Tác giả:

Từ ngày gặp anh, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi chưa từng hối hận vì những gì mình đã làm. - Hàn Thiên Vũ.... tôi..yêu..anh. Một câu nói mà mang cả ngàn vạn đau thương. Cô cảm nắng hắn từ lần đầu tiên gặp. Dù biết tình yêu của mình dành cho hắn là sai trái. Nhưng là cô đã yêu tới mù quáng . Làm sao để có thể xoá bỏ cái tình yêu này. Nhưng cõ lẽ, cô đã kì vọng vào nó quá nhiều. Nhưng chưa lần nào hắn chịu hướng về phía cô, hiểu cho cô. Cũng chỉ chào hỏi cô qua loa rồi bơ. Cô cũng đều cố gắng chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người cũng phải có hạn chứ. -Lãnh Nguyệt Ân... cô đang nói gì vậy? Cô là bạn thân của Kỳ Kỳ đó. -Kỳ Kỳ...Dương Gia Kỳ đấy sao?? Bạn thân?? Đúng vậy... tôi là bạn thân của cô ấy. Nhưng sao nào? Không lẽ tôi không được phép yêu người yêu của bạn thân? Rõ ràng tôi yêu anh trước khi 2 người yêu nhau mà.- Cô nói... những cảm xúc chỉ dám bộc lộ trong cơn say. -Tôi không nghĩ cô lại là người như vậy đấy Lãnh Nguyệt Ân. - Hắn cười khinh bỉ- Người như…

