Từ ngày gặp anh, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi chưa từng hối hận vì những gì mình đã làm. - Hàn Thiên Vũ.... tôi..yêu..anh. Một câu nói mà mang cả ngàn vạn đau thương. Cô cảm nắng hắn từ lần đầu tiên gặp. Dù biết tình yêu của mình dành cho hắn là sai trái. Nhưng là cô đã yêu tới mù quáng . Làm sao để có thể xoá bỏ cái tình yêu này. Nhưng cõ lẽ, cô đã kì vọng vào nó quá nhiều. Nhưng chưa lần nào hắn chịu hướng về phía cô, hiểu cho cô. Cũng chỉ chào hỏi cô qua loa rồi bơ. Cô cũng đều cố gắng chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người cũng phải có hạn chứ. -Lãnh Nguyệt Ân... cô đang nói gì vậy? Cô là bạn thân của Kỳ Kỳ đó. -Kỳ Kỳ...Dương Gia Kỳ đấy sao?? Bạn thân?? Đúng vậy... tôi là bạn thân của cô ấy. Nhưng sao nào? Không lẽ tôi không được phép yêu người yêu của bạn thân? Rõ ràng tôi yêu anh trước khi 2 người yêu nhau mà.- Cô nói... những cảm xúc chỉ dám bộc lộ trong cơn say. -Tôi không nghĩ cô lại là người như vậy đấy Lãnh Nguyệt Ân. - Hắn cười khinh bỉ- Người như…
Chương 4
Xin Đừng Quên EmTác giả: nganngan1310Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược Từ ngày gặp anh, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi chưa từng hối hận vì những gì mình đã làm. - Hàn Thiên Vũ.... tôi..yêu..anh. Một câu nói mà mang cả ngàn vạn đau thương. Cô cảm nắng hắn từ lần đầu tiên gặp. Dù biết tình yêu của mình dành cho hắn là sai trái. Nhưng là cô đã yêu tới mù quáng . Làm sao để có thể xoá bỏ cái tình yêu này. Nhưng cõ lẽ, cô đã kì vọng vào nó quá nhiều. Nhưng chưa lần nào hắn chịu hướng về phía cô, hiểu cho cô. Cũng chỉ chào hỏi cô qua loa rồi bơ. Cô cũng đều cố gắng chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người cũng phải có hạn chứ. -Lãnh Nguyệt Ân... cô đang nói gì vậy? Cô là bạn thân của Kỳ Kỳ đó. -Kỳ Kỳ...Dương Gia Kỳ đấy sao?? Bạn thân?? Đúng vậy... tôi là bạn thân của cô ấy. Nhưng sao nào? Không lẽ tôi không được phép yêu người yêu của bạn thân? Rõ ràng tôi yêu anh trước khi 2 người yêu nhau mà.- Cô nói... những cảm xúc chỉ dám bộc lộ trong cơn say. -Tôi không nghĩ cô lại là người như vậy đấy Lãnh Nguyệt Ân. - Hắn cười khinh bỉ- Người như… "Cộc cộc"-Cha! Là con. Người tìm con có chuyện gì sao?-Con vào đi.Lãnh Đông Phong nhàn nhã ngồi trên ghế sofa uống trà, trên người toát ra vẻ nghiêm nghị. Ông chỉ có mỗi một cô con gái là cô. Vì muốn con mình sẽ thừa kế tập đoàn tốt lên ông đã rất nghiêm khắc với cô nhưng lại không kém phần nuông chiều.-Con ngồi đi.-Thưa cha, có chuyện gì ạ?-Ngày mai con đi xem mắt cùng ta.Về lời đề nghị này của cha cô, cô rất muốn từ chối. Nhưng bản thân cô lại chưa từng cãi lời cha mình, ông đặt đâu cô sẽ ngồi đó, không một chút phản kháng.-Cha... con chưa muốn kết hôn.Con còn rất trẻ, còn sự nghiệp...-Việc kết hôn sẽ giúp ích cho sự nghiệp sau này của con.-Nhưng....-Không nhưng nhị gì hết!Cô chưa kịp nói hết thì đã bị cha cô chặn miệng. Vốn dĩ cô cũng không được quyền phản kháng.Tâm tình Nguyệt Ân chỉ nghĩ đến việc ngày mai mình phải đi xem mắt, trong lòng bồn chồn không biết sau nà cuộc đời mình sẽ đi đâu về đâu. Nhìn lên trời bầu trời tối tăm mà suy nghĩ, tâm trạng của cô hiện tai thật tệ.__Tại Hàn gia__-Cha! Con chưa muốn lấy vợ.