Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 2636
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 2636:Sức hút của Phòng thí nghiệm Chư Thần đối với cô ta là rất lớn!Nếu Diệp Lâm Quân nghe thấy cuộc trò chuyện của họ; có lẽ anh sẽ rất sốc: Sự tồn tại khủng khiếp, Phòng thí nghiệm Chư Thần?Con thuyền đi suốt một ngày đêm, cuối cùng cũng đến được đảo Kim Cương.Trước khi xuống thuyền, Quách Phi Hiệp nhếch miệng: “Suýt nữa thì quên thằng nhóc, đợi anh ta ra đây cho tôi!”Nhóm người Hà Dạ Tuyếtrời đi trước một bước.Bọn họ căn bản không để Diệp Lâm Quân trong lòng.Không khác gì việc nhìn một con kiến mọt dưới đất cả: Quách Phi Hiệp đang tuổi trẻ sức dài vai rộng, bị Diệp Lâm Quân ngó lơ thì anh ta tỏ vẻ khó chịu rõ ràng.Anh ta dẫn theo một đoàn hộ vệ đứng chờ Diệp Lâm Quân: “Gia tộc thường xuyên răn dạy răng, không nên gây chuyện ở ngoài Lạc Việt! Sẽ nảy sinh phiền toái! Thếnhưng nơi này là đảo Kim Cương, là địa bàn của ông đây! Để coi ông đây sẽ xử lý mày như thế nào!”Quách Phi Hiệp cười gần mà bảo.Qua một hồi lâu, anh ta đã nghĩ ra được rất nhiều chiêu trờ để đối phó với Diệp Lâm Quân đến cuối cùng.Thậm chí còn:khiến tự mình bật cười thành tiếng.“Cậu chủ, sao thằng ranh này vẫn chưa chịu ló mặt ra hỉ?”Ấy thế mà chờ mấy phút rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng Diệp Lâm Quân đâu, hộ vệ không cầm lòng được bèn lên tiếng hoi.“Chờ chút nữa đi! Không chừng thằng này nó ở tít sâu bên trong cơ”Quách Phi Hiệp không khỏi nói.Năm phút đồng hồ.Mười phút::: Thời gian trôi qua từng giây từng giây một.Ước chừng đã hai mươi phút trôi qua.Đám người Quách Phi Hiệp từ đầu đến cuối vẫn chưa thể thấy được bóng dáng của Diệp Lâm Quân đi đằng nào.“Thế này là làm saø đây? Chẳng lẽ thằng ranh này rời thuyên trước rồi?”Ngay cả Quách Phi.Hiệp cũng phải tự mình nghỉ hoặc.“Cậu chủ, nhất định không có chuyện gì đâu!Từ lúc thuyền cập bến tới giờ chúng ta vẫn luôn canh chừng ở đây! Làm gì có người nào rời thuyền đâu! Thằng nhóc kia lại chỉ là người bình thường, không lý nào lại rời khỏi thuyền dưới mí mắt của chúngta được!”Một hộ vệ trả lời với giọng điệu kiên quyết.Bọn họ đều là siêu cấp cường giả, làm sao lại có thể có người không ©oi bọn ñộ ra gì mà chạy thoát được chứ?Làm gì.có chuyện đó được!Đối với tình hình này: Quách Phi Hiệp không hề nghi ngờ chút nào.“Có phải.thằng ranh.này-sợ mình đến gây sự với nó nên mới cố ý rúc trên thuyền không chịu xuống không?”Quách Phi Hiệp nghĩ đến một khả năng.“Chuyện này rất có thể!”Mọi người ai nấy đều sáng mắt lên.“Thế thì mau đi tìm cho ta! Mấy người các cậu đứng đây canh-chừng!”Quách Phi Hiệp dẫn mấy chục hộ vệ đi lên thuyền, bắt đầu tìm kiếm Diệp Lâm Quân.
