Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…

Chương 3: Chương 3

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Kỳ Ân cùng A Tú đứng một bên cố gắng nhịn cười, Tề Tự Khanh nhìn thấy nàng với A Tú liền chỉ vào hai người họ:" Tại sao hai nguoi lại ở đây?"A Tú đắc ý, vênh mặt lên đáp:" Đây là phủ của tiểu thư ta tại sao lại không thể chứ?"Diệp Cảnh Tín nhìn Tề Định bằng đôi mắt giận dữ:" Con trai ngài cưỡi ngựa đụng trúng người ta mà còn hống hách càng không thể ngờ là lại dám trêu ghẹo con gái của ta giữa phố như vậy.Ngài dạy con mình tốt thật đó."Tề Tự Khanh phản bát kịch liệt:" Ta không có trêu ghẹo cô ta.Con gái của ngài lúc đó còn đánh ta."Thừa tướng phu nhân lời nói giận dữ kèm theo vẻ mặt đang sợ:" Dĩ nhiên là phải đánh ngươi rồi chẳng lẽ đứng im cho ngươi ức h**p sao?"Hắn định nói lại nhưng bị cha hắn ngăn lại, Tề Định tức giận xanh mặt đánh hắn một cái bốp,:" Nghịch tử! Ngươi còn muốn nói cái gì nữa hả? Như vậy đã không đủ mất mặt sao?" Thừa tướng! Phu nhân! Kỳ Ân! Thành thật xin lỗi mọi người ta nhất định sẽ về dạy dỗ nó lại, mong ba người hãy rộng lượng bỏ qua cho nó."Nói dứt lời, Tề Định liền dẫn con trai hắn về, Kỳ Ân, A Tú về phòng hai người họ bật cười sảng khoái, A Tú liền nói:" Tiểu thư! Người đoán chuyện như thần, người mới vừa nói là hắn nhất định sẽ đến phủ không ngờ là hắn đến thật."Kỳ Ân mỉm cười đầy sự ranh mãnh:" Muội cũng rất thông minh, ta ra hiệu là muội hiểu ngay."A Tú ngượng ngùng rồi nhìn nàng đầy sự hiếu kỳ:" Tiểu thư! Tại sao người lại biết hắn nhất định sẽ đến đây?"" Lúc nãy khi ta và muội đi dạo thì có đi ngang qua phủ tướng quân ta thấy Tề tướng quân trên tay cầm một hộp bánh về ngoài thì đã biết ngay đó là bánh của Sở Nhung.Theo tính cách của Tề tướng quân thì nhất định sẽ đem đến cho phụ thân cũng tiện thể dẫn con trai ngài ấy theo để chào hỏi làm thân với ta."A Tú gật đầu hiểu ra.Bắc Lương Quốc" Các hoàng tử của trẫm! Lúc nãy phụ hoàng có nhận được thư từ Tây Hạ, hoàng đế bên đó muốn ngừng chiến và muốn gả công chúa đến đây.Các con nghĩ như thế nào?" Giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sự uy nghiêm của hoàng đế Thác Bạt Tuấn.Các hoàng tử giọng nói đồng loạt vang lên:" Chúng nhi thần không có ý kiến, mọi việc xin nghe theo phụ hoàng."Hoàng đế gật đầu vui vẻ:" Được.Thuận nhi ! Con sẽ là người tiếp nhận mối hôn sự này."Đại hoàng tử Thác Bạt Thuận hành lễ cung kính:" Nhi thần tuân chỉ."Thác Bạt Thuận là hoàng tử tài mạo song toàn, chàng tinh thông võ nghệ là người giỏi văn, giỏi võ.Bề ngoài chàng điềm đạm nho nhã nhưng bên trong chàng lại là một người rất lạnh lùng, lãnh khốc

Kỳ Ân cùng A Tú đứng một bên cố gắng nhịn cười, Tề Tự Khanh nhìn thấy nàng với A Tú liền chỉ vào hai người họ:" Tại sao hai nguoi lại ở đây?"

A Tú đắc ý, vênh mặt lên đáp:" Đây là phủ của tiểu thư ta tại sao lại không thể chứ?"

Diệp Cảnh Tín nhìn Tề Định bằng đôi mắt giận dữ:" Con trai ngài cưỡi ngựa đụng trúng người ta mà còn hống hách càng không thể ngờ là lại dám trêu ghẹo con gái của ta giữa phố như vậy.

Ngài dạy con mình tốt thật đó."

Tề Tự Khanh phản bát kịch liệt:" Ta không có trêu ghẹo cô ta.

Con gái của ngài lúc đó còn đánh ta."

Thừa tướng phu nhân lời nói giận dữ kèm theo vẻ mặt đang sợ:" Dĩ nhiên là phải đánh ngươi rồi chẳng lẽ đứng im cho ngươi ức h**p sao?"

Hắn định nói lại nhưng bị cha hắn ngăn lại, Tề Định tức giận xanh mặt đánh hắn một cái bốp,:" Nghịch tử! Ngươi còn muốn nói cái gì nữa hả? Như vậy đã không đủ mất mặt sao?" Thừa tướng! Phu nhân! Kỳ Ân! Thành thật xin lỗi mọi người ta nhất định sẽ về dạy dỗ nó lại, mong ba người hãy rộng lượng bỏ qua cho nó."

Nói dứt lời, Tề Định liền dẫn con trai hắn về, Kỳ Ân, A Tú về phòng hai người họ bật cười sảng khoái, A Tú liền nói:" Tiểu thư! Người đoán chuyện như thần, người mới vừa nói là hắn nhất định sẽ đến phủ không ngờ là hắn đến thật."

