Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…

Chương 6: Chương 6

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Nàng thay y phục xong rồi cùng chàng đi đến Bảo Vân điện yết kiến hoàng đế và hoàng hậu Bắc Lương, từ bên ngoài đột nhiên có tiếng vang lên:" Phụ hoàng! Mẫu hậu!"Nàng ngạc nhiên khi nhìn thấy người đó bước vào, chính là hắn người mà nàng đã gặp vào hôm qua, người khiến nàng phải run sợ trước uy thế của hắn.Phụ hoàng? Mẫu hậu? Hắn là hoàng tử sao?"Thác Bạt Tuấn mỉm cười dịu dàng:" A Thiên! Còn đến rồi mau qua chào hỏi đại hoàng tẩu của con đi."Hắn quay qua hành lễ với nàng:" Tham kiến đại hoàng tẩu."Hoàng hậu giọng nói nhẹ nhàng:" Thành Mị! Đây là ngũ hoàng tử Thác Bạt Thiên cũng là phu đệ của con."Nàng mỉm cười, quan sát hắn rồi quay sang quan sát chàng trong lòng thầm nghĩ:" Tên ngũ hoàng tử này cũng cái tên đại hoàng tử chết tiệt kia, vẻ ngoài chết người thật, tên Thác Bạt Thiên này thì khỏi nói hắn vừa nhìn vào đã biết là một người đáng sợ như thế nào rồi nhưng nói về độ đáng sợ có lẽ tên Thác Bạt Thuận này còn ghê gớm hơn bề ngoài điềm đạm, dịu dàng nhưng bên trong lại lạnh lùng, tàn khốc, tâm cơ khó lường.Nhưng dù bọn họ có đáng sợ, đẹp trai như thế nào cũng không bằng sư phụ."Rời khỏi điện, A Tú vừa đi vừa hỏi nhỏ nàng:" Tiểu thư! Người thật sự định ở đây sao?"Nàng gật đầu đáp:" Đúng thế, tạm thời chúng ta sẽ ở đây mà muội hãy mau đi điều tra xem mọi người như thế nào rồi?"" Vâng muội đi ngay."A Tú rời đi, nàng thong thả vừa đi vừa quan sát khắp nơi, Thác Bạt Thuận đi theo nàng, nàng cảm nhận được chàng đang đi phía sau mình:" Ngươi đi theo ta làm gì?"Chàng cười nhẹ cô gái này vậy mà biết mình đi theo, cảnh giác thật:" Ta đi theo quan sát xem nàng có thật sự là công chúa không?"Nàng hứ một cái:" Nếu ta không phải là công chúa thì sao?"" Thì cái mạng này của nàng sẽ không thể giữ được đâu."Nàng nhếch môi cười nhẹ thầm nghĩ:" Ngươi nghĩ nói vậy là ta sẽ sợ sao? Nếu ta mà có chuyện gì thì sư phụ ta nhất định sẽ đến lột da ngươi, phá banh cái hoàng cung này."Nàng nhìn chàng chằm chằm rồi nhíu mày hỏi:" Ngươi bị trúng độc sao?"Chàng giật mình, cô ấy có thể nhìn ra mình bị trúng độc sao? Chàng im lặng, Kỳ Ân bĩu môi:" Ta vừa nhìn đã biết ngươi bị trúng độc không cần phải giấu, ngươi hạ độc ngươi cũng độc ác thật."Chàng hiếu kì nhìn nàng liền hỏi:" Nàng biết độc đó là độc gì?"" Dĩ nhiên là ta biết độc mà ngươi hiện tại ngươi trúng có tên là Lệ Công."" Nàng biết cách giải?"" Tất nhiên."Những loại độc này sư phụ ta đã dạy ta cách giải thậm chí còn dạy ta cách điều chế độc còn độc hơn những loại này gấp vạn lần - Nàng thầm nghĩ.

