Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 2557
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Cái này thật sự là kiên cố không gì có thể phá "Diệp Lâm Quân cậu đừng lãng phí sức của mình nữa! Chưa ai có thể mở được khóa xích rồng! Một khi đã bị khóa, sẽ không bao. giờ được mở cho đến khi chết đi!”"Hơn nữa, cậu càng chật vật với khóa xích rồng nó sẽ càngsiết chặt hơn! Nó thậm chí có thể siết nát xương của cậu!” Lăng Thiên Long và những người khác bật cười khi thấy Diệp Lâm Quân giấy dụa để thoát khỏi khóa xích rồng,Diệp Lâm Quân thật đúng là ảo tưởng.Đây là điều không thểi"Diệp Lâm Quân cứ từ từ giấy dụa đi! Tôi thích nhìn cậu chật vật như vậy!” Huyền Lang cười nói. Sau khi Diệp Lâm Quân vùng vấy vài lần, quả thật là khóaxích rồng càng ngày càng chặt hơn.Máu từ vết thương của Diệp Lâm Quân không ngừng chảy ra dưới chân anh làm ướt đẫm một vũng lớn.Nhưng Diệp Lâm Quân không than một tiếng."Không được! Anh nhất định phải bình tĩnh lại”Diệp Lâm Quân không còn cử động nữa.Anh đang tự hỏi như thế nào mới có thể mở nó.Anh không được mắc kẹt ở đây!Anh còn có rất nhiều việc phải quan tâm và rất nhiều người...Anh không thể kẹt ở đây!Nhìn thấy Diệp Lâm Quân không còn vùng vẫy nữa, Lăng Thiên Long và bọn họ đều cười nhạo. "Sao không giấy dụa nữa? Có ích lợi gì sao?Cho tới nay không ai có thể thoát khỏi khóa xích rồng?”Nói xong, bọn họ đều rời đi.Bọn họ không hề để ý Diệp Lâm Quân nữa.Nói vậy bởi vì có khóa xích rồng ở đây, bọn họ không cần kêu người trông coi Diệp Lâm Quân.Diệp Lâm Quân không thể tự mình trốn thoát.Ngay cả khi có người đến giải cứu, họ cũng không thể phá vỡ khóa xích rồng.Đây thật sự là điểm chết người!Ở phía bên kia, ba người con trời đứng đầu Địa Bảng gặp phải đuổi giết, cuối cùng bọn họ bị mắc kẹt trong một ngọn núi sâu.Bị ép đến không còn cách nào còn bị nhốt vào thung lũng trong vách núi đen, cơ bản là không ai có thể tìm thấy, không biết còn sống hay đã chết. Các thế lực ở đảo Đông Ca tìm kiếm một vòng nhưng không Tìm được người nào nên họ mới rời đi.Bọn họ không tìm thấy vậy nên những người khác cũng không muốn tìm.Cơ hội sống sót của ba người con trời của Địa Bảng gần như bằng không.Cho dù có may mắn sống sót nhưng bản thân lại bị thương nghiêm trọng nếu không được chữa trị sớm thì có khả năng vẫn sẽ chết.Việc cận kề với cái chết là quá đủ đối với họ.Nhóm con trời Lạc Việt của bọn họ sẽ bị tiêu diệt.Thiên Sách Phủ và các thế lực lớn đấtìm kiếm một vòng, nhưng vẫn không tìm được ba người đứng đầu Địa Bảng. Điều này gây chấn động cho toàn thể võ đạo Lạc Việt.
Cái này thật sự là kiên cố không gì có thể phá "Diệp Lâm Quân cậu đừng lãng phí sức của mình nữa! Chưa ai có thể mở được khóa xích rồng! Một khi đã bị khóa, sẽ không bao. giờ được mở cho đến khi chết đi!”
"Hơn nữa, cậu càng chật vật với khóa xích rồng nó sẽ càng
siết chặt hơn! Nó thậm chí có thể siết nát xương của cậu!” Lăng Thiên Long và những người khác bật cười khi thấy Diệp Lâm Quân giấy dụa để thoát khỏi khóa xích rồng,
Diệp Lâm Quân thật đúng là ảo tưởng.
Đây là điều không thểi
"Diệp Lâm Quân cứ từ từ giấy dụa đi! Tôi thích nhìn cậu chật vật như vậy!” Huyền Lang cười nói. Sau khi Diệp Lâm Quân vùng vấy vài lần, quả thật là khóa
xích rồng càng ngày càng chặt hơn.
Máu từ vết thương của Diệp Lâm Quân không ngừng chảy ra dưới chân anh làm ướt đẫm một vũng lớn.
Nhưng Diệp Lâm Quân không than một tiếng.
"Không được! Anh nhất định phải bình tĩnh lại”
Diệp Lâm Quân không còn cử động nữa.
Anh đang tự hỏi như thế nào mới có thể mở nó.
Anh không được mắc kẹt ở đây!
Anh còn có rất nhiều việc phải quan tâm và rất nhiều người...
Anh không thể kẹt ở đây!
Nhìn thấy Diệp Lâm Quân không còn vùng vẫy nữa, Lăng Thiên Long và bọn họ đều cười nhạo.
"Sao không giấy dụa nữa? Có ích lợi gì sao?
