Chiều thu mây xám giăng ngang trời, gió thổi phất phơ, hàng cây bạch quả chuyển động lao xao theo làn gió thu, những chiếc lá vàng rơi rụng buồn tênh. Sau ngày Tế Độ vào cung Trường Xuân gặp Tân Nguyên trưa hôm sau hầu triều xong chàng không rời khỏi cung bằng Hàm Phúc môn như mọi khi mà chọn Trường Tinh môn. Chàng hy vọng mỗi ngày xuất cung bằng Trường Tinh môn có thể đi ngang tân giả khố và nhìn thấy Nữ Thần Y. Tế Độ đứng bên ngoài cánh cổng sắt nhìn vào trong sân. Nữ Thần Y đang ngồi bên mớ y phục chất cao như một trái núi. Giờ này các cung nữ khác đang ăn chiều, còn nàng, vẫn chật vật vung chiếc chày gỗ lần lượt nện xuống manh áo bẩn trên nền gạch. Đã mấy ngày Nữ Thần Y không được ăn gì nên mỗi lần nàng nâng chiếc chày gỗ tựa hồ phải dốc hết cả sức lực. Tế Độ đứng nhìn Nữ Thần Y trong bộ áo vải cũ kĩ đang gắng sức tẩy rửa đống y phục. Chàng đứng đó, mãi cho đến khi trăng sao dần hiện ra. Nàng cũng vẫn còn ngồi bên giếng nước. Tiếng chày gỗ không ngừng vang lên. Khung cảnh tân giả…
Chương 37: Đi Với Giai Nhân Trung
[Quyển 3] Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện - Tình Nhi NữTác giả: Vương Minh ThyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhChiều thu mây xám giăng ngang trời, gió thổi phất phơ, hàng cây bạch quả chuyển động lao xao theo làn gió thu, những chiếc lá vàng rơi rụng buồn tênh. Sau ngày Tế Độ vào cung Trường Xuân gặp Tân Nguyên trưa hôm sau hầu triều xong chàng không rời khỏi cung bằng Hàm Phúc môn như mọi khi mà chọn Trường Tinh môn. Chàng hy vọng mỗi ngày xuất cung bằng Trường Tinh môn có thể đi ngang tân giả khố và nhìn thấy Nữ Thần Y. Tế Độ đứng bên ngoài cánh cổng sắt nhìn vào trong sân. Nữ Thần Y đang ngồi bên mớ y phục chất cao như một trái núi. Giờ này các cung nữ khác đang ăn chiều, còn nàng, vẫn chật vật vung chiếc chày gỗ lần lượt nện xuống manh áo bẩn trên nền gạch. Đã mấy ngày Nữ Thần Y không được ăn gì nên mỗi lần nàng nâng chiếc chày gỗ tựa hồ phải dốc hết cả sức lực. Tế Độ đứng nhìn Nữ Thần Y trong bộ áo vải cũ kĩ đang gắng sức tẩy rửa đống y phục. Chàng đứng đó, mãi cho đến khi trăng sao dần hiện ra. Nàng cũng vẫn còn ngồi bên giếng nước. Tiếng chày gỗ không ngừng vang lên. Khung cảnh tân giả… Cách hang động khoảng chừng hai dặm có mười người vận y phục dạ hành triển khai thân pháp nhắm hướng chùa Nam Sơn phóng thẳng.Thân pháp của mười người này cực nhanh, chưa quá nửa thời thần đã đến trước cổng chùa.Sau khi vào chùa bày bố đâu đó xong xuôi cả rồi mười người theo sơn đạo xuống núi thì thấy một cô gái đang cầm kiếm đứng chắn giữa lộ.Cô gái mặc một bộ y phục màu trắng như tuyết, gương mặt cực kỳ khả ái, dáng vẻ mong manh sương khói.Nàng thấy mười người áo đen thân hình cao lớn tiến lại gần mà nét mặt vẫn ung dung thư thái.- Đã bố trí xong cả rồi à?Cô gái hỏi.Đám người áo đen đồng loạt gật đầu.Cô gái mỉm cười đưa mắt nhìn ngôi chùa được xây thấp thoáng lưng chừng núi trên một vách đá, nói:- Tân Nguyên, mi dùng con bạch mã đánh lừa bọn ta, không hề gì, khi ngươi đến Nam Sơn Tự cũng phải chui đầu vào rọ thôi! Khi cô gái nói xong câu này trời nhá sáng một cái rồi bóng tối lại bao trùm như cũ, đất đai chìm hẳn vào màn hôn ám.(còn tiếp).