Chương 2636:
Sức hút của Phòng thí nghiệm Chư Thần đối với cô ta là rất lớn!
Nếu Diệp Lâm Quân nghe thấy cuộc trò chuyện của họ; có lẽ anh sẽ rất sốc: Sự tồn tại khủng khiếp, Phòng thí nghiệm Chư Thần?
Con thuyền đi suốt một ngày đêm, cuối cùng cũng đến được đảo Kim Cương.
Trước khi xuống thuyền, Quách Phi Hiệp nhếch miệng: “Suýt nữa thì quên thằng nhóc, đợi anh ta ra đây cho tôi!”
Nhóm người Hà Dạ Tuyếtrời đi trước một bước.
Bọn họ căn bản không để Diệp Lâm Quân trong lòng.
Không khác gì việc nhìn một con kiến mọt dưới đất cả: Quách Phi Hiệp đang tuổi trẻ sức dài vai rộng, bị Diệp Lâm Quân ngó lơ thì anh ta tỏ vẻ khó chịu rõ ràng.
Anh ta dẫn theo một đoàn hộ vệ đứng chờ Diệp Lâm Quân: “Gia tộc thường xuyên răn dạy răng, không nên gây chuyện ở ngoài Lạc Việt! Sẽ nảy sinh phiền toái! Thếnhưng nơi này là đảo Kim Cương, là địa bàn của ông đây! Để coi ông đây sẽ xử lý mày như thế nào!”
Quách Phi Hiệp cười gần mà bảo.
Qua một hồi lâu, anh ta đã nghĩ ra được rất nhiều chiêu trờ để đối phó với Diệp Lâm Quân đến cuối cùng.
Thậm chí còn:khiến tự mình bật cười thành tiếng.
“Cậu chủ, sao thằng ranh này vẫn chưa chịu ló mặt ra hỉ?”
Ấy thế mà chờ mấy phút rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng Diệp Lâm Quân đâu, hộ vệ không cầm lòng được bèn lên tiếng hoi.
“Chờ chút nữa đi! Không chừng thằng này nó ở tít sâu bên trong cơ”
Quách Phi Hiệp không khỏi nói.
Năm phút đồng hồ.
Mười phút::: Thời gian trôi qua từng giây từng giây một.
Ước chừng đã hai mươi phút trôi qua.
Đám người Quách Phi Hiệp từ đầu đến cuối vẫn chưa thể thấy được bóng dáng của Diệp Lâm Quân đi đằng nào.
“Thế này là làm saø đây? Chẳng lẽ thằng ranh này rời thuyên trước rồi?”
Ngay cả Quách Phi.Hiệp cũng phải tự mình nghỉ hoặc.
“Cậu chủ, nhất định không có chuyện gì đâu!
Từ lúc thuyền cập bến tới giờ chúng ta vẫn luôn canh chừng ở đây! Làm gì có người nào rời thuyền đâu! Thằng nhóc kia lại chỉ là người bình thường, không lý nào lại rời khỏi thuyền dưới mí mắt của chúngta được!”
Một hộ vệ trả lời với giọng điệu kiên quyết.
Bọn họ đều là siêu cấp cường giả, làm sao lại có thể có người không ©oi bọn ñộ ra gì mà chạy thoát được chứ?
Làm gì.có chuyện đó được!
Đối với tình hình này: Quách Phi Hiệp không hề nghi ngờ chút nào.
“Có phải.thằng ranh.này-sợ mình đến gây sự với nó nên mới cố ý rúc trên thuyền không chịu xuống không?”
Quách Phi Hiệp nghĩ đến một khả năng.
“Chuyện này rất có thể!”
Mọi người ai nấy đều sáng mắt lên.
“Thế thì mau đi tìm cho ta! Mấy người các cậu đứng đây canh-chừng!”
