Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 2646
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 2646:Cho nên khi Diệp Lâm Quân nhìn thấy tư liệu về vị đại sư kia, anh mới có thể khiếp sợ như Vậy.Nói không phải khoa trương, sự huy hoàng của đảo Kim Cương ở vài chục năm trước hoàn toàn có liên quan chặt chẽ với vị đại sư này! Là một minh ông ta gây dựng nên! Nhưng đáng sợ nhất chính là Bán Quỷ…Lúc đầu danh hiệu Bán Quỷ gần như được dùng để nói về khuôn mặt xấu xí như quỷ của ông ta.Nhưng sau đó mọi chuyện đều thay đổi.Danh hiệu Bán Quỷ trỏ thành một loại cấm ky, trỏ thành câu chuyện kh*ng b* của mỗi người.Tuy nhiên đây đều là chuyện xảy ra sau này, bị tâng lớp đứng đầu của đảo Kim Cương phong kín hoàn toàn.Thế cho nên người trẻ tuổi bây giò và người ngoài đảo Kim Cương mới không biết tin tức về vị đại sư Thuật Pháp này.Lúc này mới xuất hiện tài liệu mà Song Tinh Tử đưa cho Diệp Lâm Quân, nguyên nhân xuất hiện sự khác biệt.Nhìn thấy phản ứng của mấy người Vua cờ bạc, Diệp Lâm Quân biết mình đến đúng rồi.May mắn anh đã tìm thẳng tới Vua cờ bạc.Nếu tìm những người khác, có lẽ chỉ có thể lãng phí thời gian.Dường như những người trẻ tuổi như Hà Dạ Tuyết đều không biết Bán Tiên Bán Quỷ, ai nấy đều nghỉ hoặc nhìn Vua cờ bạc.lạ “Đúng vậy, lần này tôi đến đảo Kim Cương là để tìm Bán Tiên Bán Quỷ Diệp Lâm Quân nói với ngữ khí khẳng định.Sắc mặt Vua cò bạc rất giận dữ, ông ta nói: “Cậu đi đi! Chỗ này không có Bán Tiên Bán Quỷ nào cải! Tôi cũng không biết ông ta ở nơi nào!”“Hà?Vua cờ bạc nói ra lời này khiến cho tất cả mọi người đều không thể ngờ tới.Theo lý mà nói, Diệp Lâm Quân khiêu khích như vậy, còn nhắc tới cả Bán Tiên Bán Quỷ.Tuyệt đối sẽ không để anh được sống sót.Thế mà ông ta lại để anh đi?Đây là vì sao?Chẳng lễ có liên quan đến Bán Tiên Bán Quỷ?“Hả? Ông khẳng định mình không biết ông ta ở đâu à?”Diệp Lâm Quân hỏi lại.Vua cờ bạc lên tiếng phủ định: “Không biết!Cậu cũng đừng tìm! Mau rời khỏi đảo Kim Cương đi! Nếu không cậu:sẽ chết không có chỗ chôn thân đấy!”“Thật sự là ông không biết sao?”Dương:Hạo Quân thì thào nói;anh.cũng muốn rời đi.Nhưng đúng lúc này, anh nhận được một tin nhắn của Tây Thiên Vưỡng: Tin nhắn: Bán Tiên Bán Quỷ bị Vua cờ bạc giam giữ.Đọc xong tin nhắn, sắc mặt Diệp Lâm Quân đột nhiên thay đổi, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt dừng ở trên người Vua cờ bạc: Vua cờ bạc bị Diệp Lâm Quân nhìn với ánh mắt như vậy thì.chột.dạ;ông ta quát lớn: “Nhanh cút đi! Nếu cậu không đi, tôi cam đoan cậu sẽ phải bỏ mạng tại đây!”Diệp Lâm Quân cười lạnh: “Ông chột dạ như vậy làm gì? Bán Tiên Bán Quỷ đang bị ông giam giữ à?”Những lời không sợ chết không ngừng được nói ra, Diệp Lâm Quân vừa dứt lời, sắc mặt Vua cờ bạc và mấy người anh em của ông ta đều thay đổi rõ ràng, lộ ra vẻ không thể tin.“Cậu… Sao cậu lại biết?”.Sắc mặt Hà :Công Đường trở nên trắng bệch, há mồm thở hổn hển hỏi.