Chương 35

Xin Đừng Quên EmTác giả: nganngan1310Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược Từ ngày gặp anh, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi chưa từng hối hận vì những gì mình đã làm. - Hàn Thiên Vũ.... tôi..yêu..anh. Một câu nói mà mang cả ngàn vạn đau thương. Cô cảm nắng hắn từ lần đầu tiên gặp. Dù biết tình yêu của mình dành cho hắn là sai trái. Nhưng là cô đã yêu tới mù quáng . Làm sao để có thể xoá bỏ cái tình yêu này. Nhưng cõ lẽ, cô đã kì vọng vào nó quá nhiều. Nhưng chưa lần nào hắn chịu hướng về phía cô, hiểu cho cô. Cũng chỉ chào hỏi cô qua loa rồi bơ. Cô cũng đều cố gắng chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người cũng phải có hạn chứ. -Lãnh Nguyệt Ân... cô đang nói gì vậy? Cô là bạn thân của Kỳ Kỳ đó. -Kỳ Kỳ...Dương Gia Kỳ đấy sao?? Bạn thân?? Đúng vậy... tôi là bạn thân của cô ấy. Nhưng sao nào? Không lẽ tôi không được phép yêu người yêu của bạn thân? Rõ ràng tôi yêu anh trước khi 2 người yêu nhau mà.- Cô nói... những cảm xúc chỉ dám bộc lộ trong cơn say. -Tôi không nghĩ cô lại là người như vậy đấy Lãnh Nguyệt Ân. - Hắn cười khinh bỉ- Người như… Từ giờ sẽ gọi Hàn Thiên Vũ là 'anh' chứ không gọi 'hắn' nữa nhé!!!_______________________Hôm nay khi cô về đến nhà thì đã thấy mùi thức ăn thơm phức lan toả. Anh ta có thuê đầu bếp sao? Cô tò mò đi vào bếp xem thì thấy Dương Lam Ngọc đang đứng nấu nhưng cũng không bất ngờ cho lắm, liền cất giọng hỏi:-Chị nấu ăn làm gì? Để giúp việc nấu là được rồi.-Chỉ là không có việc gì để làm nên nấu cho bớt rảnh thôi.-Sao chị không đi làm?-Chị mà đi làm chắc lại bị tóm cổ về nhà mất.-Chị là kiến trúc sư đúng không?-Đúng rồi.-Có một người bạn của em đang cần tìm một kiến trúc sư. Chị làm chứ?-Hmm... Để chị suy nghĩ rồi nói cho em sau nhé! Vũ đâu rồi?-Anh ấy về trước em một lúc tại sao vẫn chưa thấy nhỉ?-Hai người tìm anh làm gì?Cô vừa nói xong thì anh bước vào. Trên tay là một đống đồ. Anh ta là đi siêu thị sao?-Không thấy thì tìm thôi. Anh đi đâu?-Cô vừa cởϊ áσ khoác vừa hỏi.-Anh đi siêu thị mua chút hoa quả bồi bổ cho vợ đấy, em không vui sao?-Em có thể tự mua.-Em phũ quá, người ta cũng là có lòng mà, sao em nỡ?-Anh thôi đi! Không thấy có người khác đang ở đây sao?-Cô gắt lên, nhìn về về phía Dương Lam Ngọc.Dương Lam Ngọc cúi đầu, nhìn thẳng xuống đất, cắn môi nhịn để cố không cho nước mắt trào ra. Anh là đã thay lòng rồi sao?-Không sao, không sao. Vợ chồng phải như thế mới đúng chứ.-Lam Ngọc xua tay lia lịa, tuy mắt và mũi rất đỏ nhưng vẫn cố gượng cười.-Mau ăn thôi, mai em còn phải đi làm nữa. Cảm ơn chị về bữa cơm.-Không có gì. Thiên Vũ, anh cũng mau ăn đi!-Ừ.Bữa ăn diễn ra trong yên lặng. Dương Lam Ngọc lấy lí do đau đầu nên vào phòng trước vì không thể chịu nổi cảnh người mình yêu ân ân ái ái với người khác. Ngày nàng về đây anh vẫn nói còn tình cảm với nàng, tại sao hôm nay trước mặt cô lại làm như vậy?-Anh không thấy mình quá đáng sao?-Em là muốn anh quay lại với Lam Ngọc sao?-Cái đấy là tuỳ anh, em không có quyền ngăn cấm.-Em không ghen?-Em có nói em không ghen?-Bà xã à, đừng hiểu nhầm anh. Anh và cô ấy chỉ là bạn bè, còn em là bã xã đại nhân vĩ đại. Anh sẽ không có gì bất chính với cô ấy đâu.-Hàn Thiên Vũ từ sau vòng tay ôm lấy cô, đặt cằm lên vai cô thủ thỉ.-Ai tin được anh? Lật mặt nhanh hơn trở bàn tay!-Anh có thể hứa. Nếu anh có người khác, anh sẽ làm cho em tất cả mọi thứ em muốn, để em hận anh cũng được.-Ồ, nhớ những lời hôm nay anh nói ra nhé để sau này còn thực hiện.-Tuân lệnh.Anh nhấc bổng cô lên rồi tiến về phía giường. Đặt lên môi cô một nụ hôn sâu, đến khi cô đánh anh vì thiếu không khí mới thả ra. Rồi hai vợ chồng ôm nhau đi ngủ.END CHAP 35.

Từ giờ sẽ gọi Hàn Thiên Vũ là 'anh' chứ không gọi 'hắn' nữa nhé!!!

_______________________

Hôm nay khi cô về đến nhà thì đã thấy mùi thức ăn thơm phức lan toả. Anh ta có thuê đầu bếp sao? Cô tò mò đi vào bếp xem thì thấy Dương Lam Ngọc đang đứng nấu nhưng cũng không bất ngờ cho lắm, liền cất giọng hỏi:

-Chị nấu ăn làm gì? Để giúp việc nấu là được rồi.

-Chỉ là không có việc gì để làm nên nấu cho bớt rảnh thôi.

-Sao chị không đi làm?

-Chị mà đi làm chắc lại bị tóm cổ về nhà mất.

-Chị là kiến trúc sư đúng không?

-Đúng rồi.

-Có một người bạn của em đang cần tìm một kiến trúc sư. Chị làm chứ?

-

H

mm

... Để chị suy nghĩ rồi nói cho em sau nhé! Vũ đâu rồi?

-Anh ấy về trước em một lúc tại sao vẫn chưa thấy nhỉ?

-Hai người tìm anh làm gì?

Cô vừa nói xong thì anh bước vào. Trên tay là một đống đồ. Anh ta là đi siêu thị sao?

