Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 2417
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… "Âm”Diệp Lâm Quân hóa thành một cơn gió bỏ đi.Để lại một nhóm người trợn tròn mắt."Diệp Lâm Quân là có ý gì? Giấu đứa nhỏ không giao ra?” "Diệp Lâm Quân, đứng lại cho chúng tôi, anh chạy đi đâu đấy?"Diệp Lâm Quân lập tức đi†ìm Lê Quân.Anh nhanh chóng nhìn xung quanh.Quả nhiên anh đã tìm thấy ở đâu đó trong rừng sâu, có một năng lượng đặc biệt. Hiển nhiên là Lê Quân đã bị bắt đi.Đội bí mật của Diệp Lâm Quân nhanh chóng tập hợp lại, nói rằng họ cũng không có phát hiện gì.Hơn nữa vì Diệp Lâm Quân ở đây nên anh đã sắp xếp đội bí mật ở xa hơn.Nếu đối phương phái ra một siêu cao thủ thì không nhất định sẽ phát hiện được.Ví dụ như lần này, Diệp Lâm Quân và bốn đại cao thủ Phủ Thiên Sách đều có mặt vậy mà người ta không coi ai ra gì đưa Lê Quân đi."Mình đã sơ suất rồi" Diệp Lâm Quân võ trán.Vì không muốn nhìn thấy cảnh chia tay nên anh cố tình đi xa.Chính khoảng cách này đã tạo cơ hội cho đối phương.Ai đã bắt Lê Quân đi?Diệp Lâm Quân ngửa mặt lên trời và hét lên. Anh bảo vệ Lê Quân như vậy mà cô bé vẫn bị bắt đi. Anh tự trách mình rất nhiều.Nhưng chắc chắn một điều rằng, người đối phương phái tới bắt Lê Quân chắc chắn là một siêu cao thủ.Dưới con mắt của bốn đại cao thủ Phủ Thiên Sách, lặng yên không tiếng động bắt Lê Quân đi, chẳng lẽ có thể là người thường sao?"Xem ra bên kia đã đợi cơ hội này rất lâu rồi”Bốn đại cao thủ Phủ Thiên Sách đến, lại là cơ hội cho những người khác.Lúc này, mọi người vội vàng chạy tới."Lê Quân ở đâu? Mau giao Giao Lê Quân ra đây.Cả đám nhốn nháo.Diệp Lâm Quân tức giận.Đến lúc này mà họ vẫn đang nghỉ ngờ anh đã giấu Lê Quân.Bầu trời đang sập xuống.Đối với Diệp Lâm Quân mà nói, Lê Quân biến mất giống như bầu trời sụp đổ.Nhóm người này vẫn ở đây đổ oan cho anh.Diệp Lâm Quân hận không thể tát chết tất cả bọn họ. Anh tức giận nhìn chăm chằm bốn người Thiên Long: "Con gái tôi đã bị kẻ địch bắt đi. Tôi không có thời gian nói nhảm với các người”"Bị kẻ địch bắt đi?”Mọi người đều sửng sốt.Ngay sau đó Thiên Long chế nhạo: "Không thể nào. Đứa trẻ làm sao có thể bị bắt đi? Thật sự coi như bốn ngườichúng tôi đều không tồn tại sao?”Địa Hổ vẻ mặt ngạo nghễ: "Đúng. Chúng tô ở trong sân, khoảng cách của đứa nhỏ và chúng tôi không quá một trăm mét, có nghĩa là không coi chúng tôi vào mắt. Không ai có thể không coi chúng tôi ra gì mang người từ chỗ chúng tôi đi”
"Âm”
Diệp Lâm Quân hóa thành một cơn gió bỏ đi.
Để lại một nhóm người trợn tròn mắt.
"Diệp Lâm Quân là có ý gì? Giấu đứa nhỏ không giao ra?” "Diệp Lâm Quân, đứng lại cho chúng tôi, anh chạy đi đâu đấy?"
Diệp Lâm Quân lập tức đi†ìm Lê Quân.
Anh nhanh chóng nhìn xung quanh.
Quả nhiên anh đã tìm thấy ở đâu đó trong rừng sâu, có một năng lượng đặc biệt. Hiển nhiên là Lê Quân đã bị bắt đi.
Đội bí mật của Diệp Lâm Quân nhanh chóng tập hợp lại, nói rằng họ cũng không có phát hiện gì.
Hơn nữa vì Diệp Lâm Quân ở đây nên anh đã sắp xếp đội bí mật ở xa hơn.
Nếu đối phương phái ra một siêu cao thủ thì không nhất định sẽ phát hiện được.
Ví dụ như lần này, Diệp Lâm Quân và bốn đại cao thủ Phủ Thiên Sách đều có mặt vậy mà người ta không coi ai ra gì đưa Lê Quân đi.
"Mình đã sơ suất rồi" Diệp Lâm Quân võ trán.
Vì không muốn nhìn thấy cảnh chia tay nên anh cố tình đi xa.
Chính khoảng cách này đã tạo cơ hội cho đối phương.
Ai đã bắt Lê Quân đi?
Diệp Lâm Quân ngửa mặt lên trời và hét lên.
Anh bảo vệ Lê Quân như vậy mà cô bé vẫn bị bắt đi. Anh tự trách mình rất nhiều.
Nhưng chắc chắn một điều rằng, người đối phương phái tới bắt Lê Quân chắc chắn là một siêu cao thủ.