Nàng thay y phục xong rồi cùng chàng đi đến Bảo Vân điện yết kiến hoàng đế và hoàng hậu Bắc Lương, từ bên ngoài đột nhiên có tiếng vang lên:" Phụ hoàng! Mẫu hậu!"

Nàng ngạc nhiên khi nhìn thấy người đó bước vào, chính là hắn người mà nàng đã gặp vào hôm qua, người khiến nàng phải run sợ trước uy thế của hắn.

Phụ hoàng? Mẫu hậu? Hắn là hoàng tử sao?"

Thác Bạt Tuấn mỉm cười dịu dàng:" A Thiên! Còn đến rồi mau qua chào hỏi đại hoàng tẩu của con đi.

"

Hắn quay qua hành lễ với nàng:" Tham kiến đại hoàng tẩu.

"

Hoàng hậu giọng nói nhẹ nhàng:" Thành Mị! Đây là ngũ hoàng tử Thác Bạt Thiên cũng là phu đệ của con.

"

Nàng mỉm cười, quan sát hắn rồi quay sang quan sát chàng trong lòng thầm nghĩ:" Tên ngũ hoàng tử này cũng cái tên đại hoàng tử chết tiệt kia, vẻ ngoài chết người thật, tên Thác Bạt Thiên này thì khỏi nói hắn vừa nhìn vào đã biết là một người đáng sợ như thế nào rồi nhưng nói về độ đáng sợ có lẽ tên Thác Bạt Thuận này còn ghê gớm hơn bề ngoài điềm đạm, dịu dàng nhưng bên trong lại lạnh lùng, tàn khốc, tâm cơ khó lường.

Nhưng dù bọn họ có đáng sợ, đẹp trai như thế nào cũng không bằng sư phụ.

"

Rời khỏi điện, A Tú vừa đi vừa hỏi nhỏ nàng:" Tiểu thư! Người thật sự định ở đây sao?"

Nàng gật đầu đáp:" Đúng thế, tạm thời chúng ta sẽ ở đây mà muội hãy mau đi điều tra xem mọi người như thế nào rồi?"

" Vâng muội đi ngay.

"

A Tú rời đi, nàng thong thả vừa đi vừa quan sát khắp nơi, Thác Bạt Thuận đi theo nàng, nàng cảm nhận được chàng đang đi phía sau mình:" Ngươi đi theo ta làm gì?"

Chàng cười nhẹ cô gái này vậy mà biết mình đi theo, cảnh giác thật:" Ta đi theo quan sát xem nàng có thật sự là công chúa không?"

Nàng hứ một cái:" Nếu ta không phải là công chúa thì sao?"

" Thì cái mạng này của nàng sẽ không thể giữ được đâu.

"

Nàng nhếch môi cười nhẹ thầm nghĩ:" Ngươi nghĩ nói vậy là ta sẽ sợ sao? Nếu ta mà có chuyện gì thì sư phụ ta nhất định sẽ đến lột da ngươi, phá banh cái hoàng cung này.

"

Nàng nhìn chàng chằm chằm rồi nhíu mày hỏi:" Ngươi bị trúng độc sao?"

Chàng giật mình, cô ấy có thể nhìn ra mình bị trúng độc sao? Chàng im lặng, Kỳ Ân bĩu môi:" Ta vừa nhìn đã biết ngươi bị trúng độc không cần phải giấu, ngươi hạ độc ngươi cũng độc ác thật.

"

Chàng hiếu kì nhìn nàng liền hỏi:" Nàng biết độc đó là độc gì?"

" Dĩ nhiên là ta biết độc mà ngươi hiện tại ngươi trúng có tên là Lệ Công.

"

" Nàng biết cách giải?"

" Tất nhiên.

"

Những loại độc này sư phụ ta đã dạy ta cách giải thậm chí còn dạy ta cách điều chế độc còn độc hơn những loại này gấp vạn lần - Nàng thầm nghĩ.

