Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 2370

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Lúc đó chính là Diệp Lâm Quân đã cứu Lê Quân, cũng là một tay anh ta giết Hắc Báo.Lúc đó anh ta đã nói rồi, chỉ là không ai tin.Mọi người đều nghĩ tất cả những chuyện này là do lão thành chủ ra tay.“Đúng rồi, có phải đại sư Diệp đã nói sẽ giúp đỡ chúng ta một lần sao?”Phó Phong Thu hỏi.“Đúng đúng đúng”"Chúng ta phải trân trọng cơ hội lân này”“Hóa ra là con gái của anh ta, nếu không sao có thể có thiên phú cao như vậy chứ?”Diệp Lâm Quân dẫn ba người trở về nhà ở Giang Bắc. Nhìn thấy Lê Quân, ông bà đều rất vui mừng.Sau khi Lê Quân đã rời khỏi thành Vô Song, khiến đám người Lý Hồng Thái cảm thấy bất mãn.“Bỏ đi, bỏ đi, có thể ngày nào cũng được nhìn thấy Lê Quân so với đi thành Vô Song gì đó càng tốt “hơn Trịnh Nhã Uyên và Chí Oanh nhanh chóng ôm lấy Lê Quân.Đối với những người bình thường mà nói, gia đình đoàn tụ mới là quan trọng nhất.Đặc biệt là trong đoạn thời gian trước quốc nạn rơi xuống đầu, mọi người đều quen với biệt ly, càng hiểu tình thân mới quan trọng thế nào.Đặc biệt là hai nhà Lý Trịnh đã chạy mất không ít người. Ba người già vô cùng nhớ Lê Quân.Cho nên cho dù Diệp Lâm Quân mang Lê Quân trở về, bọn họ cũng không nói gì cả.“Cái gì? Bác và chú hai đều chạy đến nước Chiến Ưng rồi sao?”Lý Từ Nhiệm biết được chuyện này thì vô cùng ngạc nhiên.Diệp Lâm Quân bất lực cười.Anh còn đích thân gặp bọn họ ở nước Chiến Ưng nữa. “Đúng rồi, vừa mới truyền tin tức đến. Nước Chiến Ưng đã trục xuất rất nhiều người Lạc Việt đến đó”“Ai bảo nhóm người này chạy ra ngoài, bây giờ thì tốt rồi, đáng đời” Lý Hồng Thái mắng chửi.Quả nhiên tin tức về việc trục xuất những người này đã được truyền ra toàn thế giới. “Hả? Thảm như vậy sao?” Lý Từ Nhiệm hỏi.“Đúng vậy, điều này đều là do cao thủ thần bí Lạc Việt kia, một mình đi vào nước Chiến Ưng đưa Hứa Chính Kiệt trở về. Hoàn toàn khiến nước Chiến Ưng tức giận. Mới làm ra hành động như vậy để báo thù” Lý Hồng Thái giải thích. “Còn nghe nói cao thủ thần bí kia chính là người tộc Bảo Long cử đến nữa. Tộc Bảo Long quả nhiên mạnh mà, có bọn họ ở đây, Lạc Việt nhất định sẽ được yên bình”Chính vào lúc này bên ngoài truyên đến tiếng bước chân. Hóa ra là bà cụ nhà họ Lý và đám người Lý Văn Chấn đến. Bọn họ vừa vào cửa, đã trực tiếp đi đến chỗ Diệp Lâm Quân. “Sao ông bà lại đến đây?” Lý Từ Nhiệm hỏi.“Không phải là vì những người con bất hiếu kia sao?.Bọn họ bị đuổi khỏi nước Chiến Ưng, tước đoạt thân phận và tài sản, bây giờ đã bị vứt bỏ ở nơi hoang d㔓Chúng ta không phải đến đây để tìm Diệp Lâm Quân đón bọn họ về, phục hồi thân phận cho.bọn họ sao?”

