Tác giả:

Miền Đông Italia, bệnh viên phòng VIP số 22 Một dàn gồm mười mấy y tá và hộ lý xếp hàng lại đứng trước cửa phòng bệnh. Ai nấy đều run rẩy nhìn vào cái cửa phòng đóng chặt kia, bảng số phòng nằm yên vị một góc dưới cửa. Trong phòng liên tục phát ra tiếng vỡ xoảng xoảng của đồ sứ, thỉnh thoảng có cả tiếng thét giận dữ của một bé gái " Bên trong là vị nào mà càng quấy vậy?" Có một cô y tá nhỏ mới đến nên không biết chuyện gì đang xảy ra, cô ta nhỏ giọng hỏi thăm mấy y tá tiền bối. Y tá tiền bối nghe xong liền lắc đầu thở dài ngao ngán " Cô không nên dây vào vị này thì tốt hơn. Lúc bình thường thì cô bé đáng yêu và ngoan ngoãn y như mèo con vậy. Còn lúc nổi điên thì chẳng có ai dám cản nỗi. Chắc tôi phải dọn đi nơi khác thôi, bệnh viện này trước sau gì cũng sụp với cô bé mất" Y tá nhỏ lại sửng sốt, tiếp tục hỏi " Là đại nhân vật nào vậy?" Lần trước con gái của tổng thống tới đây, còn chưa lăn lộn bệnh viện bọn họ tới trình độ này đâu " Tiểu thư nhỏ của gia tộc Cielo" Y tá nhỏ biết vị này…

