Tác giả:

Từ ngày gặp anh, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi chưa từng hối hận vì những gì mình đã làm. - Hàn Thiên Vũ.... tôi..yêu..anh. Một câu nói mà mang cả ngàn vạn đau thương. Cô cảm nắng hắn từ lần đầu tiên gặp. Dù biết tình yêu của mình dành cho hắn là sai trái. Nhưng là cô đã yêu tới mù quáng . Làm sao để có thể xoá bỏ cái tình yêu này. Nhưng cõ lẽ, cô đã kì vọng vào nó quá nhiều. Nhưng chưa lần nào hắn chịu hướng về phía cô, hiểu cho cô. Cũng chỉ chào hỏi cô qua loa rồi bơ. Cô cũng đều cố gắng chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người cũng phải có hạn chứ. -Lãnh Nguyệt Ân... cô đang nói gì vậy? Cô là bạn thân của Kỳ Kỳ đó. -Kỳ Kỳ...Dương Gia Kỳ đấy sao?? Bạn thân?? Đúng vậy... tôi là bạn thân của cô ấy. Nhưng sao nào? Không lẽ tôi không được phép yêu người yêu của bạn thân? Rõ ràng tôi yêu anh trước khi 2 người yêu nhau mà.- Cô nói... những cảm xúc chỉ dám bộc lộ trong cơn say. -Tôi không nghĩ cô lại là người như vậy đấy Lãnh Nguyệt Ân. - Hắn cười khinh bỉ- Người như…

Chương 49

Xin Đừng Quên EmTác giả: nganngan1310Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược Từ ngày gặp anh, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi chưa từng hối hận vì những gì mình đã làm. - Hàn Thiên Vũ.... tôi..yêu..anh. Một câu nói mà mang cả ngàn vạn đau thương. Cô cảm nắng hắn từ lần đầu tiên gặp. Dù biết tình yêu của mình dành cho hắn là sai trái. Nhưng là cô đã yêu tới mù quáng . Làm sao để có thể xoá bỏ cái tình yêu này. Nhưng cõ lẽ, cô đã kì vọng vào nó quá nhiều. Nhưng chưa lần nào hắn chịu hướng về phía cô, hiểu cho cô. Cũng chỉ chào hỏi cô qua loa rồi bơ. Cô cũng đều cố gắng chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người cũng phải có hạn chứ. -Lãnh Nguyệt Ân... cô đang nói gì vậy? Cô là bạn thân của Kỳ Kỳ đó. -Kỳ Kỳ...Dương Gia Kỳ đấy sao?? Bạn thân?? Đúng vậy... tôi là bạn thân của cô ấy. Nhưng sao nào? Không lẽ tôi không được phép yêu người yêu của bạn thân? Rõ ràng tôi yêu anh trước khi 2 người yêu nhau mà.- Cô nói... những cảm xúc chỉ dám bộc lộ trong cơn say. -Tôi không nghĩ cô lại là người như vậy đấy Lãnh Nguyệt Ân. - Hắn cười khinh bỉ- Người như… Cô mệt mỏi trở về khách sạn sau khi thành công ký hợp đồng với Hàn thị. Đang lái xe thì chuông điện thoại reo lên. Là số lạ gọi tới.Cô đeo tai nghe lên, bấm nghe, ngờ vực hỏi:-Xin hỏi ai đấy ạ?Bên đầu dây kia không đáp lời, cô nghĩ là một trò đùa của ai đó nên định cúp máy, bỗng nhiên có một giọng nói của phụ nữ vang lên từ phía bên kia."Cháu có phải là Lãnh tiểu thư?"-Vâng là cháu.-Cô lịch sự đáp lời."Cô là mẹ của Hàn Thiên, cháu còn nhớ cô chứ? Chúng ta đã gặp nhau tại bữa tiệc kỷ niệm."-Vâng, cô gọi cháu là có chuyện muốn nói đúng không ạ?"Cháu quả nhiên thẳng thắn như lời đồn. Cô có chuyện muốn nói với cháu nhưng nói qua điện thoại có vẻ không tiện cho lắm. Ngày mai cháu rảnh chứ?"-Chúng ta có thể gặp tại Coffee XY lúc 9.00 được không ạ?"Được chứ. Xin lỗi vì đã làm phiền cháu vào giờ này."-Cháu cúp máy trước.Cô thở phào nhẹ nhõm sau cuộc hội thoại chừng 1 phút 30 giây kia. Cô không bất ngờ mấy khi Lưu phu nhân có số của cô, chỉ là không thoải mái với thái độ của bà, giọng nói đó tuy dịu dàng nhưng lại chứa nhiều ác ý.___Coffee XY___Cô đến quán trước 30 phút để ăn sáng. Đúng 9.00, Lưu phu nhân bước vào quán, bà ăn mặc giản dị, tóc búi gọn, thoắt ẩn thoắt hiện vài sợi tóc bạc nhưng vẫn thoát lên vẻ cao sang, quyền lực.Cô đứng dậy, cúi đầu chào và mời bà ngồi, kêu phục vụ lấy một ấm trà hoa cúc. Cô nở nụ cười xã giao, nói:-Lưu phu nhân hẹn cháu ra đây phải chăng là muốn nói chuyện liên quan đến Hàn Thiên?-Ta muốn cháu rời khỏi Hàn Thiên. Chỉ cần cháu muốn, điều kiện nào ta cũng đáp ứng.Nụ cười ban đầu đang hiện hữu trên môi cô chợt tắt, thay vào đó là thái độ lạnh lùng, thờ ơ vốn có.-Xin lỗi nhưng phu nhân đã đặt điều kiện với nhầm người rồi. Cháu không phải mấy cô nàng hay bám lấy mấy công tử nhà để đòi tiền như trên phim. Hoàn cảnh Lãnh gia như nào cháu nghĩ phu nhân cũng hiểu, diệt Lưu gia đối với cháu là chuyện đơn giản.-Riêng chuyện này ta không muốn ép cháu. Ta chỉ muốn tốt cho con ta. Cháu là mẹ một con, con ta vẫn là một công tử được nhiều tập đoàn săn đón. Và có một chuyện thằng bé chưa nói cho cháu, thằng bé có một vị hôn thê.Nghe tới 2 chữ "Hôn thê" cô liền im lặng không nói, để mặc tâm trí của bản thân rơi vào khoảng không vô định. Lưu phu nhân quan sát biểu hiện của cô, phần nào đã cảm thấy thoả mãn xong vẫn nhếch môi nói:-Ta không bài xích cháu và con trai cháu, nhưng cháu cũng có tình cảm với con trai ta, ta nghĩ là cháu biết như nào là tốt cho nó.Không đợi cô trả lời, bà định đứng dậy thanh toán nhưng cô bất ngờ lên tiếng:-Xin lỗi nhưng cháu không có tình cảm với con trai cô, cháu với con trai cô cũng chẳng có gì mà cháu phải rời xa con trai cô cả. Hơn nữa cháu cũng không cần gì từ cô. Chỗ này cứ để cháu thanh toán, cô cứ về trước. Chào cô.Cô gọi phục vụ thanh toán, mở ví rồi tuỳ tiện rút ra tấm Black Card. Lưu phu nhân tức muốn nổ đầu với câu trả lời của cô, bà ta cố gắng giữ bình tĩnh, xoay người rời đi.END CHAP 49.20082019.By Fel chimtee.