Quách Phi Hiệp dẫn mấy chục hộ vệ đi lên thuyền, bắt đầu tìm kiếm Diệp Lâm Quân.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 2636:Sức hút của Phòng thí nghiệm Chư Thần đối với cô ta là rất lớn!Nếu Diệp Lâm Quân nghe thấy cuộc trò chuyện của họ; có lẽ anh sẽ rất sốc: Sự tồn tại khủng khiếp, Phòng thí nghiệm Chư Thần?Con thuyền đi suốt một ngày đêm, cuối cùng cũng đến được đảo Kim Cương.Trước khi xuống thuyền, Quách Phi Hiệp nhếch miệng: “Suýt nữa thì quên thằng nhóc, đợi anh ta ra đây cho tôi!”Nhóm người Hà Dạ Tuyếtrời đi trước một bước.Bọn họ căn bản không để Diệp Lâm Quân trong lòng.Không khác gì việc nhìn một con kiến mọt dưới đất cả: Quách Phi Hiệp đang tuổi trẻ sức dài vai rộng, bị Diệp Lâm Quân ngó lơ thì anh ta tỏ vẻ khó chịu rõ ràng.Anh ta dẫn theo một đoàn hộ vệ đứng chờ Diệp Lâm Quân: “Gia tộc thường xuyên răn dạy răng, không nên gây chuyện ở ngoài Lạc Việt! Sẽ nảy sinh phiền toái! Thếnhưng nơi này là đảo Kim Cương, là địa bàn của ông đây! Để coi ông đây sẽ xử lý mày như thế nào!”Quách Phi Hiệp cười gần mà bảo.Qua một hồi lâu, anh ta đã nghĩ ra được rất nhiều chiêu trờ để đối phó với Diệp Lâm Quân đến cuối cùng.Thậm chí còn:khiến tự mình bật cười thành tiếng.“Cậu chủ, sao thằng ranh này vẫn chưa chịu ló mặt ra hỉ?”Ấy thế mà chờ mấy phút rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng Diệp Lâm Quân đâu, hộ vệ không cầm lòng được bèn lên tiếng hoi.“Chờ chút nữa đi! Không chừng thằng này nó ở tít sâu bên trong cơ”Quách Phi Hiệp không khỏi nói.Năm phút đồng hồ.Mười phút::: Thời gian trôi qua từng giây từng giây một.Ước chừng đã hai mươi phút trôi qua.Đám người Quách Phi Hiệp từ đầu đến cuối vẫn chưa thể thấy được bóng dáng của Diệp Lâm Quân đi đằng nào.“Thế này là làm saø đây? Chẳng lẽ thằng ranh này rời thuyên trước rồi?”Ngay cả Quách Phi.Hiệp cũng phải tự mình nghỉ hoặc.“Cậu chủ, nhất định không có chuyện gì đâu!Từ lúc thuyền cập bến tới giờ chúng ta vẫn luôn canh chừng ở đây! Làm gì có người nào rời thuyền đâu! Thằng nhóc kia lại chỉ là người bình thường, không lý nào lại rời khỏi thuyền dưới mí mắt của chúngta được!”Một hộ vệ trả lời với giọng điệu kiên quyết.Bọn họ đều là siêu cấp cường giả, làm sao lại có thể có người không ©oi bọn ñộ ra gì mà chạy thoát được chứ?Làm gì.có chuyện đó được!Đối với tình hình này: Quách Phi Hiệp không hề nghi ngờ chút nào.“Có phải.thằng ranh.này-sợ mình đến gây sự với nó nên mới cố ý rúc trên thuyền không chịu xuống không?”Quách Phi Hiệp nghĩ đến một khả năng.“Chuyện này rất có thể!”Mọi người ai nấy đều sáng mắt lên.“Thế thì mau đi tìm cho ta! Mấy người các cậu đứng đây canh-chừng!”Quách Phi Hiệp dẫn mấy chục hộ vệ đi lên thuyền, bắt đầu tìm kiếm Diệp Lâm Quân.