Chương 24: Daisy và bầu trời

[Tống Mạn] Thiên Thần Gãy CánhTác giả: Duệ Ái Mẫn NaTruyện Ngôn TìnhMiền Đông Italia, bệnh viên phòng VIP số 22 Một dàn gồm mười mấy y tá và hộ lý xếp hàng lại đứng trước cửa phòng bệnh. Ai nấy đều run rẩy nhìn vào cái cửa phòng đóng chặt kia, bảng số phòng nằm yên vị một góc dưới cửa. Trong phòng liên tục phát ra tiếng vỡ xoảng xoảng của đồ sứ, thỉnh thoảng có cả tiếng thét giận dữ của một bé gái " Bên trong là vị nào mà càng quấy vậy?" Có một cô y tá nhỏ mới đến nên không biết chuyện gì đang xảy ra, cô ta nhỏ giọng hỏi thăm mấy y tá tiền bối. Y tá tiền bối nghe xong liền lắc đầu thở dài ngao ngán " Cô không nên dây vào vị này thì tốt hơn. Lúc bình thường thì cô bé đáng yêu và ngoan ngoãn y như mèo con vậy. Còn lúc nổi điên thì chẳng có ai dám cản nỗi. Chắc tôi phải dọn đi nơi khác thôi, bệnh viện này trước sau gì cũng sụp với cô bé mất" Y tá nhỏ lại sửng sốt, tiếp tục hỏi " Là đại nhân vật nào vậy?" Lần trước con gái của tổng thống tới đây, còn chưa lăn lộn bệnh viện bọn họ tới trình độ này đâu " Tiểu thư nhỏ của gia tộc Cielo" Y tá nhỏ biết vị này… "Daisy, trông cậu có vẻ không khoẻ lắm"Ran ở bên cạnh nhìn khuôn mặt đổi màu lúc xanh lúc tím của Daisy không nhịn được lo lắng hỏi thăm người thương của mình"Không, tớ ổn mà"Daisy lắc nhẹ cái đầu nhỏ, mái tóc vàng dài tới eo của cô bé khẽ đung đưa, trông dễ thương vô đối. Có lẽ Ran cũng sẽ tin lời bịa đặt này của cô bạn nếu như cô không thấy được khuôn mặt tái nhợt đầy sợ hãi kiaRan dường như đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô bé quay đầu lại nhìn về bóng xe người con trai kia vừa mới rời đi, nhìn bằng một ánh mắt chẳng mấy thân thiệnAkashi Seijuro...Người kia là ai lại có thể khiến thiên thần nhỏ này sợ hãi đến như vậyĐôi đồng tử màu đen của Ran khẽ vụt qua tia tăm tối, lại nhìn về cô bạn đang đứng bên cạnh mình, trái tim cô bé khẽ nảy lên một nhịpDaisy, tớ nhất định sẽ là người sau này đi cùng cậuBất kể là Shinichi hay Akashi, tất cả đều phải biến mất...Daisy trở lại trường học sau một ngày nghỉ. Hôm nay, lớp cô bé sẽ tổ chức một buổi tham quan. Nhưng Daisy không mấy hứng thú nên đã xin nghỉ, kéo theo hai người là Tomoyo và Sakura sang trường cấp hai của người thương Toya chơi lễ hội văn hoá dân gian"Trường của anh Toya rộng thật"Sakura vừa đi dạo vừa không nhịn được cảm thán. Cô bé ghé vào một tiệm bán kẹo bông với khuôn mặt toả sáng rực rỡ"Nhìn này Tomoyo, Daisy, kia là kẹo bông gòn đó"Daisy bật cười trước sự trẻ con của cô bạn, Tomoyo thì ngay lập tức lia máy quay qua phía cô nàngTiếp xúc lâu Daisy mới phát hiện ra một điều rằng Tomoyo là người cực thích dùng camera ghi lại mọi hoạt động của những người bạn của mình. Hầu hết thời gian, ngoại trừ lúc tắm và lúc nghỉ ngơi thì máy camera luôn ở bên người cô nàng, dính chặt không rời"Mồ, Tomoyo đừng quay nữa, tớ ngại lắm"Sakura một tay nhận lấy cây kẹo bông từ trên tay nữ sinh đang đứng quầy, một tay đưa tiền cho chị.Daisy một bên toang nói gì thì thấy Toya và Yukito bước tới. Toya nhanh chân chạy tới vò đầu cô em gái, giả vờ như không cần lắm mà vứt cho cô em gái mình một đống đồ ăn vặt"Ăn đi, dù gì thì anh mày cũng ăn không hết""Đã quá, cảm ơn anh hai"Sakura mừng tít mắt cười hì hì, sau đó còn đem ra mời Yukito, Tomoyo và Daisy cùng ăn. Daisy nhận lấy một cây kẹo dâu, xé bao ngoài ra, ngậm vào miệngDaisy đang mãi nhâm nhi quà vặt thì thấy Toya bước đến bên cạnh mình. Đôi mắt cô nhìn anh như muốn hỏi có chuyện gì, Toya bất ngờ hỏi" Tên nhóc là gì?"Tâm trạng cô bé ngay lập tức từ vui vẻ chuyển thành  như sét đánh giữa trời quang, đáng thương nói"Là Daisy ạ... "Toya à một tiếng đã rõLà Daisy saoKhông phải là bầu trời rồi....Đều là ngốc bạch ngọt như nhau vậy mà không phải..." Cho nhóc này"Toya ném một chai nước tới, Daisy hoảng loạn chụp lấy. Chai nước hơi bé nên không nặng mấy, một tay cũng dư sức chụp đượcLà một chai nước đào, bên ngoài thân chai cũng lấy màu chủ đạo là màu hồng" Em thích nước đào lắm ạ, cảm ơn anh"" Không có gì, mua cho lớp dư thôi"Sakura từ xa lè lưỡi, có cái rắm dư a.Rõ ràng là hôm trước cô thuận miệng kể cho anh hai việc lớp cô có một cô nàng vừa chuyển tới hay uống nước đào. Nên Toya mới mua thêm một chai. Chứ ngày thường hai anh em có ai thèm uống loại nước này đâuBất quá Daisy không biết, cô vẫn vui vẻ ôm chai nước trong ngực. Cô quyết định rồi, từ nay về sau nước đào chính là loại thức uống cô thích nhất. Còn chai nước này cô sẽ bỏ tủ đóng khung để kỉ niệm ngày đầu tiên được crush tặng quàQuá vui vẻ a