Cô mệt mỏi trở về khách sạn sau khi thành công ký hợp đồng với Hàn thị. Đang lái xe thì chuông điện thoại reo lên. Là số lạ gọi tới.

Cô đeo tai nghe lên, bấm nghe, ngờ vực hỏi:

-

Xin hỏi ai đấy ạ?

Bên đầu dây kia không đáp lời, cô nghĩ là một trò đùa của ai đó nên định cúp máy, bỗng nhiên có một giọng nói của phụ nữ vang lên từ phía bên kia.

"Cháu có phải là Lãnh tiểu thư?"

-Vâng là cháu.-

Cô lịch sự đáp lời.

"Cô là mẹ của Hàn Thiên, cháu còn nhớ cô chứ? Chúng ta đã gặp nhau tại bữa tiệc kỷ niệm."

-Vâng, cô gọi cháu là có chuyện muốn nói đúng không ạ?

"Cháu quả nhiên thẳng thắn như lời đồn. Cô có chuyện muốn nói với cháu nhưng nói qua điện thoại có vẻ không tiện cho lắm. Ngày mai cháu rảnh chứ?"

-Chúng ta có thể gặp tại Coffee XY lúc 9.00 được không ạ?

"Được chứ. Xin lỗi vì đã làm phiền cháu vào giờ này."

-Cháu cúp máy trước.

Cô thở phào nhẹ nhõm sau cuộc hội thoại chừng 1 phút 30 giây kia. Cô không bất ngờ mấy khi Lưu phu nhân có số của cô, chỉ là không thoải mái với thái độ của bà, giọng nói đó tuy dịu dàng nhưng lại chứa nhiều ác ý.