Lúc đó chính là Diệp Lâm Quân đã cứu Lê Quân, cũng là một tay anh ta giết Hắc Báo.

Lúc đó anh ta đã nói rồi, chỉ là không ai tin.

Mọi người đều nghĩ tất cả những chuyện này là do lão thành chủ ra tay.

“Đúng rồi, có phải đại sư Diệp đã nói sẽ giúp đỡ chúng ta một lần sao?”

Phó Phong Thu hỏi.

“Đúng đúng đúng”

"Chúng ta phải trân trọng cơ hội lân này”

“Hóa ra là con gái của anh ta, nếu không sao có thể có thiên phú cao như vậy chứ?”

Diệp Lâm Quân dẫn ba người trở về nhà ở Giang Bắc. Nhìn thấy Lê Quân, ông bà đều rất vui mừng.

Sau khi Lê Quân đã rời khỏi thành Vô Song, khiến đám người Lý Hồng Thái cảm thấy bất mãn.

“Bỏ đi, bỏ đi, có thể ngày nào cũng được nhìn thấy Lê Quân so với đi thành Vô Song gì đó càng tốt “

hơn Trịnh Nhã Uyên và Chí Oanh nhanh chóng ôm lấy Lê Quân.

Đối với những người bình thường mà nói, gia đình đoàn tụ mới là quan trọng nhất.

Đặc biệt là trong đoạn thời gian trước quốc nạn rơi xuống đầu, mọi người đều quen với biệt ly, càng hiểu tình thân mới quan trọng thế nào.

Đặc biệt là hai nhà Lý Trịnh đã chạy mất không ít người. 

Ba người già vô cùng nhớ Lê Quân.

Cho nên cho dù Diệp Lâm Quân mang Lê Quân trở về, bọn họ cũng không nói gì cả.

“Cái gì? Bác và chú hai đều chạy đến nước Chiến Ưng rồi sao?”

Lý Từ Nhiệm biết được chuyện này thì vô cùng ngạc nhiên.

Diệp Lâm Quân bất lực cười.

Anh còn đích thân gặp bọn họ ở nước Chiến Ưng nữa. “Đúng rồi, vừa mới truyền tin tức đến. Nước Chiến Ưng đã trục xuất rất nhiều người Lạc Việt đến đó”

“Ai bảo nhóm người này chạy ra ngoài, bây giờ thì tốt rồi, đáng đời” Lý Hồng Thái mắng chửi.

Quả nhiên tin tức về việc trục xuất những người này đã được truyền ra toàn thế giới. “Hả? Thảm như vậy sao?” Lý Từ Nhiệm hỏi.

“Đúng vậy, điều này đều là do cao thủ thần bí Lạc Việt kia, một mình đi vào nước Chiến Ưng đưa Hứa Chính Kiệt trở về. Hoàn toàn khiến nước Chiến Ưng tức giận. Mới làm ra hành động như vậy để báo thù” Lý Hồng Thái giải thích. “Còn nghe nói cao thủ thần bí kia chính là người tộc Bảo Long cử đến nữa. Tộc Bảo Long quả nhiên mạnh mà, có bọn họ ở đây, Lạc Việt nhất định sẽ được yên bình”

Chính vào lúc này bên ngoài truyên đến tiếng bước chân. Hóa ra là bà cụ nhà họ Lý và đám người Lý Văn Chấn đến. Bọn họ vừa vào cửa, đã trực tiếp đi đến chỗ Diệp Lâm Quân. 

“Sao ông bà lại đến đây?” Lý Từ Nhiệm hỏi.

“Không phải là vì những người con bất hiếu kia sao?.Bọn họ bị đuổi khỏi nước Chiến Ưng, tước đoạt thân phận và tài sản, bây giờ đã bị vứt bỏ ở nơi hoang dã”

“Chúng ta không phải đến đây để tìm Diệp Lâm Quân đón bọn họ về, phục hồi thân phận cho.

bọn họ sao?”

