Đêm hè tháng 8, cái nóng khiến người khác khó chịu, cho dù không làm gì thì mồ hôi vẫn tuôn ra như suối, khiến người ta cảm thấy hít thở cũng khó khăn. Ở đây là kinh đô, là trung tâm chính trị và kinh tế của hoa quốc. Khi những ánh đèn điện công nghiệp hoá chiếu vào bức tường kiên cố của những toà cung điện và toà nhà cao tầng, nét cổ xưa và hiện đại hoà quyện hoàn mỹ với nhau. Ở trung tâm thành phố, tấc đất tấc vàng, cạnh hồ công viên bên trong trung tâm đó là khách sạn xa xỉ nổi tiếng ở kinh đô. Tầng 2 của khách sạn, đêm nay được bao chọn bởi một nhóm học sinh vì kết thúc kỳ thi đại học, nhận được thư trúng tuyển của nhà trường. Nhóm thiếu niên thiếu nữ vừa mới được thoát khỏi gông xiềng của gia đình và nhà trường nên đã ồn ào, quẩy đến tận nửa đêm mới nghiêng ngả chìm vào giấc ngủ. ** Tô Trăn năm nay mới lên năm nhất đại học, chương trình học trong trường rất nặng, vì để hoàn thành luận văn cuối kỳ, cô đã thức mấy đêm liền rồi. Lại nói, nếu như không phải mấy ngày trước cô trầm mê…
Chương 24: 24: Nụ Hôn Thế Kỷ 2
Xuyên Thành Nữ Phụ Đơn Thuần Xinh Đẹp Trong Ngôn TìnhTác giả: Tiểu Báo TạpTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngĐêm hè tháng 8, cái nóng khiến người khác khó chịu, cho dù không làm gì thì mồ hôi vẫn tuôn ra như suối, khiến người ta cảm thấy hít thở cũng khó khăn. Ở đây là kinh đô, là trung tâm chính trị và kinh tế của hoa quốc. Khi những ánh đèn điện công nghiệp hoá chiếu vào bức tường kiên cố của những toà cung điện và toà nhà cao tầng, nét cổ xưa và hiện đại hoà quyện hoàn mỹ với nhau. Ở trung tâm thành phố, tấc đất tấc vàng, cạnh hồ công viên bên trong trung tâm đó là khách sạn xa xỉ nổi tiếng ở kinh đô. Tầng 2 của khách sạn, đêm nay được bao chọn bởi một nhóm học sinh vì kết thúc kỳ thi đại học, nhận được thư trúng tuyển của nhà trường. Nhóm thiếu niên thiếu nữ vừa mới được thoát khỏi gông xiềng của gia đình và nhà trường nên đã ồn ào, quẩy đến tận nửa đêm mới nghiêng ngả chìm vào giấc ngủ. ** Tô Trăn năm nay mới lên năm nhất đại học, chương trình học trong trường rất nặng, vì để hoàn thành luận văn cuối kỳ, cô đã thức mấy đêm liền rồi. Lại nói, nếu như không phải mấy ngày trước cô trầm mê… Đây là bị Cố Thanh Nhượng hôn nước mắt sinh lý chảy ra, vốn dĩ là vưu vật yêu diễm mê hoặc người, thế nhưng vừa hay phù hợp với tình tiết của vở kịch, phù hợp với tình cảnh bi thương của cặp tình nhân trước cảnh sinh ly từ biệt.Khán giả xem một cảnh vừa đẹp vừa thê lương này, không biết ai là người vỗ tay đầu tiên, sau đó cả hội trường đều bùng nổ tiếng vỗ tay.Nụ hôn vừa nãy, không chỉ có lực k*ch th*ch thị giác, nam nữ với nhau cái loại không khí cưỡng bách kiều diễm này lại vừa khéo, hơn nữa không chỉ làm tăng thêm độ phong phú cho nhân vật, lại tăng thêm phần bi thương cho tình tiết vở kịch khiến cho khán giả xem đến vô cùng thỏa mãn.Bạch Nhã Vi nghiến chặt răng.Lúc tập luyện rõ ràng không có đoạn này, rõ ràng không có cảnh hôn.Đây là Thanh Nhượng chủ động thêm vào?Đó là do anh đơn thuần vì vở kịch hay là anh..Không! Nhất định là vì vở kịch.