Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 2315

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Đột nhiên sau đó được một nhóm anh hùng vô danh cứu rỗi.Lạc Việt vẫn là Lạc Việt bất khả chiến bại!Đoàn kết:nhất trí, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi! Toàn bộ Lạc Việt đều đang đảm chìm trong vui sướng. Nhưng các quốc gia nước ngoài chỉ biết trợn tròn mắt. Lạc Việt thắng ư?Không thể tin nổi.Họ không muốn nhìn thấy khung cảnh này nhất.Lạc Việt chống chọi được sao.Các cường quốc và thế lực lớn tỏ vẻ rệu rã như sắp chết. Ủ rũ nhất là những người đã rút quốc tịch khỏi Lạc Việt, gia nhập vào các nước khác.Họ hao hết tâm tư trốn tránh chiến loạn để ổn định cuộc sống an bình của mai sau.Tất cả mọi người đều mong mỏi Lạc Việt bị diệt vong. Nhưng ai ngờ được Lạc Việt sẽ thắng chứ.Lần này, họ không còn quốc tịch Lạc Việt nên không trở về được nữa.Hối hận...Hầu như tất cả mọi người đều đang hối hận...Tuy nhiên vệ binh Viêm Long và các chiến sĩ Lạc Việt không vui lên nổi.Họ đang tìm kiếm tung tích còn sót lại của Diệp Lâm Quân ở chiến trường...Dù có chết cũng phải để lại một món đồ lưu niệm cũng được mà.Trận chiến này thẳng lợi như vậy, ai là người có công lao lớn nhất? Chắc chắn là Diệp Lâm Quân rồi! Mặc dù sau khi Tộc Bảo Long xuất hiện thì mới có chiến thắng này, nhưng sự xuất hiện của họ cũng chỉ là kết thúc công việc mà thôi.Diệp Lâm Quân đã làm xong khoảng bốn, năm phần của việc này rồi.Nhất là giải quyết được uy lực của vũ khí Sát Thần.Diệp Lâm Quân đã “Từ „ tiêu hao hết tất cả các hộp năng lượng của vũ khí Sát Thần, kể cả bản thăng cấp.Vậy nên mới khiến cho nó không còn chút uy h**p nào nữa.Nếu không thì vũ khí Sát Thần vẫn có thể tạo ra tổn thất rất lớn cho Tộc Bảo Long.Dù thế nào thì Diệp Lâm Quân vẫn là người có công lao. lớn nhất.Anh đã dẫn đầu Lạc Việt, nhiệt tình xông lên để ngăn cơn sóng đữ.Vậy nên tất cả mọi người đều coi như anh vẫn còn sống.Dù anh có chết rồi thì họ cũng phải tìm bằng được những dấu vết còn sót lại.Mấy chục nghìn người điên cuồng tìm kiếm.Nhưng lại không có kỳ tích nào xảy ra cả.Bọn họ tìm mãi mà vẫn chẳng thấy Diệp Lâm Quân đâu, ngay cả một chút dấu vết còn sót lại cũng chẳng thấy được.“Không thấy sư phụ đâu rồi, tôi đã tận mắt chứng kiến ngài ấy bị đánh tan thành mây khói “Vũ khí Sát Thần là thứ đáng sợ như vậy đấy, nó có thểkhiến người ta biến mất ngay tại chỗ”

Đột nhiên sau đó được một nhóm anh hùng vô danh cứu rỗi.

Lạc Việt vẫn là Lạc Việt bất khả chiến bại!

Đoàn kết:nhất trí, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi! Toàn bộ Lạc Việt đều đang đảm chìm trong vui sướng. Nhưng các quốc gia nước ngoài chỉ biết trợn tròn mắt. Lạc Việt thắng ư?

Không thể tin nổi.

Họ không muốn nhìn thấy khung cảnh này nhất.

Lạc Việt chống chọi được sao.

Các cường quốc và thế lực lớn tỏ vẻ rệu rã như sắp chết. Ủ rũ nhất là những người đã rút quốc tịch khỏi Lạc Việt, gia nhập vào các nước khác.

Họ hao hết tâm tư trốn tránh chiến loạn để ổn định cuộc sống an bình của mai sau.

Tất cả mọi người đều mong mỏi Lạc Việt bị diệt vong. Nhưng ai ngờ được Lạc Việt sẽ thắng chứ.

Lần này, họ không còn quốc tịch Lạc Việt nên không trở về được nữa.

Hối hận...

Hầu như tất cả mọi người đều đang hối hận...

Tuy nhiên vệ binh Viêm Long và các chiến sĩ Lạc Việt không vui lên nổi.

Họ đang tìm kiếm tung tích còn sót lại của Diệp Lâm Quân ở chiến trường...

Dù có chết cũng phải để lại một món đồ lưu niệm cũng được mà.

Trận chiến này thẳng lợi như vậy, ai là người có công lao lớn nhất? Chắc chắn là Diệp Lâm Quân rồi! Mặc dù sau khi Tộc Bảo Long xuất hiện thì mới có chiến thắng này, nhưng sự xuất hiện của họ cũng chỉ là kết thúc công việc mà thôi.