Dưới con mắt của bốn đại cao thủ Phủ Thiên Sách, lặng yên không tiếng động bắt Lê Quân đi, chẳng lẽ có thể là người thường sao?
"Xem ra bên kia đã đợi cơ hội này rất lâu rồi”
Bốn đại cao thủ Phủ Thiên Sách đến, lại là cơ hội cho những người khác.
Lúc này, mọi người vội vàng chạy tới.
"Lê Quân ở đâu? Mau giao Giao Lê Quân ra đây.
Cả đám nhốn nháo.
Diệp Lâm Quân tức giận.
Đến lúc này mà họ vẫn đang nghỉ ngờ anh đã giấu Lê Quân.
Bầu trời đang sập xuống.
Đối với Diệp Lâm Quân mà nói, Lê Quân biến mất giống như bầu trời sụp đổ.
Nhóm người này vẫn ở đây đổ oan cho anh.
Diệp Lâm Quân hận không thể tát chết tất cả bọn họ. Anh tức giận nhìn chăm chằm bốn người Thiên Long: "Con gái tôi đã bị kẻ địch bắt đi. Tôi không có thời gian nói nhảm với các người”
"Bị kẻ địch bắt đi?”
Mọi người đều sửng sốt.
Ngay sau đó Thiên Long chế nhạo: "Không thể nào. Đứa trẻ làm sao có thể bị bắt đi? Thật sự coi như bốn người
chúng tôi đều không tồn tại sao?”
Địa Hổ vẻ mặt ngạo nghễ: "Đúng. Chúng tô ở trong sân, khoảng cách của đứa nhỏ và chúng tôi không quá một trăm mét, có nghĩa là không coi chúng tôi vào mắt. Không ai có thể không coi chúng tôi ra gì mang người từ chỗ chúng tôi đi”
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… "Âm”Diệp Lâm Quân hóa thành một cơn gió bỏ đi.Để lại một nhóm người trợn tròn mắt."Diệp Lâm Quân là có ý gì? Giấu đứa nhỏ không giao ra?” "Diệp Lâm Quân, đứng lại cho chúng tôi, anh chạy đi đâu đấy?"Diệp Lâm Quân lập tức đi†ìm Lê Quân.Anh nhanh chóng nhìn xung quanh.Quả nhiên anh đã tìm thấy ở đâu đó trong rừng sâu, có một năng lượng đặc biệt. Hiển nhiên là Lê Quân đã bị bắt đi.Đội bí mật của Diệp Lâm Quân nhanh chóng tập hợp lại, nói rằng họ cũng không có phát hiện gì.Hơn nữa vì Diệp Lâm Quân ở đây nên anh đã sắp xếp đội bí mật ở xa hơn.Nếu đối phương phái ra một siêu cao thủ thì không nhất định sẽ phát hiện được.Ví dụ như lần này, Diệp Lâm Quân và bốn đại cao thủ Phủ Thiên Sách đều có mặt vậy mà người ta không coi ai ra gì đưa Lê Quân đi."Mình đã sơ suất rồi" Diệp Lâm Quân võ trán.Vì không muốn nhìn thấy cảnh chia tay nên anh cố tình đi xa.Chính khoảng cách này đã tạo cơ hội cho đối phương.Ai đã bắt Lê Quân đi?Diệp Lâm Quân ngửa mặt lên trời và hét lên. Anh bảo vệ Lê Quân như vậy mà cô bé vẫn bị bắt đi. Anh tự trách mình rất nhiều.Nhưng chắc chắn một điều rằng, người đối phương phái tới bắt Lê Quân chắc chắn là một siêu cao thủ.Dưới con mắt của bốn đại cao thủ Phủ Thiên Sách, lặng yên không tiếng động bắt Lê Quân đi, chẳng lẽ có thể là người thường sao?"Xem ra bên kia đã đợi cơ hội này rất lâu rồi”Bốn đại cao thủ Phủ Thiên Sách đến, lại là cơ hội cho những người khác.Lúc này, mọi người vội vàng chạy tới."Lê Quân ở đâu? Mau giao Giao Lê Quân ra đây.Cả đám nhốn nháo.Diệp Lâm Quân tức giận.Đến lúc này mà họ vẫn đang nghỉ ngờ anh đã giấu Lê Quân.Bầu trời đang sập xuống.Đối với Diệp Lâm Quân mà nói, Lê Quân biến mất giống như bầu trời sụp đổ.Nhóm người này vẫn ở đây đổ oan cho anh.Diệp Lâm Quân hận không thể tát chết tất cả bọn họ. Anh tức giận nhìn chăm chằm bốn người Thiên Long: "Con gái tôi đã bị kẻ địch bắt đi. Tôi không có thời gian nói nhảm với các người”"Bị kẻ địch bắt đi?”Mọi người đều sửng sốt.Ngay sau đó Thiên Long chế nhạo: "Không thể nào. Đứa trẻ làm sao có thể bị bắt đi? Thật sự coi như bốn ngườichúng tôi đều không tồn tại sao?”Địa Hổ vẻ mặt ngạo nghễ: "Đúng. Chúng tô ở trong sân, khoảng cách của đứa nhỏ và chúng tôi không quá một trăm mét, có nghĩa là không coi chúng tôi vào mắt. Không ai có thể không coi chúng tôi ra gì mang người từ chỗ chúng tôi đi”