"Daisy, trông cậu có vẻ không khoẻ lắm"

Ran ở bên cạnh nhìn khuôn mặt đổi màu lúc xanh lúc tím của Daisy không nhịn được lo lắng hỏi thăm người thương của mình

"Không, tớ ổn mà"

Daisy lắc nhẹ cái đầu nhỏ, mái tóc vàng dài tới eo của cô bé khẽ đung đưa, trông dễ thương vô đối. Có lẽ Ran cũng sẽ tin lời bịa đặt này của cô bạn nếu như cô không thấy được khuôn mặt tái nhợt đầy sợ hãi kia

Ran dường như đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô bé quay đầu lại nhìn về bóng xe người con trai kia vừa mới rời đi, nhìn bằng một ánh mắt chẳng mấy thân thiện

Akashi Seijuro...

Người kia là ai lại có thể khiến thiên thần nhỏ này sợ hãi đến như vậy

Đôi đồng tử màu đen của Ran khẽ vụt qua tia tăm tối, lại nhìn về cô bạn đang đứng bên cạnh mình, trái tim cô bé khẽ nảy lên một nhịp

Daisy, tớ nhất định sẽ là người sau này đi cùng cậu

Bất kể là Shinichi hay Akashi, tất cả đều phải biến mất...

Daisy trở lại trường học sau một ngày nghỉ. Hôm nay, lớp cô bé sẽ tổ chức một buổi tham quan. Nhưng Daisy không mấy hứng thú nên đã xin nghỉ, kéo theo hai người là Tomoyo và Sakura sang trường cấp hai của người thương Toya chơi lễ hội văn hoá dân gian

"Trường của anh Toya rộng thật"

Sakura vừa đi dạo vừa không nhịn được cảm thán. Cô bé ghé vào một tiệm bán kẹo bông với khuôn mặt toả sáng rực rỡ

"Nhìn này Tomoyo, Daisy, kia là kẹo bông gòn đó"

Daisy bật cười trước sự trẻ con của cô bạn, Tomoyo thì ngay lập tức lia máy quay qua phía cô nàng

Tiếp xúc lâu Daisy mới phát hiện ra một điều rằng Tomoyo là người cực thích dùng camera ghi lại mọi hoạt động của những người bạn của mình. Hầu hết thời gian, ngoại trừ lúc tắm và lúc nghỉ ngơi thì máy camera luôn ở bên người cô nàng, dính chặt không rời

"Mồ, Tomoyo đừng quay nữa, tớ ngại lắm"

Sakura một tay nhận lấy cây kẹo bông từ trên tay nữ sinh đang đứng quầy, một tay đưa tiền cho chị.

Daisy một bên toang nói gì thì thấy Toya và Yukito bước tới. Toya nhanh chân chạy tới vò đầu cô em gái, giả vờ như không cần lắm mà vứt cho cô em gái mình một đống đồ ăn vặt

"Ăn đi, dù gì thì anh mày cũng ăn không hết"

"Đã quá, cảm ơn anh hai"

Sakura mừng tít mắt cười hì hì, sau đó còn đem ra mời Yukito, Tomoyo và Daisy cùng ăn. Daisy nhận lấy một cây kẹo dâu, xé bao ngoài ra, ngậm vào miệng

Daisy đang mãi nhâm nhi quà vặt thì thấy Toya bước đến bên cạnh mình. Đôi mắt cô nhìn anh như muốn hỏi có chuyện gì, Toya bất ngờ hỏi

" Tên nhóc là gì?"

Tâm trạng cô bé ngay lập tức từ vui vẻ chuyển thành  như sét đánh giữa trời quang, đáng thương nói

"Là Daisy ạ... "

Toya à một tiếng đã rõ

Là Daisy sao

Không phải là bầu trời rồi....