-Hàn Thiên Vũ lên tiếng phản đối-Mẹ! Người nói gì đi chứ?Hàn Thiên Vũ ra sức phản đối ý định của cha mẹ mình. Hắn đã có Dương Gia Kỳ rồi, hắn muốn vợ mình là cô ta chứ không ai khác.-Con muốn chống lại lời ông bà nội sao?- Hàn Thiên Doanh quát lớn.-Con đã có bạn gái, người con yêu hiện tại và tương lại chỉ có thể là Gia Kỳ!-Ta đã cấm con qua lại với con nhỏ đó bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn cố chấp vậy hả? Cắt đứt quan hệ với con nhỏ đó ngay cho ta. Nếu con muốn chống đối thì hãy cứ tiếp tục. Hoặc nếu con còn nhớ đến ông bà thì ngày mai hãy đi cùng ta.-Vũ Nhi! Đừng cố đối nghịch với cha con nữa. Kết hôn đi. Mẹ nghe nói cô gái đấy cũng tốt lắm.- TôHạ Hy, mẹ hắn lên tiếng.Cha hắn tức giận mà đi thẳng lên phòng. Mẹ hắn trấn an hắn rồi cũng đi lên cùng cha hắn. Thiên Vũ chán nản lấy xe đi ra ngoài. Cầm điện thoại lên, hắn tìm số của một người nào đó khá quen thuộc.-A Phong, chỗ cũ.Cô và hắn không cùng một nơi nhưng lại cùng mang một tâm trạng. Cô buồn vì không nỡ xa hắn. Hắn lại không nỡ bỏ Dương Gia Kỳ đi kết hôn với người khác, mặt khác cũng không dám chống đối cha mẹ. Nhưng biết làm thế nào chứ?END CHAP 4.
"Cộc cộc"
-Cha! Là con. Người tìm con có chuyện gì sao?
-Con vào đi.
Lãnh Đông Phong nhàn nhã ngồi trên ghế sofa uống trà, trên người toát ra vẻ nghiêm nghị. Ông chỉ có mỗi một cô con gái là cô. Vì muốn con mình sẽ thừa kế tập đoàn tốt lên ông đã rất nghiêm khắc với cô nhưng lại không kém phần nuông chiều.
-Con ngồi đi.
-Thưa cha, có chuyện gì ạ?
-Ngày mai con đi xem mắt cùng ta.
Về lời đề nghị này của cha cô, cô rất muốn từ chối. Nhưng bản thân cô lại chưa từng cãi lời cha mình, ông đặt đâu cô sẽ ngồi đó, không một chút phản kháng.
-Cha... con chưa muốn kết hôn.Con còn rất trẻ, còn sự nghiệp...
-Việc kết hôn sẽ giúp ích cho sự nghiệp sau này của con.
-Nhưng....
-Không nhưng nhị gì hết!
Cô chưa kịp nói hết thì đã bị cha cô chặn miệng. Vốn dĩ cô cũng không được quyền phản kháng.
Tâm tình Nguyệt Ân chỉ nghĩ đến việc ngày mai mình phải đi xem mắt, trong lòng bồn chồn không biết sau nà cuộc đời mình sẽ đi đâu về đâu. Nhìn lên trời bầu trời tối tăm mà suy nghĩ, tâm trạng của cô hiện tai thật tệ.
__Tại Hàn gia__
-Cha! Con chưa muốn lấy vợ.-
Hàn Thiên Vũ lên tiếng phản đối-
Mẹ! Người nói gì đi chứ?
Hàn Thiên Vũ ra sức phản đối ý định của cha mẹ mình. Hắn đã có Dương Gia Kỳ rồi, hắn muốn vợ mình là cô ta chứ không ai khác.
-Con muốn chống lại lời ông bà nội sao?
- Hàn Thiên Doanh quát lớn.
-Con đã có bạn gái, người con yêu hiện tại và tương lại chỉ có thể là Gia Kỳ!
-Ta đã cấm con qua lại với con nhỏ đó bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn cố chấp vậy hả? Cắt đứt quan hệ với con nhỏ đó ngay cho ta. Nếu con muốn chống đối thì hãy cứ tiếp tục. Hoặc nếu con còn nhớ đến ông bà thì ngày mai hãy đi cùng ta.
-Vũ Nhi! Đừng cố đối nghịch với cha con nữa. Kết hôn đi. Mẹ nghe nói cô gái đấy cũng tốt lắm.
- Tô
Hạ Hy, mẹ hắn lên tiếng.
Cha hắn tức giận mà đi thẳng lên phòng. Mẹ hắn trấn an hắn rồi cũng đi lên cùng cha hắn. Thiên Vũ chán nản lấy xe đi ra ngoài. Cầm điện thoại lên, hắn tìm số của một người nào đó khá quen thuộc.
-A Phong, chỗ cũ.
Cô và hắn không cùng một nơi nhưng lại cùng mang một tâm trạng. Cô buồn vì không nỡ xa hắn. Hắn lại không nỡ bỏ Dương Gia Kỳ đi kết hôn với người khác, mặt khác cũng không dám chống đối cha mẹ. Nhưng biết làm thế nào chứ?