Chương 2646:
Cho nên khi Diệp Lâm Quân nhìn thấy tư liệu về vị đại sư kia, anh mới có thể khiếp sợ như Vậy.
Nói không phải khoa trương, sự huy hoàng của đảo Kim Cương ở vài chục năm trước hoàn toàn có liên quan chặt chẽ với vị đại sư này! Là một minh ông ta gây dựng nên! Nhưng đáng sợ nhất chính là Bán Quỷ…
Lúc đầu danh hiệu Bán Quỷ gần như được dùng để nói về khuôn mặt xấu xí như quỷ của ông ta.
Nhưng sau đó mọi chuyện đều thay đổi.
Danh hiệu Bán Quỷ trỏ thành một loại cấm ky, trỏ thành câu chuyện kh*ng b* của mỗi người.
Tuy nhiên đây đều là chuyện xảy ra sau này, bị tâng lớp đứng đầu của đảo Kim Cương phong kín hoàn toàn.
Thế cho nên người trẻ tuổi bây giò và người ngoài đảo Kim Cương mới không biết tin tức về vị đại sư Thuật Pháp này.
Lúc này mới xuất hiện tài liệu mà Song Tinh Tử đưa cho Diệp Lâm Quân, nguyên nhân xuất hiện sự khác biệt.
Nhìn thấy phản ứng của mấy người Vua cờ bạc, Diệp Lâm Quân biết mình đến đúng rồi.
May mắn anh đã tìm thẳng tới Vua cờ bạc.
Nếu tìm những người khác, có lẽ chỉ có thể lãng phí thời gian.
Dường như những người trẻ tuổi như Hà Dạ Tuyết đều không biết Bán Tiên Bán Quỷ, ai nấy đều nghỉ hoặc nhìn Vua cờ bạc.
lạ “Đúng vậy, lần này tôi đến đảo Kim Cương là để tìm Bán Tiên Bán Quỷ Diệp Lâm Quân nói với ngữ khí khẳng định.
Sắc mặt Vua cò bạc rất giận dữ, ông ta nói: “Cậu đi đi! Chỗ này không có Bán Tiên Bán Quỷ nào cải! Tôi cũng không biết ông ta ở nơi nào!”
“Hà?
Vua cờ bạc nói ra lời này khiến cho tất cả mọi người đều không thể ngờ tới.
Theo lý mà nói, Diệp Lâm Quân khiêu khích như vậy, còn nhắc tới cả Bán Tiên Bán Quỷ.
Tuyệt đối sẽ không để anh được sống sót.
Thế mà ông ta lại để anh đi?
Đây là vì sao?
Chẳng lễ có liên quan đến Bán Tiên Bán Quỷ?
“Hả? Ông khẳng định mình không biết ông ta ở đâu à?”
Diệp Lâm Quân hỏi lại.
Vua cờ bạc lên tiếng phủ định: “Không biết!
Cậu cũng đừng tìm! Mau rời khỏi đảo Kim Cương đi! Nếu không cậu:sẽ chết không có chỗ chôn thân đấy!”
“Thật sự là ông không biết sao?”
Dương:Hạo Quân thì thào nói;anh.cũng muốn rời đi.
Nhưng đúng lúc này, anh nhận được một tin nhắn của Tây Thiên Vưỡng: Tin nhắn: Bán Tiên Bán Quỷ bị Vua cờ bạc giam giữ.
Đọc xong tin nhắn, sắc mặt Diệp Lâm Quân đột nhiên thay đổi, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt dừng ở trên người Vua cờ bạc: Vua cờ bạc bị Diệp Lâm Quân nhìn với ánh mắt như vậy thì.chột.dạ;ông ta quát lớn: “Nhanh cút đi! Nếu cậu không đi, tôi cam đoan cậu sẽ phải bỏ mạng tại đây!”
Diệp Lâm Quân cười lạnh: “Ông chột dạ như vậy làm gì? Bán Tiên Bán Quỷ đang bị ông giam giữ à?”
Những lời không sợ chết không ngừng được nói ra, Diệp Lâm Quân vừa dứt lời, sắc mặt Vua cờ bạc và mấy người anh em của ông ta đều thay đổi rõ ràng, lộ ra vẻ không thể tin.
“Cậu… Sao cậu lại biết?”.