___Coffee XY___

Cô đến quán trước 30 phút để ăn sáng. Đúng 9.00, Lưu phu nhân bước vào quán, bà ăn mặc giản dị, tóc búi gọn, thoắt ẩn thoắt hiện vài sợi tóc bạc nhưng vẫn thoát lên vẻ cao sang, quyền lực.

Cô đứng dậy, cúi đầu chào và mời bà ngồi, kêu phục vụ lấy một ấm trà hoa cúc. Cô nở nụ cười xã giao, nói:

-

Lưu phu nhân hẹn cháu ra đây phải chăng là muốn nói chuyện liên quan đến Hàn Thiên?

-Ta muốn cháu rời khỏi Hàn Thiên. Chỉ cần cháu muốn, điều kiện nào ta cũng đáp ứng.

Nụ cười ban đầu đang hiện hữu trên môi cô chợt tắt, thay vào đó là thái độ lạnh lùng, thờ ơ vốn có.

-Xin lỗi nhưng phu nhân đã đặt điều kiện với nhầm người rồi. Cháu không phải mấy cô nàng hay bám lấy mấy công tử nhà để đòi tiền như trên phim. Hoàn cảnh Lãnh gia như nào cháu nghĩ phu nhân cũng hiểu, diệt Lưu gia đối với cháu là chuyện đơn giản.

-Riêng chuyện này ta không muốn ép cháu. Ta chỉ muốn tốt cho con ta. Cháu là mẹ một con, con ta vẫn là một công tử được nhiều tập đoàn săn đón. Và có một chuyện thằng bé chưa nói cho cháu, thằng bé có một vị hôn thê.

Nghe tới 2 chữ "Hôn thê" cô liền im lặng không nói, để mặc tâm trí của bản thân rơi vào khoảng không vô định. Lưu phu nhân quan sát biểu hiện của cô, phần nào đã cảm thấy thoả mãn xong vẫn nhếch môi nói:

-Ta không bài xích cháu và con trai cháu, nhưng cháu cũng có tình cảm với con trai ta, ta nghĩ là cháu biết như nào là tốt cho nó.

Không đợi cô trả lời, bà định đứng dậy thanh toán nhưng cô bất ngờ lên tiếng:

-Xin lỗi nhưng cháu không có tình cảm với con trai cô, cháu với con trai cô cũng chẳng có gì mà cháu phải rời xa con trai cô cả. Hơn nữa cháu cũng không cần gì từ cô. Chỗ này cứ để cháu thanh toán, cô cứ về trước. Chào cô.

Cô gọi phục vụ thanh toán, mở ví rồi tuỳ tiện rút ra tấm Black Card. Lưu phu nhân tức muốn nổ đầu với câu trả lời của cô, bà ta cố gắng giữ bình tĩnh, xoay người rời đi.

END CHAP 49.

20082019.

By Fel chimtee.