END CHAP 4.
Xin Đừng Quên EmTác giả: nganngan1310Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược Từ ngày gặp anh, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi chưa từng hối hận vì những gì mình đã làm. - Hàn Thiên Vũ.... tôi..yêu..anh. Một câu nói mà mang cả ngàn vạn đau thương. Cô cảm nắng hắn từ lần đầu tiên gặp. Dù biết tình yêu của mình dành cho hắn là sai trái. Nhưng là cô đã yêu tới mù quáng . Làm sao để có thể xoá bỏ cái tình yêu này. Nhưng cõ lẽ, cô đã kì vọng vào nó quá nhiều. Nhưng chưa lần nào hắn chịu hướng về phía cô, hiểu cho cô. Cũng chỉ chào hỏi cô qua loa rồi bơ. Cô cũng đều cố gắng chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người cũng phải có hạn chứ. -Lãnh Nguyệt Ân... cô đang nói gì vậy? Cô là bạn thân của Kỳ Kỳ đó. -Kỳ Kỳ...Dương Gia Kỳ đấy sao?? Bạn thân?? Đúng vậy... tôi là bạn thân của cô ấy. Nhưng sao nào? Không lẽ tôi không được phép yêu người yêu của bạn thân? Rõ ràng tôi yêu anh trước khi 2 người yêu nhau mà.- Cô nói... những cảm xúc chỉ dám bộc lộ trong cơn say. -Tôi không nghĩ cô lại là người như vậy đấy Lãnh Nguyệt Ân. - Hắn cười khinh bỉ- Người như… "Cộc cộc"-Cha! Là con. Người tìm con có chuyện gì sao?-Con vào đi.Lãnh Đông Phong nhàn nhã ngồi trên ghế sofa uống trà, trên người toát ra vẻ nghiêm nghị. Ông chỉ có mỗi một cô con gái là cô. Vì muốn con mình sẽ thừa kế tập đoàn tốt lên ông đã rất nghiêm khắc với cô nhưng lại không kém phần nuông chiều.-Con ngồi đi.-Thưa cha, có chuyện gì ạ?-Ngày mai con đi xem mắt cùng ta.Về lời đề nghị này của cha cô, cô rất muốn từ chối. Nhưng bản thân cô lại chưa từng cãi lời cha mình, ông đặt đâu cô sẽ ngồi đó, không một chút phản kháng.-Cha... con chưa muốn kết hôn.Con còn rất trẻ, còn sự nghiệp...-Việc kết hôn sẽ giúp ích cho sự nghiệp sau này của con.-Nhưng....-Không nhưng nhị gì hết!Cô chưa kịp nói hết thì đã bị cha cô chặn miệng. Vốn dĩ cô cũng không được quyền phản kháng.Tâm tình Nguyệt Ân chỉ nghĩ đến việc ngày mai mình phải đi xem mắt, trong lòng bồn chồn không biết sau nà cuộc đời mình sẽ đi đâu về đâu. Nhìn lên trời bầu trời tối tăm mà suy nghĩ, tâm trạng của cô hiện tai thật tệ.__Tại Hàn gia__-Cha! Con chưa muốn lấy vợ.-Hàn Thiên Vũ lên tiếng phản đối-Mẹ! Người nói gì đi chứ?Hàn Thiên Vũ ra sức phản đối ý định của cha mẹ mình. Hắn đã có Dương Gia Kỳ rồi, hắn muốn vợ mình là cô ta chứ không ai khác.-Con muốn chống lại lời ông bà nội sao?- Hàn Thiên Doanh quát lớn.-Con đã có bạn gái, người con yêu hiện tại và tương lại chỉ có thể là Gia Kỳ!-Ta đã cấm con qua lại với con nhỏ đó bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn cố chấp vậy hả? Cắt đứt quan hệ với con nhỏ đó ngay cho ta. Nếu con muốn chống đối thì hãy cứ tiếp tục. Hoặc nếu con còn nhớ đến ông bà thì ngày mai hãy đi cùng ta.-Vũ Nhi! Đừng cố đối nghịch với cha con nữa. Kết hôn đi. Mẹ nghe nói cô gái đấy cũng tốt lắm.- TôHạ Hy, mẹ hắn lên tiếng.Cha hắn tức giận mà đi thẳng lên phòng. Mẹ hắn trấn an hắn rồi cũng đi lên cùng cha hắn. Thiên Vũ chán nản lấy xe đi ra ngoài. Cầm điện thoại lên, hắn tìm số của một người nào đó khá quen thuộc.-A Phong, chỗ cũ.Cô và hắn không cùng một nơi nhưng lại cùng mang một tâm trạng. Cô buồn vì không nỡ xa hắn. Hắn lại không nỡ bỏ Dương Gia Kỳ đi kết hôn với người khác, mặt khác cũng không dám chống đối cha mẹ. Nhưng biết làm thế nào chứ?END CHAP 4.