Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 2159
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 2159:Cho dù bọn họ có đang từ từ hiểu rõ võ học, nhưng trường hợp này chưa từng thấy qua.Đây chính là khí thế của cường giả cấp Chí Tôn tầng thứ năm!Khí thế của anh ta vừa hiện, thiên địa biến sắc.Chứ nói chi đến việc anh ta ra tay.Không cách nào tưởng tượng nổi.Rầm rầm rầm…Phó Phong Thu nhanh chóng thu tay xoay chuyển, lại có một cơn bão lốc xoáy hình thành.Lốc xoáy bão táp càng lúc càng lớn.Gió mạnh đang sợ quét ngang bốn phía.€ó xu thế bao phủ toàn bộ thành Vô Song.Tất cả đều do Phó Phọng,Thu điều khiển, anh ta nhìn về phía Diệp Lâm Quân hỏi: “Bây giờ tôi có tư cách chưa?”Phó Phong Thu làm tất cả để chứng minh cho Diệp Lâm Quân thấy anh ta mạnh bao nhiêu.Diệp Lâm Quân híp mắt lại, không chút e sợ nào.Lúc anh vừa định trả lời, âm thanh của bé Quân vang lên: “Sư phụ! Ba ơi!”Bé Quân là đứa hiểu chuyện.Cô bé sợ sư phụ và ba đánh nhau.“Bé Quân!”Hai người đàn ông cùng trả lời.Phó Phong Thu thu lại sức mạnh.“Trước mắt mà nó’thì anh.còn có thể! Nhưng bé Quân sẽ nhanh chóng trưởng thành, đợi mấy tháng nữa, tôi sẽ đi đón, khi đó anh sẽ không dạy được con bé; sẽ chỉ lãng phí thiên phú dủaicon bé thôi!”Diệp Lâm Quân ôm bé Quân rời khỏi nơi này.“Láo xược!”Các đồ đệ khác của Phó Phong Thu đều giận muốn chết.Một người bình thường mà cũng dám khiêu khích sư phụ chí cao vô thượng của bọn họ?Mấy người chỉ hận không thể g**t ch*t Diệp Lâm Quân.“Không cần phải so đo với một người bình thường.Phó Phong Thu phất tay, ra vẻ không quan trọng.“Hả?”Đám người đều sững sờ.Từ trước tới giờ Phó Phong Thu chưa từng như vậy.Một người bình thường, trong mắt anh ta hẳn là chỉ như giãm chết một con kiến.Cuối cùng lại nhường nhịn Diệp Lâm Quân.Chủ yếu là vì bé Quân.“Nhưng mà sư phụ, anh ta khiêu khích như vậy, mặt mũi của thành Vô Song…Đại đệ tử của Phó Phong Thu, Khương Tử Hào mới nói được một nữa liền bị một bàn tay của Phó Phong Thu hất bay ra ngoài.“Con đang dạy ta làm việc à?”Giọng nói lạnh lẽo của Phó Phong Thu truyền tới.“Sư phụ) đệ tử khống dám!”Khương Tử Hào lập tức quỳ trên đất.
Chương 2159:
Cho dù bọn họ có đang từ từ hiểu rõ võ học, nhưng trường hợp này chưa từng thấy qua.
Đây chính là khí thế của cường giả cấp Chí Tôn tầng thứ năm!
Khí thế của anh ta vừa hiện, thiên địa biến sắc.
Chứ nói chi đến việc anh ta ra tay.
Không cách nào tưởng tượng nổi.
Rầm rầm rầm…
Phó Phong Thu nhanh chóng thu tay xoay chuyển, lại có một cơn bão lốc xoáy hình thành.
Lốc xoáy bão táp càng lúc càng lớn.
Gió mạnh đang sợ quét ngang bốn phía.
€ó xu thế bao phủ toàn bộ thành Vô Song.
Tất cả đều do Phó Phọng,Thu điều khiển, anh ta nhìn về phía Diệp Lâm Quân hỏi: “Bây giờ tôi có tư cách chưa?”
Phó Phong Thu làm tất cả để chứng minh cho Diệp Lâm Quân thấy anh ta mạnh bao nhiêu.
Diệp Lâm Quân híp mắt lại, không chút e sợ nào.
Lúc anh vừa định trả lời, âm thanh của bé Quân vang lên: “Sư phụ! Ba ơi!”
Bé Quân là đứa hiểu chuyện.
Cô bé sợ sư phụ và ba đánh nhau.
“Bé Quân!”
Hai người đàn ông cùng trả lời.
Phó Phong Thu thu lại sức mạnh.