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Nàng thay y phục xong rồi cùng chàng đi đến Bảo Vân điện yết kiến hoàng đế và hoàng hậu Bắc Lương, từ bên ngoài đột nhiên có tiếng vang lên:" Phụ hoàng! Mẫu hậu!"Nàng ngạc nhiên khi nhìn thấy người đó bước vào, chính là hắn người mà nàng đã gặp vào hôm qua, người khiến nàng phải run sợ trước uy thế của hắn.Phụ hoàng? Mẫu hậu? Hắn là hoàng tử sao?"Thác Bạt Tuấn mỉm cười dịu dàng:" A Thiên! Còn đến rồi mau qua chào hỏi đại hoàng tẩu của con đi."Hắn quay qua hành lễ với nàng:" Tham kiến đại hoàng tẩu."Hoàng hậu giọng nói nhẹ nhàng:" Thành Mị! Đây là ngũ hoàng tử Thác Bạt Thiên cũng là phu đệ của con."Nàng mỉm cười, quan sát hắn rồi quay sang quan sát chàng trong lòng thầm nghĩ:" Tên ngũ hoàng tử này cũng cái tên đại hoàng tử chết tiệt kia, vẻ ngoài chết người thật, tên Thác Bạt Thiên này thì khỏi nói hắn vừa nhìn vào đã biết là một người đáng sợ như thế nào rồi nhưng nói về độ đáng sợ có lẽ tên Thác Bạt Thuận này còn ghê gớm hơn bề ngoài điềm đạm, dịu dàng nhưng bên trong lại lạnh lùng, tàn khốc, tâm cơ khó lường.Nhưng dù bọn họ có đáng sợ, đẹp trai như thế nào cũng không bằng sư phụ."Rời khỏi điện, A Tú vừa đi vừa hỏi nhỏ nàng:" Tiểu thư! Người thật sự định ở đây sao?"Nàng gật đầu đáp:" Đúng thế, tạm thời chúng ta sẽ ở đây mà muội hãy mau đi điều tra xem mọi người như thế nào rồi?"" Vâng muội đi ngay."A Tú rời đi, nàng thong thả vừa đi vừa quan sát khắp nơi, Thác Bạt Thuận đi theo nàng, nàng cảm nhận được chàng đang đi phía sau mình:" Ngươi đi theo ta làm gì?"Chàng cười nhẹ cô gái này vậy mà biết mình đi theo, cảnh giác thật:" Ta đi theo quan sát xem nàng có thật sự là công chúa không?"Nàng hứ một cái:" Nếu ta không phải là công chúa thì sao?"" Thì cái mạng này của nàng sẽ không thể giữ được đâu."Nàng nhếch môi cười nhẹ thầm nghĩ:" Ngươi nghĩ nói vậy là ta sẽ sợ sao? Nếu ta mà có chuyện gì thì sư phụ ta nhất định sẽ đến lột da ngươi, phá banh cái hoàng cung này."Nàng nhìn chàng chằm chằm rồi nhíu mày hỏi:" Ngươi bị trúng độc sao?"Chàng giật mình, cô ấy có thể nhìn ra mình bị trúng độc sao? Chàng im lặng, Kỳ Ân bĩu môi:" Ta vừa nhìn đã biết ngươi bị trúng độc không cần phải giấu, ngươi hạ độc ngươi cũng độc ác thật."Chàng hiếu kì nhìn nàng liền hỏi:" Nàng biết độc đó là độc gì?"" Dĩ nhiên là ta biết độc mà ngươi hiện tại ngươi trúng có tên là Lệ Công."" Nàng biết cách giải?"" Tất nhiên."Những loại độc này sư phụ ta đã dạy ta cách giải thậm chí còn dạy ta cách điều chế độc còn độc hơn những loại này gấp vạn lần - Nàng thầm nghĩ.

Chương 6: Chương 6