Diệp Lâm Quân đã làm xong khoảng bốn, năm phần của việc này rồi.

Nhất là giải quyết được uy lực của vũ khí Sát Thần.

Diệp Lâm Quân đã “Từ „ tiêu hao hết tất cả các hộp năng lượng của vũ khí Sát Thần, kể cả bản thăng cấp.

Vậy nên mới khiến cho nó không còn chút uy h**p nào nữa.

Nếu không thì vũ khí Sát Thần vẫn có thể tạo ra tổn thất rất lớn cho Tộc Bảo Long.

Dù thế nào thì Diệp Lâm Quân vẫn là người có công lao. lớn nhất.

Anh đã dẫn đầu Lạc Việt, nhiệt tình xông lên để ngăn cơn sóng đữ.

Vậy nên tất cả mọi người đều coi như anh vẫn còn sống.

Dù anh có chết rồi thì họ cũng phải tìm bằng được những dấu vết còn sót lại.

Mấy chục nghìn người điên cuồng tìm kiếm.

Nhưng lại không có kỳ tích nào xảy ra cả.

Bọn họ tìm mãi mà vẫn chẳng thấy Diệp Lâm Quân đâu, ngay cả một chút dấu vết còn sót lại cũng chẳng thấy được.

“Không thấy sư phụ đâu rồi, tôi đã tận mắt chứng kiến ngài ấy bị đánh tan thành mây khói “Vũ khí Sát Thần là thứ đáng sợ như vậy đấy, nó có thể

khiến người ta biến mất ngay tại chỗ”

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Đột nhiên sau đó được một nhóm anh hùng vô danh cứu rỗi.Lạc Việt vẫn là Lạc Việt bất khả chiến bại!Đoàn kết:nhất trí, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi! Toàn bộ Lạc Việt đều đang đảm chìm trong vui sướng. Nhưng các quốc gia nước ngoài chỉ biết trợn tròn mắt. Lạc Việt thắng ư?Không thể tin nổi.Họ không muốn nhìn thấy khung cảnh này nhất.Lạc Việt chống chọi được sao.Các cường quốc và thế lực lớn tỏ vẻ rệu rã như sắp chết. Ủ rũ nhất là những người đã rút quốc tịch khỏi Lạc Việt, gia nhập vào các nước khác.Họ hao hết tâm tư trốn tránh chiến loạn để ổn định cuộc sống an bình của mai sau.Tất cả mọi người đều mong mỏi Lạc Việt bị diệt vong. Nhưng ai ngờ được Lạc Việt sẽ thắng chứ.Lần này, họ không còn quốc tịch Lạc Việt nên không trở về được nữa.Hối hận...Hầu như tất cả mọi người đều đang hối hận...Tuy nhiên vệ binh Viêm Long và các chiến sĩ Lạc Việt không vui lên nổi.Họ đang tìm kiếm tung tích còn sót lại của Diệp Lâm Quân ở chiến trường...Dù có chết cũng phải để lại một món đồ lưu niệm cũng được mà.Trận chiến này thẳng lợi như vậy, ai là người có công lao lớn nhất? Chắc chắn là Diệp Lâm Quân rồi! Mặc dù sau khi Tộc Bảo Long xuất hiện thì mới có chiến thắng này, nhưng sự xuất hiện của họ cũng chỉ là kết thúc công việc mà thôi.Diệp Lâm Quân đã làm xong khoảng bốn, năm phần của việc này rồi.Nhất là giải quyết được uy lực của vũ khí Sát Thần.Diệp Lâm Quân đã “Từ „ tiêu hao hết tất cả các hộp năng lượng của vũ khí Sát Thần, kể cả bản thăng cấp.Vậy nên mới khiến cho nó không còn chút uy h**p nào nữa.Nếu không thì vũ khí Sát Thần vẫn có thể tạo ra tổn thất rất lớn cho Tộc Bảo Long.Dù thế nào thì Diệp Lâm Quân vẫn là người có công lao. lớn nhất.Anh đã dẫn đầu Lạc Việt, nhiệt tình xông lên để ngăn cơn sóng đữ.Vậy nên tất cả mọi người đều coi như anh vẫn còn sống.Dù anh có chết rồi thì họ cũng phải tìm bằng được những dấu vết còn sót lại.Mấy chục nghìn người điên cuồng tìm kiếm.Nhưng lại không có kỳ tích nào xảy ra cả.Bọn họ tìm mãi mà vẫn chẳng thấy Diệp Lâm Quân đâu, ngay cả một chút dấu vết còn sót lại cũng chẳng thấy được.“Không thấy sư phụ đâu rồi, tôi đã tận mắt chứng kiến ngài ấy bị đánh tan thành mây khói “Vũ khí Sát Thần là thứ đáng sợ như vậy đấy, nó có thểkhiến người ta biến mất ngay tại chỗ”

Chương 2315