Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 2461

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nơi này rất hỗn loạn, máu tươi lênh láng, xương cốt thì chất thành đống."Chúng ta vẫn là đến chậm một bước rồi!”Mấy người trẻ tuổi ấy nói.Trong đó có mộtthanh niên mặc quần áo màu đen, khinh thường cười nói: "Chỉ giết có mấy bọn tà môn ngoại đạo này thì có ý nghĩa gì cơ chứ? Muốn giết thì trực tiếp g**t ch*t Diệp Lâm Quân ấy!”Anh ta chính là Đoàn Minh Nhân, thiên tài đứng thứ mười sáu trên Địa Bảng của Lạc Việt."Giết Diệp Lâm Quân? Làm sao có thể? Anh †a chính là cường giả đứng thứ sáu trên Thiên Bảng đó! Chúng ta giết anh ta, chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày cải” Một giọng nữ nũng nịu vang lên.Một cô gái mặc quần áo màu vàng, vẻ mặt kiêu ngạo nói. Cô ta chính là Ninh Y Nhiên, người đứng thứ mười ba trên Địa Bảng của Lạc Việt."Mơ tưởng!”"Chỉ có năm cường giả đứng trước đó trên Địa Bảng mới có thể làm được điều đó thôi!”Lại một giọng nữ nữa vang lên.Cô gái này mặc một bộ quần áo màu trắng, cả người dường như toát lên khí chất của một vị tiên tử không dính khói lửa trần gian.Là Phó Bình, thiên kiêu xếp thứ bảy trên Địa Bảng!Chỉ mới mười tám tuổi, lại mạnh hơn một người Thất Trọng Thiên rất nhiều. Mấy người này chính là thiện kiêu của Lạc Việt, là tương lai của Giới Võ đạo.Nghe vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía người thiếu niên ở phía trước.Anh ta mặc một bộ áo dài nam màu xanh, chắp hai tay sau lưng, bày ra dáng vẻ điềm tĩnh, thư thái.Tất cả mọi người đều nhìn anh ta với ánh mắt kính sợ và hâm mộ.Lâm Phi Dương, thiên kiêu xếp thứ năm trên Địa Bảng của Lạc Việt.Thật ra thực lực của mấy thiên kiêu năm ở phía trên của Địa Bảng cũng có thể được xem như là ngang bằng với Thiên Bảng.Thực lực của Lâm Phi Dương đang đứng trước mặt này đã vô cùng gần với Bát Trọng Thiên rồi."Anh Phi Dương, năm nay mới mười chín tuổi!Cho anh ấy thêm mười năm nữa, việc vượt qua Diệp Lâm Quân là điều chắc chăn!”"Đúng vậy, lúc Diệp Lâm Quân mười chín tuổi, chắc chắn là không so được với anh Phi Dương r "Tôi cảm thấy hiện giờ anh Phi Diệp Chính là cường giả trên Thiên Bảng!”Thiên Cơ Các đã đưa ra đánh giá: “Địa Bảng lần này có thể xưng là bậc nhất từ xưa tới nay.Nhất là ba vị trí đầu đều có thiên phú hiếm cớ”Ngoài ba người kia còn có bé Quân nữa, tổng cộng là bốn người có-cấp độ b**n th**. Thiên Cơ Các chưa từng ghi chép. Ngay cả bọn họ cũng không thể nào dự đoán được sau này đám Thiên Kiêu của Lạc Việt sẽ đạt tới cấp độ nào.Tóm lại, Giới Võ đạo của Lạc Việt phát triển hưng thịnh. Khả năng cao họ sẽ áp đảo cả trăm quốc gia khác. Người ở chỗ này nghe nói là Lâm Phi Dương - đứng thứ năm trên Địa Bảng và Phó Bình - đứng thứ bảy trên Địa Bảng thì nhao nhao.xúm lên xem. Dù sao Thiên Kiêu của Địa Bảng cũng không dễ gặp, nhất là những người có xếp hạng cao như vậy.Phó Bình có ngoại hiệu là Phó tiên tử, dù bàn về thực lực hay diện mạø của cô ta đều khiến người ta cảm thấy như gặp người trời. Lâm Phi Dương thì càng có vẻ ngoài và thực lực tốt hơn.