“Trước mắt mà nó’thì anh.còn có thể! Nhưng bé Quân sẽ nhanh chóng trưởng thành, đợi mấy tháng nữa, tôi sẽ đi đón, khi đó anh sẽ không dạy được con bé; sẽ chỉ lãng phí thiên phú dủaicon bé thôi!”
Diệp Lâm Quân ôm bé Quân rời khỏi nơi này.
“Láo xược!”
Các đồ đệ khác của Phó Phong Thu đều giận muốn chết.
Một người bình thường mà cũng dám khiêu khích sư phụ chí cao vô thượng của bọn họ?
Mấy người chỉ hận không thể g**t ch*t Diệp Lâm Quân.
“Không cần phải so đo với một người bình thường.
Phó Phong Thu phất tay, ra vẻ không quan trọng.
“Hả?”
Đám người đều sững sờ.
Từ trước tới giờ Phó Phong Thu chưa từng như vậy.
Một người bình thường, trong mắt anh ta hẳn là chỉ như giãm chết một con kiến.
Cuối cùng lại nhường nhịn Diệp Lâm Quân.
Chủ yếu là vì bé Quân.
“Nhưng mà sư phụ, anh ta khiêu khích như vậy, mặt mũi của thành Vô Song…
Đại đệ tử của Phó Phong Thu, Khương Tử Hào mới nói được một nữa liền bị một bàn tay của Phó Phong Thu hất bay ra ngoài.
“Con đang dạy ta làm việc à?”
Giọng nói lạnh lẽo của Phó Phong Thu truyền tới.
“Sư phụ) đệ tử khống dám!”
Khương Tử Hào lập tức quỳ trên đất.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 2159:Cho dù bọn họ có đang từ từ hiểu rõ võ học, nhưng trường hợp này chưa từng thấy qua.Đây chính là khí thế của cường giả cấp Chí Tôn tầng thứ năm!Khí thế của anh ta vừa hiện, thiên địa biến sắc.Chứ nói chi đến việc anh ta ra tay.Không cách nào tưởng tượng nổi.Rầm rầm rầm…Phó Phong Thu nhanh chóng thu tay xoay chuyển, lại có một cơn bão lốc xoáy hình thành.Lốc xoáy bão táp càng lúc càng lớn.Gió mạnh đang sợ quét ngang bốn phía.€ó xu thế bao phủ toàn bộ thành Vô Song.Tất cả đều do Phó Phọng,Thu điều khiển, anh ta nhìn về phía Diệp Lâm Quân hỏi: “Bây giờ tôi có tư cách chưa?”Phó Phong Thu làm tất cả để chứng minh cho Diệp Lâm Quân thấy anh ta mạnh bao nhiêu.Diệp Lâm Quân híp mắt lại, không chút e sợ nào.Lúc anh vừa định trả lời, âm thanh của bé Quân vang lên: “Sư phụ! Ba ơi!”Bé Quân là đứa hiểu chuyện.Cô bé sợ sư phụ và ba đánh nhau.“Bé Quân!”Hai người đàn ông cùng trả lời.Phó Phong Thu thu lại sức mạnh.“Trước mắt mà nó’thì anh.còn có thể! Nhưng bé Quân sẽ nhanh chóng trưởng thành, đợi mấy tháng nữa, tôi sẽ đi đón, khi đó anh sẽ không dạy được con bé; sẽ chỉ lãng phí thiên phú dủaicon bé thôi!”Diệp Lâm Quân ôm bé Quân rời khỏi nơi này.“Láo xược!”Các đồ đệ khác của Phó Phong Thu đều giận muốn chết.Một người bình thường mà cũng dám khiêu khích sư phụ chí cao vô thượng của bọn họ?Mấy người chỉ hận không thể g**t ch*t Diệp Lâm Quân.“Không cần phải so đo với một người bình thường.Phó Phong Thu phất tay, ra vẻ không quan trọng.“Hả?”Đám người đều sững sờ.Từ trước tới giờ Phó Phong Thu chưa từng như vậy.Một người bình thường, trong mắt anh ta hẳn là chỉ như giãm chết một con kiến.Cuối cùng lại nhường nhịn Diệp Lâm Quân.Chủ yếu là vì bé Quân.“Nhưng mà sư phụ, anh ta khiêu khích như vậy, mặt mũi của thành Vô Song…Đại đệ tử của Phó Phong Thu, Khương Tử Hào mới nói được một nữa liền bị một bàn tay của Phó Phong Thu hất bay ra ngoài.“Con đang dạy ta làm việc à?”Giọng nói lạnh lẽo của Phó Phong Thu truyền tới.“Sư phụ) đệ tử khống dám!”Khương Tử Hào lập tức quỳ trên đất.