-Không thấy thì tìm thôi. Anh đi đâu?-

Cô vừa cởϊ áσ khoác vừa hỏi.

-

Anh đi siêu thị mua chút hoa quả bồi bổ cho vợ đấy, em không vui sao?

-Em có thể tự mua.

-Em phũ quá, người ta cũng là có lòng mà, sao em nỡ?

-Anh thôi đi! Không thấy có người khác đang ở đây sao?-

Cô gắt lên, nhìn về về phía Dương Lam Ngọc.

Dương Lam Ngọc cúi đầu, nhìn thẳng xuống đất, cắn môi nhịn để cố không cho nước mắt trào ra. Anh là đã thay lòng rồi sao?

-Không sao, không sao. Vợ chồng phải như thế mới đúng chứ.-

Lam Ngọc xua tay lia lịa, tuy mắt và mũi rất đỏ nhưng vẫn cố gượng cười.

-

Mau ăn thôi, mai em còn phải đi làm nữa. Cảm ơn chị về bữa cơm.

-Không có gì. Thiên Vũ, anh cũng mau ăn đi!

-Ừ.

Bữa ăn diễn ra trong yên lặng. Dương Lam Ngọc lấy lí do đau đầu nên vào phòng trước vì không thể chịu nổi cảnh người mình yêu ân ân ái ái với người khác. Ngày nàng về đây anh vẫn nói còn tình cảm với nàng, tại sao hôm nay trước mặt cô lại làm như vậy?

-Anh không thấy mình quá đáng sao?

-Em là muốn anh quay lại với Lam Ngọc sao?

-Cái đấy là tuỳ anh, em không có quyền ngăn cấm.

-Em không ghen?

-Em có nói em không ghen?

-Bà xã à, đừng hiểu nhầm anh. Anh và cô ấy chỉ là bạn bè, còn em là bã xã đại nhân vĩ đại. Anh sẽ không có gì bất chính với cô ấy đâu.-

Hàn Thiên Vũ từ sau vòng tay ôm lấy cô, đặt cằm lên vai cô thủ thỉ.

-

Ai tin được anh? Lật mặt nhanh hơn trở bàn tay!

-Anh có thể hứa. Nếu anh có người khác, anh sẽ làm cho em tất cả mọi thứ em muốn, để em hận anh cũng được.

-Ồ, nhớ những lời hôm nay anh nói ra nhé để sau này còn thực hiện.

-Tuân lệnh.

Anh nhấc bổng cô lên rồi tiến về phía giường. Đặt lên môi cô một nụ hôn sâu, đến khi cô đánh anh vì thiếu không khí mới thả ra. Rồi hai vợ chồng ôm nhau đi ngủ.

END CHAP 35.

