Hiểu Hiểu cùng Lâm Hoa Khôn xách theo cái giỏ chứa đầy rau dại đi về nhà, lúc đi ở trên đường có người lén “mật báo” cho bọn họ. “Hai đứa mau về nhà đi, anh tư của hai người đã trở lại!”“Anh trai tham gia quân ngũ của nhà cô trở lại rồi, còn mang theo cả một cái bao lớn, bên trong chắc chắn có cả khối đồ ăn ngon!”“Tôi còn nhìn thấy bà nội của các cô dẫn theo người qua đó đấy, hai người mau đi nhanh đi. ”!. . Hiểu Hiểu cùng Lâm Hoa Khôn liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy vẻ kinh hỉ trong mắt của đối phương, hai người sôi nổi nhanh chân nện bước, có điều tốc độ vẫn rất chậm, lúc này thân thể của Hiểu Hiểu mới ba tuổi, vừa gầy lại nhỏ cho nên có muốn chạy nhanh cũng không đủ sức. Tới được cửa nhà, còn chưa đi vào đã nghe được âm thanh nói chuyện từ trong nhà truyền ra. Sau khi bước vào, vóc dáng oai phong của một chàng thanh niên mặc đồ quân nhân nhanh chóng đập vào mi mắt cô. Quan sát một hồi, ánh mắt của Hiểu Hiểu liền sáng lên, đúng là một anh quân nhân đẹp trai!Đây là anh tư mà cô…

Chương 18: Chương 18

Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại VănTác giả: Đại Hà Đông LưuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHiểu Hiểu cùng Lâm Hoa Khôn xách theo cái giỏ chứa đầy rau dại đi về nhà, lúc đi ở trên đường có người lén “mật báo” cho bọn họ. “Hai đứa mau về nhà đi, anh tư của hai người đã trở lại!”“Anh trai tham gia quân ngũ của nhà cô trở lại rồi, còn mang theo cả một cái bao lớn, bên trong chắc chắn có cả khối đồ ăn ngon!”“Tôi còn nhìn thấy bà nội của các cô dẫn theo người qua đó đấy, hai người mau đi nhanh đi. ”!. . Hiểu Hiểu cùng Lâm Hoa Khôn liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy vẻ kinh hỉ trong mắt của đối phương, hai người sôi nổi nhanh chân nện bước, có điều tốc độ vẫn rất chậm, lúc này thân thể của Hiểu Hiểu mới ba tuổi, vừa gầy lại nhỏ cho nên có muốn chạy nhanh cũng không đủ sức. Tới được cửa nhà, còn chưa đi vào đã nghe được âm thanh nói chuyện từ trong nhà truyền ra. Sau khi bước vào, vóc dáng oai phong của một chàng thanh niên mặc đồ quân nhân nhanh chóng đập vào mi mắt cô. Quan sát một hồi, ánh mắt của Hiểu Hiểu liền sáng lên, đúng là một anh quân nhân đẹp trai!Đây là anh tư mà cô… Có cô bé giúp đỡ, cả hai cùng nhau đút những cọng rau dại còn lại, đi vào tổ của chúng kiểm tra một chút, xem hôm nay chúng có đẻ trứng không? Xác nhận không, liền lấy sợi dây thừng ra.Hiểu Hiểu không muốn thừa nhận, sau khi thân thể của cô thu nhỏ lại, rất nhiều lúc hành vi và tư duy của cô cũng bị thân thể ảnh hưởng.Nếu như cô là người lớn, đối với loại hoạt động này căn bản không có hứng thú.Nhưng hiện tại Lâm Tú Hồng mời cô chơi, cô sẽ cảm thấy chơi đùa cũng được, nếu có thể làm ra trò chơi mới thì càng tốt, hoàn toàn là tâm tính bất đồng.Đối với điểm này, cô ý thức được, cũng không muốn cố ý thay đổi, đợi đến khi cô lớn lên, những thứ này sẽ biến mất đi.“Hiểu Hiểu, hôm qua em ăn bao nhiêu viên kẹo thế?”“Hiểu Hiểu, tối hôm qua em đi ngủ sớm không?”“Hiểu Hiểu, sáng hôm nay nhà em ăn gì?”! !.Hiểu Hiểu: “! ”Chúng ta tập trung chơi đùa cho tốt không được sao?Không bao lâu sau, Lâm Hoa Hoán cầm một cái giỏ trúc trở về, bên trong giỏ trúc chính là thu hoạch của anh và Vệ Hỉ Nhạc, có thịt, có cá, còn có một con gà sống.Hắn nhìn thấy Lâm Tú Hồng cũng ở chỗ này thì chào hỏi một chút, rồi đem những thứ này vào phòng bếp cất kỹ, thịt phải dùng muối ướp lên, số thịt này cũng không phải là lượng thức ăn của đêm nay, gà còn sống, cứ thả ra đem nuôi trước, con cá kia đã không còn tươi nữa, cũng phải dùng muối ướp lên, tối nay sẽ đem nó đi hầm.Hắn đi vào phòng bếp, Lâm Tú Hồng nhìn sợi dây thừng, lập tức thu lại, lẽo đẽo đi ở đằng sau, Hiểu Hiểu gọi cô, nhưng không gọi được, cuối cùng cũng đành phải đi theo.Lâm Hoa Hoán rắc muối lên thịt, đặt lên trên ngăn tủ trên cùng, đóng chặt tủ, đây là vì đề phòng mèo hoang, còn cá thì bị vứt lên thớt, đánh sạch vảy cá rồi bỏ vảy đi, lại cắt chút gừng đem thái lát cho vào cá, ướp cùng chút muối.Lâm Tú Hồng ở trước cửa phòng bếp nhìn, nhìn rồi lại nhìn, cô bé vô thức đặt ngón cái vào miệng ngậm, Hiểu Hiểu thấy được lập tức nhắc nhở cô bé: “Chị Tú Hồng, mẹ nói ngậm ngón tay trong miệng là không sạch sẽ, rất dễ sinh bệnh, phải rửa tay trước.”Nghe Hiểu Hiểu nhắc nhở, trên mặt Lâm Tú Hồng đỏ lên, lấy tay từ trong miệng ra, ngày hôm qua cô bé kiềm chế, hôm nay nhìn thấy toàn bộ chỗ thịt và cá này, cho nên không nhịn được.Đây là một thói quen xấu, cô bé biết, cô bé đã được mẹ nhắc rất nhiều lần, nhưng không thể thay đổi được..