Nơi này rất hỗn loạn, máu tươi lênh láng, xương cốt thì chất thành đống.

"Chúng ta vẫn là đến chậm một bước rồi!”

Mấy người trẻ tuổi ấy nói.

Trong đó có mộtthanh niên mặc quần áo màu đen, khinh thường cười nói: "Chỉ giết có mấy bọn tà môn ngoại đạo này thì có ý nghĩa gì cơ chứ? Muốn giết thì trực tiếp g**t ch*t Diệp Lâm Quân ấy!”

Anh ta chính là Đoàn Minh Nhân, thiên tài đứng thứ mười sáu trên Địa Bảng của Lạc Việt.

"Giết Diệp Lâm Quân? Làm sao có thể? Anh †a chính là cường giả đứng thứ sáu trên Thiên Bảng đó! Chúng ta giết anh ta, chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày cải” Một giọng nữ nũng nịu vang lên.

Một cô gái mặc quần áo màu vàng, vẻ mặt kiêu ngạo nói. Cô ta chính là Ninh Y Nhiên, người đứng thứ mười ba trên Địa Bảng của Lạc Việt.

"Mơ tưởng!”

"Chỉ có năm cường giả đứng trước đó trên Địa Bảng mới có thể làm được điều đó thôi!”

Lại một giọng nữ nữa vang lên.

Cô gái này mặc một bộ quần áo màu trắng, cả người dường như toát lên khí chất của một vị tiên tử không dính khói lửa trần gian.

Là Phó Bình, thiên kiêu xếp thứ bảy trên Địa Bảng!

Chỉ mới mười tám tuổi, lại mạnh hơn một người Thất Trọng Thiên rất nhiều. Mấy người này chính là thiện kiêu của Lạc Việt, là tương lai của Giới Võ đạo.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía người thiếu niên ở phía trước.

Anh ta mặc một bộ áo dài nam màu xanh, chắp hai tay sau lưng, bày ra dáng vẻ điềm tĩnh, thư thái.

Tất cả mọi người đều nhìn anh ta với ánh mắt kính sợ và hâm mộ.

Lâm Phi Dương, thiên kiêu xếp thứ năm trên Địa Bảng của Lạc Việt.

Thật ra thực lực của mấy thiên kiêu năm ở phía trên của Địa Bảng cũng có thể được xem như là ngang bằng với Thiên Bảng.

Thực lực của Lâm Phi Dương đang đứng trước mặt này đã vô cùng gần với Bát Trọng Thiên rồi.

"Anh Phi Dương, năm nay mới mười chín tuổi!

Cho anh ấy thêm mười năm nữa, việc vượt qua Diệp Lâm Quân là điều chắc chăn!”

"Đúng vậy, lúc Diệp Lâm Quân mười chín tuổi, chắc chắn là không so được với anh Phi Dương r "Tôi cảm thấy hiện giờ anh Phi Diệp Chính là cường giả trên Thiên Bảng!”

Thiên Cơ Các đã đưa ra đánh giá: “Địa Bảng lần này có thể xưng là bậc nhất từ xưa tới nay.

Nhất là ba vị trí đầu đều có thiên phú hiếm cớ”

Ngoài ba người kia còn có bé Quân nữa, tổng cộng là bốn người có-cấp độ b**n th**. Thiên Cơ Các chưa từng ghi chép. Ngay cả bọn họ cũng không thể nào dự đoán được sau này đám Thiên Kiêu của Lạc Việt sẽ đạt tới cấp độ nào.

Tóm lại, Giới Võ đạo của Lạc Việt phát triển hưng thịnh. Khả năng cao họ sẽ áp đảo cả trăm quốc gia khác. Người ở chỗ này nghe nói là Lâm Phi Dương - đứng thứ năm trên Địa Bảng và Phó Bình - đứng thứ bảy trên Địa Bảng thì nhao nhao.

xúm lên xem. Dù sao Thiên Kiêu của Địa Bảng cũng không dễ gặp, nhất là những người có xếp hạng cao như vậy.