Cho tới nay không ai có thể thoát khỏi khóa xích rồng?”
Nói xong, bọn họ đều rời đi.
Bọn họ không hề để ý Diệp Lâm Quân nữa.
Nói vậy bởi vì có khóa xích rồng ở đây, bọn họ không cần kêu người trông coi Diệp Lâm Quân.
Diệp Lâm Quân không thể tự mình trốn thoát.
Ngay cả khi có người đến giải cứu, họ cũng không thể phá vỡ khóa xích rồng.
Đây thật sự là điểm chết người!
Ở phía bên kia, ba người con trời đứng đầu Địa Bảng gặp phải đuổi giết, cuối cùng bọn họ bị mắc kẹt trong một ngọn núi sâu.
Bị ép đến không còn cách nào còn bị nhốt vào thung lũng trong vách núi đen, cơ bản là không ai có thể tìm thấy, không biết còn sống hay đã chết. Các thế lực ở đảo Đông Ca tìm kiếm một vòng nhưng không Tìm được người nào nên họ mới rời đi.
Bọn họ không tìm thấy vậy nên những người khác cũng không muốn tìm.
Cơ hội sống sót của ba người con trời của Địa Bảng gần như bằng không.
Cho dù có may mắn sống sót nhưng bản thân lại bị thương nghiêm trọng nếu không được chữa trị sớm thì có khả năng vẫn sẽ chết.
Việc cận kề với cái chết là quá đủ đối với họ.
Nhóm con trời Lạc Việt của bọn họ sẽ bị tiêu diệt.
Thiên Sách Phủ và các thế lực lớn đấtìm kiếm một vòng, nhưng vẫn không tìm được ba người đứng đầu Địa Bảng. Điều này gây chấn động cho toàn thể võ đạo Lạc Việt.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Cái này thật sự là kiên cố không gì có thể phá "Diệp Lâm Quân cậu đừng lãng phí sức của mình nữa! Chưa ai có thể mở được khóa xích rồng! Một khi đã bị khóa, sẽ không bao. giờ được mở cho đến khi chết đi!”"Hơn nữa, cậu càng chật vật với khóa xích rồng nó sẽ càngsiết chặt hơn! Nó thậm chí có thể siết nát xương của cậu!” Lăng Thiên Long và những người khác bật cười khi thấy Diệp Lâm Quân giấy dụa để thoát khỏi khóa xích rồng,Diệp Lâm Quân thật đúng là ảo tưởng.Đây là điều không thểi"Diệp Lâm Quân cứ từ từ giấy dụa đi! Tôi thích nhìn cậu chật vật như vậy!” Huyền Lang cười nói. Sau khi Diệp Lâm Quân vùng vấy vài lần, quả thật là khóaxích rồng càng ngày càng chặt hơn.Máu từ vết thương của Diệp Lâm Quân không ngừng chảy ra dưới chân anh làm ướt đẫm một vũng lớn.Nhưng Diệp Lâm Quân không than một tiếng."Không được! Anh nhất định phải bình tĩnh lại”Diệp Lâm Quân không còn cử động nữa.Anh đang tự hỏi như thế nào mới có thể mở nó.Anh không được mắc kẹt ở đây!Anh còn có rất nhiều việc phải quan tâm và rất nhiều người...Anh không thể kẹt ở đây!Nhìn thấy Diệp Lâm Quân không còn vùng vẫy nữa, Lăng Thiên Long và bọn họ đều cười nhạo. "Sao không giấy dụa nữa? Có ích lợi gì sao?Cho tới nay không ai có thể thoát khỏi khóa xích rồng?”Nói xong, bọn họ đều rời đi.Bọn họ không hề để ý Diệp Lâm Quân nữa.Nói vậy bởi vì có khóa xích rồng ở đây, bọn họ không cần kêu người trông coi Diệp Lâm Quân.Diệp Lâm Quân không thể tự mình trốn thoát.Ngay cả khi có người đến giải cứu, họ cũng không thể phá vỡ khóa xích rồng.Đây thật sự là điểm chết người!Ở phía bên kia, ba người con trời đứng đầu Địa Bảng gặp phải đuổi giết, cuối cùng bọn họ bị mắc kẹt trong một ngọn núi sâu.Bị ép đến không còn cách nào còn bị nhốt vào thung lũng trong vách núi đen, cơ bản là không ai có thể tìm thấy, không biết còn sống hay đã chết. Các thế lực ở đảo Đông Ca tìm kiếm một vòng nhưng không Tìm được người nào nên họ mới rời đi.Bọn họ không tìm thấy vậy nên những người khác cũng không muốn tìm.Cơ hội sống sót của ba người con trời của Địa Bảng gần như bằng không.Cho dù có may mắn sống sót nhưng bản thân lại bị thương nghiêm trọng nếu không được chữa trị sớm thì có khả năng vẫn sẽ chết.Việc cận kề với cái chết là quá đủ đối với họ.Nhóm con trời Lạc Việt của bọn họ sẽ bị tiêu diệt.Thiên Sách Phủ và các thế lực lớn đấtìm kiếm một vòng, nhưng vẫn không tìm được ba người đứng đầu Địa Bảng. Điều này gây chấn động cho toàn thể võ đạo Lạc Việt.