Đám khán giả này từ chỗ nào đến, đầu óc bị bệnh à, một nụ hôn thôi có cần phải cổ vũ như vậy không?Cố Thanh Nhượng quay lưng với khán giả, vẻ mặt thỏa mãn, ngữ khí thì vẫn âm độc, "Các vị tự xưng là danh môn chính phái, giữ gìn đạo đức, ngồi ở đây, ai trong số các vị ngồi đây có thể đặt tay lên ngực tự hỏi về vụ án hai nhà Tần Kim bị giết thảm cả nhà 25 năm về trước không, các ngươi....!Sân khấu là nơi dễ xảy ra các tình huống ngoài ý muốn nhất.Tại sao Cố Thanh Nhượng dám không kiêng nể gì mà thêm tình tiết, đều là bởi vì nhân vật của Tô Trăn là vai quần chúng, không có lời thoại, nói trắng ra là tương đương với một đạo cụ hình người, thế nên không có phản ứng hoặc phản ứng không đúng cũng không sao, nhưng thông qua những chi tiết này có thể làm phong phú thêm cho nhân vật Kim Mộc Lang, càng làm cho anh ta thêm sống động hơn.Nói cho cùng tình tiết này chính là vì bản thân Cố Thanh Nhượng, không ảnh hưởng đến người khác, không cần người khác đảm nhận cũng không cần phản ứng.Trong mỗi màn trình diễn, đều có ít hoặc nhiều không gian để phát huy, đây không có vấn đề gì.Nhưng tiền đề là bạn diễn của bạn phải là một người bình thường.Ai cũng không thể ngờ Tần Tiểu Manh vai nữ số 1 sẽ đột nhiên chất vấn." Các người đang làm cái gì......các người đang làm cái gì?!" Thanh kiếm trong tay của Tần Tiểu Manh rơi leng keng loảng xoảng trên sân khấu, mặt đầy nước mắt, tay bịt miệng, chỉ vào Cố Thanh Nhượng và Tô Trăn, kêu to..
Đây là bị Cố Thanh Nhượng hôn nước mắt sinh lý chảy ra, vốn dĩ là vưu vật yêu diễm mê hoặc người, thế nhưng vừa hay phù hợp với tình tiết của vở kịch, phù hợp với tình cảnh bi thương của cặp tình nhân trước cảnh sinh ly từ biệt.
Khán giả xem một cảnh vừa đẹp vừa thê lương này, không biết ai là người vỗ tay đầu tiên, sau đó cả hội trường đều bùng nổ tiếng vỗ tay.
Nụ hôn vừa nãy, không chỉ có lực k*ch th*ch thị giác, nam nữ với nhau cái loại không khí cưỡng bách kiều diễm này lại vừa khéo, hơn nữa không chỉ làm tăng thêm độ phong phú cho nhân vật, lại tăng thêm phần bi thương cho tình tiết vở kịch khiến cho khán giả xem đến vô cùng thỏa mãn.
Bạch Nhã Vi nghiến chặt răng.
Lúc tập luyện rõ ràng không có đoạn này, rõ ràng không có cảnh hôn.
Đây là Thanh Nhượng chủ động thêm vào?
Đó là do anh đơn thuần vì vở kịch hay là anh..
Không! Nhất định là vì vở kịch.
Đám khán giả này từ chỗ nào đến, đầu óc bị bệnh à, một nụ hôn thôi có cần phải cổ vũ như vậy không?
Cố Thanh Nhượng quay lưng với khán giả, vẻ mặt thỏa mãn, ngữ khí thì vẫn âm độc, "Các vị tự xưng là danh môn chính phái, giữ gìn đạo đức, ngồi ở đây, ai trong số các vị ngồi đây có thể đặt tay lên ngực tự hỏi về vụ án hai nhà Tần Kim bị giết thảm cả nhà 25 năm về trước không, các ngươi....!
Sân khấu là nơi dễ xảy ra các tình huống ngoài ý muốn nhất.
Tại sao Cố Thanh Nhượng dám không kiêng nể gì mà thêm tình tiết, đều là bởi vì nhân vật của Tô Trăn là vai quần chúng, không có lời thoại, nói trắng ra là tương đương với một đạo cụ hình người, thế nên không có phản ứng hoặc phản ứng không đúng cũng không sao, nhưng thông qua những chi tiết này có thể làm phong phú thêm cho nhân vật Kim Mộc Lang, càng làm cho anh ta thêm sống động hơn.
Nói cho cùng tình tiết này chính là vì bản thân Cố Thanh Nhượng, không ảnh hưởng đến người khác, không cần người khác đảm nhận cũng không cần phản ứng.
Trong mỗi màn trình diễn, đều có ít hoặc nhiều không gian để phát huy, đây không có vấn đề gì.
Nhưng tiền đề là bạn diễn của bạn phải là một người bình thường.
Ai cũng không thể ngờ Tần Tiểu Manh vai nữ số 1 sẽ đột nhiên chất vấn.
" Các người đang làm cái gì......các người đang làm cái gì?!" Thanh kiếm trong tay của Tần Tiểu Manh rơi leng keng loảng xoảng trên sân khấu, mặt đầy nước mắt, tay bịt miệng, chỉ vào Cố Thanh Nhượng và Tô Trăn, kêu to..