Sắc mặt Hà :Công Đường trở nên trắng bệch, há mồm thở hổn hển hỏi.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chương 2646:Cho nên khi Diệp Lâm Quân nhìn thấy tư liệu về vị đại sư kia, anh mới có thể khiếp sợ như Vậy.Nói không phải khoa trương, sự huy hoàng của đảo Kim Cương ở vài chục năm trước hoàn toàn có liên quan chặt chẽ với vị đại sư này! Là một minh ông ta gây dựng nên! Nhưng đáng sợ nhất chính là Bán Quỷ…Lúc đầu danh hiệu Bán Quỷ gần như được dùng để nói về khuôn mặt xấu xí như quỷ của ông ta.Nhưng sau đó mọi chuyện đều thay đổi.Danh hiệu Bán Quỷ trỏ thành một loại cấm ky, trỏ thành câu chuyện kh*ng b* của mỗi người.Tuy nhiên đây đều là chuyện xảy ra sau này, bị tâng lớp đứng đầu của đảo Kim Cương phong kín hoàn toàn.Thế cho nên người trẻ tuổi bây giò và người ngoài đảo Kim Cương mới không biết tin tức về vị đại sư Thuật Pháp này.Lúc này mới xuất hiện tài liệu mà Song Tinh Tử đưa cho Diệp Lâm Quân, nguyên nhân xuất hiện sự khác biệt.Nhìn thấy phản ứng của mấy người Vua cờ bạc, Diệp Lâm Quân biết mình đến đúng rồi.May mắn anh đã tìm thẳng tới Vua cờ bạc.Nếu tìm những người khác, có lẽ chỉ có thể lãng phí thời gian.Dường như những người trẻ tuổi như Hà Dạ Tuyết đều không biết Bán Tiên Bán Quỷ, ai nấy đều nghỉ hoặc nhìn Vua cờ bạc.lạ “Đúng vậy, lần này tôi đến đảo Kim Cương là để tìm Bán Tiên Bán Quỷ Diệp Lâm Quân nói với ngữ khí khẳng định.Sắc mặt Vua cò bạc rất giận dữ, ông ta nói: “Cậu đi đi! Chỗ này không có Bán Tiên Bán Quỷ nào cải! Tôi cũng không biết ông ta ở nơi nào!”“Hà?Vua cờ bạc nói ra lời này khiến cho tất cả mọi người đều không thể ngờ tới.Theo lý mà nói, Diệp Lâm Quân khiêu khích như vậy, còn nhắc tới cả Bán Tiên Bán Quỷ.Tuyệt đối sẽ không để anh được sống sót.Thế mà ông ta lại để anh đi?Đây là vì sao?Chẳng lễ có liên quan đến Bán Tiên Bán Quỷ?“Hả? Ông khẳng định mình không biết ông ta ở đâu à?”Diệp Lâm Quân hỏi lại.Vua cờ bạc lên tiếng phủ định: “Không biết!Cậu cũng đừng tìm! Mau rời khỏi đảo Kim Cương đi! Nếu không cậu:sẽ chết không có chỗ chôn thân đấy!”“Thật sự là ông không biết sao?”Dương:Hạo Quân thì thào nói;anh.cũng muốn rời đi.Nhưng đúng lúc này, anh nhận được một tin nhắn của Tây Thiên Vưỡng: Tin nhắn: Bán Tiên Bán Quỷ bị Vua cờ bạc giam giữ.Đọc xong tin nhắn, sắc mặt Diệp Lâm Quân đột nhiên thay đổi, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt dừng ở trên người Vua cờ bạc: Vua cờ bạc bị Diệp Lâm Quân nhìn với ánh mắt như vậy thì.chột.dạ;ông ta quát lớn: “Nhanh cút đi! Nếu cậu không đi, tôi cam đoan cậu sẽ phải bỏ mạng tại đây!”Diệp Lâm Quân cười lạnh: “Ông chột dạ như vậy làm gì? Bán Tiên Bán Quỷ đang bị ông giam giữ à?”Những lời không sợ chết không ngừng được nói ra, Diệp Lâm Quân vừa dứt lời, sắc mặt Vua cờ bạc và mấy người anh em của ông ta đều thay đổi rõ ràng, lộ ra vẻ không thể tin.“Cậu… Sao cậu lại biết?”.Sắc mặt Hà :Công Đường trở nên trắng bệch, há mồm thở hổn hển hỏi.