Phó Bình có ngoại hiệu là Phó tiên tử, dù bàn về thực lực hay diện mạø của cô ta đều khiến người ta cảm thấy như gặp người trời. Lâm Phi Dương thì càng có vẻ ngoài và thực lực tốt hơn.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nơi này rất hỗn loạn, máu tươi lênh láng, xương cốt thì chất thành đống."Chúng ta vẫn là đến chậm một bước rồi!”Mấy người trẻ tuổi ấy nói.Trong đó có mộtthanh niên mặc quần áo màu đen, khinh thường cười nói: "Chỉ giết có mấy bọn tà môn ngoại đạo này thì có ý nghĩa gì cơ chứ? Muốn giết thì trực tiếp g**t ch*t Diệp Lâm Quân ấy!”Anh ta chính là Đoàn Minh Nhân, thiên tài đứng thứ mười sáu trên Địa Bảng của Lạc Việt."Giết Diệp Lâm Quân? Làm sao có thể? Anh †a chính là cường giả đứng thứ sáu trên Thiên Bảng đó! Chúng ta giết anh ta, chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày cải” Một giọng nữ nũng nịu vang lên.Một cô gái mặc quần áo màu vàng, vẻ mặt kiêu ngạo nói. Cô ta chính là Ninh Y Nhiên, người đứng thứ mười ba trên Địa Bảng của Lạc Việt."Mơ tưởng!”"Chỉ có năm cường giả đứng trước đó trên Địa Bảng mới có thể làm được điều đó thôi!”Lại một giọng nữ nữa vang lên.Cô gái này mặc một bộ quần áo màu trắng, cả người dường như toát lên khí chất của một vị tiên tử không dính khói lửa trần gian.Là Phó Bình, thiên kiêu xếp thứ bảy trên Địa Bảng!Chỉ mới mười tám tuổi, lại mạnh hơn một người Thất Trọng Thiên rất nhiều. Mấy người này chính là thiện kiêu của Lạc Việt, là tương lai của Giới Võ đạo.Nghe vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía người thiếu niên ở phía trước.Anh ta mặc một bộ áo dài nam màu xanh, chắp hai tay sau lưng, bày ra dáng vẻ điềm tĩnh, thư thái.Tất cả mọi người đều nhìn anh ta với ánh mắt kính sợ và hâm mộ.Lâm Phi Dương, thiên kiêu xếp thứ năm trên Địa Bảng của Lạc Việt.Thật ra thực lực của mấy thiên kiêu năm ở phía trên của Địa Bảng cũng có thể được xem như là ngang bằng với Thiên Bảng.Thực lực của Lâm Phi Dương đang đứng trước mặt này đã vô cùng gần với Bát Trọng Thiên rồi."Anh Phi Dương, năm nay mới mười chín tuổi!Cho anh ấy thêm mười năm nữa, việc vượt qua Diệp Lâm Quân là điều chắc chăn!”"Đúng vậy, lúc Diệp Lâm Quân mười chín tuổi, chắc chắn là không so được với anh Phi Dương r "Tôi cảm thấy hiện giờ anh Phi Diệp Chính là cường giả trên Thiên Bảng!”Thiên Cơ Các đã đưa ra đánh giá: “Địa Bảng lần này có thể xưng là bậc nhất từ xưa tới nay.Nhất là ba vị trí đầu đều có thiên phú hiếm cớ”Ngoài ba người kia còn có bé Quân nữa, tổng cộng là bốn người có-cấp độ b**n th**. Thiên Cơ Các chưa từng ghi chép. Ngay cả bọn họ cũng không thể nào dự đoán được sau này đám Thiên Kiêu của Lạc Việt sẽ đạt tới cấp độ nào.Tóm lại, Giới Võ đạo của Lạc Việt phát triển hưng thịnh. Khả năng cao họ sẽ áp đảo cả trăm quốc gia khác. Người ở chỗ này nghe nói là Lâm Phi Dương - đứng thứ năm trên Địa Bảng và Phó Bình - đứng thứ bảy trên Địa Bảng thì nhao nhao.xúm lên xem. Dù sao Thiên Kiêu của Địa Bảng cũng không dễ gặp, nhất là những người có xếp hạng cao như vậy.Phó Bình có ngoại hiệu là Phó tiên tử, dù bàn về thực lực hay diện mạø của cô ta đều khiến người ta cảm thấy như gặp người trời. Lâm Phi Dương thì càng có vẻ ngoài và thực lực tốt hơn.

Chương 2461