Xuyên Thành Nữ Phụ Đơn Thuần Xinh Đẹp Trong Ngôn TìnhTác giả: Tiểu Báo TạpTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngĐêm hè tháng 8, cái nóng khiến người khác khó chịu, cho dù không làm gì thì mồ hôi vẫn tuôn ra như suối, khiến người ta cảm thấy hít thở cũng khó khăn. Ở đây là kinh đô, là trung tâm chính trị và kinh tế của hoa quốc. Khi những ánh đèn điện công nghiệp hoá chiếu vào bức tường kiên cố của những toà cung điện và toà nhà cao tầng, nét cổ xưa và hiện đại hoà quyện hoàn mỹ với nhau. Ở trung tâm thành phố, tấc đất tấc vàng, cạnh hồ công viên bên trong trung tâm đó là khách sạn xa xỉ nổi tiếng ở kinh đô. Tầng 2 của khách sạn, đêm nay được bao chọn bởi một nhóm học sinh vì kết thúc kỳ thi đại học, nhận được thư trúng tuyển của nhà trường. Nhóm thiếu niên thiếu nữ vừa mới được thoát khỏi gông xiềng của gia đình và nhà trường nên đã ồn ào, quẩy đến tận nửa đêm mới nghiêng ngả chìm vào giấc ngủ. ** Tô Trăn năm nay mới lên năm nhất đại học, chương trình học trong trường rất nặng, vì để hoàn thành luận văn cuối kỳ, cô đã thức mấy đêm liền rồi. Lại nói, nếu như không phải mấy ngày trước cô trầm mê… Đây là bị Cố Thanh Nhượng hôn nước mắt sinh lý chảy ra, vốn dĩ là vưu vật yêu diễm mê hoặc người, thế nhưng vừa hay phù hợp với tình tiết của vở kịch, phù hợp với tình cảnh bi thương của cặp tình nhân trước cảnh sinh ly từ biệt.Khán giả xem một cảnh vừa đẹp vừa thê lương này, không biết ai là người vỗ tay đầu tiên, sau đó cả hội trường đều bùng nổ tiếng vỗ tay.Nụ hôn vừa nãy, không chỉ có lực k*ch th*ch thị giác, nam nữ với nhau cái loại không khí cưỡng bách kiều diễm này lại vừa khéo, hơn nữa không chỉ làm tăng thêm độ phong phú cho nhân vật, lại tăng thêm phần bi thương cho tình tiết vở kịch khiến cho khán giả xem đến vô cùng thỏa mãn.Bạch Nhã Vi nghiến chặt răng.Lúc tập luyện rõ ràng không có đoạn này, rõ ràng không có cảnh hôn.Đây là Thanh Nhượng chủ động thêm vào?Đó là do anh đơn thuần vì vở kịch hay là anh..Không! Nhất định là vì vở kịch.Đám khán giả này từ chỗ nào đến, đầu óc bị bệnh à, một nụ hôn thôi có cần phải cổ vũ như vậy không?Cố Thanh Nhượng quay lưng với khán giả, vẻ mặt thỏa mãn, ngữ khí thì vẫn âm độc, "Các vị tự xưng là danh môn chính phái, giữ gìn đạo đức, ngồi ở đây, ai trong số các vị ngồi đây có thể đặt tay lên ngực tự hỏi về vụ án hai nhà Tần Kim bị giết thảm cả nhà 25 năm về trước không, các ngươi....!Sân khấu là nơi dễ xảy ra các tình huống ngoài ý muốn nhất.Tại sao Cố Thanh Nhượng dám không kiêng nể gì mà thêm tình tiết, đều là bởi vì nhân vật của Tô Trăn là vai quần chúng, không có lời thoại, nói trắng ra là tương đương với một đạo cụ hình người, thế nên không có phản ứng hoặc phản ứng không đúng cũng không sao, nhưng thông qua những chi tiết này có thể làm phong phú thêm cho nhân vật Kim Mộc Lang, càng làm cho anh ta thêm sống động hơn.Nói cho cùng tình tiết này chính là vì bản thân Cố Thanh Nhượng, không ảnh hưởng đến người khác, không cần người khác đảm nhận cũng không cần phản ứng.Trong mỗi màn trình diễn, đều có ít hoặc nhiều không gian để phát huy, đây không có vấn đề gì.Nhưng tiền đề là bạn diễn của bạn phải là một người bình thường.Ai cũng không thể ngờ Tần Tiểu Manh vai nữ số 1 sẽ đột nhiên chất vấn." Các người đang làm cái gì......các người đang làm cái gì?!" Thanh kiếm trong tay của Tần Tiểu Manh rơi leng keng loảng xoảng trên sân khấu, mặt đầy nước mắt, tay bịt miệng, chỉ vào Cố Thanh Nhượng và Tô Trăn, kêu to..