Cách hang động khoảng chừng hai dặm có mười người vận y phục dạ hành triển khai thân pháp nhắm hướng chùa Nam Sơn phóng thẳng.
Thân pháp của mười người này cực nhanh, chưa quá nửa thời thần đã đến trước cổng chùa.
Sau khi vào chùa bày bố đâu đó xong xuôi cả rồi mười người theo sơn đạo xuống núi thì thấy một cô gái đang cầm kiếm đứng chắn giữa lộ.
Cô gái mặc một bộ y phục màu trắng như tuyết, gương mặt cực kỳ khả ái, dáng vẻ mong manh sương khói.
Nàng thấy mười người áo đen thân hình cao lớn tiến lại gần mà nét mặt vẫn ung dung thư thái.
- Đã bố trí xong cả rồi à?
Cô gái hỏi.
Đám người áo đen đồng loạt gật đầu.
Cô gái mỉm cười đưa mắt nhìn ngôi chùa được xây thấp thoáng lưng chừng núi trên một vách đá, nói:
- Tân Nguyên, mi dùng con bạch mã đánh lừa bọn ta, không hề gì, khi ngươi đến Nam Sơn Tự cũng phải chui đầu vào rọ thôi!
Khi cô gái nói xong câu này trời nhá sáng một cái rồi bóng tối lại bao trùm như cũ, đất đai chìm hẳn vào màn hôn ám.
(còn tiếp).
[Quyển 3] Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện - Tình Nhi NữTác giả: Vương Minh ThyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhChiều thu mây xám giăng ngang trời, gió thổi phất phơ, hàng cây bạch quả chuyển động lao xao theo làn gió thu, những chiếc lá vàng rơi rụng buồn tênh. Sau ngày Tế Độ vào cung Trường Xuân gặp Tân Nguyên trưa hôm sau hầu triều xong chàng không rời khỏi cung bằng Hàm Phúc môn như mọi khi mà chọn Trường Tinh môn. Chàng hy vọng mỗi ngày xuất cung bằng Trường Tinh môn có thể đi ngang tân giả khố và nhìn thấy Nữ Thần Y. Tế Độ đứng bên ngoài cánh cổng sắt nhìn vào trong sân. Nữ Thần Y đang ngồi bên mớ y phục chất cao như một trái núi. Giờ này các cung nữ khác đang ăn chiều, còn nàng, vẫn chật vật vung chiếc chày gỗ lần lượt nện xuống manh áo bẩn trên nền gạch. Đã mấy ngày Nữ Thần Y không được ăn gì nên mỗi lần nàng nâng chiếc chày gỗ tựa hồ phải dốc hết cả sức lực. Tế Độ đứng nhìn Nữ Thần Y trong bộ áo vải cũ kĩ đang gắng sức tẩy rửa đống y phục. Chàng đứng đó, mãi cho đến khi trăng sao dần hiện ra. Nàng cũng vẫn còn ngồi bên giếng nước. Tiếng chày gỗ không ngừng vang lên. Khung cảnh tân giả… Cách hang động khoảng chừng hai dặm có mười người vận y phục dạ hành triển khai thân pháp nhắm hướng chùa Nam Sơn phóng thẳng.Thân pháp của mười người này cực nhanh, chưa quá nửa thời thần đã đến trước cổng chùa.Sau khi vào chùa bày bố đâu đó xong xuôi cả rồi mười người theo sơn đạo xuống núi thì thấy một cô gái đang cầm kiếm đứng chắn giữa lộ.Cô gái mặc một bộ y phục màu trắng như tuyết, gương mặt cực kỳ khả ái, dáng vẻ mong manh sương khói.Nàng thấy mười người áo đen thân hình cao lớn tiến lại gần mà nét mặt vẫn ung dung thư thái.- Đã bố trí xong cả rồi à?Cô gái hỏi.Đám người áo đen đồng loạt gật đầu.Cô gái mỉm cười đưa mắt nhìn ngôi chùa được xây thấp thoáng lưng chừng núi trên một vách đá, nói:- Tân Nguyên, mi dùng con bạch mã đánh lừa bọn ta, không hề gì, khi ngươi đến Nam Sơn Tự cũng phải chui đầu vào rọ thôi! Khi cô gái nói xong câu này trời nhá sáng một cái rồi bóng tối lại bao trùm như cũ, đất đai chìm hẳn vào màn hôn ám.(còn tiếp).