Xin Đừng Quên EmTác giả: nganngan1310Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược Từ ngày gặp anh, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi chưa từng hối hận vì những gì mình đã làm. - Hàn Thiên Vũ.... tôi..yêu..anh. Một câu nói mà mang cả ngàn vạn đau thương. Cô cảm nắng hắn từ lần đầu tiên gặp. Dù biết tình yêu của mình dành cho hắn là sai trái. Nhưng là cô đã yêu tới mù quáng . Làm sao để có thể xoá bỏ cái tình yêu này. Nhưng cõ lẽ, cô đã kì vọng vào nó quá nhiều. Nhưng chưa lần nào hắn chịu hướng về phía cô, hiểu cho cô. Cũng chỉ chào hỏi cô qua loa rồi bơ. Cô cũng đều cố gắng chịu đựng, nhưng sức chịu đựng của con người cũng phải có hạn chứ. -Lãnh Nguyệt Ân... cô đang nói gì vậy? Cô là bạn thân của Kỳ Kỳ đó. -Kỳ Kỳ...Dương Gia Kỳ đấy sao?? Bạn thân?? Đúng vậy... tôi là bạn thân của cô ấy. Nhưng sao nào? Không lẽ tôi không được phép yêu người yêu của bạn thân? Rõ ràng tôi yêu anh trước khi 2 người yêu nhau mà.- Cô nói... những cảm xúc chỉ dám bộc lộ trong cơn say. -Tôi không nghĩ cô lại là người như vậy đấy Lãnh Nguyệt Ân. - Hắn cười khinh bỉ- Người như… Cô mệt mỏi trở về khách sạn sau khi thành công ký hợp đồng với Hàn thị. Đang lái xe thì chuông điện thoại reo lên. Là số lạ gọi tới.Cô đeo tai nghe lên, bấm nghe, ngờ vực hỏi:-Xin hỏi ai đấy ạ?Bên đầu dây kia không đáp lời, cô nghĩ là một trò đùa của ai đó nên định cúp máy, bỗng nhiên có một giọng nói của phụ nữ vang lên từ phía bên kia."Cháu có phải là Lãnh tiểu thư?"-Vâng là cháu.-Cô lịch sự đáp lời."Cô là mẹ của Hàn Thiên, cháu còn nhớ cô chứ? Chúng ta đã gặp nhau tại bữa tiệc kỷ niệm."-Vâng, cô gọi cháu là có chuyện muốn nói đúng không ạ?"Cháu quả nhiên thẳng thắn như lời đồn. Cô có chuyện muốn nói với cháu nhưng nói qua điện thoại có vẻ không tiện cho lắm. Ngày mai cháu rảnh chứ?"-Chúng ta có thể gặp tại Coffee XY lúc 9.00 được không ạ?"Được chứ. Xin lỗi vì đã làm phiền cháu vào giờ này."-Cháu cúp máy trước.Cô thở phào nhẹ nhõm sau cuộc hội thoại chừng 1 phút 30 giây kia. Cô không bất ngờ mấy khi Lưu phu nhân có số của cô, chỉ là không thoải mái với thái độ của bà, giọng nói đó tuy dịu dàng nhưng lại chứa nhiều ác ý.___Coffee XY___Cô đến quán trước 30 phút để ăn sáng. Đúng 9.00, Lưu phu nhân bước vào quán, bà ăn mặc giản dị, tóc búi gọn, thoắt ẩn thoắt hiện vài sợi tóc bạc nhưng vẫn thoát lên vẻ cao sang, quyền lực.Cô đứng dậy, cúi đầu chào và mời bà ngồi, kêu phục vụ lấy một ấm trà hoa cúc. Cô nở nụ cười xã giao, nói:-Lưu phu nhân hẹn cháu ra đây phải chăng là muốn nói chuyện liên quan đến Hàn Thiên?-Ta muốn cháu rời khỏi Hàn Thiên. Chỉ cần cháu muốn, điều kiện nào ta cũng đáp ứng.Nụ cười ban đầu đang hiện hữu trên môi cô chợt tắt, thay vào đó là thái độ lạnh lùng, thờ ơ vốn có.-Xin lỗi nhưng phu nhân đã đặt điều kiện với nhầm người rồi. Cháu không phải mấy cô nàng hay bám lấy mấy công tử nhà để đòi tiền như trên phim. Hoàn cảnh Lãnh gia như nào cháu nghĩ phu nhân cũng hiểu, diệt Lưu gia đối với cháu là chuyện đơn giản.-Riêng chuyện này ta không muốn ép cháu. Ta chỉ muốn tốt cho con ta. Cháu là mẹ một con, con ta vẫn là một công tử được nhiều tập đoàn săn đón. Và có một chuyện thằng bé chưa nói cho cháu, thằng bé có một vị hôn thê.Nghe tới 2 chữ "Hôn thê" cô liền im lặng không nói, để mặc tâm trí của bản thân rơi vào khoảng không vô định. Lưu phu nhân quan sát biểu hiện của cô, phần nào đã cảm thấy thoả mãn xong vẫn nhếch môi nói:-Ta không bài xích cháu và con trai cháu, nhưng cháu cũng có tình cảm với con trai ta, ta nghĩ là cháu biết như nào là tốt cho nó.Không đợi cô trả lời, bà định đứng dậy thanh toán nhưng cô bất ngờ lên tiếng:-Xin lỗi nhưng cháu không có tình cảm với con trai cô, cháu với con trai cô cũng chẳng có gì mà cháu phải rời xa con trai cô cả. Hơn nữa cháu cũng không cần gì từ cô. Chỗ này cứ để cháu thanh toán, cô cứ về trước. Chào cô.Cô gọi phục vụ thanh toán, mở ví rồi tuỳ tiện rút ra tấm Black Card. Lưu phu nhân tức muốn nổ đầu với câu trả lời của cô, bà ta cố gắng giữ bình tĩnh, xoay người rời đi.END CHAP 49.20082019.By Fel chimtee.

Chương 49