“Chúng ta đã tổn hại nhiều như thế, vậy mà lại thất bại! Còn để hắn thành công!”
Hắc Long giống như phát điên.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 1904:Vẫn là thua ở bước cuối cùng.Đây là một đòn đánh đau đớn đối với Lạc Việt.“Năm mươi!”“Bốn mươi chín!”Mọi người bắt đầu đếm ngược.Người dân Lạc Việt lòng như chết lặng.Tất cả đã kết thúc rồi.“Mười!”“Chín!”“Tám!”“Không!”Sáu tiếng đã trôi qua như thỏa thuận!Diệp Lâm Quân đã không đến địa điểm đã định. Long kỳ của Lạc Việt cũng không được cắm trên đỉnh núi.Diệp Lâm Quân cũng không tỉnh lại.Lạc Việt thất bại rồi!Đối với Lạc Việt mà nói đây chính là một ngày ảm đạm nhất Đả kích lần này, Lạc Việt khó mà an yên.Cả nước như bao trùm một bầu không khí chết chóc, dường như thế giới trước mắt họ đểu biến thành một màu trắng xóa.“Tôi tuyên bố Lạc Việt không đến được địa điểm trong thời gian quy định, xem như xóa bỏ Lạc…Ngay lúc tuyên bố Lạc Việt thất bại, một tiếng động lớn vang lên, cắt gang lời tuyên bố này.“Mau nhìn kìal”Ánh mắt trên khắp thế giới đều đang hướng về nơi đó.Vào lúc thời gian đếm ngược về không, nơi cao nhất trên núi Cửu Long xuất hiện một vệt màu đỏ!Nhìn kỹ hơn, đó là long kỳ của Lạc Việt!Thấy Diệp Lâm Quân trông bộ dạng yếu ớt từ từ đứng dậy, cầm trên tay long kỳ Lạc Việt nhuốm đầy máu.Ngay lập tức, c*m v** nơi cao nhất!Long kỳ Lạc Việt tung bay!Lạc Việt đã thắng!“Thắng rồi!”“Lạc Việt đã thắng!”“Tôi cảm thấy rất tự hào vì mình là người Lạc Việt!”Nhìn thấy cảnh này, Lạc Việt lại bắt đầu hoan hô..Đây là một ngày đáng tự hào! Đây là một ngày xứng đáng biên vào lịch sử!Cho dù không làm gì, nhưng Lạc Việt đã thắng!Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu điều đó!Bất luận diễn đàn lần này muốn cái gì.Nhưng Lạc Việt đã thắng thật rồi.Lạc Việt là một nước lớn! Châu Đông Phương có nước nào không phục?Trong tổ trạch nhà họ Lý ở Giang Bắn xa xôi, mọi người cũng đều reo hò.Ngoài tình cảm với Lạc Việt, bọn họ vẫn là vì Nhất Vũ Kiện Vương là chỗ dựa của mình: Anh càng giành được nhiều vinh quang, đối với tương lai của bọn họ cũng đều có lợi.Còn gương mặt của Hoàng tử Vincent và Hắc Long thì tối sầm lại như tuyệt vọng.Bọn họ đã chuẩn bị tất cả mọi thứ.Vậy mà lại thất bại.“Cái này…“Tôi không thể chấp nhận được!”“Chúng ta đã tổn hại nhiều như thế, vậy mà lại thất bại! Còn để hắn thành công!”Hắc Long giống như phát điên.