Kỳ Ân mỉm cười đầy sự ranh mãnh:" Muội cũng rất thông minh, ta ra hiệu là muội hiểu ngay."

A Tú ngượng ngùng rồi nhìn nàng đầy sự hiếu kỳ:" Tiểu thư! Tại sao người lại biết hắn nhất định sẽ đến đây?"

" Lúc nãy khi ta và muội đi dạo thì có đi ngang qua phủ tướng quân ta thấy Tề tướng quân trên tay cầm một hộp bánh về ngoài thì đã biết ngay đó là bánh của Sở Nhung.

Theo tính cách của Tề tướng quân thì nhất định sẽ đem đến cho phụ thân cũng tiện thể dẫn con trai ngài ấy theo để chào hỏi làm thân với ta."

A Tú gật đầu hiểu ra.

Bắc Lương Quốc

" Các hoàng tử của trẫm! Lúc nãy phụ hoàng có nhận được thư từ Tây Hạ, hoàng đế bên đó muốn ngừng chiến và muốn gả công chúa đến đây.

Các con nghĩ như thế nào?" Giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sự uy nghiêm của hoàng đế Thác Bạt Tuấn.

Các hoàng tử giọng nói đồng loạt vang lên:" Chúng nhi thần không có ý kiến, mọi việc xin nghe theo phụ hoàng."

Hoàng đế gật đầu vui vẻ:" Được.

Thuận nhi ! Con sẽ là người tiếp nhận mối hôn sự này."

Đại hoàng tử Thác Bạt Thuận hành lễ cung kính:" Nhi thần tuân chỉ."

Thác Bạt Thuận là hoàng tử tài mạo song toàn, chàng tinh thông võ nghệ là người giỏi văn, giỏi võ.

Bề ngoài chàng điềm đạm nho nhã nhưng bên trong chàng lại là một người rất lạnh lùng, lãnh khốc

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Kỳ Ân cùng A Tú đứng một bên cố gắng nhịn cười, Tề Tự Khanh nhìn thấy nàng với A Tú liền chỉ vào hai người họ:" Tại sao hai nguoi lại ở đây?"A Tú đắc ý, vênh mặt lên đáp:" Đây là phủ của tiểu thư ta tại sao lại không thể chứ?"Diệp Cảnh Tín nhìn Tề Định bằng đôi mắt giận dữ:" Con trai ngài cưỡi ngựa đụng trúng người ta mà còn hống hách càng không thể ngờ là lại dám trêu ghẹo con gái của ta giữa phố như vậy.Ngài dạy con mình tốt thật đó."Tề Tự Khanh phản bát kịch liệt:" Ta không có trêu ghẹo cô ta.Con gái của ngài lúc đó còn đánh ta."Thừa tướng phu nhân lời nói giận dữ kèm theo vẻ mặt đang sợ:" Dĩ nhiên là phải đánh ngươi rồi chẳng lẽ đứng im cho ngươi ức h**p sao?"Hắn định nói lại nhưng bị cha hắn ngăn lại, Tề Định tức giận xanh mặt đánh hắn một cái bốp,:" Nghịch tử! Ngươi còn muốn nói cái gì nữa hả? Như vậy đã không đủ mất mặt sao?" Thừa tướng! Phu nhân! Kỳ Ân! Thành thật xin lỗi mọi người ta nhất định sẽ về dạy dỗ nó lại, mong ba người hãy rộng lượng bỏ qua cho nó."Nói dứt lời, Tề Định liền dẫn con trai hắn về, Kỳ Ân, A Tú về phòng hai người họ bật cười sảng khoái, A Tú liền nói:" Tiểu thư! Người đoán chuyện như thần, người mới vừa nói là hắn nhất định sẽ đến phủ không ngờ là hắn đến thật."Kỳ Ân mỉm cười đầy sự ranh mãnh:" Muội cũng rất thông minh, ta ra hiệu là muội hiểu ngay."A Tú ngượng ngùng rồi nhìn nàng đầy sự hiếu kỳ:" Tiểu thư! Tại sao người lại biết hắn nhất định sẽ đến đây?"" Lúc nãy khi ta và muội đi dạo thì có đi ngang qua phủ tướng quân ta thấy Tề tướng quân trên tay cầm một hộp bánh về ngoài thì đã biết ngay đó là bánh của Sở Nhung.Theo tính cách của Tề tướng quân thì nhất định sẽ đem đến cho phụ thân cũng tiện thể dẫn con trai ngài ấy theo để chào hỏi làm thân với ta."A Tú gật đầu hiểu ra.Bắc Lương Quốc" Các hoàng tử của trẫm! Lúc nãy phụ hoàng có nhận được thư từ Tây Hạ, hoàng đế bên đó muốn ngừng chiến và muốn gả công chúa đến đây.Các con nghĩ như thế nào?" Giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sự uy nghiêm của hoàng đế Thác Bạt Tuấn.Các hoàng tử giọng nói đồng loạt vang lên:" Chúng nhi thần không có ý kiến, mọi việc xin nghe theo phụ hoàng."Hoàng đế gật đầu vui vẻ:" Được.Thuận nhi ! Con sẽ là người tiếp nhận mối hôn sự này."Đại hoàng tử Thác Bạt Thuận hành lễ cung kính:" Nhi thần tuân chỉ."Thác Bạt Thuận là hoàng tử tài mạo song toàn, chàng tinh thông võ nghệ là người giỏi văn, giỏi võ.Bề ngoài chàng điềm đạm nho nhã nhưng bên trong chàng lại là một người rất lạnh lùng, lãnh khốc

Chương 3: Chương 3