Xin Đừng Quên EmTác giả: nganngan1310Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược Từ ngày gặp anh, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi chưa từng hối hận vì những gì mình đã làm. - Hàn Thiên Vũ.... tôi..yêu..anh. Một câu nói mà mang cả ngàn vạn đau thương. Cô cảm nắng hắn từ lần đầu tiên gặp. Dù biết tình yêu của mình dành cho hắn là sai trái. Nhưng là cô đã yêu tới mù quáng . Làm sao để có thể xoá bỏ cái tình yêu này. Nhưng cõ lẽ, cô đã kì vọng vào nó quá nhiều. Nhưng chưa lần nào hắn chịu hướng về phía cô, hiểu cho cô. Cũng chỉ chào hỏi cô qua loa rồi bơ. Cô cũng đều cố gắng chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người cũng phải có hạn chứ. -Lãnh Nguyệt Ân... cô đang nói gì vậy? Cô là bạn thân của Kỳ Kỳ đó. -Kỳ Kỳ...Dương Gia Kỳ đấy sao?? Bạn thân?? Đúng vậy... tôi là bạn thân của cô ấy. Nhưng sao nào? Không lẽ tôi không được phép yêu người yêu của bạn thân? Rõ ràng tôi yêu anh trước khi 2 người yêu nhau mà.- Cô nói... những cảm xúc chỉ dám bộc lộ trong cơn say. -Tôi không nghĩ cô lại là người như vậy đấy Lãnh Nguyệt Ân. - Hắn cười khinh bỉ- Người như… Từ giờ sẽ gọi Hàn Thiên Vũ là 'anh' chứ không gọi 'hắn' nữa nhé!!!_______________________Hôm nay khi cô về đến nhà thì đã thấy mùi thức ăn thơm phức lan toả. Anh ta có thuê đầu bếp sao? Cô tò mò đi vào bếp xem thì thấy Dương Lam Ngọc đang đứng nấu nhưng cũng không bất ngờ cho lắm, liền cất giọng hỏi:-Chị nấu ăn làm gì? Để giúp việc nấu là được rồi.-Chỉ là không có việc gì để làm nên nấu cho bớt rảnh thôi.-Sao chị không đi làm?-Chị mà đi làm chắc lại bị tóm cổ về nhà mất.-Chị là kiến trúc sư đúng không?-Đúng rồi.-Có một người bạn của em đang cần tìm một kiến trúc sư. Chị làm chứ?-Hmm... Để chị suy nghĩ rồi nói cho em sau nhé! Vũ đâu rồi?-Anh ấy về trước em một lúc tại sao vẫn chưa thấy nhỉ?-Hai người tìm anh làm gì?Cô vừa nói xong thì anh bước vào. Trên tay là một đống đồ. Anh ta là đi siêu thị sao?-Không thấy thì tìm thôi. Anh đi đâu?-Cô vừa cởϊ áσ khoác vừa hỏi.-Anh đi siêu thị mua chút hoa quả bồi bổ cho vợ đấy, em không vui sao?-Em có thể tự mua.-Em phũ quá, người ta cũng là có lòng mà, sao em nỡ?-Anh thôi đi! Không thấy có người khác đang ở đây sao?-Cô gắt lên, nhìn về về phía Dương Lam Ngọc.Dương Lam Ngọc cúi đầu, nhìn thẳng xuống đất, cắn môi nhịn để cố không cho nước mắt trào ra. Anh là đã thay lòng rồi sao?-Không sao, không sao. Vợ chồng phải như thế mới đúng chứ.-Lam Ngọc xua tay lia lịa, tuy mắt và mũi rất đỏ nhưng vẫn cố gượng cười.-Mau ăn thôi, mai em còn phải đi làm nữa. Cảm ơn chị về bữa cơm.-Không có gì. Thiên Vũ, anh cũng mau ăn đi!-Ừ.Bữa ăn diễn ra trong yên lặng. Dương Lam Ngọc lấy lí do đau đầu nên vào phòng trước vì không thể chịu nổi cảnh người mình yêu ân ân ái ái với người khác. Ngày nàng về đây anh vẫn nói còn tình cảm với nàng, tại sao hôm nay trước mặt cô lại làm như vậy?-Anh không thấy mình quá đáng sao?-Em là muốn anh quay lại với Lam Ngọc sao?-Cái đấy là tuỳ anh, em không có quyền ngăn cấm.-Em không ghen?-Em có nói em không ghen?-Bà xã à, đừng hiểu nhầm anh. Anh và cô ấy chỉ là bạn bè, còn em là bã xã đại nhân vĩ đại. Anh sẽ không có gì bất chính với cô ấy đâu.-Hàn Thiên Vũ từ sau vòng tay ôm lấy cô, đặt cằm lên vai cô thủ thỉ.-Ai tin được anh? Lật mặt nhanh hơn trở bàn tay!-Anh có thể hứa. Nếu anh có người khác, anh sẽ làm cho em tất cả mọi thứ em muốn, để em hận anh cũng được.-Ồ, nhớ những lời hôm nay anh nói ra nhé để sau này còn thực hiện.-Tuân lệnh.Anh nhấc bổng cô lên rồi tiến về phía giường. Đặt lên môi cô một nụ hôn sâu, đến khi cô đánh anh vì thiếu không khí mới thả ra. Rồi hai vợ chồng ôm nhau đi ngủ.END CHAP 35.

Chương 35