Đều là ngốc bạch ngọt như nhau vậy mà không phải...

" Cho nhóc này"

Toya ném một chai nước tới, Daisy hoảng loạn chụp lấy. Chai nước hơi bé nên không nặng mấy, một tay cũng dư sức chụp được

Là một chai nước đào, bên ngoài thân chai cũng lấy màu chủ đạo là màu hồng

" Em thích nước đào lắm ạ, cảm ơn anh"

" Không có gì, mua cho lớp dư thôi"

Sakura từ xa lè lưỡi, có cái rắm dư a.

Rõ ràng là hôm trước cô thuận miệng kể cho anh hai việc lớp cô có một cô nàng vừa chuyển tới hay uống nước đào. Nên Toya mới mua thêm một chai. Chứ ngày thường hai anh em có ai thèm uống loại nước này đâu

Bất quá Daisy không biết, cô vẫn vui vẻ ôm chai nước trong ngực. Cô quyết định rồi, từ nay về sau nước đào chính là loại thức uống cô thích nhất. Còn chai nước này cô sẽ bỏ tủ đóng khung để kỉ niệm ngày đầu tiên được crush tặng quà

Quá vui vẻ a

[Tống Mạn] Thiên Thần Gãy CánhTác giả: Duệ Ái Mẫn NaTruyện Ngôn TìnhMiền Đông Italia, bệnh viên phòng VIP số 22 Một dàn gồm mười mấy y tá và hộ lý xếp hàng lại đứng trước cửa phòng bệnh. Ai nấy đều run rẩy nhìn vào cái cửa phòng đóng chặt kia, bảng số phòng nằm yên vị một góc dưới cửa. Trong phòng liên tục phát ra tiếng vỡ xoảng xoảng của đồ sứ, thỉnh thoảng có cả tiếng thét giận dữ của một bé gái " Bên trong là vị nào mà càng quấy vậy?" Có một cô y tá nhỏ mới đến nên không biết chuyện gì đang xảy ra, cô ta nhỏ giọng hỏi thăm mấy y tá tiền bối. Y tá tiền bối nghe xong liền lắc đầu thở dài ngao ngán " Cô không nên dây vào vị này thì tốt hơn. Lúc bình thường thì cô bé đáng yêu và ngoan ngoãn y như mèo con vậy. Còn lúc nổi điên thì chẳng có ai dám cản nỗi. Chắc tôi phải dọn đi nơi khác thôi, bệnh viện này trước sau gì cũng sụp với cô bé mất" Y tá nhỏ lại sửng sốt, tiếp tục hỏi " Là đại nhân vật nào vậy?" Lần trước con gái của tổng thống tới đây, còn chưa lăn lộn bệnh viện bọn họ tới trình độ này đâu " Tiểu thư nhỏ của gia tộc Cielo" Y tá nhỏ biết vị này… "Daisy, trông cậu có vẻ không khoẻ lắm"Ran ở bên cạnh nhìn khuôn mặt đổi màu lúc xanh lúc tím của Daisy không nhịn được lo lắng hỏi thăm người thương của mình"Không, tớ ổn mà"Daisy lắc nhẹ cái đầu nhỏ, mái tóc vàng dài tới eo của cô bé khẽ đung đưa, trông dễ thương vô đối. Có lẽ Ran cũng sẽ tin lời bịa đặt này của cô bạn nếu như cô không thấy được khuôn mặt tái nhợt đầy sợ hãi kiaRan dường như đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô bé quay đầu lại nhìn về bóng xe người con trai kia vừa mới rời đi, nhìn bằng một ánh mắt chẳng mấy thân thiệnAkashi Seijuro...Người kia là ai lại có thể khiến thiên thần nhỏ này sợ hãi đến như vậyĐôi đồng tử màu đen của Ran khẽ vụt qua tia tăm tối, lại nhìn về cô bạn đang đứng bên cạnh