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Lúc đó chính là Diệp Lâm Quân đã cứu Lê Quân, cũng là một tay anh ta giết Hắc Báo.Lúc đó anh ta đã nói rồi, chỉ là không ai tin.Mọi người đều nghĩ tất cả những chuyện này là do lão thành chủ ra tay.“Đúng rồi, có phải đại sư Diệp đã nói sẽ giúp đỡ chúng ta một lần sao?”Phó Phong Thu hỏi.“Đúng đúng đúng”"Chúng ta phải trân trọng cơ hội lân này”“Hóa ra là con gái của anh ta, nếu không sao có thể có thiên phú cao như vậy chứ?”Diệp Lâm Quân dẫn ba người trở về nhà ở Giang Bắc. Nhìn thấy Lê Quân, ông bà đều rất vui mừng.Sau khi Lê Quân đã rời khỏi thành Vô Song, khiến đám người Lý Hồng Thái cảm thấy bất mãn.“Bỏ đi, bỏ đi, có thể ngày nào cũng được nhìn thấy Lê Quân so với đi thành Vô Song gì đó càng tốt “hơn Trịnh Nhã Uyên và Chí Oanh nhanh chóng ôm lấy Lê Quân.Đối với những người bình thường mà nói, gia đình đoàn tụ mới là quan trọng nhất.Đặc biệt là trong đoạn thời gian trước quốc nạn rơi xuống đầu, mọi người đều quen với biệt ly, càng hiểu tình thân mới quan trọng thế nào.Đặc biệt là hai nhà Lý Trịnh đã chạy mất không ít người. Ba người già vô cùng nhớ Lê Quân.Cho nên cho dù Diệp Lâm Quân mang Lê Quân trở về, bọn họ cũng không nói gì cả.“Cái gì? Bác và chú hai đều chạy đến nước Chiến Ưng rồi sao?”Lý Từ Nhiệm biết được chuyện này thì vô cùng ngạc nhiên.Diệp Lâm Quân bất lực cười.Anh còn đích thân gặp bọn họ ở nước Chiến Ưng nữa. “Đúng rồi, vừa mới truyền tin tức đến. Nước Chiến Ưng đã trục xuất rất nhiều người Lạc Việt đến đó”“Ai bảo nhóm người này chạy ra ngoài, bây giờ thì tốt rồi, đáng đời” Lý Hồng Thái mắng chửi.Quả nhiên tin tức về việc trục xuất những người này đã được truyền ra toàn thế giới. “Hả? Thảm như vậy sao?” Lý Từ Nhiệm hỏi.“Đúng vậy, điều này đều là do cao thủ thần bí Lạc Việt kia, một mình đi vào nước Chiến Ưng đưa Hứa Chính Kiệt trở về. Hoàn toàn khiến nước Chiến Ưng tức giận. Mới làm ra hành động như vậy để báo thù” Lý Hồng Thái giải thích. “Còn nghe nói cao thủ thần bí kia chính là người tộc Bảo Long cử đến nữa. Tộc Bảo Long quả nhiên mạnh mà, có bọn họ ở đây, Lạc Việt nhất định sẽ được yên bình”Chính vào lúc này bên ngoài truyên đến tiếng bước chân. Hóa ra là bà cụ nhà họ Lý và đám người Lý Văn Chấn đến. Bọn họ vừa vào cửa, đã trực tiếp đi đến chỗ Diệp Lâm Quân. “Sao ông bà lại đến đây?” Lý Từ Nhiệm hỏi.“Không phải là vì những người con bất hiếu kia sao?.Bọn họ bị đuổi khỏi nước Chiến Ưng, tước đoạt thân phận và tài sản, bây giờ đã bị vứt bỏ ở nơi hoang d㔓Chúng ta không phải đến đây để tìm Diệp Lâm Quân đón bọn họ về, phục hồi thân phận cho.bọn họ sao?”

Chương 2370