Có cô bé giúp đỡ, cả hai cùng nhau đút những cọng rau dại còn lại, đi vào tổ của chúng kiểm tra một chút, xem hôm nay chúng có đẻ trứng không? Xác nhận không, liền lấy sợi dây thừng ra.

Hiểu Hiểu không muốn thừa nhận, sau khi thân thể của cô thu nhỏ lại, rất nhiều lúc hành vi và tư duy của cô cũng bị thân thể ảnh hưởng.

Nếu như cô là người lớn, đối với loại hoạt động này căn bản không có hứng thú.

Nhưng hiện tại Lâm Tú Hồng mời cô chơi, cô sẽ cảm thấy chơi đùa cũng được, nếu có thể làm ra trò chơi mới thì càng tốt, hoàn toàn là tâm tính bất đồng.

Đối với điểm này, cô ý thức được, cũng không muốn cố ý thay đổi, đợi đến khi cô lớn lên, những thứ này sẽ biến mất đi.

“Hiểu Hiểu, hôm qua em ăn bao nhiêu viên kẹo thế?”“Hiểu Hiểu, tối hôm qua em đi ngủ sớm không?”“Hiểu Hiểu, sáng hôm nay nhà em ăn gì?”! !.

Hiểu Hiểu: “! ”Chúng ta tập trung chơi đùa cho tốt không được sao?Không bao lâu sau, Lâm Hoa Hoán cầm một cái giỏ trúc trở về, bên trong giỏ trúc chính là thu hoạch của anh và Vệ Hỉ Nhạc, có thịt, có cá, còn có một con gà sống.

Hắn nhìn thấy Lâm Tú Hồng cũng ở chỗ này thì chào hỏi một chút, rồi đem những thứ này vào phòng bếp cất kỹ, thịt phải dùng muối ướp lên, số thịt này cũng không phải là lượng thức ăn của đêm nay, gà còn sống, cứ thả ra đem nuôi trước, con cá kia đã không còn tươi nữa, cũng phải dùng muối ướp lên, tối nay sẽ đem nó đi hầm.

Hắn đi vào phòng bếp, Lâm Tú Hồng nhìn sợi dây thừng, lập tức thu lại, lẽo đẽo đi ở đằng sau, Hiểu Hiểu gọi cô, nhưng không gọi được, cuối cùng cũng đành phải đi theo.

Lâm Hoa Hoán rắc muối lên thịt, đặt lên trên ngăn tủ trên cùng, đóng chặt tủ, đây là vì đề phòng mèo hoang, còn cá thì bị vứt lên thớt, đánh sạch vảy cá rồi bỏ vảy đi, lại cắt chút gừng đem thái lát cho vào cá, ướp cùng chút muối.

Lâm Tú Hồng ở trước cửa phòng bếp nhìn, nhìn rồi lại nhìn, cô bé vô thức đặt ngón cái vào miệng ngậm, Hiểu Hiểu thấy được lập tức nhắc nhở cô bé: “Chị Tú Hồng, mẹ nói ngậm ngón tay trong miệng là không sạch sẽ, rất dễ sinh bệnh, phải rửa tay trước.

”Nghe Hiểu Hiểu nhắc nhở, trên mặt Lâm Tú Hồng đỏ lên, lấy tay từ trong miệng ra, ngày hôm qua cô bé kiềm chế, hôm nay nhìn thấy toàn bộ chỗ thịt và cá này, cho nên không nhịn được.

Đây là một thói quen xấu, cô bé biết, cô bé đã được mẹ nhắc rất nhiều lần, nhưng không thể thay đổi được.

.

Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại VănTác giả: Đại Hà Đông LưuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHiểu Hiểu cùng Lâm Hoa Khôn xách theo cái giỏ chứa đầy rau dại đi về nhà, lúc đi ở trên đường có người lén “mật báo” cho bọn họ. “Hai đứa mau về nhà đi, anh tư của hai người đã trở lại!”“Anh trai tham gia quân ngũ của nhà cô trở lại rồi, còn mang theo cả một cái bao lớn, bên trong chắc chắn có cả khối đồ ăn ngon!”“Tôi còn nhìn thấy bà nội của các cô dẫn theo người qua đó đấy, hai người mau đi nhanh đi. ”!. . Hiểu Hiểu cùng Lâm Hoa Khôn liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy vẻ kinh hỉ trong mắt của đối phương, hai người sôi nổi nhanh chân nện bước, có điều tốc độ vẫn rất chậm, lúc này thân thể của Hiểu Hiểu mới ba tuổi, vừa gầy lại nhỏ cho nên có muốn chạy nhanh cũng không đủ sức. Tới được cửa nhà, còn chưa đi vào đã nghe được âm thanh nói chuyện từ trong nhà truyền ra. Sau khi bước vào, vóc dáng oai phong của một chàng thanh niên mặc đồ quân nhân nhanh chóng đập vào mi mắt cô. Quan sát một hồi, ánh mắt của Hiểu Hiểu liền sáng lên, đúng là một anh quân nhân đẹp trai!Đây là anh tư mà cô… Có cô bé giúp đỡ, cả hai cùng nhau đút những cọng rau dại còn lại, đi vào tổ của chúng kiểm tra một chút, xem hôm nay chúng có đẻ trứng không? Xác nhận không, liền lấy sợi dây thừng ra.Hiểu Hiểu không muốn thừa nhận, sau khi thân thể của cô thu nhỏ lại, rất nhiều lúc hành vi và tư duy của cô cũng bị thân thể ảnh hưởng.Nếu như cô là người lớn, đối với loại hoạt động này căn bản không có hứng thú.Nhưng hiện tại Lâm Tú Hồng mời cô chơi, cô sẽ cảm thấy chơi đùa cũng được, nếu có thể làm ra trò chơi mới thì càng tốt, hoàn toàn là tâm tính bất đồng.Đối với điểm này, cô ý thức được, cũng không muốn cố ý thay đổi, đợi đến khi cô lớn lên, những thứ này sẽ biến mất đi.“Hiểu Hiểu, hôm qua em ăn bao nhiêu viên kẹo thế?”“Hiểu Hiểu, tối hôm qua em đi ngủ sớm không?”“Hiểu Hiểu, sáng hôm nay nhà em ăn gì?”! !.Hiểu Hiểu: “! ”Chúng ta tập trung chơi đùa cho tốt không được sao?Không bao lâu sau, Lâm Hoa Hoán cầm một cái giỏ trúc trở về, bên trong giỏ trúc chính là thu hoạch của anh và Vệ Hỉ Nhạc, có thịt, có cá, còn có một con gà sống.Hắn nhìn thấy Lâm Tú Hồng cũng ở chỗ này thì chào hỏi một chút, rồi đem những thứ này vào phòng bếp cất kỹ, thịt phải dùng muối ướp lên, số thịt này cũng không phải là lượng thức ăn của đêm nay, gà còn sống, cứ thả ra đem nuôi trước, con cá kia đã không còn tươi nữa, cũng phải dùng muối ướp lên, tối nay sẽ đem nó đi hầm.Hắn đi vào phòng bếp, Lâm Tú Hồng nhìn sợi dây thừng, lập tức thu lại, lẽo đẽo đi ở đằng sau, Hiểu Hiểu gọi cô, nhưng không gọi được, cuối cùng cũng đành phải đi theo.Lâm Hoa Hoán rắc muối lên thịt, đặt lên trên ngăn tủ trên cùng, đóng chặt tủ, đây là vì đề phòng mèo hoang, còn cá thì bị vứt lên thớt, đánh sạch vảy cá rồi bỏ vảy đi, lại cắt chút gừng đem thái lát cho vào cá, ướp cùng chút muối.Lâm Tú Hồng ở trước cửa phòng bếp nhìn, nhìn rồi lại nhìn, cô bé vô thức đặt ngón cái vào miệng ngậm, Hiểu Hiểu thấy được lập tức nhắc nhở cô bé: “Chị Tú Hồng, mẹ nói ngậm ngón tay trong miệng là không sạch sẽ, rất dễ sinh bệnh, phải rửa tay trước.”Nghe Hiểu Hiểu nhắc nhở, trên mặt Lâm Tú Hồng đỏ lên, lấy tay từ trong miệng ra, ngày hôm qua cô bé kiềm chế, hôm nay nhìn thấy toàn bộ chỗ thịt và cá này, cho nên không nhịn được.Đây là một thói quen xấu, cô bé biết, cô bé đã được mẹ nhắc rất nhiều lần, nhưng không thể thay đổi được..

Chương 18: Chương 18