mình, trái tim cô bé khẽ nảy lên một nhịpDaisy, tớ nhất định sẽ là người sau này đi cùng cậuBất kể là Shinichi hay Akashi, tất cả đều phải biến mất...Daisy trở lại trường học sau một ngày nghỉ. Hôm nay, lớp cô bé sẽ tổ chức một buổi tham quan. Nhưng Daisy không mấy hứng thú nên đã xin nghỉ, kéo theo hai người là Tomoyo và Sakura sang trường cấp hai của người thương Toya chơi lễ hội văn hoá dân gian"Trường của anh Toya rộng thật"Sakura vừa đi dạo vừa không nhịn được cảm thán. Cô bé ghé vào một tiệm bán kẹo bông với khuôn mặt toả sáng rực rỡ"Nhìn này Tomoyo, Daisy, kia là kẹo bông gòn đó"Daisy bật cười trước sự trẻ con của cô bạn, Tomoyo thì ngay lập tức lia máy quay qua phía cô nàngTiếp xúc lâu Daisy mới phát hiện ra một điều rằng Tomoyo là người cực thích dùng camera ghi lại mọi hoạt động của những người bạn của mình. Hầu hết thời gian, ngoại trừ lúc tắm và lúc nghỉ ngơi thì máy camera luôn ở bên người cô nàng, dính chặt không rời"Mồ, Tomoyo đừng quay nữa, tớ ngại lắm"Sakura một tay nhận lấy cây kẹo bông từ trên tay nữ sinh đang đứng quầy, một tay đưa tiền cho chị.Daisy một bên toang nói gì thì thấy Toya và Yukito bước tới. Toya nhanh chân chạy tới vò đầu cô em gái, giả vờ như không cần lắm mà vứt cho cô em gái mình một đống đồ ăn vặt"Ăn đi, dù gì thì anh mày cũng ăn không hết""Đã quá, cảm ơn anh hai"Sakura mừng tít mắt cười hì hì, sau đó còn đem ra mời Yukito, Tomoyo và Daisy cùng ăn. Daisy nhận lấy một cây kẹo dâu, xé bao ngoài ra, ngậm vào miệngDaisy đang mãi nhâm nhi quà vặt thì thấy Toya bước đến bên cạnh mình. Đôi mắt cô nhìn anh như muốn hỏi có chuyện gì, Toya bất ngờ hỏi" Tên nhóc là gì?"Tâm trạng cô bé ngay lập tức từ vui vẻ chuyển thành  như sét đánh giữa trời quang, đáng thương nói"Là Daisy ạ... "Toya à một tiếng đã rõLà Daisy saoKhông phải là bầu trời rồi....Đều là ngốc bạch ngọt như nhau vậy mà không phải..." Cho nhóc này"Toya ném một chai nước tới, Daisy hoảng loạn chụp lấy. Chai nước hơi bé nên không nặng mấy, một tay cũng dư sức chụp đượcLà một chai nước đào, bên ngoài thân chai cũng lấy màu chủ đạo là màu hồng" Em thích nước đào lắm ạ, cảm ơn anh"" Không có gì, mua cho lớp dư thôi"Sakura từ xa lè lưỡi, có cái rắm dư a.Rõ ràng là hôm trước cô thuận miệng kể cho anh hai việc lớp cô có một cô nàng vừa chuyển tới hay uống nước đào. Nên Toya mới mua thêm một chai. Chứ ngày thường hai anh em có ai thèm uống loại nước này đâuBất quá Daisy không biết, cô vẫn vui vẻ ôm chai nước trong ngực. Cô quyết định rồi, từ nay về sau nước đào chính là loại thức uống cô thích nhất. Còn chai nước này cô sẽ bỏ tủ đóng khung để kỉ niệm ngày đầu tiên được crush tặng quàQuá vui vẻ a

Chương 24: Daisy và bầu trời